Kim Đế quốc tế.
Diệp Tiểu Vi cầm điện thoại của mình với vẻ mặt bối rối và nghi ngờ.
“Chị Hàm, livestream ngủ thật sự được tặng phần thưởng sao?”
Cô cứ nghe người ta nói livestream kiếm tiền, nhưng cô không biết nhiều về cái ngành này.
“Em có biết có bao nhiêu người bị mất ngủ vào ban đêm không? Livestream ngủ có thể giúp họ ngủ yên, một mũi tên trúng hai con nhạn.
Hơn nữa, chị đã nhờ bạn thu hút lưu lượng giúp em rồi.
“
“Nhưng! “
” Tiểu Vi, chỉ cần em nằm ngủ trước máy quay mà thôi.
Em hãy nghĩ về bệnh của mẹ em! “
Diệp Tiểu Vi im lặng.
Mẹ cô bệnh nặng, cô cần có tiền.
Thay vì tìm nhà tài trợ cho tình một đêm như trong phim truyền hình cẩu huyết, chi bằng tự lực cánh sinh.
Bộ đồ ngủ cũng được chị Hàm chuẩn bị, cô nhìn mình trong gương, hai má lập tức đỏ bừng.
Chiếc váy ngủ hai dây bằng ren chỉ đủ dài để che đi phần mông, để lộ đôi chân dài thẳng tắp và một mảng da thịt lớn trên ngực.
Che như không che, trông rất hấp dẫn.
Cô vừa định thay vào thì cửa phòng bị đẩy ra.
Cô mở to mắt bất ngờ thốt lên, sự vui mừng trong ánh mắt hiện rõ.
“Cận Việt Thần, sao lại là anh?”
Cận Việt Thần đã hẹn hò với cô được bốn năm, họ đã giao ước ngày tốt nghiệp sẽ là ngày họ đi đăng ký kết hôn.
Đến lúc đó, hai người có thể trở thành một gia đình, sau đó!
Cô cong môi mỉm cười vui vẻ, nhưng chưa kịp nói gì thì Cận Việt Thần đã xông vào.
Ngay lập tức, lòng bàn tay to lớn của anh tóm lấy cổ tay cô và ném mạnh cô xuống giường.
Khuôn mặt anh lạnh lùng và nghiêm nghị, đôi mắt đen có ngọn lửa đang bừng cháy.
“Tại sao không phải là tôi? Em nghĩ người hôm nay đến sẽ là ai?”
Trong bốn năm, anh bảo vệ cô như trứng mỏng, giữ trong lòng bàn tay thì sợ rơi mất, ngậm vào miệng thì sợ tan chảy.
Nhưng cô lại đối xử với anh như vậy sao?
Diệp Tiểu Vi vùng vẫy ngồi dậy, không biết anh đang làm gì.
“Cận Việt Thần, anh đang nói gì vậy? Anh làm đau em rồi!”
Cận Việt Thần cười khẩy, lấy cuốn séc ra và đập nó vào mặt cô.
“Giả vờ! Em còn giả vờ à! Chẳng phải em muốn tiền sao? Tôi có tiền! Năm triệu, đủ mua một đêm của em rồi chứ?”
Cơ thể Diệp Tiểu Vi khẽ run lên, đầu óc choáng váng.
Năm triệu?
Anh lấy đâu ra năm triệu?
Hơn nữa, anh nói mua một đêm của cô là sao?
Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra?
“Cận Việt Thần, em! “
Nhưng Cận Việt Thần không cho cô nhiều thời gian để phản ứng.
Có tiếng xé vải, một cơn lạnh ập đến khiến cô rùng mình, cô vô thức áp sát người về phía người đàn ông trước mặt.
Diệp Tiểu Vi dùng ngón tay siết chặt tấm ga trải giường và mở to mắt.
Người này có thực sự là người đàn ông cô yêu suốt bốn năm không?
Sau khi xong việc, Cận Việt Thần đứng dậy mặt không cảm xúc, giọng nói trầm thấp xen lẫn sự tức giận và thù địch.
“Sau này muốn bán thì nên rèn luyện kỹ năng của em trước đi, không phải ai cũng dễ dãi như tôi.
“
Cánh cửa mở ra rồi đóng lại.
Đau đến tê dại, Diệp Tiểu Vi thẩn thờ bước ra khỏi giường và nhặt tấm séc lên.
Những chữ số đơn giản nhưng khiến mắt cô khó chịu, cô tự giễu siết chặt ngón tay.
Anh nói, cô bán thân sao?
Cho nên, ba năm qua, ở trong lòng anh cô là một người như vậy sao?
Cô vì tiền mà bán nhân cách của mình sao?
Năm triệu!
Số tiền rất lớn!
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm màng nhĩ cô rung lên, cô bắt máy.
Đó là chị gái cùng cha khác mẹ Diệp Tử Hàm.