Bên ngoài sắc trời vừa đúng lúc, ánh mặt trời sáng rỡ bên khung cửa sổ, từ khe của rèm cửa sổ lọt vào một mét ánh nắng. trên cây chim nhỏ líu ríu gọi đang vui mừng, thỉnh thoảng vỗ cánh phành phạch từ nơi này đầu cành nhảy đến một cái khác.
Tất cả đều yên tĩnh đẹp đẽ như vậy, ngoại trừ… một căn biệt thự nào đó đang vang lên tiếng rên rỉ hổn hển đè nén của thiếu nữ.
“Oh…, nhẹ một chút, anh, nhẹ một chút.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên sofa của phòng khách nơi lầu một, Hàn Ỷ Mộng trần trụi cả người, đang bị một người đàn ông mặc đồ vest nằm trên người cắm rút.
“Ỷ Mộng à, trong nhà không có ai cả, em không cần phải nín nhịn, kêu ra đi, anh trai thích nghe tiếng kêu của em.”
Giang Tế Xuyên ra sức thúc gậy th*t vào u cốc của em gái, tay vừa xoa nắn viên thịt nhỏ của cô gái, viên ngọc kia vốn yếu ớt mẫn cảm, lúc này được phục vụ một cách dữ dội, khiến cho hoa huy*t của Hàn Ỷ Mộng co rút, miệng bật ra một tiếng “A”.
“Giỏi lắm, em cứ ngoan như thế này, anh trai cũng sẽ luôn thương yêu em.” Người đàn ông phủ người xuống, quyến luyến càn quấy đôi môi cô gái, nhắm mắt mút lấy cánh môi mềm mại của cô, cái dáng dấp say mê kia, tựa như đang thưởng thức loại rượu ngon nhất trên đời.
Hàn Ỷ Mộng cũng nhắm mắt, tất nhiên cũng bỏ lỡ biểu cảm của người đàn ông.
Cơ thể cô bị vật nam tính của anh trai phá vỡ hết lần này đến lần khác, từng tầng tầng lớp lớp thịt non mềm bị kéo ra, mang theo từng cơn sóng khoái cảm ngập tràn, cô biết mình hư hỏng, chìm đắm trong vực sâu do anh trai tạo ra, không tìm thấy hướng để chạy thoát.
Kể từ ngày đột nhập vào phòng sách của Giang Tế Xuyên và bị phát hiện, cô như thể bị biến thành nô lệ tình dục của anh, mỗi ngày sau khi bố mẹ đi làm, Giang Tế Xuyên sẽ ở nhà làm tình với cô cả ngày, ngay cả công việc cũng vừa làm tình vừa hoàn tất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn bản thân Ỷ Mộng, đè nén sự đau khổ và dằn vặt của nội tâm, hết lần này tới lần khác chìm đắm trong khoái cảm của ham muốn xác thịt mang lại mà không có cách nào tự mình thoát khỏi.
“Ỷ Mộng, cơ thể em càng lúc càng trở nên dâm đãng, em xem, bây giờ eo em đang tự động lắc lư này.”
Người đàn ông có ý đồ xấu khi dừng động tác lại, lúc này Hàn Ỷ Mộng mới nhận ra, mình vậy mà đang chủ động uốn éo hông và ngậm vật nam tính của người đàn ông đó rồi phun ra.
Khuôn mặt cô nóng lên, ngoảnh mặt đi không muốn đối diện nhìn nữa: “Anh đừng nói nữa.”
Rõ ràng biết mình không nên tiếp tục làm thế này nữa, rõ ràng ghét nhất kiểu làm tình khi không có nền tảng là tình yêu, nhưng lại bị kiểu vi phạm luân lý đạo đức mà gia tăng khoái cảm…
Giang Tế Xuyên ôm cô vào lòng, vỗ lên cặp mông căng mẩy đang vểnh lên của cô: “Xoay người lại, tôi sẽ đút vào từ phía sau.”
Mạch suy nghĩ của Hàn Ỷ Mộng còn chưa phản ứng lại, cơ thể đã nghe thế mà làm theo, cô nằm gục trên sofa, giống như con chó cái chỉ đang chờ đợi được giao hợp, nhấc mông lên cao, chờ đợi sự xâm chiếm của người đàn ông.
“Ha ha,” Dáng vẻ Giang Tế Xuyên rất vừa lòng, bấu chặt vòng eo thon gọn của cô thúc một cú thật sâu: “Thật là biết nghe lời, xem ra, bây giờ Ỷ Mộng đã trở thành nô lệ tình dục của gậy th*t anh đây rồi.”
“Không, không phải, làm gì có chuyện đó…” Cô ấm ức không thừa nhận, cô thể lại bị từng cú thúc mạnh mẽ của người đàn ông làm cho càng lúc càng mềm nhũn.
“Em đừng phủ nhận nữa, đi học em cũng không đi, cả ngày ở nhà nghỉ ngơi làm tình với tôi, Ỷ Mộng, em nên dũng cảm thừa nhận, em của hiện tại, đã trở thành dâm phụ phóng đãng không thể nào rời xa được gậy th*t của anh trai.”
Sau khi người đàn ông nói xong, hai tay thông qua hai bên nách cô, nắm lấy hai khối ngực tròn đầy mềm mại phía trước, bóp hai quả đào mật vốn hồng hào mọng nước thành đủ mọi hình dạng, thịt của bầu ngực trắng tuyết lọt qua kẽ tay anh, cảm giác cực kỳ đã.
“Oh…” Sướng quá, Hàn Ỷ Mộng hò hét thầm trong lòng, cũng vào đúng khoảnh khắc này, điện thoại đặt trên bàn đột nhiên reo lên.
“A, có điện thoại, Ỷ Mộng, em không nghe à?” Giang Tế Xuyên dáng cao tay dài, trực tiếp cầm điện thoại lên, nhìn cái tên đang lóe lên trên màn hình, chân mày cau lại, bên môi lộ ra ý cười: “Xem này, là Hứa Tư Dương mà em thích nhất gọi đến đó.”