Trên đường dắt chó đi dạo về nhà, Cố Kinh Giới thuận tiện đi mua bữa sáng.
Bệnh sạch sẽ của anh không nghiêm trọng với đồ ăn.
Hơn nữa, cửa hàng này sạch sẽ đến mức có thể thấy bằng mắt thường, sau khi đến đây Cố Kinh Giới thường xuyên đến chỗ này mua.
“Ông chủ cho tôi một ly sữa đậu nành, hai bánh quẩy và một lồng bánh bao hấp.” Nói rồi lấy điện thoại quét mã.
Hơi nước trắng xóa thoát ra từ nồi hấp trong quán ăn sáng, ông chủ trẻ đáp lại và bỏ vào đầy túi.
Ngửi thấy mùi thơm, Úc Đinh có chút nóng nảy.
Hắn cũng muốn ăn!
“Gâu! Gấu!” Hắn lay ống quần Cố Kinh Giới kêu vài tiếng.
Cố Kinh Giới cúi đầu xoa đầu của nó nói: “Đinh Đinh, cái này mày không ăn được. Ngoan nhé, lát nữa về nhà rồi ăn thức ăn cho chó.”
Úc Đinh không vui.
Cái đuôi của con chó Husky gục xuống, khuôn mặt càng thêm chán đời.
Giống như có mối hận thù rất lớn.
Cố Kinh Giới không nhịn được khẽ cười một tiếng, “Mày thèm đến thế hả?”
Úc Đinh: Tôi là người, tôi ăn bánh bao với bánh quẩy có gì sai sao?
Mệt mỏi, hủy diệt đi.
Đôi mắt của chú husky trong phút chốc mất đi sức sống, trông rất đáng thương.
Lúc này ông chủ đưa bữa sáng đã đóng hộp cho Cố Kinh Giới nhận lấy, anh nghĩ rồi nói: “Cho thêm mười cái bánh bao nhân thịt lớn.”
Ông chủ: “Để cho chó ăn à?”
Cố Kinh Giới gật đầu.
Ông chủ “chậc chậc” hai tiếng, “Cậu đối xử với con chó nhà mình tốt thật đấy.”
Cố Kinh Giới lại quét mã lần nữa, “Hết bao nhiêu vậy?”
Đôi mắt Úc Đinh lập tức sáng bừng.
Cố Kinh Giới trả tiền xong thì dạy dỗ nó: “Không có lần sau. Mày là một con chó, thức ăn cho chó mới là đồ ăn của mày……”
Úc Đinh mắt điếc tai ngơ.
Đợi đến khi ông chủ đóng gói đồ ăn đưa ra lần nữa, hắn lập tức nhạy thẳng lên gọn gàng nhận lấy, quay đầu lạch bạch đi về phía tiểu khu.
Cố Kinh Giới: “……”
–
Trở về nhà, Cố Kinh Giới kiên nhẫn lau tay chân cho con Husky rồi mới cho nó vào nhà.
Chờ Husky ăn bánh bao thịt xong, anh còn lấy một bộ bàn chải đánh răng dùng riêng cho chó để đánh răng cho nó.
Úc Đinh sợ ngây người.
Fans của Úc Đinh đã từng miêu tả rằng, Cố Kinh Giới là yêu quái với gương mặt hung dữ, thậm chí còn là ma ca rồng hút máu người.
Nhưng thật ra, kể từ khi hai người họ sống chung.
Úc Đinh phát hiện thật ra Cố Kinh Giới ngây thơ đến mức có chút vô tâm.
Người bình thường ai sẽ hầu hạ một con chó lưa lạc như vậy?
Hơn nữa Cố Kinh Giới trông bề ngoài thì bạc tình, nhưng thật ra đằng sau còn mang vớ ngược.
Mở một chai nước có ga, đổ nước vào nắp chai nhỏ và nhấp từng ngụm nhỏ.
Ngay cả bộ phim truyền hình đang xem trên TV cũng thực chất là bộ phim thần tượng sáo rỗng “F4 vườn trường: Mưa sao băng song tử yêu tôi” mà Úc Đinh đóng vai nam chính hai năm trước.
Bộ phim truyền hình này cần phải trả tiền để xem và giá của nó là sáu nhân dân tệ.
Cố Kinh Giới nạp thẻ thành viên gọn lẹ mà mắt không thèm chớp lấy một cái.
Sau đó anh dựa vào ghế sofa, uống nước có ga và thích thú xem phim.
Chỉ sợ không có fan nào có thể tưởng tượng Cố Kinh Giới ở nơi riêng tư lại như thế này.
Úc Đinh:??
Kỳ lạ thật, một ảnh đế tài hoa như anh mắc mớ gì một hai phải mở coi một bộ phim được đóng bởi diễn viên hạng ba như tôi?
Còn nữa, chẳng phải người hâm mộ của anh đã dạy anh không được đóng góp xếp hạng cho đối thủ của mình sao?
Nhưng mà……
Một người là diễn viên điện ảnh hàng đầu, người còn lại là thần tượng hạng ba, thực ra khoảng cách địa vị khá lớn.
Úc Đinh ban đầu cho rằng Cố Kinh Giới sẽ không coi trọng mình, nhưng hiện tại xem ra, mình ở trong lòng Cố Kinh Giới dường như cũng có độ nhận diện cao.
Một ví dụ khác là người quản lý đã gọi điện cho Cố Kinh Giới và chất vấn anh vì sao ngày hôm qua lại thích trang Weibo liên quan đến đối thủ của mình.
Cố Kinh Giới nói: “Em đâu có thích.”
Quan Thiệu: “Vậy chẳng lẽ tài khoản bị hack? Nhưng mà anh đã tra thử rõ ràng địa chỉ IP ở nhà em mà.”
Cố Kinh Giới nghi ngờ im lặng hai giây, hàm hồ nói: “Ồ, vậy chắc do em không cẩn thận trượt tay.”
“Trượt tay?! Anh đã nói với em biết bao nhiêu lần rồi là lúc tìm tên người khác phải dùng acc clone……”
Cố Kinh Giới: “Alo? Alo? Anh nói gì thế? Em không nghe gì hết. Bên em tín hiệu không tốt lắm, em cúp trước nhé.”
Sau đó cúp điện thoại, tiếp tục xem TV.
Úc Đinh xem hết toàn bộ: “……”
Kinh dị thật.
Vì sao Cố Kinh Giới lại thấy rằng mình trượt tay?
Úc Đinh nhíu lông mày không tồn tại.
Chân tướng chỉ có một.
Trừ khi…… Tối qua người nọ cũng lén lút lên mạng tìm tên của hắn.
–
Tuy nhiên Úc Đinh cũng chẳng qaun tâm lắm đến chuyện Cố Kinh Giới lén tìm tên của mình.
Trước kia hắn cũng thường xuyên tìm tên của Cố Kinh Giới mà!
Đối thủ mà, vui vẻ coi chuyện người ta bị bôi đen là rất bình thường.
–
Ngoài trời đang rơi tuyết.
Bầu trời u ám và cửa sổ mờ sương.
Máy sưởi đang bật trong phòng khách.
Một người và một con chó bỗng chốc nằm trên ghế sofa cả buổi chiều mà không hề hay biết.
Cố Kinh Giới mở mắt ra, thoáng nhìn con chó Husky đang nằm ngửa cách đó không xa.
Be bé xinh xinh chổng thẳng lên trời, mềm mụp, hòn trứng không có chút lông nào bao bọc cứ như vậy lỏa lồ trong không khí.
Khóe miệng Cố Kinh Giới hơi cong lên.
Ban đầu anh không cho phép chó ngồi trên ghế sofa.
Nhưng hiện tại chiếc ghế sô pha đã bị Đinh Đinh cào rách tung tóe, phải đổi thôi.
Ding dong.
Chuông cửa reo.
Cố Kinh Giới đứng dậy đi mở cửa.
Úc Đinh cũng bị đánh thức.
Hắn duỗi người, bò dậy nhìn về phía cửa.
Một vài người đang khênh chiếc ghế sô pha mới đi vào.
Bọn họ mang chiếc ghế sô pha cũ ra trước rồi mới chuyển chiếc ghế mới về chỗ.
Người phụ trách nói với Cố Kinh Giới: “Chiếc ghế sofa nội thất WEBNRT này hiện được bán với giá 350.000 nhân dân tệ. Nếu đổi lấy một chiếc mới, anh có thể được giảm giá 100.000 nhân dân tệ, vẫn phải trả thêm 250.000 nhân dân tệ.”
*Chiếc ghế giá 1.227.793.000 VNĐ
“Được, cảm ơn.” Cố Kinh Giới gật đầu, lấy thẻ ra thanh toán.
Úc Đinh nghe thấy giá tiền mém nữa tối sầm hai mắt.
Hắn thề sau khi trở thành người sẽ trả tiền bồi thường phá nhà cho Cố Kinh Giới.
Nhưng mẹ nó, ai có thể ngờ rằng chiếc ghế sofa vải màu trắng nhạt thông thường này sau khi giảm giá lại có giá 250.000 nhân dân tệ
Người phụ trách nhìn thấy Cố Kinh Giới nuôi chó nên tặng thêm cho anh ta một bộ vỏ sofa làm quà.
Cố Kinh Giới chần chờ một chút rồi vẫn tròng lên.
Chỉ cần anh tắm rửa cho Đinh Đinh, để nó leo lên sô pha chắc cũng không sao nhỉ?
Sau khi tròng lên, Cố Kinh Giới quay đầu nhìn Husky, nhận ra dường như nó đang tự kỷ.
Husky thậm chí còn không thèm nhấc mí mắt lên, nằm héo hon trong góc.
“Làm sao thế?” Cố Kinh Giới vỗ sô pha, lại hỏi: “Đinh Đinh, có muốn lên đây không?”
Úc Đinh có chút tang thương.
Không cần đâu người anh em.
Hắn sợ rằng mình lại không cẩn thận làm hư 250.000 nhân dân tệ, gia đình vốn đã chẳng khá giả, nợ nần còn càng thêm chồng chất.
Một đêm bình an không có chuyện gì.
Nhưng nếu Cố Kinh Giới lắp camera trong phòng sẽ phát hiện ra con Husky nửa đêm lén bò dậy chơi điện thoại của anh.
Úc Đinh muốn lên mạng tìm bộ tiểu thuyết 《 Sau khi nhặt Husky về nhà chúng tôi Husky yêu nhau 》 nhưng giao diện nhảy ra lại trống rỗng.
Chỉ có một hàng chữ báo cháy:
【 Thật xin lỗi, trang web bạn xem đã bị 414】
Úc Đinh:?
Đã nói rằng sau khi xuyên sách sẽ phát triển nội dung của vai chính đâu??
–
Cố Kinh Giới nhận ra từ sau khi đổi ghế sô pha, Husky bỗng nhiên trở nên hiểu chuyện, dù sao cũng không phá nhà nữa.
Ngay cả những đồ vật dễ vỡ rơi vỡ như chai, lọ trong nhà có gặp cũng sẽ đi đường vòng.
Cố Toa trong điện thoại nghe anh nói chuyện này thì ôm bụng cười to: “Con chó này thông minh quá a ha ha ha, chắc do biết đồ trong nhà anh mắc không bồi thường nổi nên thôi.”
Cố Kinh Giới: “Đinh Đinh thật sự rất kỳ lạ, không muốn ăn thức ăn cho chó cũng không ăn đồ ăn vặt cho chó.”
Cố Toa hỏi: “Vậy anh cho nó ăn gì?”
Cố Kinh Giới có chút bất đắc dĩ, “Người ăn thức ăn, anh ăn gì nó ăn cái đấy.”
Vốn dĩ anh muốn tàn nhẫn bỏ đói Đinh Đinh hai bữa để xem nó có ăn thức ăn cho chó hay không.
Nhưng nhìn thấy bộ dạng Husky đói đến mức ngã xuống đất bất động thật sự đã dọa sợ Cố Kinh Giới.
Trên thực tế.
Úc Đinh: Tôi chết đói rồi, tôi chỉ giả vờ thôi.
Cố Toa kinh ngạc nói: “Con chó này cũng kén ăn quá.”
Cố Kinh Giới: “Đúng vậy, nó cũng không ăn rau thơm, cà rốt.”
Hai thứ đó đều là thứ anh thích ăn, nhưng Đinh Đinh dường như rất ghét. Điểm này giống y chang người kia.
Cố Toa: “Như vậy cũng không tốt đâu. Anh, ngày nào anh cũng ăn cay không ăn kiêng, như chó không thể ăn đồ ăn nhiều dầu nhiều muối anh có biết không?”
Cố Kinh Giới không hiểu mấy cái này lắm.
Dù sao từ trước đến nay anh không nuôi chó.
“Vậy làm sao bây giờ?” Anh hỏi.
Cố Toa: “Anh lên mạng tìm thử xem sao, coi coi có mấy món cơm cho chó mà tự làm không……”
Nhưng cô càng nói càng chột dạ.
Là người nhà cùng lớn lên, Cố Toa rất rõ Cố Kinh Giới gần như chưa bao giờ nấu ăn.
Anh thậm chí còn không thể tự nấu đồ ăn cho mình, vậy làm sao anh có thể nấu ăn cho con chó?
Cố Kinh Giới như suy nghĩ gì.
“Được, anh biết rồi.”
Cẩn thận nhớ lại, Cố Kinh Giới phát hiện trình độ nuôi chó của mình quả thực rất phi thường. Anh thậm chí còn không biết cách huấn luyện chó hay gì cả.
Nếu không phải Đinh Đinh đã là một con chó trưởng thành thì chắc anh đã nuôi nó lệch đi đâu luôn……
Có vẻ như lúc nào đó mình cần phải tham khảo ý kiến của chuyên gia, anh nghĩ thầm.
–
Ngày hôm sau.
Sau khi kiểm tra trên Baidu, Cố Kinh Giới gọi đồ ăn tươi mang về.
Có bí ngô, bông cải xanh, cà rốt, khoai lang, ức gà, gan gà và mề vịt, thịt bò, cá thu, cá hồi, chân cừu, thịt đà điểu, v.v.
Đầu tiên dùng máy xay thịt xay nhỏ, sau đó cho nước vào nồi.
Cố Kinh Giới tuy không biết nấu ăn nhưng vẫn biết được luộc chín.
Úc Đinh không thấy hứng thú với chuyện Cố Kinh Giới mày mò gì trong phòng bếp, đang bận nằm trên tấm thảm ngủ.
Dạo gần đây hắn cực kỳ thích ngủ,
Mãi đến khi mùi thơm của thịt đánh thức hắn.
“Ha, ha, ha……”
Úc Đinh thở hổn hển thè lưỡi, nước miếng chảy xuống.
Cố Kinh Giới đổ rau củ và thịt viên trong nồi hấp vào bát ăn cho chó, vẫy tay với hắn nói: “Đinh Đinh, đến giờ ăn rồi.”
Úc Đinh bị thúc đẩy bởi bản năng đi về phía bát chó. Những viên thịt trước mặt vẫn đang bốc khói, quả thực rất ngon và hấp dẫn.
Nhưng ý chí của con người khiến hắn quật cường không muốn ăn.
Cố Kinh Giới biết con Husky thông minh, thấy mình ăn mới muốn ăn, anh liền gắp cho mình hai cục thịt viên, chấm chút nước tương cho vào miệng.
A…… Khó ăn quá.
Nhưng để lừa con chó, Cố Kinh Giới chỉ có thể cố nén sự dở ẹt của nó để nuốt xuống.
“Đinh Đinh, nhanh ăn đi. Tao muốn giảm cân, sau này ở nhà chúng ta sẽ ăn cái này.” Anh mặt không đổi sắc nói.
Úc Đinh nghi ngờ liếc nhìn Cố Kinh Giới một cái.
Anh chàng này đổi tính hả?
Nhưng thấy đối phương nói vậy, Úc Đinh cũng miễn cưỡng ăn một lát, kết quả xém chút nữa phun sạch.
Không có chút vị nào cả, đây là đồ ăn cho người sao?!
Hắn đã nói làm sao Cố Kinh Giới ngày nào cũng ăn tôm hùm lẩu cay mà không mập được.
–
Nấu được vài bữa, Cố Kinh Giới đành bỏ cuộc.
Chiêu này giết chó 1000 tự tổn hại 800.
Husky rất thông minh, nhất định phải nhìn anh ăn thịt viên mới bằng lòng ăn.
Sau khi nhận ra thức ăn quay trở lại cơm hộp, Úc Đinh thầm nghĩ định lực giảm cân của Cố Kinh Giới cũng kém quá.
Lúc này chỉ mới được mấy ngày đã từ nhập môn đến bỏ cuộc.
Nhưng Cố Kinh Giới làm cách nào để duy trì cân nặng của mình? Úc Đinh rất tò mò.
Khi còn là con người, hắn phải cắt bữa để giảm cân và không bao giờ ăn thịt mỡ để có thể giữ được vóc dáng chuẩn khiến người hâm mộ phải la hét và thèm muốn.
Chỉ là……
Nếm được mùi vị của sự phóng túng, hắn cũng sa ngã.
Úc Đinh không khỏi cảm thấy may mắn vì giờ đây hắn chỉ là một chú chó.
–
Một buổi chiều nọ.
Cố Kinh Giới tưới cây trong vườn kính.
Úc Đinh nhàn nhã dạo bước trong phòng, mở ngăn kéo này ra, mở tủ kia ra xem Cố Kinh Giới có bí mật giấu đồ ăn nhẹ nào không.
Ôi.
Thật sự có này.
Úc Đinh dùng chân kéo chiếc hộp được đóng gói tinh xảo ở dưới đáy ngăn kéo ra, hắn mới nhận ra đó chính là sô cô la mà hắn đã tặng anh trước đó.
Úc Đinh: “……”
Một hộp sô cô la thôi, có cần phải giấu kỹ đến vậy không?
Hắn lại yên lặng nhét hộp về chỗ cũ.
Nhìn thấy chiếc cúp liên hoan phim được đặt trong tủ trên cùng cách đó không xa, Úc Đinh kiễng chân nên ngó nghiêng mấy lần.
Một, hai, ba, bốn…… Mẹ nó, nhiều vậy à?
Hình như còn có giải thưởng vẽ tranh nữa?
Úc Đinh dụi mắt, có hơi nghi ngờ cuộc đời.
Lúc này Cố Kinh Giới quay lại, nhanh chân xách nó xuống dưới:
“Này! Mày không được động vào cúp của tao.”
Úc Đinh nhanh chóng thoát khỏi gông cùm, quay người bỏ chạy.
Cố Kinh Giới nhìn bóng dáng nó có chút bất đắc dĩ.
Con chó này chó quá.
–
Nếu một câu hỏi như thế này xuất hiện trên Zhihu: Trên đời này có cách nào để nhanh chóng hiểu được bản chất của một con người không?
Úc Đinh sẽ trả lời: Biến thành chó và sống chung với người ấy.
Úc Đinh bây giờ có một lý do khác để ẩn núp bên cạnh Cố Kinh Giới ——
Là một con chó, hắn dự định sẽ âm thầm quan sát từng cử động của Cố Kinh Giới, chỉ ra những thói quen xấu và khuyết điểm của anh, sau đó méc Tiểu Thanh Mai để cô đề phòng.
Nhưng ——
Một ngày đi qua.
Hai ngày đi qua.
Ba ngày đi qua.
……
Úc Đinh: Tại sao anh chàng này cắt móng chân cũng đẹp đến mức trông giống như một cuốn tạp chí ảnh vậy??
–
Sau khi ở chung với Cố Kinh Giới được mấy ngày, Úc Đinh cảm thấy sau này chắc mình có thể đi viết được một cuốn tự truyện.
Đặt tên là: 《 Cuộc sống sống chung của tôi và tình địch 》.
Việc ra mắt cuốn sách có lẽ cũng đủ gây sốc cho những fan hâm mộ đang đấu đá nhau.
Trước đó, Úc Đinh thật ra không hề quen biết Cố Kinh Giới.
Mặc dù họ luôn xuất hiện với cùng một chủ đề nóng khi mới ra mắt nhưng trên thực tế, mối quan hệ của họ chỉ là mối quan hệ của những người xa lạ. Họ được ký kết bởi các công ty khác nhau, và nhóm nhạc mà họ tham gia cạnh tranh khốc liệt đến mức không có lý do gì để họ tiếp xúc với nhau.
Cho nên trong suốt 5 năm, Úc Đinh tổng cộng chỉ mới đứng chung khung hình với Cố Kinh Giới được ba lần.
Một lần, trên sân khấu hợp tác cuối năm, họ vô tình giẫm phải dây giày của nhau và cả hai cùng té nhào xuống đất.
Một lần là ở sân bay, họ bị người hâm mộ hai bên ép phải đi qua.
Lần gần đây nhất là cách đây nửa năm, khi họ được mời làm khách mời trong một chương trình tình cảm nữ. Tình cờ được lựa chọn bởi một nữ khách mời… Úc Đinh đã bị loại ngay từ vòng đầu tiên.
Sau khi chương trình được phát sóng, người hâm mộ của cả hai bên đã tranh cãi xuyên biên giới, đến mức chương trình tạp kỹ lãng mạn này trở thành chương trình tạp kỹ đầu tiên trong lịch sử bị loại khỏi do bị cáo buộc bạo lực.
Số lần họ nói chuyện có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng giờ đây, mối quan hệ của họ đã vượt xa mức bạn bè, vượt xa người thân trong gia đình và thậm chí còn thân thiết hơn cả những người yêu nhau…
Là điều gì đã để Cố Kinh Giới cho hắn ngủ chung giường với mình.
Là điều gì đã khiến Cố Kinh Giới tự tay xuống nấu ăn cho hắn.
Là điều gì đã khiến Cố Kinh Giới đánh răng rửa mặt, rửa chân rửa mông cho hắn mỗi ngày.
Úc Đinh: Chào mừng đến xem 《 Cuộc sống sống chung của tôi và tình địch sau khi tôi biến thành chó 》
–
Cố Toa là sinh viên năm thứ hai chuyên ngành tài chính tại Đại học S.
Nhà họ Cố không thiếu tiền. Ngay khi Cố Toa vào đại học, gia đình cô đã mua một căn nhà. Căn nhà cô mua nằm đối diện làng đại học, nhưng cô thấy sống một mình quá cô đơn nên thường ở trong ký túc xá.
Mỗi cuối tuần cô đều lái xe đến nhà anh trai và nấu cho anh ấy những bữa ăn ngon.
Nhưng sau chuyện không cẩn thận tông phải ông nội Đồng Vận Thi, Cố Toa có chút bóng ma tâm lý với chuyện lái xe.
Hôm nay vừa lúc là thứ bảy.
Cô thay một bộ quần áo mới xinh đẹp, lên app đặt xe đến nhà Cố Kinh Giới.
Khi Cố Toa đang đợi xe ở cổng trường, vài nam sinh cùng trước lái xe đi ngang qua thì cười hề hề hỏi: “Mỹ nữ, muốn anh chở em một đoạn đường không?”
Cố Toa trợn mắt, “Cút!”
Các nam sinh đành phải hậm hực rời đi.
Thân là em gái của Cố Kinh Giới, Cố Toa cũng kế thừa nhan sắc xinh đẹp không hề thua kém anh..
Cô nàng có tóc vàng uốn xoăn và sóng lớn, vẻ ngoài xinh đẹp và thân hình nóng bỏng, cô mặc một chiếc váy đen mỏng, khoác áo bên ngoài và đeo một đôi bốt đen cao đến đầu gối. Chỉ cần đứng dưới tuyết là một khung cảnh cực kỳ đẹp đẽ trong mắt người qua đường
Trong năm thứ nhất huấn luyện quân sự, Cố Toa được nhất trí bầu chọn là hoa khôi của trường và được rất nhiều người theo đuổi.
Chỉ là một cô gái xinh đẹp như vậy chưa bao giờ nói chuyện nhẹ nhàng với đàn ông, điều này thực sự khiến nam sinh viên Đại học S cảm thấy cực kì tiếc nuối.
……
Hơn một giờ sau, Cố Toa đến biệt thự Phủ Duyệt ở ngoại ô thành phố.
Vừa bước vào cửa đã đem đến một làn gió hương thơm lừng.
Úc Đinh đột nhiên hắt xì một cái.
Cố Kinh Giới thấy thế hơi nhíu mày: “Lần sau em đến đây đừng xịt nước hoa, Đinh Đinh bị dị ứng với nước hoa.”
Anh vừa mới nhận ra điều này từ mấy ngày hôm trước nên đã cất toàn bộ nước hoa Cologne trong nhà vào ngăn tủ.
Cố Toa: “Vâng vâng vâng.”
Cố Kinh Giới đi qua mở cửa sổ ra.
Cố Toa ngồi xổm xuống đánh giá thân hình đẹp trai của Husky, ngạc nhiên nói: “Hóa ra nó đẹp thế à!”
Được gái đẹp khen là một chuyện rất vui vẻ.
Úc Đinh sung sướng vẫy đuôi hai cái.
Không biết vì sao hắn có một cảm giác thân thiết khó tả với Cố Toa.
Như thể…… Bọn họ đã gặp nhau khi còn nhỏ.
Vì vậy nên lúc Cố Toa bước đến xoa hắn một lúc, Úc Đinh cũng không kháng cự. Thậm chí còn nằm xuống đất lộ bụng ra.
Thật ra, được sờ bụng là một chuyện rất thoải mái.
Úc Đinh thích ý nheo mắt lại.
Cố Kinh Giới thấy cảnh này thì ngẩn ra, thấp giọng nói: “Đinh Đinh hiếm khi cho anh sờ bụng nó.”
Cố Toa cười haha hai tiếng, “Chứng tỏ rằng nó thích em hơn.”
Cố Kinh Giới: “Được. Vậy em nuôi nó đi.”
“Không được không được.” Cố Toa nhanh chóng xua tay, “Động vật như Husky đương nhiên phải để người khác nuôi mới thấy vui.”
Cố Kinh Giới: “……”
–
Cố Toa nói buổi tối mình muốn nấu lẩu ăn nên lên mạng đặt mua một ít thịt và rau về.
Sau khi gọi cho mình và Cố Kinh Giới.
“Mày muốn ăn gì nè?” Cô mỉm cười hỏi Husky.
Cố Toa thật ra cũng chỉ thuận miệng trêu nó thôi.
Không ngờ chú chó husky lại có thể hiểu được. Nó chồm người về phía trước và dùng chân chỉ vào sản phẩm sữa chuahiển thị trên màn hình:
“Gâu gâu!”
Cố Toa: “Mày muốn ăn cái này?”
Husky gật đầu, “Gâu gâu gâu gâu!” Càng nhiều càng tốt.
Cằm Cố Toa sắp rớt xuống đất.
Cô nhanh chóng đứng dậy kéo góc áo Cố Kinh Giới, nói: “Anh, anh có biết không? Con chó này của anh thành tinh!!”
Ai ngờ Cố Kinh Giới chỉ nhàn nhạt liếc cô một cái, “Quen là được rồi.”
Cố Toa yên lặng đỡ cằm mình lên.
Cố Kinh Giới chuyển ánh mắt về điện thoại, “Ngày mai có được không?”
Cố Toa: “Sao?”
Cố Kinh Giới: “Ban ngày anh phải đi chụp tạp chí, em ở nhà trông chó một buổi.”
Cố Toa gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Em hẹn bạn đi làm móng rồi……”
Cố Kinh Giới: “……”
Anh biết người em gái này không đáng tin mà.
Cố Toa: “Hay là anh mang nó đến cửa hàng thú cưng đi?”
Nhớ đến những cái chuồng nhỏ hẹp đó, Cố Kinh Giới: “Thôi, đến lúc đó anh mang nó theo cùng.”
Cố Toa: “???”
Anh thương nó ghê,
Cô kích động xoay người chạy đến nói với Husky: “Thấy không, anh trai tao là người rất có năng lực, có việc bận ảnh cũng mang mày đi cùng.”
Cố Kinh Giới: “……”
Úc Đinh:?
–
Cố Toa này buồn cười ghê.
Hơn nữa cô còn biết rất nhiều bí mật của Cố Kinh Giới.
Lúc ăn lẩu, cô chợt hỏi: “Mấy hôm trước có phải là anh đặt một chiếc bánh sinh nhật cho Úc Đinh đúng không, cậu ấy có nói gì không?”
Lượng tin tức trong lời này quá lớn
Miếng thịt bò cuốn trong miệng Úc Đinh trực tiếp rơi xuống đất.
Cố Kinh Giới mặt mày lạnh nhạt: “Em biết rồi hả?”
Lúc này, Úc Đinh dường như nhìn thấy ngọn lửa đàm tiếu đang cháy trong mắt Cố Toa.
“Ai bảo anh mua bánh kem ở cửa hàng dì út mở, hôm sau dì gửi ảnh mua cho em xem, địa chỉ rõ ràng là ở nhà đối diện anh. Hai người tiến triển nhanh ghê, chưa gì mà đã trở thành hàng xóm rồi.” Cô gắp miếng bắp trong nồi lẩu sôi sùng sục, cười cực kỳ vui vẻ.
Úc Đinh nghe vậy ngẩng đầu nhìn Cố Kinh Giới, trong mắt ngập tràn sự sợ hãi.
Hóa ra người này lúc chuyển nhà đã nhận ra hắn! Còn giả vờ không biết!
Tác giả có lời muốn nói:
Cố Kinh Giới: Anh không nhận ra em, anh giả vờ đó.
Kỹ thuật diễn của ảnh đế không có sơ hở như thế đó.