[Vô Hạn Lưu] Song Trọng Nhân Cách - Tiểu Sinh Vô Danh

Chương 53: Bước Từng Bước



Editor: Gấu Gầy

Cùng với tiếng kêu cao vút, hai con hung thú khổng lồ từ trên trời giáng xuống!

“Sư Thứu?!”

“Còn sống, là Sư Thứu còn sống! Chạy mau!”

Tiếng kêu hoảng loạn đến từ những lính đánh thuê được thuê, đối mặt với hung thú trong truyền thuyết, cho dù biết trong đội ngũ có Busa và Công chúa Ellie cường đại trấn giữ, mấy người lính đánh thuê vẫn lập tức mất đi ý chí chiến đấu. Tuy biết khu vực bên trong đầm lầy hoang dã đầy rẫy nguy hiểm, với thực lực ít ỏi của bọn họ hành động một mình chắc chắn sẽ chết, nhưng dưới sự thúc đẩy của bản năng sinh tồn, mấy người lính đánh thuê đang hoảng loạn vẫn lập tức chạy tán loạn.

Không ai quan tâm đến mấy người lính đánh thuê nhỏ bé này, thứ nhất là vào đến khu vực bên trong, bọn họ đã không còn tác dụng. Thứ hai, đến cả những người chơi của hai đoàn lính đánh thuê Xích Viêm và Thanh Vũ cũng bị hai con Sư Thứu che khuất cả bầu trời dọa cho choáng váng.

Hai con quái vật khổng lồ mang theo khí tức đáng sợ từ trên trời giáng xuống, những người chơi lập tức ý thức được, đây không phải là thứ mà cấp bậc của bọn họ có thể chống lại. Cảnh Bằng Đào và Thượng Nguyên Long không đánh nhau nữa, Vệ Đông cũng từ bỏ việc truy đuổi Đỗ Thịnh, mọi người cực kỳ cảnh giác với không trung, đồng thời không hẹn mà cùng đặt hy vọng vào Công chúa Ellie và mục sư Busa.

Lúc này, sắc mặt Công chúa Ellie và mục sư Busa đều vô cùng khó coi.

Bọn họ đành phải gạt bỏ hiềm khích, tạm thời hợp tác. Khi Sở Hàn cướp lấy quả trứng Sư Thứu từ tay Công chúa Ellie, tuy ả hận không thể tự tay giết hắn, nhưng vì “kho báu”, ả vẫn quyết định tạm thời nhẫn nhịn.

Đoàn lính đánh thuê Thanh Vũ cũng vậy, bọn họ tuy tức giận với Xích Viêm, thậm chí còn muốn nhân cơ hội hãm hại Xích Viêm trong đầm lầy hoang dã, tốt nhất là hại chết tất cả. Nhưng điều kiện tiên quyết là, bọn họ phải hoàn thành nhiệm vụ cấp C+, nếu đến nhiệm vụ cũng thất bại, cho dù giết hết tất cả mọi người của Xích Viêm thì cũng có ích gì?

Vì vậy, khi hai con Sư Thứu mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, cho dù có muốn cướp trứng Sư Thứu, Công chúa Ellie và đoàn lính đánh thuê Thanh Vũ vẫn lập tức chuyển sự chú ý sang hai con hung thú.

“Khốn kiếp, bị người ta tính kế rồi!”

Đôi mắt mục sư Busa lóe lên vẻ hung ác, lão trừng mắt nhìn những người của đoàn lính đánh thuê Xích Viêm, sau đó lập tức giơ cao cây gậy phép. Theo từng thuật pháp vong linh được thi triển, một con Sư Thứu bị trói buộc, cùng lúc đó, Busa nói với Công chúa Ellie: “Mỗi người một con, nghĩ cách đuổi chúng đi!”

Đối mặt với hung thú trong truyền thuyết, ngay cả Busa cũng không có tự tin chắc chắn chiến thắng. May mà hung thú tuy hung mãnh nhưng chung quy vẫn là súc sinh, chỉ cần khiến chúng ý thức được đối phương khó đối phó, sau đó trả trứng Sư Thứu cho chúng, tin rằng hai con Sư Thứ sẽ không liều mạng với mọi người.

Sắc mặt Công chúa Ellie còn khó coi hơn cả Busa, vừa rồi ả còn hùng hồn nói không thể nào có Sư Thứu còn sống. Kết quả, hai con hung thú từ trên trời giáng xuống giống như cố ý tát vào mặt ả!

Đây không phải là điều quan trọng, quan trọng nhất là, bọn họ đã bị người ta tính kế!

Công chúa Ellie tuy tham lam trứng Sư Thứu nhưng không có nghĩa là ả ngu ngốc, lúc này mà còn không nhìn ra bị lừa thì đúng là sống uổng hai trăm năm. Nhưng mà, nơi này là khu vực bên trong đầm lầy hoang dã, ai dám, hoặc nói cách khác ai có thể tính kế bọn họ?

Dù trong lòng nghi ngờ, nhưng động tác của Công chúa Ellie không hề chậm chạp. Đuôi rắn khổng lồ vặn mạnh đánh vào con Sư Thứu, đồng thời mái tóc bay bay trong gió của ả biến thành từng con rắn nhỏ màu xanh đen, nhe nanh múa vuốt cắn xé Sư Thứu!

Ở một bên khác, những người của đoàn lính đánh thuê Xích Viêm đang sẵn sàng chiến đấu vô cùng bất an.

Không phải vì Sư Thứu, mà là vì ánh mắt mục sư Busa trừng họ. Người khác không biết, nhưng Busa và Xích Viêm đều biết rõ, ngoài bọn họ ra, trong khu vực bên trong đầm lầy hoang dã còn có một đội ngũ khác!

“Chẳng lẽ thật sự là Tô Mạch làm?”

Sắc mặt Cảnh Bằng Đào vừa khó coi vừa thấp thỏm, bọn họ đương nhiên biết Tô Mạch và những người khác đang ở phía trước, cũng đoán được hai quả trứng Sư Thứu kia chín phần mười là do Tô Mạch bố trí bẫy rập.

Nhưng vấn đề là, Tô Mạch không hề báo trước với bọn họ!

Thậm chí ngay cả Sử Hưng Trạch cũng không nhắc đến!

Nghi vấn của Cảnh Bằng Đào cũng là nghi vấn của Chiêm Thanh Thanh, ngay khi Chiêm Thanh Thanh định nói gì đó, hai người đồng thời nhận được một tin nhắn riêng.

Sau khi nhìn rõ nội dung tin nhắn, sắc mặt hai người Cảnh, Chiêm lại thay đổi…

Nói về phía bên kia, sau khi Sở Hàn cướp lấy quả trứng Sư Thứu từ tay Công chúa Ellie, Vệ Đông – người đã từ bỏ việc truy đuổi Đỗ Thịnh lập tức chạy đến bên cạnh hắn. Đương nhiên không phải để cướp trứng Sư Thứu, mà là để bảo vệ Sở Hàn.

Lúc này, Vệ Đông đang đối đầu với Đại kiếm sư Hansen!

Công chúa Ellie tuy biết vì đại cục, nhưng không có nghĩa là ả từ bỏ trứng Sư Thứu. Hiện tại tuy rằng bất đắc dĩ phải liên thủ với Busa để đối phó với hai con hung thú, nhưng ả vẫn ra lệnh cho Hansen, bảo hắn tìm cơ hội cướp lại trứng Sư Thứu từ tay Sở Hàn.

Vệ Đông thực lực không tệ, nhưng so với Hansen vẫn có chút chênh lệch. Hansen do dự không ra tay, không phải vì Vệ Đông, mà là vì nỗi sợ hãi không thể kiềm chế đối với Sở Hàn trong lòng hắn.

Cái chết thảm khốc của Marrien vẫn còn hiện rõ trước mắt, Hansen đã coi Sở Hàn là ác ma. Cho dù hắn không chịu nổi sự cám dỗ của Công chúa Ellie đi theo đến đầm lầy hoang dã, nhưng vẫn không dám đến quá gần Sở Hàn.

Lúc này bảo hắn cướp trứng Sư Thứu từ tay Sở Hàn?

Làm sao hắn dám!

“Ha ha! Tên to con, muốn trứng Sư Thứu à?” Sở Hàn nghịch quả trứng Sư Thứu, nhìn Hansen với vẻ giễu cợt.

Hansen nuốt nước bọt, theo bản năng gật đầu, sau đó mong đợi nhìn Sở Hàn.

Liếc nhìn hai con Sư Thứu ngày càng điên cuồng trên không trung, khóe miệng Sở Hàn nhếch lên nụ cười xấu xa: “Được thôi, bắt lấy!”

Trong lòng Vệ Đông dâng lên dự cảm chẳng lành, hắn theo bản năng mở miệng: “Điện hạ, ngài…”

Đáng tiếc, đã muộn.

Nụ cười xấu xa trên khóe môi Sở Hàn ngày càng đậm, hắn giơ quả trứng Sư Thứu lên cao, ném thẳng về phía con Sư Thứu đang đánh nhau với Công chúa Ellie!

“Gào~!!!”

Vừa giống tiếng kêu của đại bàng, vừa giống tiếng gầm của sư tử, tiếng kêu cao vút vang vọng khắp nơi. Con Sư Thứu đang đánh nhau nhìn thấy quả trứng bay tới liền bất chấp sự tấn công của Công chúa Ellie, liều mạng xông về phía trứng Sư Thứu!

Không chỉ con hung thú này, khoảnh khắc trứng Sư Thứu bị ném đi, Hansen cũng nhảy lên cao, cố gắng cướp lấy quả trứng từ trên không trung.

Trong nháy mắt, trái tim tất cả mọi người đều treo lơ lửng. Chỉ có Vệ Đông đang đứng gần Sở Hàn nhất là khác biệt, dự cảm chẳng lành trong lòng hắn ngày càng mãnh liệt…

Rất không may, dự cảm của hắn đã thành sự thật.

Lúc trứng Sư Thứu được ném lên điểm cao nhất, ngay khi Sư Thứu, Hansen và Công chúa Ellie chậm một bước đồng loạt ra tay cướp đoạt, Sở Hàn đứng trên mặt đất đột nhiên nắm chặt tay – Quả trứng Sư Thứu bao người mơ ước bỗng nổ tung trên không trung!

Khoảnh khắc trứng Sư Thứu nổ tung, tất cả mọi người đều trợn trừng mắt, trong đầu những người chơi đồng thời hiện lên hai chữ: Xong đời…

“Gào~~!!!”

Cùng với hai tiếng kêu giận dữ, con Sư Thứu tận mắt nhìn thấy “con” của mình bị đánh vỡ, lập tức rơi vào trạng thái cuồng bạo!

Hai con Sư Thứu điên cuồng vỗ mạnh đôi cánh khổng lồ, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, ngay cả khí độc xung quanh cũng bị chúng khuấy đảo long trời lở đất!

Trong nháy mắt, gió nổi mây phun, trời đất rung chuyển.

“Khốn kiếp! Sở Hàn • Will, bà đây không đội trời chung với ngươi!”

Sở Hàn không tốn chút sức lực nào đã chọc giận hai con Sư Thứu, làm khổ Ellie và mục sư Busa đang chiến đấu với chúng. Sư Thứu nổi điên, ngay cả hai người bọn họ cũng khó mà đối phó!

Bên Ellie còn có Hansen hỗ trợ, miễn cưỡng khống chế được cục diện. Nhưng bên mục sư Busa lại vì một phút “sơ ý” bị con Sư Thứu nổi điên kia trực tiếp tìm được sơ hở, xông ra khỏi vòng vây của Busa, lao thẳng về phía Sở Hàn – kẻ gây ra tội ác!

Sở đại gia đâu?

Đã sớm chuồn rồi!

Sở Hàn đúng là điên cuồng, đối mặt với Đại kiếm sư Marrien cường đại còn dám liều mạng đỡ một kiếm, sau đó biến hắn thành “khung xương nở rộ”. Nhưng điên cuồng thì điên cuồng, không có nghĩa là Sở Hàn không có đầu óc. Vì vậy, sau khi đánh vỡ trứng Sư Thứu, Sở đại gia đã không chút do dự mang “giày chạy của Đàm Nhạc” vào, co giò chạy mất!

Giày chạy của Đàm Nhạc là trang bị cấp bạc mở ra từ rương vàng, sau khi mang vào, không chỉ không bị ảnh hưởng bởi trọng lực, phát huy tốc độ cá nhân đến cực hạn, mà kỹ năng bổ sung “Thuấn ảnh” còn có thể tăng tốc gấp 10 lần trong nháy mắt.

Trải qua vài phó bản, thể chất của Sở Hàn và Tô Mạch đã tăng lên gấp nhiều lần. Vì vậy, khi Sở Hàn mở kỹ năng “Thuấn ảnh”, tốc độ của hắn đã gần bằng tốc độ âm thanh!

Hoàng tử đã chạy, những người khác sao dám chậm trễ?

Hành động đánh vỡ trứng Sư Thứu của Sở Hàn tuy khiến nhiều người phẫn nộ, nhưng phẫn nộ thì sao?

Không có Sở Hàn, nhiệm vụ đầm lầy hoang dã này sẽ trực tiếp thất bại!

Người đầu tiên đuổi theo là Vệ Đông, nhưng chỉ dựa vào một mình hắn, căn bản không thể ngăn cản con Sư Thứu đang nổi điên kia.

Người thứ hai đuổi theo là Công chúa Ellie, tuy ả hận không thể băm Sở Hàn thành tám khúc, nhưng càng hiểu rõ Sở Hàn bây giờ không thể chết. Vì vậy, ả đành phải để Hansen tạm thời ngăn cản con Sư Thứu kia, còn mình thì đi cứu người trước.

Lẽ ra, người sốt ruột nhất, xông lên nhanh nhất phải là Busa mới phải.

Mục sư Busa đúng là cũng muốn đuổi theo cứu người, nhưng lão vừa định đuổi theo đã bị Chiêm Thanh Thanh ngăn cản. Sau khi Chiêm Thanh Thanh nói một câu với lão, sắc mặt mục sư Busa thay đổi mấy lần, sau đó lặng lẽ cùng Chiêm Thanh Thanh biến mất theo một hướng khác.

Cảnh Bằng Đào hành động cũng rất nhanh, tuy hắn dẫn dắt những người còn lại của Xích Viêm đuổi theo, nhưng đuổi được một nửa, phương hướng lại dần dần thay đổi. Thấy vậy, ánh mắt đội trưởng Thượng Nguyên Long chợt lóe lên, lập tức dẫn theo mấy người của Thanh Vũ bám theo Xích Viêm.

Đến đây, một đội ngũ hùng mạnh dưới sự tính toán của Tô Mạch và Mặt Quỷ cuối cùng cũng tan rã: Đại kiếm sư Hansen kéo chân một con Sư Thứu ở lại tại chỗ. Vệ Đông và Công chúa Ellie liều mạng muốn cứu Sở Hàn khỏi con Sư Thứu kia. Mục sư Busa vì một câu nói của Chiêm Thanh Thanh mà thay đổi mục tiêu, không biết đã đi đâu. Còn đoàn lính đánh thuê Thanh Vũ thì muốn nhân cơ hội này tiêu diệt Xích Viêm, cướp lấy quả trứng Sư Thứu cuối cùng trong tay bọn họ…

Thân là Ma kiếm sĩ đã chuyển chức, Vệ Đông thực lực rất mạnh, nếu chỉ xét về công kích, thậm chí không thua kém Đại kiếm sư Hansen. Đương nhiên, điểm yếu cũng rất rõ ràng, ví dụ như tốc độ và phòng ngự.

Với tư cách là kiếm sĩ, tốc độ của Vệ Đông có lẽ không quá kém, nhưng so với Sở Hàn mang “giày chạy của Đàm Nhạc”, Sư Thứu nổi điên và Công chúa Ellie cường đại vẫn kém hơn một chút.

Vì vậy, đuổi theo chưa đầy mười phút, Vệ Đông đã hoàn toàn lạc mất mục tiêu.

Đầm lầy hoang dã đầy rẫy nguy hiểm, Vệ Đông tuy là người chơi đã chuyển chức nhưng cũng không dám liều lĩnh hành động một mình. Vì vậy, sau khi lạc mất Sở Hàn, hắn lập tức quyết định hội hợp với đồng đội, cùng nhau tiêu diệt đoàn lính đánh thuê Xích Viêm.

Vệ Đông thực lực mạnh mẽ, cộng thêm sự hỗ trợ của Lê Mạn Thanh – Tứ tự Nguyệt Thần, đoàn lính đánh thuê Xích Viêm đã mất đi Chiêm Thanh Thanh nếu chạm trán với bọn họ tuyệt đối sẽ rơi vào con đường chết, vì thế Tô Mạch đương nhiên phải tách bọn họ ra.

Khi Vệ Đông nhận được tọa độ từ đồng đội và chuẩn bị quay lại, phía trước hắn bỗng xuất hiện một người. Một người đàn ông tuấn tú mặc áo giáp bạc, tay cầm kiếm kỵ sĩ bạc và khiên bạc – Arthur Anderson.

Vệ Đông có lực công kích mạnh mẽ, Arthur lại là Kỵ sĩ Ánh sáng có sở trường phòng ngự, thực lực hai người đều không tầm thường, ai sẽ chiến thắng khi đối đầu với nhau?

Ở một bên khác, sau khi nhận được tin tức từ Vệ Đông, Thượng Nguyên Long đang theo sát Xích Viêm đến một hang động lập tức dừng bước.

Hắn không biết người chặn Vệ Đông là ai, nhưng vào thời điểm mấu chốt này, đột nhiên xuất hiện một kỵ sĩ, tuyệt đối không bình thường!

“Bị lừa rồi, mau quay lại!”

Thượng Nguyên Long sau khi ý thức được vấn đề cũng rất quyết đoán, nhưng đáng tiếc đã muộn. Bọn họ vừa định quay đầu, Cảnh Bằng Đào dẫn đầu những người còn lại của Xích Viêm đã xuất hiện phía sau bọn họ, trực tiếp chặn đường lui.

“Cảnh Bằng Đào, anh thật sự muốn trở mặt với chúng tôi sao?”

Tuy sắc mặt Thượng Nguyên Long vô cùng khó coi, nhưng không hề lộ ra vẻ hoảng loạn. Mặc dù Vệ Đông bị kỵ sĩ vô danh kia chặn lại, nhưng Thanh Vũ có hai người chơi chính thức, thực lực vẫn hơn Xích Viêm đã mất đi Chiêm Thanh Thanh. Cho nên, bọn họ không sợ.

Tuy nói vậy, nhưng Thượng Nguyên Long cũng biết rõ, Xích Viêm dám dụ bọn họ đến đây, nhất định không chỉ có một hậu chiêu là tên kỵ sĩ vô danh kia.

Đương nhiên, bất kể Xích Viêm còn hậu chiêu gì, Thượng Nguyên Long vẫn không sợ – Cho dù Xích Viêm còn có viện binh, thực lực cũng nhất định không mạnh, nếu không hà cớ gì phải từng bước tính kế?

Bị Thượng Nguyên Long chất vấn, trên mặt Cảnh Bằng Đào cũng lộ ra vẻ do dự.

Nói thật, Cảnh Bằng Đào lúc này còn căng thẳng và bất an hơn cảcThượng Nguyên Long.

Bởi vì, cho đến bây giờ, đầu óc hắn vẫn rất mơ hồ, tất cả những gì hắn làm đều dựa theo chỉ thị của Tô Mạch và Mặt Quỷ, căn bản không biết kế hoạch tiếp theo là gì.

Kể từ khi tiến vào đầm lầy hoang dã, Cảnh Bằng Đào và Chiêm Thanh Thanh đã vô thức cảnh giác với Tô Mạch và Mặt Quỷ. Nhất là, Tô Mạch đến giờ vẫn chưa tiết lộ kế hoạch thật sự cho bọn họ, làm sao hai người có thể không nghi ngờ dụng ý của y?

Tuy nhiên, chuyện ngoài ý muốn và bước ngoặt đến quá nhanh, quá đột ngột. Sau khi Sở Hàn đánh vỡ trứng Sư Thứu, Cảnh Bằng Đào và Chiêm Thanh Thanh hoảng loạn, căn bản không biết tiếp theo nên làm gì.

Vào thời khắc mấu chốt này, hai người cho dù có nghi ngờ Tô Mạch, nhưng do không có thời gian suy nghĩ kỹ, cũng không dám tự ý trái lệnh Tô Mạch, chỉ có thể làm theo từng bước.

Kết quả, đã đến nước này, sắp trở mặt với Thanh Vũ rồi.

Cảnh Bằng Đào dám trở mặt sao?

Nếu Chiêm Thanh Thanh còn ở đây, hắn dĩ nhiên không sợ.

Đương nhiên, nếu Chiêm Thanh Thanh ở đây, Thanh Vũ cũng không dám liều lĩnh đuổi theo. Chính vì cân nhắc đến điều này, Tô Mạch mới để Chiêm Thanh Thanh dẫn mục sư Busa đi trước.

Theo câu hỏi của Thượng Nguyên Long, hai bên đều có chút lúng túng. Lúc này tuy hai bên đang đối đầu, nhưng dù là Xích Viêm tỏ ra yếu thế hay Thanh Vũ đang lo lắng trong lòng đều không muốn trở mặt. Dù sao, nếu thật sự đánh nhau, đối với hai bên đều không có lợi.

Hình như nhìn ra sự do dự của Cảnh Bằng Đào, Thượng Nguyên Long cắn răng, lại nói: “Lần này coi như Thanh Vũ chúng tôi thua! Cảnh Bằng Đào, chỉ cần anh giao trứng Sư Thứu cho tôi, tôi sẽ cùng anh ký kết khế ước, Thanh Vũ lập tức rút khỏi kịch bản!”

Nghe thấy lời đội trưởng, Tư Giới Bình kinh hãi, vẻ mặt không cam lòng: “Đội trưởng, chúng ta sao phải sợ bọn họ, dựa vào cái gì…”

“Câm miệng!”

Thượng Nguyên Long trừng mắt nhìn Tư Giới Bình, sau đó lại nhìn về phía Cảnh Bằng Đào.

Thượng Nguyên Long dĩ nhiên không muốn rời đi một cách ủy khuất như vậy, nhưng lúc này đưa ra quyết định này cũng là bất đắc dĩ.

Thứ nhất, hắn tuy hận Xích Viêm thấu xương, nhưng cũng không muốn vì thế mà để bản thân tổn thất quá lớn. Thứ hai, Vệ Đông đã lạc mất Sở Hàn, cho dù Sở Hàn có thể sống sót, nhưng trong khu vực bên trong đầm lầy hoang dã mênh mông, xác suất tìm thấy mục tiêu nhiệm vụ không cao. Thứ ba, việc Lê Mạn Thanh nhiều lần khuyên nhủ hắn, cộng thêm biểu hiện khác thường của Sở Hàn, đã khiến Thượng Nguyên Long tăng thêm vài phần nghi ngờ.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cầm trứng Sư Thứu rời đi là cách làm an toàn và ổn thoả nhất của Thanh Vũ.

Tuy không biết trứng Sư Thứu có giá trị bao nhiêu, nhưng bảo bối có thể khiến Công chúa Ellie thèm thuồng, cho dù không thể bù đắp tổn thất bốn tấm thẻ định vị, ít nhất cũng không đến mức trắng tay.

Đề nghị của Thượng Nguyên Long cũng khiến Cảnh Bằng Đào động lòng, đây đã là lựa chọn tốt nhất cho Xích Viêm rồi. Trứng Sư Thứu tuy quý giá nhưng so với phần thưởng của nhiệm vụ cấp B cũng không tính là gì.

Còn về việc Thanh Vũ có nuốt lời hay không?

Có hệ thống giám sát, Thanh Vũ không thể, cũng không dám!

Lẽ ra, Cảnh Bằng Đào nên bàn bạc với Tô Mạch, ít nhất cũng phải nói cho Tô Mạch biết quyết định của Thanh Vũ. Nhưng Cảnh Bằng Đào cảm thấy Tô Mạch sẽ không đồng ý, nghĩ đến đây, hắn thậm chí còn không bàn bạc với Đỗ Thịnh và Đào Bội bên cạnh, lập tức định đồng ý.

“Được! Ta đồng ý…”

Nói được một nửa, Cảnh Bằng Đào trợn trừng hai mắt, không thể tin nổi nhìn về phía Lê Mạn Thanh đang đứng phía sau!

Nguyệt Thần Lễ Tán!

Mối đe dọa tử vong nồng nặc bao trùm toàn thân, Lê Mạn Thanh thậm chí còn không quay đầu lại, theo bản năng thi triển một thuật pháp cường đại!

Đáng tiếc, vẫn chậm một bước…

Phía sau cô không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bóng đen, bóng đen đeo mặt nạ màu vàng sẫm. Trước khi “Nguyệt Thần Lễ Tán” xuất hiện, cơ thể Lê Mạn Thanh đã bị vô số sợi tơ màu vàng sẫm bao vây!

Sát hồn bản mệnh: Ảo Ảnh.

Linh kỹ sát hồn: Tử Thần Tán Ca.

Lê Mạn Thanh chết, cái chết của cô chói lọi và chấn động.

Tử Thần Tán Ca, cơ thể Lê Mạn Thanh bị cắt thành vô số mảnh nhỏ, giống như những ngôi sao rơi xuống phàm trần…

Thời cơ Mặt Quỷ lựa chọn để đánh lén vô cùng chuẩn xác và tàn nhẫn, đừng nói là Xích Viêm, ngay cả đồng đội của hắn cũng bị cái chết đột ngột của Lê Mạn Thanh dọa cho choáng váng.

“Một, người, cũng không thể tha.”

Giọng nói lạnh lùng của Mặt Quỷ, như lời tuyên cáo của tử thần.

Hắn búng tay, bức tường bên cạnh vỡ vụn, vô số nhện ma hút máu tràn ra…

Ngay khi Mặt Quỷ giết chết Lê Mạn Thanh, dẫn nhện ma hút máu vào hang động, hai đoàn lính đánh thuê đều rơi vào tình cảnh khốn cùng, thì Sở Hàn cuối cùng cũng đã thoát khỏi sự truy đuổi của con Sư Thứu kia.

Lẽ ra, với đôi mắt đại bàng có thể nhìn xuyên vạn dặm của Sư Thứu, cộng thêm tốc độ bay thần tốc, Sở Hàn rất khó thoát khỏi sự truy sát của nó.

Tuy nhiên, nơi này dù sao cũng là đầm lầy hoang dã, Sư Thứu tuy mạnh, nhưng cũng không mạnh đến mức không gì địch nổi. Chỉ cần Sở Hàn có thể vượt qua mấy phút nguy hiểm lúc ban đầu, sau đó dẫn Sư Thứu vào lãnh địa của hung thú cường đại khác, xác suất thoát khỏi nguy hiểm vẫn rất cao.

Đương nhiên, khó khăn nhất chính là mấy phút đầu tiên, cho dù có “giày chạy của Đàm Nhạc” hỗ trợ, Sở Hàn muốn thoát khỏi Sư Thứu nổi điên cũng rất khó.

May mà, hắn không chỉ có giày chạy của Đàm Nhạc, mà còn có một trợ thủ mạnh mẽ hơn – Cánh thiên thần.

Cánh thiên thần tuy bị hỏng, không thể bay, nhưng vẫn rất lợi hại trong việc tăng tốc. Dưới sự hỗ trợ của “giày chạy của Đàm Nhạc” và “Cánh thiên thần”, tốc độ di chuyển tăng vọt, Sở Hàn cuối cùng cũng dẫn dụ con Sư Thứu mất trí vào trong lãnh địa của hung thú khác, thành công thoát khỏi nguy hiểm.

Thoát khỏi Sư Thứu chỉ là một trong những mục tiêu.

Sở Hàn lựa chọn chạy trốn, ngoài việc dựa theo kế hoạch của Tô Mạch để chia rẽ đội ngũ hùng mạnh này, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn – thoát khỏi mục sư Busa, gặp riêng Công chúa Ellie.

Tuy Sở Hàn và Tô Mạch không thể tâm linh tương thông, nhưng dù sao cũng là cùng một người, khi nhìn thấy con nhện ma hút máu mặt người, hắn đã đoán được ý đồ của Tô Mạch.

Thực ra, nhất cử nhất động của con nhện ma hút máu mặt người kia, bao gồm việc cuối cùng ném trứng chạy trốn, đều không phải do Tô Mạch làm, mà là do Sở Hàn điều khiển.

Còn về việc cuối cùng đánh vỡ quả trứng chọc giận Sư Thứu vốn không nằm trong kế hoạch, mà do Sở đại gia nhất thời nổi hứng, muốn xem Sư Thứu nổi điên trông như thế nào, mới làm ra hành động điên rồ đó.

Muốn chia rẽ đội ngũ này, Sở Hàn chỉ cần ôm trứng Sư Thứu chạy trốn là được, căn bản không cần đánh vỡ nó. Dù sao, quả trứng kia cũng là trứng Sư Thứu trong truyền thuyết, bảo bối như vậy không thua kém bất kỳ trang bị đỉnh cấp nào, thậm chí còn cao cấp hơn. Rất có thể sẽ là thứ tốt nhất bọn họ thu hoạch được trong phó bản này.

Kết quả, Sở đại gia vì nhất thời cao hứng lại trực tiếp đập vỡ!

Nếu Tô Mạch biết “tên phá gia chi tử” này chỉ vì muốn xem Sư Thứu nổi điên mà đập vỡ quả trứng do y và Mặt Quỷ phải liều mạng mới có được, có phải dưới cơn nóng giận cũng sẽ “đập” cho Sở đại gia một trận hay không?

“Nói đi, ngươi cố ý dẫn ta đến đây, có mục đích gì?”

Sắc mặt Công chúa Ellie vô cùng khó coi.

Nếu có thể, ả thật sự hận không thể lột da rút gân tên đáng ghét toát ra khí tức tà ác, trên mặt còn mang theo nụ cười xấu xa này.

Tuy tức giận muốn chết, nhưng khi đơn độc đối mặt với “vị hôn phu” của mình, tâm trạng Công chúa Ellie vẫn vô cùng phức tạp.

Ban đầu, khi Nữ hoàng Saya thông báo cho ả biết “Hoàng tử Will” còn sống và đang chuẩn bị đến rừng rắn Saya để cưới ả, Công chúa Saya vô cùng phẫn nộ. Với sự kiêu ngạo của ả, sao có thể coi trọng một Hoàng tử sa cơ?

Vì vậy, ả không chút do dự tìm đến Marrien và Hansen, muốn bọn họ giúp ả trừ khử tên Hoàng tử sa cơ “đĩa mà đòi đeo chân hạc” này.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy Hansen bị dọa cho vỡ mật, hơn nữa từ miệng Hansen biết được cái chết thảm khốc của Marrien, Công chúa Ellie mơ hồ ý thức được, “vị hôn phu” của ả dường như không hề sa cơ hay nhu nhược như ả tưởng tượng.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi gặp Sở Hàn, Công chúa Ellie vẫn bị khí tức tà ác trên người hắn dọa sợ. Đặc biệt là đôi mắt màu đỏ sẫm kia, nào giống Hoàng tử tôn quý, rõ ràng là ác quỷ!

Tục ngữ nói “đàn ông không hư phụ nữ không yêu”, Sở Hàn không chỉ hư hỏng triệt để mà còn có khuôn mặt tuấn tú và khí chất mạnh mẽ, Công chúa Ellie nói không rung động là giả.

Rung động thì rung động, nhưng vẫn phải có sự phòng bị nhất định.

Nếu “vị hôn phu” này cuối cùng thật sự có thể khôi phục vương quốc Will, thậm chí giúp ả trở thành Nữ hoàng Saya thật sự, Công chúa Ellie cũng không ngại gả cho hắn. Chính vì vậy, khi Sở Hàn bị Sư Thứu truy sát, ả mới cố nén lửa giận đuổi theo.

Đương nhiên, việc Sở Hàn đánh vỡ trứng Sư Thứu vẫn khiến Công chúa Ellie vô cùng tức giận. Vì vậy, cho dù đã đoán được Sở Hàn dừng ở đây là cố ý đợi mình, Ellie vẫn không cho Sở Hàn một sắc mặt tốt.

Nhìn sắc mặt khó coi của Công chúa Ellie, trong mắt Sở Hàn lại lóe lên vẻ si mê: Hóa ra người rắn cũng không thua kém người cá, đều là nguyên liệu tốt để làm “bướm máu”!

“Khà khà!”

Sở Hàn vừa định nói gì đó, ngọc bội bên hông đột nhiên nóng rực.

Lúc này, Sở đại gia làm sao còn tâm tư thưởng thức “tác phẩm nghệ thuật”, hắn vội vàng ôm lấy thân hình quen thuộc vừa xuất hiện…

——-

Tác giả có lời muốn nói:

Tô Mạch: Trứng của tôi đâu?

Sở Hàn: Ở dưới…

———-


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.