Thần Y Trở Lại

Chương 1759



Chương 1759

Nước mưa rơi xuống gần Ngô Bình thì bị một sức mạnh vô hình chặn lại, anh tò mò nhìn Huyền Vũ hỏi: “Cơn mưa này có liên quan đến mày sao?”

Huyền Vũ gật nhẹ đầu, nó lắc lư cái đầu nhỏ rồi há miệng hít.

Ngô Bình cảm giác được một luồng sức mạnh vô hình từ bốn phương tám hướng hội tụ lại. Anh giật mình, dùng phép nhìn thấu vạn vật thì thấy có vô số tinh hoa của nước giữa trời đất đang hội tụ về phía Tiểu Huyền Vũ, trút hết vào trong cơ thể nó.

Những tinh hoa của nước này ngưng tụ trong cơ thể nó thành một cơn lốc, sau đó một giọt nước dần dần được hình thành ở giữa cơn lốc.

“Thái Nhất Chân Thủy”, Ngô Bình kinh ngạc.

Anh đã đọc được ghi chép có liên quan. Chân Thủy là tinh hoa của nước ngưng tụ thành, một giọt Chân Thủy có thể biến thành biển lớn bao la, không ngờ lại có một giọt Chân Thủy hình thành trong cơ thể Huyền Vũ.

Chân Thủy thật ra là một loại năng lượng, sở hữu được năng lượng này thì có thể điều khiển được nước. Vì vậy, đối với tu sĩ mà nói, có thể dùng Thái Nhất Chân Thủy là thành tựu cao nhất của thần thông hệ thủy.

Huyền Vũ hấp thụ hết tinh hoa của nước thì lại thu đầu vào vỏ, bắt đầu ngủ.

Lúc này, mây đen trên bầu trời tan biến, trời lại trở lại trong xanh. Dưới ánh mặt trời, phía xa xa xuất hiện một chiếc cầu vồng dài, vô cùng xinh đẹp.

Ngô Bình nhặt Huyền Vũ lên, lẩm bẩm: “Sau này, tốt nhất là giảm số lần cho mày ra ngoài, động một chút là mưa, lỡ lũ lụt thì phiền to”.

Anh đi dạo một vòng, phát hiện không có nhiều người của Đường Môn có thể đến Địa Tiên giới, những thợ xây này đều được mời từ Địa Tiên giới, chi phí rất cao. Lúc này, còn có thể nhìn thấy thợ đang tất bật trên công trường, xem ra muốn xây dựng hoàn thành Đường Môn thì cũng cần phải mất thêm nửa năm nữa.

Anh đi một vòng rồi quay lại, nhìn thấy Đường Băng Vân và Đường Thái Canh đều đang chờ mình.

Đường Thái Canh cầm mấy hộp ngọc trên tay, bên trong đựng dược liệu.

Đường Băng Vân: “Chồng, phần lớn dược liệu cần để luyện Hài Linh Đan đã thu thập đủ rồi, chỉ là vẫn còn thiếu Tử Linh Tiên Thảo và Chu Quả”.

Ngô Bình hiện có rất nhiều dược liệu, anh nói: “Không sao, anh có hai loại đó”.

Anh liếc nhìn dược liệu, thấy không có vấn đề gì thì nói: “Tối nay anh sẽ luyện Hài Linh Đan”.

Đường Thái Canh vui mừng, chắp tay nói: “Ngô Bình, vất vả cho cậu rồi”.

“Canh Tổ không cần khách sáo”.

Ngô Bình tiễn Đường Thái Canh đi, sau đó quay về phòng ngủ một giấc. Trước khi ngủ, Đường Băng Vân còn giúp anh mát xa vai và chân, anh ngủ say rồi mà cô ấy vẫn không thể rời đi vì anh phải gối đầu lên đôi chân dài của cô ấy thì mới ngon giấc. Nước dãi Ngô Bình chảy đầy chân cô ấy. Đường Băng Vân không biết làm sao, chỉ có thể chốc chốc lại giúp anh lau nước dãi.

Lúc anh thức giấc, trăng đã lên cao.

Anh chuẩn bị qua loa rồi bắt đầu luyện Hài Linh Đan. Quá trình luyện đan không quá khó khăn, chỉ mất hai tiếng đồng hồ mà thôi. Lúc lò đan được mở ra, một đốm sáng bay ra. Anh tóm lấy nó, hai tay thay đổi đan quyết, đốm sáng lập tức phân thành ba luồng sáng rồi ngưng tụ thành ba viên đan dược, đó là Hài Linh Đan mà Đường Thái Canh luôn mơ ước.

Anh liếc nhìn rồi mỉm cười, nói: “Đan Thành nhị phẩm, cũng được”.

Đường Băng Vân nhảy cẫng lên, nói: “Em đưa qua cho Canh Tổ ngay”.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.