Tổ Thần Chí Tôn

Chương 69



Diệp Thần vẫn ngốc ở trong phòng của mình, căn bản không biết bên ngoài loạn thành một đoàn.

Hắn ngồi xuống, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, chín khối không khí kia ở trong đan điền lấy phương thức kỳ quái chuyển động, làm cho người ta có một loại cảm giác huyền ảo cao thâm, mỗi chuyển động một vòng, Diệp Thần có thể rõ ràng cảm giác được, huyền khí trong cơ thể mình so với trước tráng kiện vài phần.

Tốc độ tu luyện này, làm chính hắn cũng không khỏi kinh hãi, bình chướng cấp bảy đỉnh phong, gần ngay trước mắt.

Nếu lên tới cấp tám, mặc dù đụng phải Vân Dịch Huyền, Diệp Thần tin tưởng mình cũng sẽ có lực tự vệ.

Trong Vân gia bảo này khắp nơi nguy cơ, không cẩn thận liền có thể bị người Vân gia bảo ám toán bỏ mạng, Diệp Thần thực sự cần tăng lên thực lực của mình!

Ngày mai sẽ là tỷ võ đại hội rồi, Liên Vân Thập Bát Bảo tỷ võ đại hội mỗi cách mấy năm sẽ cử hành một lần, năm nay nhiều thêm hạng mục Dược tôn chọn đồ, không biết sẽ có tiết mục mới gì, thúc công đã thông báo hắn, không thể quá mức khoa trương, bất quá Diệp Thần đã nói giáo huấn Vân Dịch Phi, sao có thể nuốt lời!

Tạm thời trước chuyên tâm tu luyện, ngày mai xem tình huống một chút rồi nói sau.

Buổi chiều, Vân gia bảo cử hành một lần tụ hội, mấy bảo khác trong Liên Vân Thập Bát Bảo cũng đi tham gia Vân gia bảo tụ hội, duy chỉ thiếu Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần, Diệp Thương Huyền hiểu được, đây là Vân Dịch Dương cố ý cô lập bọn họ, vì vậy ngốc ở trong phòng không ngừng tu luyện, Diệp gia bảo muốn giải vây, ai cũng không đáng tin cậy, mấu chốt vẫn là nhìn thực lực của mình!

Một ngày thời gian trôi qua, ngày thứ hai, mọi người thật sớm đứng lên, trời mới tờ mờ sáng, Vân gia bảo liền đã tiếng người ồn ào.

Diệp Thần cùng thúc công ăn lương khô xong, liền cùng nhau đi diễn võ trường trung ương Vân gia bảo.

Vân gia bảo diễn võ trường so sánh với Diệp gia bảo muốn lớn hơn mấy lần, trung ương xây dựng năm tòa lôi đài, chung quanh tụ tập hơn một ngàn người, lại không có một chút cảm giác chật chội. Phía trước lôi đài đặt một chút chỗ ngồi, ở trong mọi người nhìn chăm chú, một đám cấp chín cao thủ như Vân Dịch Dương rối rít ngồi xuống, vị trí của Diệp Thương Huyền là xếp hạng chót nhất.

Vân gia bảo quả nhiên là khắp nơi làm khó Diệp gia bảo, Diệp Thần không khỏi có chút tức giận.

Mọi người ngồi xuống, trên cao bộ dạng Vân Dịch Dương có mấy phần tiều tụy, bảo khố Vân gia bảo mất trộm, đã hành hạ hắn cả đêm cũng ngủ không được, cả đêm đều nghĩ rốt cuộc là ai trộm đồ, thậm chí hoài nghi đến người mình, đem bọn hộ vệ phía dưới cũng tra xét một lần.

Liếc nhìn Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần một cái, Vân Dịch Dương cười lạnh một tiếng, ở trong Liên Vân Thập Bát Bảo, Diệp gia bảo căn bản coi như là bị cô lập rồi, mặc dù Diệp Thương Huyền đã là cấp chín trung kỳ, nhưng nếu tới Vân gia bảo, cũng đừng nghĩ sống trở về, hơn nữa dùng không được bao lâu, Diệp gia bảo cũng sẽ bị công hãm, như vậy coi như là trừ đi một cái đại họa tâm phúc, trong lòng hơi chút sống khá giả một chút.

Một lát sau, một người mặc áo bào xám đi lại trầm ổn lên khán đài, vẻ mặt từ có một loại khí thế không giận tự uy, người này chính là Lê Hủ.

Thấy Lê Hủ xuất hiện, mọi người rối rít đứng dậy.

– Lê đại sư.

– Lê đại sư tốt.

Lê Hủ cười cười, thản nhiên ngồi xuống.

Ánh mắt Diệp Thần rơi vào trên người Lê Hủ, Lê Hủ này thoạt nhìn cũng không phải là diện mục khả tăng, nghe nói đã bốn mươi hai tuổi, thoạt nhìn lại giống như ba mươi tuổi, trên mặt treo nụ cười ấm áp, dùng thần hồn tra nhìn thực lực của hắn một chút, là cấp chín trung kỳ, thực lực so sánh với thúc công cùng Vân Dịch Dương mạnh hơn mấy phần.

Nghe nói một cao cấp dược sư, quan hệ nhân mạch rộng là khó có thể tưởng tượng, chớ nhìn hắn chỉ có một người, nhưng sau lưng là đại biểu một cổ thế lực cường đại, phất tay trong lúc đó có thể hủy diệt cả Liên Vân Thập Bát Bảo! Cũng khó trách những cấp chín cao thủ này đối với Lê Hủ kính sợ như thế.

Lê Hủ kia thật giống như cảm thấy ánh mắt Diệp Thần, hướng bên Diệp Thần nhìn tới, Diệp Thần thoạt nhìn cùng thiếu niên bình thường không có gì khác biệt, nhưng mà không biết tại sao, Lê Hủ cảm thấy trên người Diệp Thần có một loại hơi thở đặc biệt hấp dẫn hắn chú ý.

Hơn nữa ánh mắt Diệp Thần nhìn hắn, không giống thiếu niên khác tràn đầy kính sợ như vậy.

– Thiếu niên áo bào trắng kia là ai?

Lê Hủ nhìn về phía Vân Dịch Dương hỏi.

Bên cạnh mọi người hơi sửng sờ, trên khán đài này, phía sau mỗi cấp chín cao thủ đều đứng một hai đệ tử kiệt xuất của gia tộc bọn họ, bọn họ đem tuổi trẻ đệ tử này đến, là muốn để cho tuổi trẻ đệ tử này ở trước mặt Lê Hủ bày ra một phen, nói không chừng sẽ bị Lê đại sư nhìn trúng, không nghĩ tới Lê Hủ chỉ hỏi Diệp Thần ở góc khuất nhất.

Ánh mắt Vân Dịch Dương rơi vào trên người Diệp Thần, hắn có chút nghi ngờ, Diệp Thần rốt cuộc có đồ vật gì đó đưa tới Lê Hủ chú ý?

– Lê đại sư, người thiếu niên kia là nhi tử của Diệp gia bảo tộc trưởng Diệp Chiến Thiên, gọi Diệp Thần.

Vân Dịch Dương khiêm tốn nói, mặc dù đối với Diệp gia bảo rất nhiều oán hận, nhưng ở trước mặt Lê Hủ, hắn không dám lỗ mãng.

– Trước mắt hắn là tu vi gì?

Lê Hủ đột nhiên ý thức được, tại sao mình chỉ chú ý tới Diệp Thần, làm một cao cấp dược sư, Hoả hệ huyền khí của hắn đặc biệt nhạy cảm, cho nên hắn cảm thấy trên người Diệp Thần khác thường.

– Cấp sáu sơ kỳ.

Vân Dịch Dương nói, hắn có chút không nhịn được tại sao Lê Hủ luôn hỏi tới người Diệp gia bảo, nhiều đệ tử kiệt xuất của Vân gia bảo ở chỗ này như vậy, Lê Hủ ngay cả nghiêng mắt nhìn cũng không nhìn một cái.

– Diệp gia này tu luyện là hỏa hệ công pháp sao?

Lê Hủ hỏi.

– Không phải, bọn họ tu luyện là Lôi hệ công pháp.

Vân Dịch Dương mặt nhăn một chút, Lê Hủ hỏi cái này rốt cuộc là có ý gì, hắn phát hiện cái gì sao?

– Nha.

Lê Hủ từ chối cho ý kiến đáp một tiếng.

Thần hồn của Diệp Thần tinh tường nghe được chủ đề đám người Lê Hủ hàn huyên, có chút kinh ngạc, Lê Hủ lại chú ý tới mình trong đám người, hắn hỏi những vấn đề này rốt cuộc là có ý gì?

A Ly ở bên trong áo bào trắng Diệp Thần giật mình, Diệp Thần vội vàng vỗ vỗ, nhẹ giọng nói:

– A Ly, không nên lộn xộn.

– Sắp đến giờ.

Bên cạnh có mấy người Vân gia bảo ở một bên nhắc nhở.

Vân Dịch Dương nhìn trời một chút, đứng lên, ôm quyền hướng đám người xung quanh thăm hỏi, cất cao giọng nói:

– Hôm nay là Liên Vân Thập Bát Bảo ba năm luận võ một lần, cảm tạ chư vị bảo chủ cùng với các đại gia tộc tộc trưởng của Đông Lâm quận đến đây xem lễ, hôm nay chúng ta may mắn mời đến đại đệ tử của Hiên Dật dược tôn Lê đại sư, cho nên hôm nay trận tỷ võ này, cùng năm trước bất đồng, trừ trẻ tuổi cao thủ của Liên Vân Thập Bát Bảo ra, những gia tộc khác cũng có thể tham gia luận võ, đồng thời gia tăng nội dung một hạng khảo nghiệm, nếu như có người ưu tú đạt tới yêu cầu của Lê đại sư, sẽ có thể may mắn gia nhập môn hạ của Hiên Dật dược tôn!


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.