Edit: Kogi – Superseme.com
Trong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An Minh Hối vốn là một người sống ở thời hiện đại bình thường luôn luôn an phận thủ thường, thật sự chưa bao giờ An Minh Hối nghĩ rằng, vào một ngày kia cuộc đời mình thay đổi hoàn toàn từ việc buộc phải lấy thân phận nhân vật phản diện xuyên không để sống qua ngày, phải làm sao bây giờ?
Lần nào cũng phải sắm vai người thân thiết nhất với nhân vật chính trượng nghĩa lương thiện, rồi cuối cùng lại đâm người ta một nhát sau lưng, chuyện này khiến anh vô cùng sầu não.
Nhưng sau đó anh lại sầu não vì một vấn đề khác: Vì sao nhân vật chính luôn chủ động để mình đâm hắn? Hắn xem kịch bản của mình rồi sao?
Quý ông hiền lành dịu dàng dễ gần không muốn làm như vậy, thế là suốt ngày bị nhân vật chính có gì đó sai sai đuổi cho bỏ chạy khắp nơi.
Nhân vật chính vừa hưng phấn vừa thẹn thùng đuổi theo sau anh, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười quỷ quái.
“Đừng chạy mà, không phải anh muốn giết tôi sao, tôi sẽ rất phối hợp, quan hệ của chúng ta thân mật đến mức có thể giao phó cả tính mạng mà”.
An Minh Hối chực khóc: “Anh bình tĩnh lại đi đã, bỏ dao xuống, tôi thực sự không muốn giết anh!”.
# Đừng có chạy, đã 3 phút 11 giây rồi chúng ta không gặp nhau ta buồn lắm á, mau ra đây chà đạp tôi đi, tôi chờ mong đến mức nhũn cả chân rồi đây này #
# Vì sao nhân vật chính khi đã hắc hóa lại còn ác hơn cả nhân vật phản diện thế này, có chỗ nào làm tăng trị số độc ác lên không vậy #
Chú ý:
Mắc bệnh độc chiếm thụ, ôn nhu cảm hóa công, không thích xin đừng vào.
Khoái xuyên, kết cục 1×1.
Hệ liệt Tôi coi các người là bạn các người lại muốn đưa tôi lên g
Bình luận