Tình yêu vốn không sai, cho dù là tôi thích anh, anh thích cô ta, thật ra cũng không có vấn đề gì lớn, lúc còn trẻ ai chẳng gặp người mình yêu và yêu vài lần chứ?
Nhưng sai ở chỗ An Tử Hàm thích Lục Thời Dã, Lục Thời Dã thích em gái An Tử Hàm.. An Tử Tình!
So với chị gái An Tử Hàm hoàn mỹ không tìm thấy một chút khuyết điểm, cô em gái An Tử Tình ngoại trừ ngây thơ thiện lương, đa sầu đa cảm thì hầu như không tìm thấy ưu điểm gì.
Từ nhỏ đã là học tra, trên cơ bản chị gái đứng thứ nhất hàng năm, mỗi năm cô ta cũng đứng thứ nhất, chẳng qua là đếm ngược. Cả ngày mơ mơ màng màng, hết ăn rồi lại nằm chờ chết. Chuyện duy nhất biết làm đó là nháy đôi mắt vô tội khóc lóc nỉ non như con nai.
Nhưng một người như vậy lại cứng rắn chia rẽ CP “Hàm Dã” mà mọi người đều nhất trí coi trọng!
Không biết có phải đầu Lục Thời Dã bị lừa đá hay không, trong tâm trí chỉ có một mình An Tử Tình, tóm lại không có An Tử Tình chính là ngày tận thế!
Khi anh ta phát phát hiện người mình thật sự thích chính là em gái An Tử Tình mà không phải chị gái An Tử Hàm, lúc đó hai nhà An, Lục đều cho rằng Lục Thời Dã và An Tử Hàm tình đầu ý hợp, chuyện tốt gần đến.
Trên thực tế, trước khi phát phát hiện tình cảm thật sự của mình, ngay cả bản thân Lục Thời Dã cũng cho rằng người anh ta yêu chính là An Tử Hàm.
Hiện tại mặc dù cùng An Tử Tình bày tỏ nỗi lòng, thế nhưng tình huống đâm lao đành phải theo lao, sau đó đủ loại khúc mắc, làm trời làm đất.
Lâm Tịch thật không hiểu loại thế giới này, chẳng lẽ trong mắt của bọn họ chỉ còn lại tình yêu trên thế giới này?
Cùng với chuyện An Tử Hàm sắp tốt nghiệp đại học, người lớn hai nhà An Lục khéo hiểu lòng người đã bắt đầu chuẩn bị lễ đính hôn vì đôi thanh mai trúc mã Lục Thời Dã và An Tử Hàm này.
Trơ mắt nhìn người yêu lập tức phải cưới chị gái của mình, An Tử Tình vô cùng phiền muộn đến quán bar uống say và quen biết La Thuấn ca sĩ thường trú trong quán bar.
Lúc biết được thân phận La Thuấn cũng không phải thật sự là ca sĩ nghèo túng trong quán bar, mà là tổng giám đốc của một số chuỗi khách sạn có rất nhiều tiền, Lục Thời Dã không còn bình tĩnh, hai người đã trải qua một phen “Anh chỉ yêu một mình em” “Em không nghe em không nghe!” “Em nghe anh giải thích!” “Anh đi tìm chị gái thân yêu mà giải thích đi!” Sau khi cố tình gây sự một cách tàn nhẫn, Lục Thời Dã quyết định, không thể kéo dài được nữa, anh ta yêu cầu An Tử Hàm đến một công viên bị vứt bỏ để ngả bài, sau đó, xảy ra tai nạn xe cộ!
Trên mặt Lâm Tịch cười hì hì, trong lòng MMP*.
*MMP: Mụ bán phê (妈卖批): Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng.
Mẹ nó thật biết làm nha, Trái Đất không có chỗ cho ngươi rồi? Nhất định phải đến công viên hoang vu dã ngoại bị vứt bỏ gì đó để ngả bài?
Có lẽ đây là điểm thần kỳ của kịch bản quân.
Lần ngả bài này, hoàn toàn thay đổi quỹ tích sinh mệnh của rất nhiều người.
Vốn dĩ trong vụ tai nạn xe cộ này, An Tử Hàm hoàn mỹ không một tì vết, đã nhận được thư thông báo trúng tuyển vào đại học H, bị cưa bỏ một chân, thành người tàn tật.
Em gái thiện lương cảm thấy thật xin lỗi chị gái từ nhỏ đến lớn đều yêu thương mình này, vì vậy bố thí tình yêu của mình cho chị gái.
Trúc mã có trách nhiệm và có lòng gánh vác cũng cảm thấy thật xin lỗi An Tử Hàm, là mình khiến cô ấy xảy ra tai nạn xe cộ mất đi một chân, vì thế cũng đưa chính mình bồi thường cho cô ấy.
Lâm Tịch thật lòng cảm thấy ghê tởm thay nguyên chủ, lão tử đạt được thân thể ngươi, mẹ nó cũng không có đạt được trái tim giả dối đó của ngươi!
Lúc này, tổng giám đốc bá đạo La Thuấn online, em gái dưới thế công tình yêu tài đại khí thô của La Thuấn hạ quyết định, gả cho La tổng giám đốc, rời xa mảnh đất đau thương này, không ngờ hành động vô tâm vậy mà khiến cô ta thu hoạch được cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.
La Thuấn có rất nhiều sản nghiệp trên các quốc gia, mùa hè đi nước R trượt tuyết, mùa đông đi tắm suối nước nóng ở nước B, ngày xuân rong chơi trong biển hoa Tulip tại nước H, mùa thu ngắm lá phong rơi như những con bướm ở nước Y.
Nếu như viết thành tiểu thuyết, có thể đặt tên là <<Mỗi ngày sủng vợ của tổng giám đốc bá đạo >> vào một ngày đẹp trời, hai người quyết định về nước khoe ân ái.
Quả nhiên là khoe ân ái chết càng nhanh.
Sau khi về nước phát hiện, chị gái và anh rể cũng không yêu nhau, sau khi cưới anh rể thường xuyên sẽ gọi tên em gái trong mộng, bởi vì chân bị cắt nên thần kinh chị gái càng thêm cuồng loạn, tính khí nóng nảy, hai người công kích tổn thương lẫn nhau, quả thật là sống ở địa ngục nhân gian!
Lúc đó An Tử Hàm đang chuẩn bị ly hôn với Lục Thời Dã.
Làm sao có thể? Em gái thiện lương suy nghĩ, nếu mình đã có cuộc sống hạnh phúc như thế, chị gái cũng nhất định phải hạnh phúc.
Vì vậy nghĩa vô phản cố ở lại khuyên can, khuyên khuyên liền khuyên anh rể lên giường của mình.
Lâm Tịch im lặng.
Cứ kết thúc một bi kịch như vậy không tốt sao? Rõ ràng hai người không yêu nhau phải gắn bó với nhau bởi vì hiểu lầm, tại sao phải buộc người ta chung một chỗ? Tại sao phải dùng hạnh phúc người nhà để thành toàn lòng tốt và hạnh phúc viên mãn của ngươi?
Kết quả em gái cũng hãm sâu trong đó, cùng chồng và anh rể khai triển một cuộc tình yêu ngược luyến tàn tâm oanh oanh liệt liệt.
Một người là thanh mai trúc mã vì mình nháo ly hôn, một người là tổng giám đốc báo đạo sủng vợ lãng mạn nhiều tiền, hai người đàn ông này cũng không chịu buông tay, An Tử Tình thiện lương cũng không đành lòng tổn thương người nào, đành phải chạy đi tìm chị gái khóc lóc kể lể, hi vọng chị gái có thể giữ lại người đàn ông của mình, đừng lại đến tìm cô ta khiến tất cả mọi người đau khổ blabla.
Lâm Tịch: Mẹ nó, điều này cũng thành lỗi của An Tử Hàm?
Không biết làm sao chuyện của An gia bị người khác biết được truyền đi xôn xao, người trong nhà cho rằng là An Tử Hàm trong lòng mang oán giận giở trò quỷ.
Người cha vốn dĩ bất công An Tử Tình nước mắt tuôn đầy mặt mắng nguyên chủ lòng dạ ác độc, trong hai chị em người mẹ vốn tương đối yêu thích An Tử Hàm cũng thay đổi hướng gió, trách cứ nguyên chủ không biết tốt xấu.
Thân nhân hiểu lầm không tính, ngay cả chồng của mình cũng dùng ánh mắt giống như kẻ thù nhìn chằm chằm mình, chửi mắng mình là quái vật ác độc, tại sao lúc trước bị tai nạn xe cộ không bị đụng chết. Nguyên chủ bị chúng bạn xa lánh, rốt cuộc hoàn toàn sụp đổ, tinh thần thất thường được đưa vào bệnh viện.
Cho đến khi vào bệnh viện, ngẫu nhiên thanh tỉnh nguyên chủ mới biết được, thì ra những chuyện này là do em rể La Thuấn thân ái của mình không cam tâm trả thù! Ngay cả tai nạn xe cộ lúc trước, cũng là anh ta muốn trực tiếp giết chết Lục Thời Dã mà sắp xếp, An Tử Hàm chỉ là vật hi sinh vô tội bị liên lụy bởi âm mưu quỷ kế của anh ta để đánh cắp tình yêu mà thôi!
Nhưng anh ta lại còn có mặt mũi oán hận nguyên chủ, tại sao không dựa theo sắp xếp của bọn họ sống qua ngày cùng chồng của mình thật tốt chứ? Bọn họ sống hạnh phúc, An Tử Tình sẽ không đến dập lửa, sau đó dẫn lửa thiêu thân, La Thuấn cũng sẽ không cần tranh giành An Tử Tình với Lục Thời Dã.
Tóm lại tất cả đều là lỗi của An Tử Hàm!
Con mẹ nó!
Còn phải muốn người khác dựa theo cuộc sống mà ngươi sắp xếp, ngươi lợi hại bá đạo như thế là bởi vì cho rằng Trái Đất này là của ngươi chỉ cần nhỏ máu nhận chủ thôi sao?
Sau khi tiếp thu cốt truyện, Lâm Tịch biết thật ra nguyên chủ cũng không phải là không thể gả cho Lục Thời Dã.
Vốn dĩ An Tử Hàm có một tương lai huy hoàng, lại bị bọn họ tự cho là đúng thành toàn biên soạn tạo ra một câu chuyện tình yêu cổ tích giả dối, hủy hoại cả đời!
Mỗi người đều cho rằng dưới loại tình huống đó An Tử Hàm còn có thể gả cho Lục Thời Dã, An gia lại tặng mốt số lượng tiền bạc lớn làm của hồi môn, An Tử Hàm nên biết ơn tất cả mọi người vì có cuộc sống hạnh phúc hiện tại.
Vậy mà hết lần này tới lần khác An Tử Hàm không biết quý trọng, không nói đến mỗi ngày rối loạn của mình, thế mà còn liên lụy đến em gái thiện lương ngây thơ, phụ lòng nhân từ mà bọn họ bố thí!
Nhất là tên La Thuấn đó, mắng to nguyên chủ không biết cảm ơn đối với em gái: “Cô có tư cách gì phàn nàn, một cuộc tai nạn xe cộ chẳng qua cô chỉ mất một cái chân mà thôi, nhưng còn Tử Tình thì sao? Tử Tình lại vì cô đã mất đi tình yêu của mình!”
Con mẹ nó!
Chỉ cần trong xương sọ có thứ đồ vật gọi là đầu óc, cũng sẽ biết rốt cuộc giữa tình yêu và đùi nên lựa chọn thế nào!
An Tử Hàm nản lòng thoái chí lại hết đường chối cãi lựa chọn kết thúc cuộc sống ngột ngạt của mình vào một ngày mưa, bởi vì em gái An Tử Tình thích nhất là ngày mưa, cô ta luôn luôn nói, giọt mưa là bức rèm châu xinh đẹp nhất trên đời, có nó trang điểm, thế giới này mới có nhiều màu sắc như vậy!
Đúng vậy, em gái thân ái dùng bức rèm thiện lương của mình, tươi sống treo cổ chị gái mình!
Tiếp thu xong cốt truyện, trong nháy mắt Lâm Tịch cảm thấy có một vạn con tôm lì lợm gào thét mà qua!