Lâm Trà có chút mơ hồ. Công ty lớn như Tinh Huy muốn ký hợp đồng loại A với cô! Cô may mắn gặp được cơ hội tốt như vậy sao?
Từ Phi cũng bị bối rối nhưng phản ứng nhanh hơn, thấy Tôn Thiên Thiên đang muốn đào người của mình đi, vội vàng thuyết phục Lâm Trà.
“Lâm Trà, nếu cô hủy hợp đồng thì thanh danh trong giới của cô sẽ bị ảnh hưởng! Anti-fan sẽ nói cô vong ơn bội nghĩa! Bằng Trình cũng cho cô tài nguyên mà. Cô đừng dễ dàng bị Tôn tổng dụ dỗ như vậy!”
“Hủy hợp đồng cũng bị bôi đen?”
Lâm Trà còn đang rối rắm nghe vậy đôi mắt sáng lên, suy nghĩ muốn đổi nghề nổi lên.
Tôn Thiên Thiên cũng đáp lại:
“Việc này đâu đến mức bị bôi đen mà cô cũng không cần lo, phòng quan hệ xã hội của Tinh Huy sẽ giải quyết việc này. Nhưng nếu anh nói Bằng Trình sẽ cho Lâm Trà tài nguyên, vậy nói xem, đó là những dự án nào?”
Từ Phi nghe vậy liền nghẹn họng không còn gì để nói.
Bằng Trình chỉ là một công ty nhỏ, có thể có tài nguyên gì tốt? Tài nguyên tốt nhất của toàn công ty chính là làm khách mời cố định của Cuộc sống thư giãn)
Mà cơ hội này có được cũng là vì CEO Của Thiên Diệu là Lục Yên Yên không hợp với Lâm Sở Nhu nên khi biết Lâm Trà là thiên kim giả của nhà họ Lâm đã cố ý giúp Lâm Trà để khiến Lâm Sở Nhu khó chịu.
Từ Phi không biết đáp lại thế nào khi thấy Tôn Thiên Thiên trừng mắt nhìn mình như hổ rình mồi, lại sợ sau khi Lâm Trà chuyển công ty thật sự một bước lên trời mà nổi tiếng nên lắp bắp nói.
“Công ty chúng tôi đang chuẩn bị cho Lâm Trà một kịch bản phim chiếu mạng, còn có một ít kịch bản phim ngắn…”
“Phim chiếu mạng mới của Bằng Trình?” Tôn Thiên Thiên nhíu mày suy nghĩ một chút rồi khinh miệt cười.
“Không phải bộ “Thiên kim song sinh” mà công ty anh dự định làm không mời Lâm Trà làm diễn viên chính sao? Hơn nữa, tôi nhớ là kịch bản tóm tắt được đưa đi xét duyệt cũng không đạt yêu cầu nên không có nhà đầu tư hay sao?
Nếu không có nhà đầu tư thì với khả năng của Bằng Trình cùng lắm cũng chỉ có thể đầu tư hơn mười triệu để quay bộ phim này mà cũng tính là tài nguyên tốt sao?”
Ngành sản xuất phim truyền hình của giới giải trí Hoa Hạ có một ranh giới rõ ràng giữa phim định chế và phim phân chia. Nói một cách đơn giản thì tất cả tác phẩm muốn được đăng trên các trang web phim đều được công ty sản xuất tiến hành đánh giá phân tích toàn diện nội bộ từ kịch bản, đạo diễn, biên kịch, thành viên tổ chế tác, cuối cùng sẽ được định cấp.
Thông thường, hạng mục có thể gặp trên nền tảng, đều là cấp A trở lên, nền tảng sẽ tham gia đầu tư, tổng kim ngạch đầu tư ít nhất một trăm triệu, loại hạng mục này được gọi là phim định chế.
Mà những hạng mục khác không thể vượt qua xét duyệt, bình thường xếp hạng dưới cấp A, nền tảng sẽ không tiến hành tham gia đầu tư cùng chế tác, mà là do công ty xuất phẩm tự mình kéo đầu tư cũng như hoàn thành tất cả chế tác, loại hạng mục này bình thường là phim phân chia, đầu tư không vượt qua hai mươi triệu.
Công ty lớn như Tinh Huy chỉ toàn chế tác các phim định chế, mà công ty nhỏ như Bằng Trình tài nguyên lớn nhất cũng chỉ có thể là phim phân chia.
Về phần phim ngắn mà Từ Phi nhắc tới cuối cùng, đầu tư bình thường không vượt qua năm trăm vạn, Tôn Thiên Thiên càng chướng mắt nên cũng lười đề cập lại.
Từ Phi toát mồ hôi lạnh.
So tài nguyên của Bằng Trình và Tinh Huy so tài nguyên không phải là lấy trứng chọi đá sao. Chỉ cần là người biết suy nghĩ chắc chắn sẽ không chọn Bằng Trình!
Lâm Trà vẫn còn do dự.
Không phải vì cô không phân biệt được ưu nhược điểm của hai công ty, mà là… Nhỡ sau khi gia nhập Tinh Huy lại thật sự một đường nổi tiếng thì làm sao bây giờ?
[Giải trí Tinh Huy có vẻ rất lợi hại. Nếu cô thật sự nổi tiếng thì sẽ đi ngược lại với nhiệm vụ của hệ thống. Vậy làm sao có thể về nhà?]