Cố Trạch Ngư thực sự không có nhiều kinh nghiệm để truyền lại cho Hải Tự, cậu và Lục Úc Niên đã có một cuộc hôn nhân không thể giải thích được, sinh ra một đứa trẻ không thể giải thích được, và bây giờ họ đang yêu nhau một cách khó hiểu.
Nhưng Cố Trạch Ngư thực sự thích Úc Niên như vậy, với người Hải Tộc thì Omega tỏ ra lạnh lùng nhưng khi anh trở về phòng, anh thường ôm con trai mình bằng tay trái và ôm Tiểu Ngư bằng tay phải. Trong mắtràn đầy ý cười giống như ánh mặt trời ấm áp làm tan chảy băng sơn.
Nhưng Cố Trạch Ngư biết rằng Lục Úc Niên sẽ không ở đây lâu, quân đoàn U Linh đã tập trung ở bờ biển phía tây và mặc dù Hải Mộc Nhĩ không thích Lục Úc Niên, nhưng hai người họ vẫn có thể giao tiếp tốt khi Bùi Hưu Nhiễm có mặt.
“Các thuộc tính alpha chiến đấu của Quân đoàn U Linh là hỗn hợp. Ngoài nhân loại, hải tộc và chủng tộc có cánh, còn có rất nhiều dị nhân. Thủ lĩnh của họ chưa bao giờ xuất hiện. Tôi nghe nói rằng hắn ta là một Enigma lập dị.” Hải Mộc Nhĩ Đứng trước bàn cát, bản đồ dòng chảy chia khu vực biển thành bốn phần, và phần màu đỏ sẫm là bờ biển phía tây gần đây đã bị quân đoàn U Linh chiếm đóng.
“Enigma, đó là cái quái gì vậy?” Hải Tự bị bắt để nghe cuộc họp quân sự này, Cố Trạch Ngư cho y khả năng quân sự bởi vì năng lượng linh hồn chưa ổn định, nên y dễ dàng lấy lại thần thức là một alpha tiên cá nhỏ vì thế nên không trở về nguyên bản.
“Giới tính thứ tư là loài mạnh nhất trên thế giới ABO và có quyền kiểm soát tuyệt đối đối với bất kỳ pheromone nào.” Bác sĩ Bùi nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của Hải Tự, lại khiến ánh mắt của Hải Mộc Nhĩ như dao sắc bắn đến.
Hải Tự vô thức trốn sau Cố Trạch Ngư, nhưng Cố Trạch Ngư cũng sợ Hải Mộc Nhĩ, và dùng cánh tay của Lục Úc Niên che nửa người của mình, Hải Mộc Nhĩ liếc nhìn ba người họ xếp thành một hàng, y hừ lạnh nói: “Các người đang chơi diều hâu bắt gà con à*?”
Trò này giống như trò rồng rắn lên mây bên VN mình á
Sự tôn trọng của y chỉ dành cho Côn, người đã đánh thức ý thức của y, đặc biệt là sau khi thấy Cố Trạch Ngư và Hải Tự là bạn tốt của nhau, y không thể phát âm danh hiệu kính ngữ trước đây nữa.
“Người ta nói rằng alpha được Enigma đánh dấu sẽ trở thành Omega độc quyền của người đó.” Lục Úc Niên cau mày, và đột nhiên nắm lấy Cố Trạch Ngư, vén mái tóc dày của cậu để lộ ra các tuyến sau gáy, và cẩn thận xác nhận rằng alpha mình chưa được đánh dấu, ghen tuông nói: “Tên kia đuổi bắt cá nhỏ, không phải là vì điều này đó chứ?”
Cố Trạch Ngư bị đầu ngón tay của Lục Úc Niên làm cho kích khích, tuyến lệ mỏng manh không chút do dự giao cho Omega, nhưng cậu lại cười vui vẻ làm nũng với Lục Úc Niên như một đứa trẻ hư. Nghe xong, cậu xua tay liên tục nói: ” Không, không phải, chưa từng có ai thích em ngoại trừ anh.”
Lục Úc Niên suy nghĩ một lúc về bộ dạng thần thức của Cố Trạch Ngư khiến người khác cảm thấy ghê gớm, và cảm thấy lời nói của cậu rất đáng tin cậy, vì vậy anh kéo cậu ra từ phía sau và ôm cậu một cách hài lòng, cằm đặt trên bờ vai gầy gò của alpha.
Ba người khác không nói nên lời nhìn bọn họ chằm chằm, Cố Trạch Ngư lại tìm được một cái thoải mái góc độ, nằm ở trong ngực Omega*, hờ hững phất phất tay nói: “Tiếp tục đi.”
Khúc này nguyên văn tác giả để là Alpha, mình nghĩ tác giả nhầm nên đổi lại
“Cho nên trong quân đoàn U Linh có một đội quân Enigma, là đội quân ác chủ bài của bọn chúng. Số lượng tuy không nhiều nhưng có khả năng chiến đấu cực kì khủng bố.” Hải Mộc Nhĩ trầm giọng nói, liếc nhìn Cố Trạch Ngư đang thất vọng, rồi nói trong lạnh giọng nói: “Không có Cổ Thần, đối với đối thủ như vậy chúng ta căn bản không có phần thắng.”
“Khi Hải tộc tấn công Đảo Hải Nham, đội cá mập biển khi ấy đâu?” Lục Úc Niên hỏi to.
Hải Mộc Nhĩ ánh mắt lạnh lùng thoáng chốc, thận trọng trả lời: “Các người đã quét sạch phần lớn bọn họ ở trận chiến trên bãi biển, hiện tại đang dưỡng thương không thể ra trận.”
Nhìn thấy hai người bắt đầu cãi nhau, Bùi Hưu Nhiễm hừ lạnh một tiếng, đứng ở giữa Hải Mộc Nhĩ cùng Lục Úc Niên, che khuất tầm mắt đối đầu gay gắt của bọn họ. Nhìn thấy hắn đứng ở bên cạnh, Hải Mộc Nhĩ không khỏi tới gần Bùi Hưu Nhiễm một bước, hai người sóng vai kề vai, xem ra trong phòng chỉ có Hải Tự là người duy nhất đi đi lại lại một mình.
“Ý thức của Tiểu Ngư thực sự không được thức tỉnh hoàn toàn. Chúng ta không thể đặt sự sống và cái chết của những người lính vào tình huống bất định. Huống chi, nếu quân đoàn U Linh thực sự không có điểm yếu, sẽ không im hơi lặng tiếng đến bây giờ mới ra mặt.” Trước ánh mắt khao khát và đáng thương của Hải Mộc Nhĩ khi nhìn người yêu cũ, anh cố ý cúi đầu hôn nhẹ lên thái dương của Cố Trạch Ngư.
Hải Mộc Nhĩ vẫn vô cảm, nhưng Hải Tự trước tiên đã trở nên mất kiên nhẫn, chen vào giữa bác sĩ Bùi để tách hai người ra, nói với bàn cát: “Nếu Hải tộc hợp tác với Liên minh tinh tú, chúng ta có thể thử liên lạc lại với Dực tộc*. Côn không chỉ là Thần biển, mà lúc hóa thân còn biến thành Dực tộc, tôi không tin rằng Quân đoàn U Linh vẫn có thể kiếm được ít lợi thế trong các trận chiến trên biển, trên bộ và trên không.
Dực tộc là một loại rồng biết bay
Bác sĩ Bùi quay lại và nói với Lục Úc Niên: “Tài năng quân sự của cậu thực sự rất hữu ích, liệu nó có bị mất không?”
Lục Úc Niên hừ lạnh một tiếng, đáp: “Loại phân tích này còn cần nhân tài sao? Ai cũng biết, không tin thì hỏi người yêu cũ của cậu.”
Sắc mặt âm trầm của Hải Mộc Nhĩ dịu đi một chút khi nghe thấy hai từ “người yêu cũ”, thấy Bùi Hưu Nhiễm không phủ nhận, y khẽ nhếch miệng, “Tôi đã liên hệ với thủ lĩnh Dực tộc rồi, Lục tướng quân cũng mau chúng trở về Liên minh tinh tú đi, có tiến triển gì tôi liền nói cho Hưu Nhiễm.”
Lục Úc Niên cúi đầu, nhéo vành tai của Cố Trạch Ngư và hỏi: “Về nhà?”
Alpha bị anh chọc ghẹo đỏ mặt, ngoan ngoãn gật đầu nói: “Về! Về! Về!”
Khi Lục Úc Niên bị bắt đi, anh thậm chí không mang theo một món hành lý nào, nhưng khi trở lại Liên minh tinh tú, anh có một chiếc túi lớn và một cái vali nhỏ. Đội phó kinh ngạc đi ra nghênh đón, kinh ngạc há to miệng, trên tay xách một gói hàng có mùi tanh của biển hỏi: “Cái này… Đây là cái gì?”
Cố Trạch Ngư kích động nắm lấy cánh tay của đội phó, mở gói hàng ra, gắp một dây mực nhét vào trong ngực hắn, lẩm bẩm nói: “Lấy thêm đi, lấy thêm 1 ít nữa đi, phía sau còn vài gói nữa.”
Bùi Hưu Nhiễm mỉm cười đứng sang một bên, nhìn Cố Trạch Ngư đang bận rộn chia sẻ hải sản, nói với Lục Úc Niên: “Người ta đồn rằng Lục Úc Niên bị tướng quân của Hải tộc bắt và bị làm nhục, nhưng hóa ra là Hải Mộc Nhĩ mới là người bất lợi. Các cậu lấy nhiều đồ như vậy, quả thật có chút lưu manh.”
Nhìn dáng vẻ vui vẻ của Cố Trạch Ngư, Lục Úc Niên trong lòng ấm áp, không thèm để ý đến lời trêu chọc của bạn mình, ngược lại còn nói đùa: “Tôi học được cách bắt nạt Hải Mộc Nhĩ từ cậu. Cậu ta không có lỗi đúng không? Đây không phải là một lý do chính đáng để liên lạc với cậu mỗi ngày, tôi nghĩ cậu ta khá sẵn lòng.”
Nghe anh nhắc tới điểm này, Bùi Hưu Nhiễm nụ cười chậm rãi biến mất, hắn kéo ra một tia cười khổ nói: “Tính tình của cậu ta tuyệt đối sẽ không tư lợi, cũng sẽ không nói chuyện khác ngoại trừ chiến tranh. Có đôi khi tôi cảm thấy, cậu ta có đúng thật là Omega không, tại sao không có một chút phụ thuộc vào Alpha.”
“Bùi Hưu Nhiễm, cậu vẫn luôn tham lam, muốn cả cá lẫn gấu, cậu không chỉ yêu cầu đối phương phải mạnh mẽ, còn yêu cầu hắn trước mặt cậu biểu hiện ra điểm yếu. Giữa hai người đi đến bước đường này có thật sự là cậu ta sai không?”
Bùi Hưu Nhiễm trên mặt lạnh như băng, nhưng đang chuẩn bị ra tay, Cố Trạch Ngư đột nhiên nhét vào một cái hộp nhỏ, Bùi Hưu Nhiễm mở ra, nhìn thấy một chuỗi ngọc bội làm bằng trâm hoa văn hình cá mập, nhẹ giọng hỏi: ” Cái này là cái gì?”
Cố Trạch Ngư không biết về cuộc trò chuyện trước đó của họ, vì vậy cậu lấy chiếc trâm cài áo ra, mỉm cười treo nó lên áo của Bùi Hưu Nhiễm, sau khi xem xét kỹ lưỡng, cậu nói: “Thật đẹp, quả nhiên là món quà do người quen chọn là phù hợp nhất.”
Người quen này là ai, tự nhiên không cần nói cũng biết.
Lời tác giả
Công bố đáp án: Bác sĩ Bùi là bạn đời của Hải Mộc Nhĩ. Từ khóa: cường cường, gương vỡ lại lành, ngược luyến tình thâm.