Thủ lĩnh quạ đen cũng không cam lòng yếu thế, nó bay đầu vai đến Lộ Hành Chu cạc cạc nói: “Quạ cũng có thể che cậu!”
Lộ Hành Chu dùng ngón tay vuốt tóc thủ lĩnh quạ, thủ lĩnh quạ đen hưởng thụ cọ cọ, lão cây quế hơi hơi động, một mảnh lá rụng rơi xuống, Lộ Hành Chu dựa vào lão cây quế trên người.
Sau khi sắp xếp cho nhóm mèo xong, Lộ Hành Chu bắt đầu đếm ngón tay, vẫn còn ba ngày nữa mới bắt đầu buổi biểu diễn lớn.
Cậu cử động cổ, chỉ cần giải quyết được mối nguy hiểm tiềm ẩn đó, mọi chuyện khác phía sau sẽ dễ dàng hơn rất nhiều điều tốt đẹp trong hệ thống đền bù của cậu, đủ để bảo vệ những người trong gia đình họ.
Ngày hôm sau, Lộ Kỳ Dịch gõ cửa phòng của Lộ Hành Chu, Lộ Hành Chu mang dép lê, bộ quần áo ngủ, đầu tóc bù xù mở cửa, mơ hồ nhìn anh cả mình: “Anh cả ~ làm sao vậy?”
Lộ Kỳ Dịch trong mắt lộ ra ý cười, xoa xoa bộ tóc rối bù của Lộ Hành Chu nói: “Chìa khóa cho em, trung tâm thú cưng đã xây xong, em đi xem có thích không.”
Cơn buồn ngủ của Lộ Hành Chu lập tức biến mất. Cậu mở to mắt kinh ngạc nhìn anh cả mình. Cả đêm công phu cải tạo thế mà xong rồi??? Có ảo quá không vậy?
【 a a a a a, anh cả quá vĩ đại, không được, từ giờ trở đi mình sẽ thành đồ trang sức treo trên chân của anh cả!! 】
Lộ Hành Chu tiếp nhận chìa khóa, cậu cười mắt cong cong nói: “Cảm ơn anh cả ~ Chỉ cần anh đưa cho là em đều thích hết!!!.”
【Làm sao để cảm ơn anh cả đây?? Mình nên anh cả bằng cách nào đây… Mình nhớ tới gần đây công ty đang chuẩn bị kế hoạch phát triển phía bắc thành phố. Vấn đề này lúc đó đã được đề cập sơ lược, kết quả cũng không có nói có tốt hay không, mình chỉ biết anh cả bị thua thiệt nặng nề, đợi lát nữa kêu Tiểu Bò Sữa đi tìm hiểu giúp mình hỏi thăm một chút. 】
Lộ Kỳ Dịch nhìn Tiểu Lục của nhà anh, nhìn trong mắt Tiểu Lục đều rối rắm thành cuộn len, anh dù có muốn cũng không nói được. Không cần phải nói, anh chỉ là có thể xoa đầu Lộ Hành Chu, đừng nói, xúc cảm còn khá tốt.
Về phần mảnh đất phía bắc thành kia, nó có hại? Lộ Kỳ Dịch híp híp mắt, dựa theo thời gian, không ngoài ý muốn nói, hẳn là cùng với tên em trai giả cùng vai chính công thụ không thoát hỏi có liên quan đến nhau.
Suy cho cùng, ngoài gia đình ra, không ai muốn để anh phải đau khổ cả đời, anh chỉ là không thích chịu đựng mà thôi.
Lộ Hành Chu bị xoa vẻ mặt mộng bức nhìn anh cả bình thản rời đi, khịt mũi nhìn chiếc chìa khóa trong tay lại mỉm cười.
Sau khi chạy trở lại phòng, cậu nhìn từ cửa sổ phía sau, một tòa nhà mới đã xuất hiện trên bãi cỏ trống trải trước đây ở sân sau, trên đó có dòng chữ “Chu Chu” và hai chữ “Chu Chu” dưới đất dùng móng mèo tạo ra, ai nhìn vào sẽ mê ngay, dễ thương muốn chết.
Trang thiết bị bên trong gần như đã sẵn sàng, tất cả đồ dùng, trang bị dành cho thú cưng đều có sẵn. Ngoài việc biết Lộ Hành Chu thích những con vật lang thang nhỏ bé này, anh cả Lộ cũng có một số suy nghĩ, nếu không muốn nói là có khả năng gì khác. Chu Chu của họ có quan hệ gần gũi với động vật nên việc chuẩn bị và hình thành mối quan hệ tốt luôn là điều đúng đắn.
Lộ Hành Chu vừa gãi đầu vừa xuống lầu, Lộ Vân Nhĩ cùng Tư Đan đã ở dưới lầu, Lộ Vân Nhĩ nhìn Lộ Hành Chu phía trên vẫy tay nói: “Chu Chu mau tới.”
Lộ Hành Chu vẻ mặt hắc tuyến. Hôm qua là Tiểu Hành, nhưng hôm nay lại đổi thành Chu Chu, thật khó hiểu và ghê tởm.
Tuy nhiên, cậu lại nhớ tới hai nhân vật to lớn trước cửa trung tâm thú hoang ở sân sau, được rồi, Chu Chu, chỉ là Chu Chu thôi.
Lộ Hành Chu ngoan ngoãn đi qua nhìn vẻ mặt khiếp sợ còn chưa có phục hồi tinh thần của Tư Đan mà chớp chớp mắt. Sao vậy, đừng nói là anh hai mình mới làm nổ quả bom cho người ta đấy nhé, chắc rồi nhìn mặt anh ấy liền biết phải sốc ngay khi anh ấy bước vào.
Lộ Vân Nhĩ lấy lấy ra một bản hợp đồng, trong hợp đồng là Lộ Hành Chu trên danh nghĩa nội dung phòng làm việc của bọn họ, bên trong nước ở đó sâu hơn biển.
Mà Tư Đan sau khi nhìn thấy Lộ Hành Chu lập tức áp xuống sự kinh ngạc, dùng chuyên môn của mình phân tích tình huống với Lộ Hành Chu.
Studio của họ xoay quanh Lộ Vân Nhĩ, pnguồn lực và hoạt động trong studio đều liên quan chặt chẽ đến Lộ Vân Nhĩ. May mắn thay, Lộ Hành Chu không phải muốn làm minh tinh, mà chỉ muốn trở thành nhà biên kịch và đạo diễn nói như vậy còn tốt một chút.
Tư Đan vốn đang lo lắng không biết phải làm sao nếu Lộ Vân Nhĩ cùng Lộ Hành Chu thực sự định quay phim và thiếu kinh phí không đủ làm sao, Tư Đan giờ đã hoàn toàn yên tâm.
Sáng nay đã chuẩn bị sẵn hai bản hợp đồng, khi đến đây, y vẫn đang thắc mắc sao địa chỉ này lại quen đến thế.
Mới vừa lấy xe đến nơi vừa nhìn qua cổng. Chà, đây không phải là khu nhà giàu nổi tiếng mà hầu hết những người giàu đều có thể chụp ảnh sống ở khu vực này.
Trước khi vào, y còn lo lắng Lộ Vân Nhĩ có phải tìm kim chủ hay không, y phải khuyên nhủ hắn. Họ đã làm việc với nhau lâu như vậy, không thể cứ thế thất bại được.
Sau khi vào cửa, quản gia đưa y vào trang viên bằng chiếc xe nhỏ để tham quan, y thấy được Lộ Kỳ Dịch ngồi xe cùng anh nhìn thoáng qua, vừa bước vào đã thấy Lộ Vân Nhĩ một thân áo ngủ ngồi ở chỗ kia ăn bữa sáng, y lúc ấy liền cảm thấy sét đánh giữa trời quang và trái tim y đã hoàn toàn chết lặng
Kết quả!! Gia hỏa này nói với y cái gì??
Con trai nhà giàu số một giấu giếm thân phận dấn thân vào làng giải trí???
Tư Đan lúc ấy liền ngốc, mãi đến khi Lộ Hành Chu bước xuống ngồi xuống thì y mới hồi phục tinh thần lại.
Nhìn hai anh em, Tư Đan cuối cùng cũng hiểu được điều này là sự thật.
Dù sao thì y cũng chưa từng thấy ai ở nhà kim chủ còn mang theo em trai mình vào ở cùng.
Lộ Hành Chu ký xuống hợp đồng, thương xót nhìn Tư Đan, đáng thương anh Tư, sáng sớm đã bàng hoàng đến mức điếc người luôn.
【Nhưng… Anh Tư đã phát hiện ra em gái mình chưa? Có vẻ như Hoàng Mao sắp ra tay.】
Động tác của Lộ Vân Nhĩ khựng lại, hắn đặt cốc xuống nhìn Tư Đan nói: “Gần đây anh có nói chuyện với em gái mình không?”
Tư Đan hông quan tâm đến việc mình bị chấn kinh rồi thở dài nói: “Tiểu Ưu con bé dạo gần nhất rất không thích hợp, nhưng là tôi hỏi con bé lại không nói.”
Lộ Vân Nhĩ khẽ nhíu mày, hắn đã nhìn thấy Tư Ưu, là một cô bé rất hiểu chuyện và dễ thương, mới vào cấp ba, tuổi không lớn lắm, đang ở tuổi dậy thì, mà mối tình đầu của cô xuất hiện.
Hắn cũng không ở chung với con gái bao giờ. Cô thậm chí còn giấu chuyện đó với anh Đan…
Lộ Hành Chu yên lặng nhô đầu ra nói: “Thật ra rất đơn giản, bây giờ không phải là nghỉ hè sao? Anh Đan có thể đưa cô ấy đi làm cùng, để cô ấy làm trợ lý tạm thời cho anh trai tôi, coi như kiếm tiền tiêu vặt.”
【Vậy hãy đưa cô ấy đi xem nhiều hơn, để cô ấy biết những giới hạn của xã hội này, đồng thời sẽ làm cô ấy tỉnh táo và nâng cao tầm nhìn của cô ấy, liền sẽ không si mê với tiểu hoàng mao. Vì cô gái này không phải là người có đầu óc yêu đương, hãy để cô ấy nhìn thấy xã hội bên ngoài,】
Lộ Vân Nhĩ trầm tư suy nghĩ, chuyện này không sao cả, tiểu cô nương bị bảo hộ thật tốt quá mới có thể bị lừa, có một số việc vẫn là đến làm cô bé chính mình thấy rõ, mạnh mẽ chặt đứt cô bé cùng tiểu hoàng mao sẽ chỉ làm cô bé khổ sở oán niệm.
Hắn nhìn Tư Đan nói: “Đây là một ý kiến hay. Tiểu Ưu cũng mười sáu tuổi, theo chơi chơi đi, vừa lúc tôi cũng sắp tiến tổ rồi.”
Tư Đan có chút hưng phấn nói: “Được rồi, trở về tôi cùng Tiểu Ưu tâm sự, bây giờ cậu nói chuyện với tôi trước nhé”
Nụ cười trên mặt Tư Đan dần dần trở nên ôn hòa lên, nhưng ôn hòa bên trong còn mang theo điểm sát khí, Lộ Hành Chu run rẩy đứng dậy liền phải trốn chạy cười tủm tỉm nói: “Em đi trước nhìn xem trung tung thú cưng nha”
Lộ Vân Nhĩ trừng mắt nhìn Lộ Hành Chu liếc mắt một cái, thấy chết mà không cứu.
Tư Đan ôn hòa gật gật đầu nói; “Em mau đi đi.”
Lộ Hành Chu quay người bỏ đi, người lương thiện mà tức giận thì thật đáng sợ được không.
Bên ngoài, xe của cậu đậu ở ngoài cổng, vừa thấy Lộ Hành Chu đi ra, quản gia mỉm cười bước tới, tay cầm chiếc iPad nhìn Lộ Hành Chu nó: “Tiểu thiếu gia, đại thiếu gia phân phó cho tôi cùng ngài đi chung, đến lúc đó ngài xem bên trong còn thiếu cái gì có thể nói cho tôi biết.”
Lộ Hành Chu ừ một tiếng, hưng phấn đang định chạy tới. Đi được nửa đường, anh chợt nghĩ đến điều gì đó, quay lại nhìn quản gia hỏi: “Có thể bố trí một dây chuyền sản xuất đơn giản ở nhà được không?”
Cậu mô tả ý tưởng của mình với người quản gia, đó là loại thức ăn cho mèo và đồ ăn nhẹ cho động vật, tốt nhất là cậu nên chuẩn bị nguyên liệu và trộn đều rồi đưa trực tiếp vào sản xuất, đóng gói.
Về phần tại sao cậu không tự mình chế tạo, nguyên nhân chính là vì những thứ này cậu sử dụng vật liệu thật, giá cả tương đối đắt. Sẽ rất nhiều việc nếu chỉ thiết lập một dây chuyền sản xuất lớn nên cậu nghĩ mình đã hỏi liệu mình có thể xây dựng một dây chuyền sản xuất máy như thế này ở nhà không.
Nụ cười của quản gia không hề thay đổi, ông ta gật đầu nói: “Được, thiếu gia.”
Lộ Hành Chu vốn tưởng rằng đề nghị của mình có lẽ không dễ thực hiện, nhưng… lại nhìn quản gia nói: “Nếu phiền quá thì không cần đâu…”
Chưa kịp nói xong đã thấy quản gia nghiêm túc lắc đầu nói: “Tiểu thiếu gia, yêu cầu của ngài chính là phương hướng nỗ lực của tôi. Chuyện này không có gì phiền toái, ngài yên tâm, buổi chiều ngài sẽ thấy dây chuyền sản xuất cơ khí.”
Lộ Hành Chu im lặng gật đầu, nhìn quản gia đang tự tiêm máu gà cho bản thân, chớp mắt nhìn trung tâm thú nuôi của mình!
– ——————–
Mọi người cho mình một vote 🌟 để mình tiếp tục ra thêm❤