Cho Phép Anh Thích Em

Chương 83



Edit: Huyên

Beta: Tà

 

Vốn dĩ tỉ lệ click vào video này không ít, bởi vì Từ Ứng Hàn làm người quá mức lãnh đạm, thi thoảng phát livestream nói chút lời cợt nhả fans đã vui mừng khôn xiết rồi. 

 

Cho nên lúc đó anh nói chính mình thích ăn đậu đỏ, một đám fan nữ hận không thể đổi tên thành đậu đỏ. 

 

Đừng nói, hiện tại cũng có không ít fans của Từ Ứng Hàn đặt tên weibo có hai chữ đậu đỏ. 

 

“Chờ một chút, chậm lại cho tôi, chậm lại tí đã… Đây là cái quần què gì?”

 

“Tôi đã sớm nói hai người có vấn đề mà, đám fans nữ của Hàn thần còn mắng tôi là cẩu CP, ha ha.”

 

“Không muốn đâu, em chưa muốn thất tình, chồng ơi, em chính là đậu đỏ.”

 

“Hừ, bớt xuyên tạc ở đây đi, có chút gió thổi cỏ lay cẩu CP đã đua nhau chạy tới. Có bệnh à? Ngày mai là trận chung kết, đối thủ còn là đội Hàn Quốc, muốn làm tuyển thủ phân tâm đúng không?”

 

“Hàn ca đã sớm nói sẽ không tính đến chuyện yêu đương, quán quân Chung kết Thế giới còn chưa tới tay, anh ấy sao có thể.”

 

Video này không chỉ được thảo luận trên weibo, ngay cả Tieba cũng bắt đầu bàn tán. 

 

 

Một topic được đặt tên là, “Hàn thần rốt cuộc có thích Piano hay không, tôi cảm thấy anh ấy thật sự thích, đối xử với cô rất khác biệt.”

 

Chủ thớt không phải đang nói đến chuyện đậu đỏ lần này, mà là sự việc xảy ra từ khi Lâm Lung gia nhập chiến đội I.W, từng việc từng việc một. 

 

“Piano gia nhập chiến đội chưa được bao lâu, Hàn thần bắt đầu đánh rank đôi cùng cô ấy, ai còn nhớ lúc trước Hàn thần được mọi người gọi là gì không? Độc hành của Esports, trừ khi đánh rank huấn luyện cùng với SP Zero ra, chưa bao giờ đánh rank với người khác, thế mà lại cùng cô đánh đôi.” 

 

Phía dưới những lời này đính kèm một bức ảnh động, là ảnh Từ Ứng Hàn đưa tay tháo tai nghe của Lâm Lung xuống. 

 

“Mọi người đều nhớ tấm ảnh này đi, ánh mắt Hàn thần đã từng dịu dàng như vậy chưa?”

 

Cuối cùng, chủ thớt còn thả ảnh chụp lén Lâm Lung và Từ Ứng Hàn nửa đêm đi ăn khuya lên, hai người đứng trong phòng ăn xa hoa, trên đỉnh đầu vừa lúc có ánh đèn mờ nhạt, dịu dàng bọc hai người dưới ánh sáng. 

 

Cho dù đống ảnh này đã sớm được làm sáng tỏ, nhưng hiện tại xem lại lần nữa, lại có cảm giác mới. 

 

Cho nên phía dưới topic tranh cãi sôi sùng sục. 

 

“Ngày mai là trận chung kết giải Intercontinental cup, thời điểm này mà dám bịa đặt, chủ thớt không phải là do đội Hàn Quốc phái tới nằm vùng chứ?”

 

“Đúng vậy, là người hâm mộ của chiến đội I.W, coi như hai bọn họ thật sự hẹn hò, tôi cũng chúc phúc, chỉ cần có thể thắng, nếu ngày mai bọn họ ra cục Dân Chính đăng ký tôi cũng chỉ nói, tốt.”

 

“Đám fans nữ các người thật là hay, thời điểm này rồi, còn quan tâm rốt cuộc Hàn thần thích ai. Không phải nên tới official weibo của NBG mắng cho máu chó bay đầy đầu ư?”

 

“Đồng ý với lầu trên, không giải thích được liền đi bịa đặt, vòng bán kết nào đó chiến đội kia đánh như thế nào, phiền mấy vị “người qua đường chính nghĩa” mau tới chinh phạt đi. Nói tới việc yêu đương, vì sao tuyển thủ lại không có tư cách yêu đương? Kể cả khi thật sự yêu, chẳng lẽ trời sẽ sụp?”

 

“Các người bây giờ nói cái gì mà ai cũng có tư cách yêu đương, hy vọng lúc Từ Ứng Hàn công khai ngàn vạn lần đừng có khóc, đừng muốn sống muốn chết đòi thoát fan.”

 

Vốn trước đó phần lớn lực chú ý của fans đều đặt lên chiến đội NBG, thậm chí sau khi thi đấu chấm dứt, chiến đội NBG đã leo thẳng lên hotsearch. 

 

Bọn họ thua một trận, dưới tình huống dẫn trước cách biệt về kinh tế mà thua trận. 

 

Kết quả, sau sự kiện đậu đỏ của Từ Ứng Hàn, mọi người lại càng chú ý cái này hơn. 

 

Weibo của chiến đội I.W đã sắp bị đống tin nhắn ép phát điên rồi. Bởi vì weibo của Từ Ứng Hàn chỉ để trưng bày, quanh năm trống trải, thi thoảng đăng quảng cáo fans cũng cảm động khóc lóc thảm thiết. 

 

Cho nên họ nhắn tin đến official weibo, so với nhắn tin cho anh thì hữu ích hơn nhiều. 

 

Vì vậy official weibo gọi điện cho Chu Nghiêu, anh ta mới biết chuyện này. Đại khái cũng sợ ảnh hưởng đến tuyển thủ chuẩn bị chiến đấu, nên official weibo trước tiên cho anh ta chút dự phòng. 

 

Chu Nghiêu vội vàng lên Tieba nhìn thoáng qua, cũng không cần cố ý tìm, tin đã treo lên trang đầu. 

 

Nói thật, mỗi lần có chuyện bát quái mọi người đều thích hóng, nhưng một khi bát quái liên quan đến nhà mình lại không thể ung dung như cũ. Lúc này huấn luyện viên đang bàn bạc chiến thuật ngày mai ở cửa, tuyển thủ của mình lại đang huấn luyện, nhân viên ngược lại không có việc gì làm.

 

Chu Nghiêu chạy riêng tới một góc để xem, cứ như vậy bị người ta túm được. 

 

Quản lí chiến đội VG và anh ta có quan hệ không tệ, đi tới đưa cho anh ta một chai coca. Thấy anh ta vẫn luôn lướt Tieba, cười ha ha hai tiếng, nói: “Kỳ thật vừa nãy tôi đã thấy, vốn dĩ muốn nhắc nhở anh, lại sợ anh chê tôi nhiều chuyện.”

 

Thấy Chu Nghiêu không lên tiếng, quản lí VG cười vỗ vai anh ta, “Loại chuyện này đối với chúng ta mà nói thật sự là chuyện nhỏ. Lại nói, anh còn không tin tưởng Hàn thần nhà mình à? Học viện phật giáo Esports cũng không phải nói suông, anh không biết những quản lí khác ghen tị với anh thế nào đâu.”

 

Không khí trong chiến đội rất quan trọng, việc này ảnh hưởng đến việc quản lí chiến đội rốt cuộc sẽ chết sớm hay là được thời đắc ý. 

 

Đối với những nhân viên chiến đội cẩu độc thân I.W, đội viên không có bạn gái đồng nghĩa bớt đi một đống chuyện. 

 

Chu Nghiêu mở nắp lon coca, uống một hớp, cười hì hì nói: “Nói như vậy, lòng tôi thật đúng là thoải mái.”

 

“Đậu má, cầm thú.” Quản lí chiến đội VG đấm anh ta một cái. 

 

Trước buổi tối, Chu Nghiêu sợ ảnh hưởng đến tâm lí thi đấu của đội viên, lại tự mình thu điện thoại của bọn họ, xóa đi Tieba Weibo. 

 

Giản Dịch còn chưa biết xảy ra sự tình gì, bất đắc dĩ hô: “Chúng ta còn chưa thi đấu mà, Tiểu Nghiêu anh làm sao biết được chúng ta nhất định sẽ thua. Anh quá nhiễu loạn lòng quân đấy.”

 

Trước đây đều là sau khi bọn họ thua trận, Chu Nghiêu sợ họ không nhịn được lên mạng đọc bình luận, bị những lời mắng mỏ kia chọc tức, cho nên mới cưỡng ép bọn họ xóa này kia đi. 

 

Kết quả bây giờ đã muốn xóa, khó trách Giản Dịch hiểu lầm. 

 

“Xóa thì xóa đi, nói nhảm nhiều thế. Nếu lần này lấy được quán quân, mỗi ngày cậu lướt tieba tôi cũng lười quản cậu.” Chu Nghiêu liếc mắt nhìn cậu ta, trực tiếp ném điện thoại qua. 

 

Giản Dịch: “Anh đuổi người thật khéo, đoạt được quán quân cũng chỉ cho em dùng weibo?”

 

“Cậu có định ăn cơm tối không?” Chu Nghiêu tức giận nói. 

 

Chờ anh ta xóa xong hết mới đem điện thoại trả lại cho bọn họ. 

 

Sau khi trở lại khách sạn, huấn luyện viên gọi mấy tuyển thủ đến bên, giao phó chiến thuật ngày mai. Dựa theo dự đoán của đội huấn luyện viên, đối chiến với bọn họ hẳn là chiến đội Hàn Quốc GT. 

 

“Mặc dù trận trước các cậu thua đội GT, nhưng mọi người vẫn nhất trí cho rằng chúng ta nhất định có cơ hội chiến thắng bọn họ.” Ngư ca nhìn mấy người bọn họ, cười nói: “Cho nên mọi người hãy đánh thật tốt cho tôi, ngàn lần chớ để tôi mất thể diện trước mặt các huấn luyện viên khác.”

 

Ngày thứ hai, mọi người tập trung trong phòng ăn. 

 

Chiến đội I.W vừa tới, vốn những người khác đang ăn cơm, dù là tuyển thủ hay nhân viên công tác đều quay đầu nhìn. Đột nhiên bị chú ý như vậy, Giản Dịch lắc đầu một cái, kiêu ngạo nói: “Có phải vì chúng ta đấu với chiến đội GT nên mọi người bị tinh thần dâng hiến đó làm cảm động không?”

 

Mặc dù đều là chiến đội Hàn Quốc nhưng nhất định có yếu có mạnh. 

 

Chiến đội GT là quán quân Chung kết Thế giới năm ngoái, năm nay lại giành hạng nhất giải đấu mùa xuân của Hàn Quốc và hạng nhất giải giữa mùa, tình thế có thể tưởng tượng được. 

 

Cùng thi đấu với chiến đội như vậy, ngay cả người lạc quan nhất cũng không dám nói phần thắng thuộc về ai. 

 

Chờ khi bọn họ cầm đồ ăn ngồi xuống, Giản Dịch nhìn một chút, mới hỏi JG Tiểu Lam của chiến đội TT ngồi gần bên: “Lam à, ánh mắt của mọi người vừa rồi là ý gì vậy?”

 

Tiểu Lam liếc nhìn Từ Ứng Hàn vẫn còn ở cách đó không xa đang lấy đồ ăn và Lâm Lung đã ngồi xuống, rồi mới lên tiếng: “Anh không lên mạng à?”

 

“Đừng nói nữa, app có thể xóa trên điện thoại Chu Nghiêu đều đã xóa rồi, đoán chừng lại sợ chúng tôi thua bị mắng.”

 

Giản Dịch lắc đầu.

 

Tiểu Lam nhìn cậu ta, nghẹn nửa ngày mới nói: “Không phải anh ấy sợ các anh thua, hẳn là anh ấy sợ mọi người thấy tin tức trên mạng.”

 

“Tin tức gì?” Giản Dịch vừa nghe, nhất thời hứng thú. 

 

Tiểu Lam có chút do dự, ai ngờ Giản Dịch đã cầm điện thoại của cậu ở trên bàn lên nhìn, chờ khi mở Tieba ra, chưa cần search đã thấy tiêu đề ngay trang đầu kia. 

 

“Được rồi, đừng xem.” Tiểu Lam còn nghĩ cho cậu ta, “Trước trận đấu thấy những thứ này quả thật dễ nổi nóng.”

 

“Bị đưa lên tin tức không phải là tôi, tôi có gì mà phải nổi nóng.” Giản Dịch vô tình cười nói.

 

Mặc dù là tuyển thủ, nhưng người thích hóng hớt bà tám cũng không ít, Giản Dịch hít được mùi drama, Tiểu Lam bên cạnh lại cùng cậu ta hóng hớt. Tiểu Lam còn lấy tinh thần đồng đội ngoài cuộc xem chuyện, nghĩ kỹ một chút xem giữa hai người rốt cuộc có chuyện gì hay không? 

 

Giản Dịch nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ, ở bên cạnh truyền đến tiếng ho nhẹ, hai người cũng không chú ý.

 

“Muốn biết như vậy, sao không tự hỏi một chút?” Phía sau truyền tới giọng nói nhàn nhạt, thật sự dễ nghe, trầm thấp lại có từ tính. 

 

Tiểu Lam cười ha ha, trẻ con vẫn còn chút thông minh, “Không phải vì tôi sợ Hàn thần sao.”

 

Sau đó, một bàn tay có chút lành lạnh đặt lên cổ cậu, Tiểu Lam chậm rãi quay đầu, ngẩng lên, đã thấy khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn của Từ Ứng Hàn đang nhìn thẳng cậu.  

 

“Hàn thần.” Tiểu Lam bỗng đứng bật dậy từ trên ghế.

 

Tạ Ý ngồi ở một bàn khác đã sớm ôm bụng, vừa cười vừa nói: “Từ Ứng Hàn, anh ngàn vạn lần đừng dọa JG nhỏ nhà chúng tôi sợ, tôi còn trông cậy vào cậu ấy và MID phối hợp đấy.”

 

Từ Ứng Hàn chậm rãi rút tay lại, đi tới trước mặt Lâm Lung, đặt một cốc sữa bò xuống. 

 

Lâm Lung nhìn sữa bò rồi lại nhìn anh, không hiểu lắm, cho đến khi nghe anh nói: “Uống sữa bò cũng cần anh đút?”

 

Vì vậy, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Lâm Lung uống hết cốc ‘sữa bò tình yêu’ của Từ Ứng Hàn. 

 

Sau khi cô uống xong, Từ Ứng Hàn quay đầu nhìn về phía Giản Dịch, hỏi: “Cậu nói nhiều như vậy, hay là tôi cũng rót cho cậu một cốc?”

 

Gò má Giản Dịch ửng đỏ, tỏ ý không cần, vì vậy tất cả mọi người ồn ào cười to. 

 

Tạ Ý cười nói: “Thật muốn cho đám fans của anh nhìn một chút, nếu bọn họ thấy được chắc hẳn sẽ rõ, không phải là anh muốn tìm bạn gái, anh tìm con gái.”

 

Hành động thản nhiên như vậy của Từ Ứng Hàn ngược lại làm người khác cảm thấy giữa bọn họ thật sự không có chuyện gì. 

 

Trận đấu buổi chiều, tất cả mọi người thu thập xong đồ đạc của mình, lên xe buýt. 

 

So với bầu không khí ung dung ngày hôm qua, hôm nay thật có cảm giác ra chiến trường. Đối thủ của trận chung kết, dù là chiến đội nào cũng không nắm chắc phần thắng, ngược lại đều ôm quyết tâm liều mạng. 

 

Dẫu sao ở những giải đấu này, đội Trung Quốc thua Hàn Quốc đã nhiều đến nỗi không đếm nổi. 

 

Lúc tới sân thi đấu, Lâm Lung ngồi trên xe buýt nhìn fans đang xếp hàng đợi vào sân. Trước kia cô đã từng thấy qua một màn này, chẳng qua là khi đó đợi cô đều là fans của chiến đội I.W. Chỉ cần có trận đấu, dù là bảng hiệu hay biểu ngữ, fans của chiến đội I.W cũng có thể hoàn toàn áp đảo đối phương. 

 

Nhưng giờ phút này có thể thấy bảng hiệu của bọn họ thật ít ỏi, ngược lại thỉnh thoảng lại có bảng hiệu của fans Từ Ứng Hàn. 

 

 Dựa theo kết quả trao đổi giữa các huấn luyện viên, trận thứ nhất chiến đội TT ra sân. 

 

Khi biết đối phương là đội xếp thứ 3 trong giải đấu mùa xuân, đáy lòng mọi người không hẳn nhẹ nhõm, chẳng qua là yên tĩnh ở trong phòng nghỉ nhìn kết quả trên màn hình TV. 

 

Bởi vì thi đấu ở Đài Loan, nên bình luận viên đều là người Đài Loan. 

 

Bình luận viên mặc áo sơ mi trắng mở miệng hỏi người bên cạnh: “Anh thấy buổi đấu hôm nay sẽ kéo dài mấy trận?”

 

Bình luận viên bên cạnh tóc hơi dài, nhún vai cười nói: “Tôi đoán là ba trận.”

 

Dưới khán đài vang tiếng hoan hô. 

 

Lâm Lung lạnh lùng nhìn chằm chằm màn hình, tuy rằng cô không thấy tin tức không nghe bình luận nhưng cũng có thể đoán được, phỏng chừng tất cả mọi người không xem trọng LPL Trung Quốc bọn họ, cảm thấy bọn họ nhất định sẽ ôm tỉ số 3:0 về nhà. 

 

Bình luận viên mặc áo sơ mi trắng nhanh chóng mở đầu màn diễn: “Chuyện này không tốt lắm đâu, tôi cảm thấy tối thiểu chắc là 3:1.”

 

Bình luận viên tóc dài liếc nhìn hắn một cái, cười xấu xa nói: “Tôi nói là đội Trung Quốc thắng Hàn Quốc 3:0.”

 

Hắn vừa dứt lời, dưới khán đài lại cười ầm lên, hiển nhiên ý giễu cợt quá lộ liễu. 

 

Giờ phút này trong phòng nghỉ kêu rầm một tiếng, là Lam Cảnh Trình đá ghế. Anh ta lạnh lùng nhìn ống kính: “Đần độn.”

 

Bình luận viên áo trắng chắc là cũng thấy không hay lắm, vội vàng cười nói: “Trong những trận đấu của Liên Minh Huyền Thoại chúng ta luôn có kỳ tích phát sinh, nói không chừng hôm nay chúng ta có thể làm chứng cho kỳ tích cũng nên. Mọi người nói có đúng không?”

 

Những lời này rõ ràng đang hỏi khán giả bên dưới, nhưng đáp lại hắn là tiếng hô to tên chiến đội Hàn Quốc GT. Hiển nhiên chiến đội chủ chốt này được khán giả ủng hộ nhiều hơn. 

 

“Tốt lắm, tốt lắm, trận đấu sắp bắt đầu rồi. Chúng ta hãy cùng xem danh sách tuyển thủ thi đấu hôm nay.” Bình luận viên mặc áo sơ mi trắng vội vàng chuyển đề tài. 

 

Rất nhanh, ống kính chuyển đến danh sách tuyển thủ thi đấu chính thức. 

 

Tuyển thủ hai chiến đội lần lượt ra sân, từ TOP đến JG và MID, cuối cùng là bộ đôi đường BOT. 

 

Chiến đội TT ở trong nước cũng coi là nhà giàu, trạng thái trong giải đấu mùa hè năm nay cũng không tệ, chẳng qua ở vòng bảng đã thua hai trận. Cũng may ở vòng bán kết khi NBG thua trận thứ ba thì bọn họ thành công thắng trận thứ 4, đưa cả đội tiến vào trận thứ 5. 

 

Tinh thần của bọn họ dâng cao rõ ràng, đây cũng là lí do các huấn luyện viên nhất trí cho bọn họ đấu trận đầu tiên. 

 

Sau khi trận đấu bắt đầu, mười phút đầu hai bên vẫn luôn ổn định thăng cấp, cũng không gank quá mức. Cho đến khi JG của chiến đội TT kéo theo MID nhà mình xâm chiếm khu bùa lam của đối phương, hai bên gặp nhau ở rừng. Tiểu Lam cầm tướng Rek’Sai quyết đoán ra tay trước, phối hợp với Tạ Ý thành công lấy được đầu người. 

 

Sau đó, chiến đội TT đánh càng ngày càng chủ động, luôn hoạt động ở phần đường của đối phương. 

 

Tạ Ý vì cầm tướng cứu trợ nhanh lại có TP* cho nên trong trận đấu luôn thấy anh chạy chi viện khắp các lane. 

 

(*) Phép bổ trợ dịch chuyển

 

Trận đấu diễn ra được hai mươi phút, tỉ số đầu người của hai bên đã là 7:2, chiến đội TT thông qua đủ loại công kích, thành công lấy được đầu người và dẫn đầu kinh tế. 

 

Từ Ứng Hàn xem thi đấu, hai chân duỗi trên đất, bàn tay hơi chống đầu, một bộ lười biếng nhàn hạ nhưng ngoài miệng lại nói: “Chiến đội TT đã dạy mọi người bài học thực chiến làm thế nào đánh đội Hàn Quốc. Đều thấy rõ chưa.”

 

“Chiến thuật giai đoạn trước của chiến đội TT thật tốt, chính là không ngừng phá rối, bằng không mọi người hòa bình phát triển đến hậu kỳ, bị kéo chết chỉ có chúng ta.” Lam Cảnh Trình cũng gật đầu.

 

Nếu như LPL Trung Quốc là đội thích đánh nhau, vậy thì khu vực Hàn Quốc chính là đội hoạt động. 

 

Chỉ cần kéo dài tới hậu kỳ, bọn họ liền có một trăm kiểu chết dành cho bạn. Cho nên chỉ có thể thông qua cách thức của mình, không ngừng gây chuyện, không ngừng mở combat, chiếm ưu thế giai đoạn trước, làm cho bọn họ không cách nào xoay chuyển. 

 

Lâm Lung chỉ màn hình nói: “Bây giờ chiến đội TT dẫn trước ba trụ phòng ngự, năm đầu người, nhưng kinh tế hai bên chỉ chênh lệch 3000 vàng. Năng lực thăng cấp của đội Hàn Quốc thật sự đáng sợ.”

 

Đúng vào lúc này, chiến đội Hàn Quốc thừa dịp chiến đội TT ở trụ trên, trộm mất rồng lửa. 

 

Sau đó hai bên vẫn luôn dính lấy nhau, bởi vì baron đã đổi mới nên cả hai chăm chăm ở cạnh hố baron đặt mắt quan sát. Khi TOP đối phương ở đường BOT ló đầu ra, chiến đội TT lập tức lựa chọn bắt đầu đánh baron. 

 

Đối phương dĩ nhiên không muốn bọn họ chiếm baron, vì vậy phòng thủ bên ngoài hố. TOP đối phương TP đến, kết quả bởi vì vị trí hắn dịch chuyển không ăn khớp với đồng đội nên người của chiến đội TT không chút do dự khống chế hắn trước, chờ kỹ năng phục hồi, đồng đội của hắn chạy tới thì TOP này đã chết trận. 

 

Giờ phút này thế cục là bốn đánh năm, đội Hàn Quốc nhanh chóng rút lui.

 

Chiến đội TT lợi dụng ulti của tướng TOP Maokai nhà mình, trói chặt MID đối phương lại. Chờ khi giết xong MID, chiến đội TT mới bắt đầu đánh baron.

 

Đợi lúc bọn họ dùng buff của baron đẩy xong toàn bộ hai trụ trên lane, chênh lệch vàng đã lên tới 7000. 

 

Chỉ là ngày hôm qua chiến đội NBG mới bị đội Đài Loan lật kèo, ưu thế lớn như vậy nhưng không ai dám tự tin nói chữ “thắng” ra. 

 

Cũng may TT không phải NBG hôm qua, bọn họ làm gì là chắc cái đó, sau khi đánh xong rồng ngàn tuổi, mang theo bùa long huyết vàng quyết đoán mở combat. Mọi người đến mắt cũng không buồn chớp nhìn chằm chằm màn hình TV, tựa như chỉ cần chớp mắt là có thể lỡ mất tình tiết trận đấu. 

 

“Xie giết được 4 mạng, chiến đội TT thành công diệt đoàn đối phương, trận đấu này sẽ dấy lên một màn phong ba.”

 

Bình luận viên trên màn hình không thể tưởng tượng được nói. 

 

Hiển nhiên cú lật mình lớn khán giả chờ mong cũng không xuất hiện, chiến đội TT thành công thắng trận. 

 

Hiện tại LPL Trung Quốc dẫn 1:0.

 

Bên này trận đấu của chiến đội TT kết thúc, Ngư ca liền tự mình bố trí cho bọn họ lần cuối. Chiến đội I.W ra sân trận thứ hai, mà rất nhanh trên màn hình đã hiện lên đội hình ra sân của hai bên. 

 

Chiến đội I.W một lần nữa đối đầu với chiến đội GT. 

 

“Đừng nói, chúng ta và GT thật đúng là có duyên.” Ngô Địch cười hắc hắc nói. 

 

Mọi người đứng lên, Giản Dịch mỏi mắt trông mong nhìn Từ Ứng Hàn, nửa ngày cũng không thấy anh lên tiếng, rốt cuộc tự mở miệng hỏi: “Hàn ca, lúc này có phải anh nên nói gì đó khích lệ lòng người không?”

 

“Tôi không nói, cậu sẽ không đánh?” Từ Ứng Hàn nhìn cậu ta một cái. 

 

Sau đó anh nhàn nhạt ồ một tiếng, nói: “Tôi quên, trận này đúng là cậu không đánh.”

 

Giản Dịch: “…”

 

Bởi vì đấu với chiến đội GT nên nhóm huấn luyện viên đều cho rằng trận này Lam Cảnh Trình ra sân thích hợp hơn. Chu Nghiêu còn sợ trong lòng Giản Dịch có gánh nặng, trước đó còn tìm cậu ta mấy bận. 

 

Chẳng qua là anh nói xong, đưa tay đặt giữa không trung, nhìn mọi người xung quanh, nhẹ giọng: “Trận đấu này, phải thắng.”

 

Lâm Lung duỗi tay đặt lên trên mu bàn tay anh, bọn họ đã từng nắm chặt tay nhau, giờ khắc này mu bàn tay của anh thật nhẹ nhàng mà lại đầy sức mạnh. 

 

Khi một bàn tay rồi lại một bàn tay nữa chồng lên nhau, mọi người đứng thành vòng tròn. 

 

Sau tiếng hô cố lên, mọi người buông tay, đứng dậy rời khỏi phòng nghỉ. 

 

Lúc bọn họ vào vị trí, Lam Cảnh Trình bên cạnh liếc nhìn phía đối điện, đột nhiên cười một tiếng: “Ngồi ở chỗ này nhìn bọn họ thật thần kỳ.”

 

Lâm Lung thuận theo ánh mắt anh ta nhìn sang, năm máy vi tính đối diện đã có người ngồi xuống. 

 

Tuyển thủ GT mặc đồng phục trắng đen, biểu cảm rất ung dung, có người đang nhìn màn hình, có người đang nói chuyện với người bên cạnh, huấn luyện viên mặc âu phục đang đứng sau bọn họ, dậm chân đi qua đi lại, vẫn luôn nói chuyện với các tuyển thủ.

 

Sau khi trận đấu bắt đầu, màn hình nhảy tới giai đoạn BP.

 

Hai bình luận viên nhìn màn hình, bình luận viên mặc áo sơ mi trắng nói: “Trận trước chiến đội TT thắng, hai người chúng ta đã đoán trúng một phần ba. Anh thấy trận này chiến đội I.W có cơ hội lấy được điểm từ trong tay GT không?”

 

Hiển nhiên biểu hiện xuất sắc của chiến đội TT khiến hai bình luận viên khách khí hơn nhiều. 

 

Đặc biệt là bình luận viên tóc dài, hắn cười nói: “Nói thật, tôi rất thích chiến đội I.W, hẳn là anh cũng biết lí do.”

 

“Biết chứ, anh thích Hàn thần.” Bình luận viên mặc sơ mi trắng cười nói. 

 

Bình luận viên tóc dài gật đầu: “Cho nên tôi cảm thấy trận này chiến đội I.W có một nửa cơ hội chiến thắng.”

 

Áo sơ mi trắng trừng mắt liếc nhìn hắn, cười nhạo nói: “Anh nói vô nghĩa quá. Tôi cũng nói chiến đội GT có một nửa cơ hội thua đấy.”

 

Theo đoạn tán gẫu của bọn họ, hai đội đã nhanh chóng bắt đầu BP. Trận trước đội Hàn Quốc ở bên màu xanh da trời, cho nên trận này đến phiên đội Trung Quốc ở phía màu xanh. 

 

Chiến đội I.W cấm Jarvan IV, chiến đội Hàn Quốc nhẹ nhàng cấm Lee Sin.

 

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn Lam Cảnh Trình, phải biết rằng tướng Lee Sin ở phiên bản này thật ra cũng không quá mạnh, cơ hội lên sân thi đấu ít hơn mùa trước nhiều. 

 

Chẳng qua đó là tướng thành danh của Lam Cảnh Trình, hơn nữa đã giúp chiến đội GT ở Chung kết Thế giới tiêu diệt tướng của đối thủ. Chiến đội GT vẫn lựa chọn phương án cẩn thận.  

 

Vương Ngọc Đàn cười hắc hắc nói: “K thần, có mặt mũi nhé, tình nguyện lãng phí một cơ hội ban cũng phải cấm dùng Lee Sin của anh.”

 

Lam Cảnh Trình khẽ thở dài, giọng điệu lại mang vài phần ngứa đòn: “Đều do ông chủ cũ và đồng nghiệp cũ nể tình.”

 

Nói xong, Lam Cảnh Trình lại còn hướng về phía đối điện vẫy tay, giống như đáp lễ lượt cấm này. 

 

Ống kính bắt được cảnh này, ngay cả khán giả cũng ồn ào hơn. 

 

Bình luận viên tóc dài: “Hiển nhiên, chiêu này của GT là nhắm vào Kent, đây là tướng thành danh của anh.”

 

Áo sơ mi trắng gật đầu: “Xem ra hai bên ở lần BP này tốn không ít công sức, mặc dù Lee Sin ở phiên bản này không tính là mạnh. Nhưng cầm tướng nghịch phiên bản đánh được ra ưu thế, đây không phải là trò sở trường của chiến đội GT sao, cho nên là đội viên cũ của GT, tôi không thể nói chiêu cấm tướng ấy là vô dụng.”

 

Đến lượt chọn tướng, chiến đội I.W lập tức đoạt Gragas. Đối phương lại chọn Elise và Ashe. 

 

Mọi người nhìn Ashe được chọn, mặc dù cảm thấy bất ngờ, nhưng lại có cảm giác trong dự đoán. 

 

“Hàn ca, bọn họ chọn Ashe thế này là quá xem thường chúng ta rồi.” Bạn học Tiểu Vương chậc chậc hai tiếng, nói. 

 

Ngư ca đứng phía sau nhanh chóng gõ cậu ta một chút. Giản Dịch không có ở đây, không có kẻ xướng người họa với cậu ta nhưng cậu ta cũng chẳng để cho tai nghe rảnh rỗi chút nào. 

 

Thẳng đến khi trong tai nghe truyền đến một giọng nói nhàn nhạt: “Giúp tôi chọn Caitlyn.”

 

Lam Cảnh Trình liếc anh, lại quay đầu nhìn Ngư ca, chỉ thấy Ngư ca khẽ gật đầu. Vì vậy Caitlyn được chọn.

 

Trước đây chiến đội I.W ở LPL đã sử dụng đội hình có Caitlyn nhanh chóng đẩy trụ và tăng tiết tấu trận, khiến đối thủ gần như không có sức chống đỡ. Thế nên sau khi bọn họ chơi tướng này một lần, căn bản chỉ cần vào thi đấu tất cả các chiến đội sẽ cấm ngay Caitlyn của Từ Ứng Hàn để tỏ ý tôn trọng. 

 

Nếu không có biện pháp chống đỡ, tôi sẽ cấm, khuất mắt trông coi. 

 

Cuối cùng đội hình hai bên đã xác định xong. 

 

Chiến đội I.W: TOP Camille Ferros, JG Gragas, MID Corki, ADC Caitlyn, SP Karma. 

 

Chiến đội GT: TOP Poppy, JG Elise, MID Syndra, ADC Ashe, SP Rakan.

 

**

 

Sau khi trận đấu bắt đầu, màn hình lớn trên sân khấu xuất hiện bản đồ thung lũng triệu hoán sư, trông rất sống động, tựa như những vị tướng này thật sự sống ở giữa khe nứt ấy. 

 

Lâm Lung hít sâu một hơi, hai tay bắt chéo nhau thật chặt. 

 

Đây là thói quen khi cô chơi piano, mỗi lần lên sân khấu sẽ làm như vậy để thả lỏng bản thân, kết quả khi trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp thói quen này cũng không bỏ. 

 

“Lo lắng?” Đột nhiên trong tai nghe vang lên tiếng nói. 

 

Lâm Lung im lặng, đôi mắt nhìn chằm chằm phía đối diện, đột nhiên cười, “Không phải, là hưng phấn.”

 

Bởi vì đây là cơ hội cho cô báo thù, cô sẽ nắm thật chặt. 

 

Trong trận đấu cuối cùng, rõ ràng cô ở vị trí counter nhưng vẫn bị tank ngăn chặn. Mặc dù trong mắt người khác biểu hiện của cô đã đủ tốt rồi, nhưng Lâm Lung tự hiểu đó là chưa đủ, rất chưa đủ. 

 

Nếu như muốn giành quán quân, nhất định cô phải thắng được đối thủ này. 

 

Cho dù là bây giờ hay là ở Chung kết Thế giới. 

 

Bởi vì bọn họ ở vị trí màu xanh nên khi cả đội lên cấp 1, Vương Ngọc Đàn bỉ ổi hỏi: “Em gái Lung, muốn bùa lam không?”

 

Lâm Lung cười: “Anh chuẩn bị cướp bùa lam đối phương tặng cho em?”

 

Bởi vì bọn họ nằm bên màu xanh nên nơi cặp đôi đường BOT dễ dàng xâm nhập đối phương nhất là khu bùa lam. 

 

Từ Ứng Hàn: “Hai người muốn làm gì cũng phải cẩn thận chút.”

 

Cậu ta đang đứng cạnh khu bùa đỏ, chuẩn bị giúp Lam Cảnh Trình nhanh chóng farm quái bùa đỏ. 

 

Không ngờ việc bọn họ muốn làm, đối phương cũng có suy nghĩ tương tự. Lâm Lung vừa mới từ đường sông chạy qua thì đã chạm mặt Tank Syndra. Tướng Syndra ở giai đoạn đầu muốn đánh Corki thì thật sự quá đơn giản. 

 

Lâm Lung: “Tiểu Vương, bùa lam em không cần nữa, em sợ không còn mạng để ăn.”

 

Nói xong, cô và Tank cùng đánh ra một kỹ năng, mặc dù hiện tại lực sát thương của skill vẫn chưa quá lợi hại nhưng dính phải cũng đã ăn đủ. 

 

Lâm Lung chuẩn bị rút lui về sau nhưng Tank vẫn không biết đủ, sau khi thay máu với cô lại muốn tới rừng nhà cô để F6. 

 

Lâm Lung lập tức tố cáo: “K thần, đồng nghiệp cũ của anh muốn trộm F6.”

 

Bởi vì quái F6 là do một đám quái nhỏ tạo thành cho nên farm sạch chúng Tank sẽ kiếm được lợi. Không chỉ khiến cho Lam Cảnh Trình mất điểm kinh nghiệm, còn có thể khiến anh chậm thăng lên cấp 6, JG của GT sẽ chiếm ưu thế hơn. 

 

Đến lúc đó Lam Cảnh Trình còn đang vùi đầu farm quái, JG của GT đã có thể ra lane ngồi gank. 

 

Cho nên Lam Cảnh Trình cười lạnh một tiếng: “Lá gan không nhỏ, chờ anh.”

 

Nói xong, một skill trừng phạt của anh chuẩn xác bắt được quái. Từ Ứng Hàn theo anh cùng đi về phía trước, thấy Tanky đã giết được hai quái F6, nhưng hắn vẫn còn chưa đi. 

 

Từ Ứng Hàn: “Lòng tham phải trả giá lớn.”

 

Vì vậy anh lập tức núp vào bụi cỏ, lợi dụng ưu điểm hình thể của tướng, vừa đánh kỹ năng Q vừa chém thường vào Tank. Bởi vì kỹ năng bị động của Caitlyn ở cấp 1 là cứ mỗi 6 lần chém thường sẽ có một lần bạo. Nhưng cách đánh phổ thông này nếu Caitlyn núp trong bụi cây thì một lần chém thường phải tính thành hai. 

 

Từ Ứng Hàn trốn trong bụi cây liên tục chém bốn lần, sau đó anh nhấn dịch chuyển, lợi dụng kỹ năng bạo đánh cho Tank từ gần tàn huyết đến suýt cạn máu. 

 

Lâm Lung lập tức tiến lên, bởi vì JG đối phương cũng đã chạy tới hỗ trợ cho nên cô lập tức ngăn cản JG bên kia, lại không dùng chém thường để lấy đầu Tank. 

 

Chờ khi Từ Ứng Hàn chém thường nhát cuối cùng lấy được mạng Tank, trong tai nghe vang lên tiếng của anh. 

 

“Đầu người này sao em không cần?”

 

Lâm Lung đối phó xong JG đối phương, lại về đường MID farm lính. Cô nói: “Anh vừa dùng dịch chuyển, nếu đoạt đầu người của anh, anh ở đường BOT sẽ gặp khó khăn.”

 

Mặc dù giai đoạn trước mọi người đều không giết được đối phương, nhưng nếu Từ Ứng Hàn không có dịch chuyển rất có thể anh sẽ là trọng tâm được JG nhà bên chiếu cố. Nhưng nếu đoạt được một đầu người thì lại khác. 

 

Từ Ứng Hàn có thể thêm nhiều hơn một vài món trang bị so với ADC đối phương, cho dù không có dịch chuyển anh cũng có thể thoải mái hoạt động. 

 

Lam Cảnh Trình cười hừ một tiếng: “Cảm động trời đất quá.”

 

Vương Ngọc Đàn gật đầu: “Có thể nói, đây là chân ái.”

 

Ngô Địch: “Nhìn các người náo nhiệt như vậy, TOP rất hâm mộ.”

 

Giờ phút này, mặc dù Từ Ứng Hàn không lên tiếng nhưng ống kính vừa vặn nhắm vào khuôn mặt anh tuấn của anh, khác với bình thường, khán giả bỗng phát hiện cái người khi thi đấu luôn mang khuôn mặt không cảm xúc giờ đây lại đầy tràn ý cười nhàn nhạt.

 

Chẳng qua là rất nhiều người không hiểu tình huống đều cho rằng anh vì lấy được một đầu người nên mới vui vẻ. 

 

Vốn dĩ Caitlyn chính là tướng chiếm ưu thế ở giai đoạn đầu, Từ Ứng Hàn lại đoạt được một đầu người, Lam Cảnh Trình vừa tới cấp 4 liền phối hợp cùng phá rối đối phương. 

 

Sau một đợt oanh tạc kỹ năng, Từ Ứng Hàn thành công đánh cho SP Rakan gần cạn máu. 

 

Nhưng bởi vì JG đối phương đang trấn giữ trụ nên đợt combat này chỉ làm hụt một ít máu trụ đường BOT. 

 

Lâm Lung vẫn luôn ở đường MID chống chọi, tướng Corki của cô vốn có năng lực chi viện mạnh, cô lại cố ý chọn kỹ năng bổ trợ là phép dịch chuyển để chạy lane ở late game. 

 

Khi trò chơi được sáu phút, Lam Cảnh Trình lại tới đường BOT một lần nữa. Anh giống như nắm bắt đúng thói quen của ADC đối phương, ngồi nấp giữa bụi cỏ tam giác. 

 

Từ Ứng Hàn không chút do dự tiến lên, đầu tiên là ở phạm vi rút lui của hắn bấm kỹ năng W, bày ra bẫy sau đó dùng kỹ năng E, làm hắn không ngừng dẫm phải, tiếp theo là một loạt QAAAA, cuối cùng dịch chuyển thả kỹ năng R. 

 

Một loạt skill như vậy, tốc độ tay bùng nổ, thành công đánh chết ADC Ashe.

 

Lam Cảnh Trình líu lưỡi, thở dài nói: “Thật không hổ là tốc độ tay của hai mươi năm độc thân.”

 

Vương Ngọc Đàn: “Nice, Hàn ca trâu bò.”

 

Lần này Lâm Lung không chút do dự dịch chuyển xuống, bốn người chung tay đẩy trụ BOT. 

 

Sau đó, chiến đội I.W chiếm được rồng gió đầu tiên, mọi người về nhà bổ sung trạng bị. Bởi vì dẫn trước một trụ và hai đầu người, bọn họ đã hơn bên kia 1500 vàng. 

 

Trận đấu giống như luôn ủng hộ chiến đội I.W, bởi vì sau vài lần combat, chiến đội GT tuy đã mấy lần tìm cơ hội nhưng nữ thần may mắn vẫn rất coi trọng I.W, Lam Cảnh Trình và Lâm Lung đều đã mấy bận ôm thanh máu tàn chạy thoát. 

 

Ngược lại Từ Ứng Hàn một lần nữa lợi dụng cánh tay dài của Caitlyn và ưu điểm của giai đoạn trước, lại đẩy thành công trụ trên của đối phương. 

 

Lam Cảnh Trình chạy tới hố baron, hợp tác với Lâm Lung chiếm được Sứ Giả Khe Nứt, đến đây chiến đội I.W đã dẫn trước 3000 vàng. 

 

Khi trận đấu diễn ra được 27 phút, chiến đội GT rốt cuộc lợi dụng lúc Lâm Lung đổi tuyến đi đường BOT, bắt đầu đánh Baron. Lam Cảnh Trình nhanh chóng phát hiện ý đồ của bọn họ, toàn đội I.W chạy tới hố rồng, Lâm Lung dùng túi thuốc nổ trên người mình tiến vào, cuối cùng TOP đối phương tử trận, Lam Cảnh Trình cũng bị đánh chết. 

 

Hiện tại tỉ số đầu người là 5:2.

 

Bởi vì hai bên đều ít người, đặc biệt là chiến đội I.W thiếu JG nên mọi người đều cẩn thận khi đối đầu với Baron. 

 

Ba mươi phút, hai bên lần nữa gặp nhau ở hố Baron, chỉ là lần này chiến đội I.W đánh quái trước. 

 

Lâm Lung vừa đánh vừa nhìn cột máu của Baron, “Bây giờ làm sao đây?”

 

Từ Ứng Hàn: “Đánh xong lại mở combat tiếp. Địch thần, anh cứ đứng vững trước.”

 

Mắt thấy Baron đã bị đánh chỉ còn một phần ba máu, mọi người dĩ nhiên không muốn bỏ. Khi JG Elise của chiến đội Gt tiến vào hố rồng, đáy lòng Lâm Lung run lên. 

 

Bởi vì JG này luôn nổi danh là người cướp rồng. 

 

Trừng phạt, gần như một trước một sau, sau đó Lâm Lung dán mắt vào màn hình, a, baron là của bọn họ. Cô không chút do dự lập tức đánh chết Elise, thời điểm này hắn một thân một mình ở hố baron chính là rơi vào đường chết rồi. 

 

GT vừa thấy không chiếm được Baron, JG cũng đã chết, lập tức rút lui. 

 

Bên này I.W cũng bởi vì lượng máu sắp tụt, vội vàng quay về nhà. 

 

Chẳng qua là không ai ngờ, GT lại thừa dịp I.W về nhà bổ sung máu và trang bị để đẩy trụ đường MID của họ. 

 

Vì vậy, I.W lập tức phải cho bọn họ biết tay, sử dụng buff của Baron đẩy toàn bộ trụ trên ba đường của GT. 

 

Ngay khi cả bình luận viên cũng cho rằng trận này I.W có cơ hội thắng rất lớn, Ngô Địch và Lam Cảnh Trình xâm nhập hố rồng nhỏ ở rừng đối phương lại bị bắt, bên địch không chút do dự mở combat. 

 

Chờ 3 người kia chạy tới, hai người bọn họ đã bị đánh gần cạn máu. 

 

Bọn họ vội vàng rút lui, nhưng đã không còn kịp. Đối phương ở tình thế cách biệt hơn 6000 vàng lại đánh một đợt combat thành công. 

 

Lâm Lung đột nhiên nhớ tới trận đấu ngày hôm qua NBG bị lật ngược tình thế.  

 

Sau đó cô nghe thấy trong tai nghe tiếng Từ Ứng Hàn tỉnh táo: “Chúng ta chiếm ưu thế về vàng, ổn định là được.”

 

Lúc sau, hai bên càng thêm nôn nóng. Tuy rằng I.W vẫn luôn dẫn trước nhưng GT đã chiếm được một baron, thành công rút ngắn khoảng cách tới 3000 vàng. 

 

Khi Baron đổi mới lần thứ tư, chiến đội I.W rốt cuộc phá được cao điểm và trụ thủy tinh đường TOP của đối phương, thậm chí một trụ Incisor cũng đã hụt nửa lượng máu. 

 

Bởi vì không có cách nào mở combat nên bọn họ trở lại hố Baron chuẩn bị đánh quái này. 

 

Nhưng GT không muốn buông tha dễ dàng như vậy, thừa lại bốn người cũng kiên quyết chạy tới hố Baron. Chiến đội I.W nhanh chóng đánh Baron, khi Baron bị đánh chỉ còn 1000 máu, Lâm Lung cúi đầu nhìn bản đồ nhỏ, đột nhiên hô: “Đường TOP lính siêu cấp 超级兵 đến.”

 

Hình như giật mình một cái, cô còn nói: “Em có TP, có thể trộm nhà.”

 

Dịch chuyển của Ngô Địch còn chưa hết thời gian CD, nhưng Lâm Lung lại có phép bổ trợ dịch chuyển.

 

“Bốn người bọn anh giữ chân bọn họ, em đi trộm đi.” Từ Ứng Hàn cũng liếc nhìn bản đồ nhỏ, bình tĩnh nói. 

 

Vì thế Lâm Lung nhấn TP, khi bình luận viên và khán giả còn đang kinh hô, cô đã dịch chuyển đến đường TOP của đối phương, mang theo lính siêu cấp nhanh chóng hạ hai trụ Incisor.

 

Những thành viên khác của I.W vẫn còn đang níu chân đối phương, Lâm Lung liều mạng phóng kỹ năng, dường như đã bùng nổ tốc độ tay đến cực hạn. 

 

Ba giây.

 

Hai giây.

 

Một giây.

 

 

Lâm Lung nhìn trụ thủy tinh đã nổ kia, bọn họ thắng, thắng đội Hàn Quốc, thắng nhà vô địch thế giới. 

 

Sau đó, cô ném tai nghe ra, đứng lên, lập tức ôm lấy người đàn ông bên cạnh. 

 

“Chúng ta thắng, Từ Ứng Hàn, chúng ta thắng.”

 

Đồng đội bên cạnh đều đang ôm lấy nhau, giờ khắc này, cô thật sự rất vui vẻ, chính mình có thể quang minh chính đại ôm anh như vậy. 

 

Thật tốt. 

 

Khi bọn họ trở về hậu trường, Lâm Lung vẫn còn đang trong cơn kích động, ngay cả Từ Ứng Hàn cũng rất ít khi thấy bộ dạng hưng phấn như vậy của cô. Cho nên anh cố ý cười nói: “Có thể ôm anh nên vui như vậy sao?”

 

Thật ra thì anh biết, Lâm Lung vui vẻ bởi vì thắng trận. 

 

Ai ngờ Lâm Lung nghe xong, im lặng, sau đó ngẩng đầu lên, một đôi mắt ngập nước nghiêm túc nhìn anh, mềm mại gật đầu. 

 

“Đây chính là lần đầu tiên em quang minh chính đại ôm anh như vậy.”

 

Trước đây, cho dù thắng trận, Lâm Lung cũng chưa từng chủ động ôm đồng đội, rốt cuộc cô vẫn là con gái. 

 

Nhưng lần này không giống thế, một khắc kia cô không chút do dự chủ động ôm lấy anh bởi vì trận thắng này thật sự không dễ dàng. 

 

Sau khi chiến đội VG thua trận thứ ba, tất cả mọi người đều tập trung xem NBG thi đấu. 

 

Trận đấu vừa mới bắt đầu, người của chiến đội I.W mặc dù đều ở đây xem nhưng hầu như không ai nói chuyện. Cho đến khi Chu Nghiêu mang vẻ bất đắc dĩ cường điệu nói: “Trận này thật kỳ lạ, lần đầu tiên tôi mong đợi chiến đội NBG thắng đến như vậy.”

 

Trước đây chiến đội NBG dụ dỗ Đỗ Chi Trạch đi, thái độ của Chu Nghiêu đối với chiến đội này luôn giống nhau. 

 

Lúc trước thi đấu huấn luyện đã hẹn lịch với toàn bộ chiến đội của LPL, nhưng lại không hẹn đội này. 

 

Ai ngờ, bởi vì một giải đấu liên lục địa anh ta sẽ hy vọng chiến đội NBG thắng. 

 

Cho nên khi NBG phá vỡ trụ thủy tinh của đối phương, toàn bộ phòng nghỉ đều hét chói tai giống như điên rồi. 

 

Hạng nhất, bọn họ là hạng nhất, hạng nhất. 

 

Rất nhanh, bên ngoài đã có nhân viên gõ cửa, muốn bọn họ chuẩn bị một chút để lên sân khấu nhận thưởng. 

 

Tuyển thủ của bốn chiến đội đều mặc đồng phục của mình, đứng vào vị trí, theo thứ tự tiến vào sân khấu. 24 tuyển thủ đứng lấp đầy toàn bộ sân khấu. 

 

Nhưng giờ phút này, không ai cảm thấy chật chội, chỉ có vui vẻ và hưng phấn. 

 

Cho đến khi Từ Ứng Hàn đại diện toàn LPL nhận lấy cúp quán quân, Lâm Lung đứng bên cạnh anh, một mực chăm chăm nhìn cái cúp kia. 

 

Thật muốn sờ một cái. 

 

Đây là cúp quán quân đầu tiên của cô. 

 

Trên sân khấu vang lên tiếng nhạc, đèn chiếu trên mặt cô, còn có kim tuyến bay xuống. MC vẫn còn đang nói lời chúc mừng, Từ Ứng Hàn đưa cúp cho người bên cạnh, Lâm Lung quay đầu tiếp tục nhìn theo. 

 

“Thích như vậy?” Giọng nói của Từ Ứng Hàn kề sát tai cô. 

 

Trong tiếng nhạc và tiếng hoan hô ồn ào, Lâm Lung quay đầu, sau đó cô cảm thấy gò má mình đã chạm vào môi anh. Anh dựa vào gần quá, Lâm Lung hơi sửng sốt một chút, đang muốn lùi về sau. 

 

Đột nhiên, cổ tay cô bị Từ Ứng Hàn kéo lấy, sau đó cả người rơi vào trong lồng ngực anh. 

 

Giản Dịch ở bên nhào tới, hô tôi muốn ôm, tôi muốn ôm.

 

Sau đó chân cậu ta đóng đinh tại chỗ, như bị ấn chốt đóng điện. 

 

Giờ khắc này, trên màn ảnh lớn, người đàn ông mặc đồng phục đỏ đen đang ôm cô gái trong ngực như cũ. Nhưng anh hơi cúi đầu, môi rơi trên trán cô. 

 

Trên sân khấu hoàn toàn yên lặng. 

 

Dưới khán đài, tiếng hoan hô như sấm dậy. 


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.