Người dịch: Vũ Huy Quang
Biên: Cao Đức Hiếu
Nhất khí xuất huyền hoàng, phù diêu thượng thương khung!
Sở dĩ Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết có thể đứng đầu trong năm đại truyền thừa của Thanh Dương tông chính là bởi vì sự mạnh mẽ của nó.
Cách tu luyện của môn công pháp này nói ra cũng đơn giản, chính là tu luyện Huyền Hoàng chi khí.
Chờ sau khi người tu hành luyện hóa pháp lực toàn thân trở thành Huyền Hoàng chi khí, vậy thì liền có thể khinh thường thiên địa, có được tiên uy vô tận. Mặc dù nghe ra thì rất đơn giản, thế nhưng muốn tu luyện thì rất khó khăn. Phải biết rằng pháp lực vốn là căn bản của tu hành, chỉ cần đi sai một bước, ngay lập tức sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Cho dù là ở lúc mà truyền thừa này của Thanh Dương tông vẫn chưa bị cắt đứt, mỗi khi muốn tìm một truyền nhân cũng là một chuyện vô cùng khó khăn, lại càng không cần phải nói đến hiện tại.
Ở trong mắt của rất nhiều người, thời điểm Phương Nguyên lựa chọn môn công pháp này, kỳ thật cũng là lúc hắn bước lên một ngõ cụt.
Đương nhiên, Phương Nguyên cũng không nằm trong số rất nhiều người này…
Ngược lại, hắn cảm thấy mình rất may mắn khi đạt được môn truyền thừa này.
Bởi vì pháp quyết này quả thực rất mạnh!
Cho dù chỉ mới hiểu sơ sơ về uy lực sau khi tu luyện môn công pháp này, hắn liền biết mình không hề chọn sai!
Sau khi tu vi đạt đến Luyện Khí tầng bốn, hắn liền bắt đầu dốc lòng lĩnh hội Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết này.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, đầu tiên Phương Nguyên đọc qua pháp môn bên trong một lần, sau khi tự cân nhắc, sau đó liền bắt đầu xem bản tâm đắc do vị đệ tử thiên tài ba trăm năm trước của Thanh Dương tông tu luyện môn công pháp này ghi lại, nhìn xem vị đệ tử kia đã dùng cách gì để từng bước một đi đến cảnh giới cách thành công cực kỳ gần, rồi lại thất bại ở trong một bước cuối cùng, dẫn đến mất hết tất cả.
Thậm chí hắn còn thông qua vị Truyền Pháp trưởng lão áo xám kia, biết được rõ tất cả những gì mà những đệ tử tiên môn đã thất bại trong việc tu luyện môn công pháp này gặp phải, biết được bọn hắn tu hành ở đâu, thành công ở nơi nào, lại thất bại ở nơi nào…
Mãi cho đến khi hắn đã nắm rõ tất cả những thứ này, hắn liền chuẩn bị xuống núi.
Hiện tại thời gian hắn ở lại trên Phi Vân sơn vẫn chưa tới nửa tháng, những đệ tử tiên môn khác khác sau khi được truyền huyền công xong thì thường thường cũng sẽ nhờ vào sự chỉ dẫn giúp đỡ của các trưởng lão, tu luyện nhập môn huyền công, căn cơ vững chắc mới có thể xuống núi. Thế nhưng với môn huyền công mà Phương Nguyên tu luyện này, Truyền Pháp trưởng lão cũng không thể giúp được hắn, như vậy có tiếp tục ở lại trên Phi Vân Sơn cũng không còn tác dụng gì nữa, chỉ lãng phí thời gian mà thôi!
“Nếu như ngươi muốn xuống núi, vậy thì tất cả mọi chuyện cũng theo ý ngươi. Ở trên phương diện tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, quả thực lão phu cũng không giúp được gì nhiều cho ngươi, nhưng ta đã nói chuyện với các vị chấp sự, khi ngươi ở bên trong tiên môn, tất cả mọi việc đều sẽ thuận lợi, tất cả tài nguyên cũng sẽ theo ý ngươi. Trong đoạn thời gian này, tiên môn sẽ cung cấp cho ngươi sự tiện lợi tối đa, mà ngươi cũng nên tu hành cho tốt, chớ nên phụ sự ưu ái của tiên môn…”
Sau khi dặn dò xong, trưởng lão áo xám cũng liền đưa Phương Nguyên xuống núi.
Chẳng qua lúc Phương Nguyên xuống núi cũng không có long trọng chói mắt như thời điểm Thanh Dương Tiểu Thất Tử xuống núi trước đó, thậm chí gần như là lặng yên không chút tiếng động. Một đám đệ tử tiên môn cũng không biết hắn lại xuống núi vào lúc này, bởi vậy gặp Phương Nguyên ở trong núi thì cả đám đều kinh hãi trợn mắt hốc mồm, đáng lẽ Phương Nguyên phải ở lại trong Phi Vân sơn ít thì mấy tháng, nhiều thì nửa năm, chứ tại sao lại đột nhiên xuống núi?
“Truyền công đã xong, tiếp tục ở lại trên núi cũng không có ý nghĩa, đương nhiên ta liền xuống núi!”
Phương Nguyên cũng chỉ cười cười giải thích một câu, rồi về tới căn phòng nhỏ của mình, để lại cho đồng môn một đống nghi vấn.
Hắn biết mình xuống núi sớm, tất nhiên sẽ khiến cho mọi người chú ý, nhưng hắn cũng không thèm để ý đến những chuyện này. Sau khi thu thập xong phòng ốc của mình, hắn giống như người không có việc gì cả, tiếp tục trải qua đời sống tu hành trên Tiểu Trúc phong bên trong tiên môn, giống như trước đây vậy.
Nhưng vào ngày thứ ba sau khi xuống núi, hắn liền đi một chuyến đến sơn cốc bên cạnh Thanh Lô phong, lấy viên Cửu Hoa Tụ Khí Đan lúc trước chôn ở đây về, sau đó trở về gian phòng của mình. Sau khi ngồi tới nửa đêm, hắn liền mở mắt, nhìn xuống quyển trục “Huyền Hoàng Nhất Khí quyết” đang cầm trong tay, quyết định thi triển Thiên Diễn chi thuật thôi diễn một phen con đường tu hành của công pháp này!
Thi triển Thiên Diễn chi thuật cần phải tiêu hao một lượng lớn linh khí, hơn nữa khi thứ cần thôi diễn càng khó thì lượng linh khí phải tiêu hao càng lớn.
Mà môn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết này huyền ảo khó lường, tuyệt đối không phải là thứ mà Luyện Khí tâm pháp lúc trước Phương Nguyên thôi diễn có thể so sánh được, thậm chí ngay cả Vô Khuyết Kiếm Kinh, trên độ khó cũng không thể sánh bằng một môn huyền công này. Mà trên tay Phương Nguyên cũng chỉ có mấy khối linh thạch, căn bản cũng không đủ để chống đỡ tiêu hao của loại thôi diễn này. Nếu như tiêu hao tâm thần của mình vậy thì càng không cần phải nói, xem chừng Phương Nguyên mài chết chính mình cũng không thôi diễn được!
Dưới loại tình huống này, Phương Nguyên lại không thể trực tiếp đòi lượng lớn tài nguyên từ phía tiên môn. Mặc dù chỉ cần hắn mở miệng, chưa chắc tiên môn sẽ từ chối hắn, thế nhưng nếu như không thể giải thích được mình sử dụng tài nguyên như thế nào, bí mật của Thiên Diễn chi thuật sẽ bị phơi bày ra ánh sáng!
Dù sao thì Thiên Diễn chi thuật cũng là bí mật lớn nhất của Đạo Nguyên Chân Giải, mà Đạo Nguyên Chân Giải lại từng là đệ nhất kỳ thư của giới tu hành.
Nhiều môn phái lớn như vậy, nhiều kỳ nhân dị sĩ như vậy bỏ ra nhiều công sức cũng không thể cởi bỏ được bí mật, bây giờ lại xuất hiện trong tay mình, một khi bị người khác biết được, lúc đó sẽ dẫn tới hậu quả gì?