img src=”https://static.trumtruyen.vip/chapter-image/37478/86406edee2a1d7f5b0d8187acbb1d0d1.jpg” width=”3700″ height=”2000″ layout=”responsive”>
Vệ Thập Mệnh ở nhà nhàn nhã trải qua một buổi sáng rảnh rỗi, thậm chí còn có thời gian cắt nối đoạn video Ngu Thất hát bài Bé Ếch Nhảy để trích xuất âm thanh, cài thành một đoạn nhạc lặp đi lặp lại để làm nhạc chuông điện thoại.
Vẻ mặt của bé cá vàng kim sau lưng không còn gì luyến tiếc nữa, cho đến trưa vẫn còn nghe bài Bé Ếch Nhảy, chỉ hận không thể dùng vây cá của mình che tai lại. Còn bé Hổ đã nhân cơ hội Vệ Thập Mệnh không để ý đến mà chạy trốn từ cửa sổ.
Buổi trưa, cuối cùng Vệ Thập Mệnh cũng tắt máy tính chuẩn bị ăn cơm.
Trong phòng khách lập tức yên tĩnh, Ngu Thất nhẹ nhàng thở phào, nhàn nhã bơi qua bơi lại trong bể, mà lúc này cậu vẫn không biết mình đã thả lỏng quá sớm, một người chỉ nuôi một con cá trong một cái bể thật lớn, không phải sẽ lơ là mà sẽ cực kỳ để ý đến.
Rõ ràng Vệ Thập Mệnh là người như vậy, hắn muốn nuôi con gì hay mua đồ gì đều rất kén chọn. Lúc ăn cơm trưa, sau khi cho cá đang uể oải ăn xong thì cuối cùng hắn cũng ra ngoài dưới ánh mắt chờ mong của cậu.
Lúc cánh cửa đóng lại, Ngu Thất hóa thành hình dạng người cá nổi lên mặt nước, cậu lơ lửng ở thành bể, nghe thấy tiếng xe dần đi xa lúc này mới nhảy xuống đất.
Sau khi lấy dàn karaoke từ trong linh phủ ra thì kết nối với nguồn điện rồi khởi động.
Ngu Thất không vội mở livestream, cậu đăng nhập vào kênh của mình tìm cột lợi nhuận, phát hiện số tiền sau khi rút khoảng chừng mười bảy ngàn tệ.
Ngu Thất: ( ̄▽ ̄)
Cậu cong đuôi lên, dùng bàn tay nhỏ nhắn của mình di chuột, sau đó click, một dòng chữ lập tức xuất hiện: “Xin chào, mời điền số thẻ ngân hàng, sau khi điền xong, lợi nhuận sẽ được chuyển vào tài khoản trong vòng ba ngày.”
Ngu Thất: “…”
Cái đuôi đang vểnh cao lập tức xìu xuống đập xuống ghế, vảy cá vàng óng ánh dường như cũng nhạt đi vài phần. Bé cá giơ tay ra nghĩ cách, cậu cẩn thận quan sát màn hình, kết quả nhìn thấy ba chữ “Tìm hiểu thêm” nhỏ xíu ở góc phải.
Ngu Thất vội vàng di chuột nhấn vào.
Màn hình nhảy trang, bảng nội quy và giải thích xuất hiện trên màn hình, cậu cẩn thận đọc từng chữ một, ngạc nhiên phát hiện ngoại trừ chuyển khoản rút tiền ra thì còn có phương thức gửi tiền mặt, tương tự như gửi lợi nhuận qua đường bưu điện.
Nhưng hiện nay, dường như cách gửi tiền qua đường bưu điện đã dần biến mất, sở dĩ vẫn còn tồn tại là vì một số trẻ vị thành niên chưa có thẻ ngân hàng, gửi tiền mặt qua bưu điện cũng không phải do công ty chuyển phát nhanh phụ trách, mà là do Cơ quan tài chính của nước Thương Tư tiếp quản, đồng thời còn thu phí vận chuyển nhất định, nhưng nếu muốn nhận tiền cũng phải có thẻ căn cước.
Ngu Thất đi đến cạnh bàn phím rồi gõ gõ, tìm quá trình làm căn cước công dân. Ngày hôm qua bộ xương khô đã dùng năng lượng linh hồn của mình làm ảnh hưởng phòng livestream khiến cậu có cảm giác rằng, nếu linh lực của cậu mạnh mẽ, có lẽ sẽ xâm nhập vào kho thông tin của nhà nước, sau đó thêm thông tin của mình vào.
Nửa giờ sau, Ngu Thất đã bỏ cuộc. Một là cậu phát hiện hệ thống phòng chống xâm nhập và truy tìm đều rất hoàn thiện, chưa nói đến việc có ra tay được không, nếu không cẩn thận sẽ rước họa vào thân. Một cách khác là cậu sẽ thử dùng linh lực của mình hòa vào mạng lưới internet, nhưng cậu lại phát hiện linh lực của mình không thể dung hợp được với tin tức.
Rõ ràng ngày hôm qua bộ xương khô làm rất đơn giản nhưng đến phiên cậu lại không làm được gì. Đường truyền tin tức dựa vào cáp điện, mặc dù tín hiệu cũng là một loại năng lượng nhưng muốn dung hợp với nguồn năng lượng khác không phải là chuyện đơn giản. Ngu Thất gãi đầu, nghĩ có thể mời bộ xương khô kia đến giúp cậu tạo ra một thân phận được không.
Mặc dù tạm thời không rút được, thế nhưng cũng không ảnh hưởng đến Ngu Thất một lòng muốn kiếm tiền, cậu tin chắc bản thân sẽ rút được thôi, cậu cũng tin bộ xương khô kia sẽ xuất hiện một lần nữa.
Ngu Thất đăng nhập vào phòng livestream, còn chưa nhấn live mà đã phát hiện có người chờ sẵn, vả lại dường như rất vui vẻ, phần bình luận cực kỳ náo nhiệt.
“Cá của tui sao còn chưa livestream nữa, sắp tới chiều luôn rồi!”
“Cá của em hôm nay có hát nhạc thiếu nhi nữa không? Nghĩ đi nghĩ lại cũng không phải là không chấp nhận được.”
“Cá lớn! Cá lớn! Cá lớn!”
“Có ai xem Như Phong hát bài Bé Ếch Nhảy chưa? Kinh vãi!”
“Tôi đến đây vì đoạn video đó đấy, Phong Thần bị chèn ép!”
“Giống như lầu trên, hai người hát lời y hệt nhau nhưng Như Phong hát chẳng trúng nhịp nào cả.”
“Tôi cũng thấy, trong phần bình luận đầy câu người một nhà đọc mà cười chết! Vui nhất là Như Phong chẳng hay biết gì, hát hết bài mới thôi.”
“Cá của tôi chỉ dùng một bài Bé Ếch Nhảy mà đã đánh đổ được đại thần ở Đấu Nhai đó.”
“Mắc ói, muốn ké fame Phong Thần nhà tôi hả! Quả nhiên là mấy đứa nít ranh chỉ biết hát nhạc thiếu nhi thôi.”
“Lầu trên &**%…”
“Thật mà, nếu có bản lĩnh thì đừng có ké fame Phong Thần nhà tôi.”
“Cá của tôi vốn chẳng cần ké gì cả, sớm muộn gì cũng nổi tiếng!”
Ngu Thất nhướng mày nhìn khán giả trong phòng livestream gọi mình, rõ ràng cậu đã liên tục nhấn mạnh đây là phòng livestream Không Có Cá, nhưng tại sao lại thành ra như vậy? Như Phong là ai nữa? Tại sao mọi người lại cãi nhau trong phòng livestream?
Ngu Thất không nhấn livestream mà ngược lại tìm Như Phong hát Bé Ếch Nhảy, sau đó nhấn mở video lên.
Vừa mới nhấn vào, Ngu Thất đã thấy video được chia thành hai nửa, bên trái là một streamer đẹp trai ngời ngời đang stream game, bên phải tối đen một màu, chính là phòng livestream của cậu. Đồng thời nhạc đệm bài Bé Ếch Nhảy vang lên, khu bình luận vô cùng kỳ quặc, cái gì cũng có.
Sau đó, một giọng hát vang lên, Ngu Thất sợ đến mức giật mình một cái, thật sự là sáng nay đã bị giọng ca kia tẩy não đến tận trưa, lúc nghe lại bài này lại như phản xạ có điều kiện, vả lại sao giọng ca của streamer này lại giống như Vệ Thập Mệnh thế hả?
Phần bình luận tràn ngập chữ “Đều là người nhà“.
Sau khi anh ta hát xong được hai câu video lại chuyển sang cảnh Ngu Thất hát.
Hai chất giọng hoàn toàn đối lập nhau, như có như không, thay đổi linh hoạt nhưng lại đầy quyến rũ mê người, là một chất giọng thánh thót như tiên. Bình luận biến từ “Người một nhà” thành “Hát hay quá“.
Sau khi Ngu Thất hát được hai câu, giọng của Như Phong lại vang lên, lần này giọng anh ta như vọng từ phương xa đến, mọi người lại bình luận “Đều là người nhà cả“.
Cứ như vậy, giọng ca không ngừng hoán đổi, bão bình luận cũng liên tục đổi chiều. Ngu Thất lướt xuống phần bình luận dưới video, phát hiện kênh livestream của mình đã bị đẩy lên tầng cao nhất, cũng chính vì vậy, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, phòng livestream của Ngu Thất đã có hơn hai trăm ngàn lượt đăng ký. Không thể không nói, sức ảnh hưởng của đại thần của quá to lớn rồi.
Đương nhiên, nương theo độ nổi tiếng ấy thì video cũng thu hút được số lượng anti đáng kể, mà nguyên nhân chính là Ngu Thất dựa hơi đại thần để ké fame, nhờ video này mà lên như diều gặp gió, thật sự quá mưu mô.
Fan hâm mộ của Như Phong rất đông, trong đó có những thành phần kích động, sau khi nghe phân tích xong bắt đầu xâu xé ẩu đả với fan Ngu Thất.
Cộng thêm đêm qua, ở Khu giải trí có một streamer khá nổi phát video này, luôn khen ngợi Ngu Thất, sau đó nói khả năng ca hát của Như Phong chẳng đáng một đồng, thế là hoàn toàn chọc đến đám fan của anh ta. Mặc dù lúc Như Phong hát, fan hâm mộ đều bảo anh ta dừng lại nhưng điều này không có nghĩa bọn họ sẽ bỏ qua cho người chế giễu idol mình. Qua một đêm chuẩn bị, mọi chuyện cũng không hề lắng xuống, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Ngu Thất xòe tay ra, lại nhấn vào phòng livestream của Như Phong, nhưng tiếc là hôm nay anh ta không online vì hôm nay là ngày nghỉ.
Ngu Thất gãi đầu, quyết định tạm thời không để ý đến nữa, cậu cũng không có cách nào liên lạc được, cậu không phải là người đăng tải video nên không thẹn với lương tâm mình, nếu có cơ hội sẽ giải thích một chút, còn không có thì thôi. Huống hồ gì Ngu Thất cũng cảm thấy mình không cần phải ké fame người khác, cậu rất tin tưởng vào giọng ca của mình.
Khi muốn rời khỏi Khu trò chơi, đột nhiên Ngu Thất nhìn thấy trên màn hình có thông báo hoạt động. Vì sắp đến giải thi đấu thế giới “Hiệp Thánh” nên các nền tảng hợp tác với nhau để tổ chức hoạt động, do streamer nổi tiếng “Hiệp Thánh” tự lập đội, tiến hành tham gia thi đấu.
Bởi vì là thi đấu nên yêu cầu chính là đội phải có hơn hai người, tất cả thành viên trong đội không thể đều là streamer trong Khu trò chơi, vả lại còn yêu cầu tự chế tác MV tuyên truyền cho đội của mình để gia tăng độ nổi tiếng. Cuối cùng, đội nổi tiếng nhất sẽ có tiền thưởng lên đến một triệu tệ.
Ngu Thất nhìn chuỗi số 0 thật dài thì mắt lập tức sáng lên, cơ thể nhỏ nhắn đang ngồi trước bàn phím cũng không khỏi rướn về màn hình một chút. Nhưng sau khi kiểm tra, phát hiện thời gian báo danh sắp kết thúc rồi, hiện tại các đội dường như đã đủ sĩ số, còn Như Phong xếp ở vị trí cao nhất lại đang lẻ loi trơ trọi một mình, không có ai vào cả.
Ngu Thất đưa tay ra, quyết định xin gia nhập, nếu được chấp nhận, chẳng những có thể kiếm tiền mà còn có thể trò chuyện về đoạn video kia với Như Phong một chút. Thế là cậu di chuột đến ảnh chân dung của Như Phong, nhấn xin nhập đội. Như Phong còn chưa livestream nên cậu cũng không tiếp tục chờ mà quay về kênh của mình.
Ngu Thất không hề biết rằng xin gia nhập còn có thể xem thông tin, không phải Như Phong không có đội mà là đã từ chối tất cả người xin gia nhập cùng, vì vậy mới đứng lẻ, dường như không muốn tham gia hoạt động lần này cho lắm. Dần dà, cũng không ai muốn bị mất mặt nữa nên mới không có người nào dám xin.
Yêu cầu gia nhập tổ đội của Ngu Thất hiện lên trên kênh livestream của Như Phong.
Fan hâm mộ trong phòng livestream: “…”
“Vl! Tôi còn tưởng là ảo giác!”
“Đó có phải là streamer hát nhạc thiếu nhi không. Da mặt gì dày dữ vậy?”
“Ngang ngược vậy! Tôi ở đây còn nhịn không được mà cào bàn phím này!”
“Đừng hoảng hốt! Chắc chắn Phong Thần sẽ không đồng ý đâu!”
“Đúng! Cho dù không được tham gia hoạt động lần này thì Phong Thần của tôi cũng sẽ không đồng ý để streamer hát nhạc thiếu nhi nhập đội đâu!”
Streamer hát nhạc thiếu nhi hiện đang online, lúc phòng livestream tối đen hiện trạng thái online, cả phòng điên cuồng bình luận, trong nháy mắt đã bao trùm cả màn hình. Bình luận nào cũng có, có mắng chửi, cổ vũ, nghe hát, từng cái đè lên nhau.
Ngu Thất vẫn nói như thường lệ: “Hôm nay không hát nhạc thiếu nhi nữa, tiết mục hôm nay là cái khác.” Nói xong, Ngu Thất tìm Top 10 ca khúc nổi tiếng nhất, sau đó phát từ bài đầu tiên.
Lúc tiếng đàn Cello du dương vang lên, cả phòng livestream dường như cũng lắng xuống. Đây là một ca khúc được đẩy lên đầu bảng xếp hạng vì một bộ phim nổi tiếng, nội dung phim vừa hay cũng nói về chuyến hải trình vượt đại dương bao la rộng lớn, Thủy quái, Hải thần, thánh vật, bất tử, Minh giới và những hiểm cảnh thần bí khó lường ngoài biển xa.
Bộ phim này vừa mới ra phần đầu tiên, kể về Hải thần Poseidon, những cơn sóng cả và con tàu ma. Hải thần yêu phàm nhân, chúng thần vì để trừng phạt mà đã đẩy người yêu của Hải thần lên một con thuyền, từng năm trôi qua, con tàu không một bến đậu, cứ mãi trôi dạt trên biển, cuối cùng trở thành một con tàu ma bị chúng thần buông lời nguyền rủa, Hải thần vĩnh viễn không thể tìm thấy được.
Lúc tiếng đàn Cello dần biến mất, thay vào đó là tiếng violon kéo dài, đàn dương cầm đệm theo sau, tiếng nhạc cụ hơi vang lên, sau một tiếng trống trầm thì Ngu Bảy cũng cất giọng hát.
Một chất giọng trầm lắng, giống như vừa chạm vào là sẽ bộc phát toàn bộ sức lực ra, như biển cả sâu rộng, như những gợn sóng dập dềnh không ngớt giữa biển lớn, nó cao hơn, tiết tấu ngày một dồn dập, âm thanh ngày càng cao vút.
Từng làn sóng dữ ập đến, âm thanh cực đại thách thức màng nhĩ của loài người như phá xuyên phòng livestream mà truyền đến tai bọn họ, hệt nhưng những đầu sóng lớn sừng sững của Hải thần, ngạo nghễ liếc nhìn đám sâu bọ bên dưới.
Vào khoảnh khắc này, phần bình luận trong phiên livestream đều yên ắng. Dù là fan hâm mộ hay antifan cũng đều quên cả gõ chữ, âm thanh ấy cứ mãi vang vọng trong đầu lâu thật lâu, giống như nhân vật chính trong phim vậy, không thể cử động, chỉ có thể ngước nhìn con sóng lớn trên đỉnh đầu mình.
Thực ra không phải ai cũng có thể thưởng thức được âm cao, nhưng giọng ca của Ngu Thất đầy rung động và cuốn hút khiến người ta hồi tưởng lại bộ phim kia, hơn nữa còn như lạc vào một không gian lạ lẫm, như thể trước mặt bọn họ xuất hiện một đại dương hùng vĩ lay chuyển cả đất trời, lại tiếp tục chuyến hải trình kỳ ảo cùng với nhân vật chính.
Đến âm cao, bình luận trong phòng livestream lại lắng xuống. Sau đó, dường như cơn tức giận của Hải thần cũng dần hạ theo, âm thanh chậm chạp kéo dài, còn mang theo vẻ đau thương, giọng hát biến ảo khôn lường ấy như đang kể về một câu chuyện xưa cũ tầm thường, dần đưa người nghe vào tháng ngày mà Hải thần tìm kiếm con tàu ma, cuối cùng tìm mãi không thấy, chìm trong tuyệt vọng.
Sau khi mặt trăng màu máu lẩn sau tầng mây, mặt biển đen như mực, sóng vẫn dập dềnh, chuyện cũ kết thúc, rồi tiếng “tí tách” vang lên, là tiếng Hải thần rơi lệ.
Nước mắt của Ngài hòa vào nước biển, nước biển cũng than khóc, càng ngày càng trở nên thâm trầm. Người nghe nhìn biển cả trầm hơn mấy phần mới giật mình tỉnh ngộ, trong truyền thuyết nói rằng nước biển bị nguyền rủa trở nên trầm đục chìm trong bi thương, phải gánh chịu nỗi khổ đau của Thần nên mới có màu sắc như vậy.
Âm thanh càng ngày càng thấp, càng ngày càng sâu lắng, để rồi cuối cùng cũng biến mất tăm.
Trong lòng người nghe hoảng hốt, bọn họ muốn hỏi rằng, liệu cuối cùng Hải thần có tìm thấy được con tàu ma hay không? Song khi hỏi rồi, lúc này mới nhận ra được, bọn họ chỉ là đang nghe một bài hát mà thôi.