Bóng đen u ám bao trùm cả khu rừng gỗ đỏ, hố bùn chứa đầy nước mưa từ đêm qua, bùn đất bắn tung tóe khi đôi bốt da giẫm lên đều vướng vào ống quần của những người đồng đội đi rừng. Một số alpha mặc áo trắng bị trói tay, đẩy và hét vào sâu trong rừng rậm, khi họ bị tụt lại phía sau một chút, họ đã bị quất trên lưng chỉ cách tuyến thể một inch.
Enigma vững vàng đáp xuống cành cây gỗ đỏ, nhìn xuống alpha thường ngày hăng hái bị quất về phía trước như một con chó bị đánh bại, nụ cười tà mị trên môi rơi vào alpha ở phía trước bên cạnh hắn, hắn tóm lấy cổ anh ta, hung hăng cắn một cái. Các alpha xung quanh giận dữ hét lên, alpha cao lớn như cánh chuồn chuồn mỏng manh trong tay hắn, mất đi mùi pheromone sau một khoảng thời gian ngắn, bị Enigma ôm lấy một cách mềm nhũn.
“Lê Mạn giáo sư, khuyên cậu đừng chống đối nữa, đây chỉ là dấu ấn tạm thời, nhưng nếu chọc giận tôi, cậu vĩnh viễn trở thành một Omega yếu đuối đáng thương bò dưới chân AE*.” Enigma vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm vị trí mà giáo sư vừa được đánh dấu, cảm thấy hài lòng khi alpha suy yếu bị điều khiển bởi bản năng và bám vào ngực hắn. Chiến thuật giết gà giết khỉ của hắn rất hiệu quả, Alpha mạnh nhất trong đám dễ dàng bị hắn bắt vào lòng, thậm chí còn dụi đầu vào ngực hắn với ánh mắt xấu hổ cầu xin khoái cảm.
Alpha và Enigma
Bụng dưới của Enigma thắt lại, hắn ra lệnh cho thuộc hạ của mình tiếp tục đẩy nhóm giáo sư alpha đến tế đàn, trong khi hắn cõng người nọ đến một hướng khác của khu rừng rậm. Không bao lâu sau, bên trong truyền đến tiếng rên rỉ thống khổ pha một chút khoái cảm, các alpha giáo sư dừng bước, nhìn thấy Enigma tay cầm ống quần đi ra từ phía sau cây linh sam, tràn đầy sỉ nhục.
“Lê Mạn giáo sư!” Trợ lý của y chịu không nổi, hướng Enigma hét lớn: “Đồ khốn kiếp, dạy hắn…!”
Enigma lau vết máu trên tay, đôi mắt khói tỏa ra ánh sáng kỳ dị, lưỡi kiếm sắc bén do móng tay tạo thành còn chưa kịp rút lại, năm ngón tay dính đầy máu tươi phun ra từ ngực giáo sư Lê Mạn. “Những kẻ đến từ Hải tộc là những kẻ đạo đức giả nhất. Chúng muốn giữ sự trong trắng của mình mặc dù cơ thể chúng rất khao khát. Giáo sư của cậu thực sự ngu ngốc. Anh ta nghĩ rằng khi anh ta chết tôi sẽ tha cho anh ta sao, chẳng lẽ thi thể trở nên chậm rãi không thú vị hơn sao?”
Roi xuyên trời giáng xuống trợ lý, hai mắt y đỏ bừng, cùng bí cảnh xông lên phía trước liều mạng, nhưng vừa mới kích hoạt năng lực phụ “Dịch chuyển không gian”, Enigma đã chạy tới sau lưng y, một trảo đâm xuyên vào gáy của y. Sau khi giết chết hai alpha ưu tú trong khoảng thời gian ngắn, ngay cả Enigma cũng cảm thấy có chút khó khăn, sâu trong rừng rậm truyền đến tiếng gầm gừ trầm đục của kẻ háu ăn, hắn khẽ nhíu mày, ném thi thể trợ thủ ra ngoài, lạnh lùng quát: ” Tiếp tục lên đường.”
Ba giờ sau, quân đội của Lục Úc Niên tiến vào rừng gỗ đỏ. Hải tộc chiếm giữ vùng biển, ẩn nấp trong tất cả các vực lạnh và giếng sâu trong rừng. Dực tộc kiểm soát vùng trời, mục tiêu chính là quân đoàn Dơi đen trong Quân đoàn U Linh. Họ không có bất kỳ sự chuẩn bị đầy đủ nào, nhưng nếu nó bị trì hoãn thêm một ngày nữa, Quân đoàn U Linh càng bắt được nhiều người tinh nhuệ, đội của chúng sẽ càng trở nên lớn hơn.
Trước khi khởi hành, Hải Mộc Nhĩ đã cố gắng bỏ tù Bùi Hưu Nhiễm một lần nữa, nhưng bác sĩ Bùi xảo quyệt sẽ không bao giờ rơi vào cùng một cái hố hai lần. Ngay sau khi Hải Mộc Nhĩ rời đi, hắn cởi xiềng xích trên lưng, trà trộn vào đoàn ngựa của Lục Úc Niên.
Hải Tự và Cố Trạch Ngư bị bỏ lại trong căn cứ, Lục Úc Niên nhét Cố Lục Lục vào vòng tay của Cố Trạch Ngư, liên tục nhờ giáo sư Cố chăm sóc hai đứa trẻ rắc rối này cho anh. Trước khi Lục Úc Niên rời đi, anh đã uống một liều thuốc từ Cố giáo sư, anh nhìn xuống, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm vào Alpha đang không biết chuyện gì đang xảy ra cách đó không xa, thấp giọng cầu xin: “Cha, Nếu con tử trận, đừng nói cho Tiểu Ngư biết, hai người bọn họ sẽ nhờ cha và các anh trai chiếu cố bọn họ, nếu Tiểu Ngư nguyện ý, cha có thể tìm một Omega mới cho em ấy.”
Cố Hành Chi nắm lấy tay Omega, thậm chí còn định rút mũi tiêm ra, nhưng khi không thành công, ông nắm lấy cổ tay Lục Úc Niên nói với giọng run run: “Con trai, không được sử dụng nó cho đến khi thực sự cần thiết!”
Lục Úc Niên chậm rãi gật đầu, rút tay ra và đặt ống tiêm vào túi bên trong gần trái tim, quay lại giơ tay gọi Cố Trạch Ngư tới. Cố Hành Chi ôm cháu trai đi ra khỏi phòng, Omega đem Alpha áp sát vào trên tường, nụ hôn mãnh liệt như sóng tình cuồng bạo trào ra. Khóe miệng Cố Trạch Ngư tê dại vì bị hôn, cơ thể nửa mềm nửa treo trên cánh tay Lục Úc Niên, nồng độ pheromone alpha và omega trong không khí tăng cao, khi tách ra cả hai đều phát ra những tiếng thở dốc nặng nề.
“Lục Úc Niên, anh thực sự sẽ không mang em đến chiến trường sao?” Cố Trạch Ngư cố gắng lấy lại hơi thở, Omega đang ôm cậu không chịu buông ra, cậu vùi đầu vào ngực anh, nhẹ nhàng nói, “Em hứa sẽ không gây chuyện, em sẽ đi theo sau anh, không chạy lung tung.”
Lục Úc Niên nâng cằm cậu lên, hết lần này đến lần khác hôn lên vầng trán nhẵn nhụi của cậu, Cố Trạch Ngư bị nụ hôn làm cho ngứa ngáy, vặn người trên người Lục Úc Niên, thấp giọng nói: “Lục Úc Niên, anh hình như là sắp đến kỳ phát tình rồi, nhất định phải mang em đi cùng, nếu không khi đến kỳ phát tình rồi thì sẽ như thế nào?”
Lục Úc Niên dùng đôi mắt đen nhìn Cố Trạch Ngư một lúc lâu, vén lọn tóc xoăn bên tai cậu nói: “Ngoan, lần này uống thuốc ức chế trước, đợi kỳ động dục tiếp theo…”
“Lục Úc Niên, anh nói dối em.” Cố Trạch Ngư đột nhiên đứng thẳng dậy, lật người, ép Lục Úc Niên vào tường, lộ ra đôi mắt sáng màu hiếm thấy, Omega bắt đầu tránh né. “Anh không muốn mang em đi nơi đó, bởi vì anh không đảm bảo được em sẽ an toàn, thậm chí không bảo đảm được an toàn chính mình.”
Lục Úc Niên nhìn đôi mắt sáng màu của Cố Trạch Ngư, xác nhận lại rằng cậu không biến thành Côn, sau đó nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng, dỗ dành cậu: “Không. Anh sẽ trở về bình an vô sự, khi anh sẽ đánh bại Thao Thiết và quân đoàn U Linh, Lần sau nếu em đến kỳ phát tình, chúng ta sẽ tìm một hòn đảo hoang và làm bảy ngày bảy đêm, được không?”
Cố Trạch Ngư chậm rãi tới gần, hơi thở nóng bỏng phả vào quai hàm Omega, chóp mũi cậu nhẹ nhàng áp sát vào mũi Omega, dùng cổ ngữ một lần nữa cầu nguyện cho Omega của mình: “Puff Abal.”
Puff Abal, trở về an toàn.
Lời tác giả
Sẵn sàng để kết thúc.