Convert: ???? Vespertine ????
Edit: Sam
***
Tại phòng tắm.
Người đàn ông ôm Tiểu Bùi Yên trong tư thế xi tiểu đứng trước gương thao làm, cô gái nhỏ đã hoàn toàn cạn kiệt sinh lực từ lâu.
Cơ thể cô mềm nhũn thành bãi nước được anh nâng lên, giống như một đứa bé ngồi trên cánh tay anh, còn nụ hoa phía dưới bị chà đạp thảm thương lộ ra vài giọt chất lỏng.
Thậm chí người đàn ông còn xé rách lớp vải ren trước ngực cô gái nhỏ, hai nhũ cầu phình trướng lắc lư trong không trung như sắp bắn ra dòng sữa tươi ngọt ngào.
Xuống phía dưới, vườn hoa đào phấn nộn thản nhiên ngậm lấy cự vật, mật thủy tuôn trào không ngừng men theo gậy th*t rơi rải trên mặt đất.
“Bảo bối, nhìn xem, anh đang ở bên trong em.”
Đôi mắt Lâm Dịch Phong ngăm đen nhìn chằm chằm vào hình ảnh kết hợp của hai người.
Mệnh căn hướng về phía trước đỉnh lộng, cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ run lên, hoa huy*t nhanh chóng co rút gậy th*t, sau đó theo quán tính rút ra, lại lần nữa đâm vào bên trong.
“Ách a! Ách a! Ách a! A! Ân a!”
Bùi Yên nằm liệt trong lòng người đàn ông, đầu nhỏ cọ cọ cổ anh, hai mắt sưng to vì khóc, miệng thì lầm bầm nói mớ, vừa đau vừa thoải mái.
Bụng nhỏ dâng lên khoái cảm, cô gái nhỏ cố hết sức mở to mắt, nghiêng đầu nhìn người đàn ông, thấp giọng ngọt ngào.
“Dịch Phong, em muốn đi tiểu, anh thả em xuống đi.”
Tuy cô nhóc biết nói chuyện riêng tư với anh rất thẹn thùng, nhưng bụng nhỏ no căng nên cô không rảnh bận tâm cho lắm.
Cũng chưa từng chú ý tới đôi mắt điên cuồng của người đàn ông, thâm sâu đến mức dọa người.
“Muốn đi tiểu à?”
Lâm Dịch Phong kề sát vào đầu lưỡi cô.
Cô gái nhỏ gật đầu lên xuống, bên tai vang lên giọng nói vẩn đục sắc tình.
“Bảo bối, đi cho anh xem.”
Bùi Yên ngơ ngác trợn mắt, cô nhóc cho rằng người đàn ông nói giỡn nhưng động tác thì vô cùng chân thật, phía dưới cấp bách bắt đầu thao làm, anh cắm rút hoa huy*t non mềm, từng tấc từng tấc loạn xạ cả lên.
“A ân! Ách a! Không…A ân! Dịch Phong…”
Cô gái nhỏ khóc lóc lắc đầu, toàn thân không còn sức vùng vẫy, nơi tư mật vẫn bị anh đâm vào thật sâu.
.
Ngôn Tình Ngược
Bụng nhỏ quay cuồng khiến bé con căng thẳng, cùng với lời khẩn cầu xin tha đều bị anh phá tan tành.
Cô gái nhỏ thẹn thùng không còn chỗ dung thân, khuôn mặt kiều diễm ngày càng đỏ bừng.
Cô trở mình ôm cổ người đàn ông, áp lực cố gắng phát ra tiếng.
“Để em xuống trước đi…A ân!…Đợi lát nữa lại làm.
Ân a! Ân a!…”
“Bé ngoan, đi ra cho ông xã xem.”
Lâm Dịch Phong dịu dàng hôn khóe mắt cô, bàn tay to kéo hai chân cô lên cao.
côn th*t theo đà rút ra “bạch” một tiếng, nhục côn dán sát miệng huyệt đẫm ướt, quy đầu chọc chọc cọ xát âm đế mẫn cảm.
Cảm nhận tiểu huyệt cô gái nhỏ run rẩy, anh tiếp tục thẳng tiến vào hoa phùng.
Tưởng chừng phần hông được gắn mô-tơ điện, người đàn ông không biết mệt mỏi là gì lao tới, chụp đánh mông nhỏ của cô nhóc đáng thương.
“Ân a! Không được…Ách a!…Như vậy!”
Bùi Yên gian nan che mặt lại, khóc vô cùng thảm thiết, lời nói kháng cự bị anh xóc không còn ngữ điệu gì.
Bụng nhỏ ngày càng no căng, rốt cuộc người đàn ông cũng bằng lòng rút lui, nước tiểu màu vàng nhạt theo đường cong phun trên tấm gương bằng phẳng.
Cảm xúc nóng bỏng từ miệng huyệt làm người đàn ông sảng khoái gầm gừ, giúp cô gái nhỏ đi tiểu xong nhục côn lại một lần nữa đút vào, bắn ra tinh dịch nồng đậm.
***.