Kha Tùng Ứng chỉ mặc quần thể thao màu đen.
Nhẹ nhàng cởi xuống, côn th*t nóng rực bắn ra, đánh vào mu bàn tay của Tô Nhuyễn. . Kiếm Hiệp Hay
Cô hoảng sợ, khẽ kêu ra tiếng.
Kha Tùng Ứng đè tay cô lại, bao lấy dương v*t của anh.
“Xoa xoa.” Giọng anh thật kiềm chế.
Tô Nhuyễn lúng túng tai đỏ như muốn chảy máu, cô thì thầm gọi tên anh, nhẹ giọng, mang theo ý vị cầu xin, nhưng lại giống như đang làm nũng “Kha Tùng Ứng…”
Kha Tùng Ứng bao trọn tay cô, để cô chạm vào xoa nắn lên xuống, một tay khác vuốt ve môi cô, khàn giọng hỏi “Hôn nó?”
Cả người Tô Nhuyễn như bị lửa đốt, nóng đến đổ mồ hôi.
Cô bị Kha Tùng Ứng giữ chặt ót, thân thể bị kéo sát lại, chóp mũi ngửi được hơi thở độc nhất vô nhị trên người anh, còn chưa kịp chạm tới mặt mình, cô đã cảm nhận được một vật cứng nóng hổi.
Kha Tùng Ứng đỡ côn th*t của mình đặt ở trên môi của cô, quy đầu to lớn quẹt trên môi cô “Ngoan, mở miệng.”
Tô Nhuyễn ngoan ngoãn mở miệng.
côn th*t căn cứng nóng hổi kia tiến vào trong.
Chất dịch trên quy đầu cọ cọ tiến vào khoang miệng cô, mùi vị tanh nồng.
Kích cỡ rất lớn, cô chịu không được lùi ra sau, lại bị anh giữ chặt ót.
dương v*t kia vừa đi vào được một nửa, anh lui ra ngoài một chút, giọng khàn khàn hướng dẫn cô “Dùng đầu lưỡi liếm đi.”
Tô Nhuyễn duỗi đầu lưỡi liếm láp, dương v*t trong miệng hưng phấn nhảy lên, dường như lại to thêm một vòng.
Kha Tùng Ứng nhịn đến mức trên cổ nổi đầy gân xanh, anh đưa gậy th*t vào trong miệng Tô Nhuyễn di chuyển vài cái, rút ra, lần nữa đè lên người cô, tách hai chân cô ra, cầm dương v*t đưa đến miệng huyệt của cô.
Tô Nhuyễn có chút sợ hãi, thực lo lắng cả người nhanh chóng căng chặt.
“Có muốn anh dừng lại không?” Anh hôn cô, dùng bàn tay to vuốt ve tấm lưng mảnh mai để trấn an cô.
Cô không nói lời nào, chỉ vươn tay, ôm lấy cổ anh.
Không tiếng động mà mời gọi.
Kha Tùng Ứng hôn cô thật mạnh, dùng bàn tay to bự nắm lấy bầu ngực mềm mại của cô mạnh mẽ xoa bóp.
Có một khoái cảm như dòng điện chạy sau sống lưng làm cô tê dại, Tô Nhuyễn ở trong khoang miệng anh tràn ra tiếng rên nhỏ bé cùng chút nức nở yếu ớt.
Kha Tùng Ứng thở hổn hển buông cô ra, đỡ dương v*t từ từ từng tấc một đẩy vào trong hoa huy*t đỏ mọng của cô, nơi đó tuy rằng đã ướt đẫm nhiều nước, nhưng vẫn như cũ rất khó để đi vào.
Quy đầu đỏ tím vừa tiến vào, Tô Nhuyễn liền đau đến cong người dậy, cô cắn chặt môi, nước mắt rơi xuống.
Kha Tùng Ứng nhịn đến nổi trên trán chảy đầy mồ hôi, anh đưa ngón trỏ vào trong miệng Tô Nhuyễn, thở hổn hển nói “Đau thì cứ cắn vào tay anh.”
Tô Nhuyễn lắc đầu, nước mắt rơi xuống.
Cô gầy gò trắng nõn thân hình cân đối, bộ ngực tinh xảo mềm mại, đầu v* hồng nhạt trên đó đã bị nước miếng làm ướt qua, Kha Tùng Ứng cúi đầu ngậm lấy núm vú cô, mở lớn miệng liếm mút.
Bụng dưới hơi sử dụng lực, như một tiếng trống làm cho tinh thần phấn chấn hơn đỉnh thêm vào trong.
gậy th*t cứng cáp tách từng lớp thịt dày đặc kia ra, bị bao vây trói buộc bởi khoái cảm từ lòng bàn chân truyền lên trên da thịt, anh hít một hơi thật sâu, hưng phấn đến mức suýt nữa đã bắn ngay tại chỗ.
Tô Nhuyễn há miệng kêu khóc ra tiếng, bị xé rách đau đớn đầy ắp làm cô một lúc lâu không thể phát ra tiếng, thân thể cô mềm nhũn, cắt đứt dòng chảy nước mắt nhưng vẫn còn lưu lại ở trên mặt.
Kha Tùng Ứng phải kiềm chế không cho mình động đậy, cúi đầu hôn lên khóe mắt chứa đầy nước mắt của Tô Nhuyễn, chậm rãi chờ cô, lúc này mới hơi giật mình, khi rút ra, từng lớp thịt mềm mại giống như vô số cái miệng đang mở ra, vừa hăng hái vừa chặt chẽ mút anh vào, mút đến da đầu anh tê dại.
Thắt lưng của anh run lên, nhanh như bay mà rút ra.
“Mẹ nó.” Anh chửi thầm một tiếng, thở dốc bắn ra.
Giữa chân Tô Nhuyễn bị phun rất nhiều tinh dịch, hai chân cô run lên, máu từ trong hoa huy*t chậm rãi chảy ra, cô không nhìn thấy gì, chỉ nghe thấy giọng nói thô ráp của Kha Tùng Ứng, có chút tức giận.
“Lần vừa rồi không tính.”