Lần này Chu Chính đi công tác bốn năm ngày, hầu như ngày nào Tống Phi Vũ cũng quấy rầy anh, không nói mấy lời kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thì lại gửi mấy hình ảnh thiếu bị chơi, anh muốn chơi cô lắm rồi, nên cố gắng kìm nén bao nhiêu ham muốn không có chỗ phát tiết, rồi tới ngày về nước, trước khi lên máy bay đã thông báo với cô: “Buổi tối tới sân bay đón tôi, không cần nói cho chị của em.”
Khi Tống Phi Vũ nhận được tin nhắn, cô đang đi học.
Nhìn thấy tin nhắn của người đàn ông, cô cầm máy trả lời anh: “Được, anh rể.”
Buông di động xuống, suy nghĩ của Tống Phi Vũ đã không còn ở trong phòng học, mà tất cả đều bay đến ngoài cửa sổ, mấy ngày không gặp mặt, nói không cần người đàn ông đó là giả.
Từ Australia bay đến sân bay trành phố Trường Hải cũng mất hơn mười giờ, buổi sáng Chu Chính lên máy bay, buổi tối mới đến nơi, tin tức anh trở về cũng không nói cho Tống Viện, nguyên nhân chính là vì nếu làm như vậy Tống Phi Vũ mới có thể gặp anh.
Vào buổi chiều Tống Phi Vũ chỉ có một môn học tự chọn, cũng không cần học, cô về nhà sớm, tắm rửa xong, thử vài bộ quần áo, cuối cùng chọn váy liền áo màu trắng chạm rỗng, không trang điểm, chỉ tô son môi.
“Em muốn đi ra ngoài sao?” Ra cửa trước, Tống Viện nhìn thấy cô cầm túi xách muốn đi ra ngoài nên hỏi.
“Đúng vậy, hôm nay có hẹn hò.” Tống Phi Vũ cố ý làm ra vẻ thần bí.
“Như vậy thì, nhanh đi.” Tống Viện nghĩ là cậu bạn trai mà cùng ra ngoài với Tống Phi Vũ lần trước, cô cũng không ngăn cản.
Lúc Tống Phi Vũ tới sân bay, máy bay Chu Chính đi cũng vừa lúc hạ cánh, cô đợi ở lối ra nửa giờ, rốt cuộc cũng thấy được bóng dáng của Chu Chính, cô chạy nhanh về phía trước , nhảy chồm lên trên người của người đàn ông.
Phản ứng đầu tiên của Chu Chính là muốn cho cô gái xuống dưới, nhưng nghĩ đến xung quanh đều là người xa lạ, nên cũng không làm gì cả .
“Anh rể, nhớ anh muốn chết.” Hai chân của Tống Phi Vũ kẹp lấy vòng eo của người đàn ông, nhiệt tình như lửa, nói chuyện thôi mà cũng muốn hút hồn người khác.
Chu Chính không chịu nổi sự nhiệt tình của cô gái nhỏ, anh nâng mông của cô lên, nói: “Nơi nào nhớ?”
Tống Phi Vũ không nghĩ tới Chu Chính sẽ trả lời cô, cô hí hửng mà ghé vào bên tai anh nói: “Anh nói đi? Còn không phải là tiểu huyệt của người ta sao.”
Cô gái này không lên cơn còn tốt, một khi lên cơn Chu Chính cũng không biết xấu hổ theo cô.
“Nói lại lần nữa, nơi nào nhớ anh?” Trên người cô gái có mùi hương thơm nhàn nhạt, mê hoặc lòng người, Chu Chính ngửi ngửi, lửa nóng không khỏi dâng lên, đôi tay nắm chặt cặp mông vểnh của cô gái.
“Tiểu huyệt.” Tống Phi Vũ lặp lại một lần nữa.
“Chỗ nào?” Chu Chính lại hỏi.
“Tiểu huyệt!” Tống Phi Vũ dán ở bên tai người đàn ông, thở hổn hển, nhiệt tình trêu đùa vành tai mẫn cảm.
Chu Chính ra sức hist hà hương thơm trên người cô, anh hôn lấy miệng nhỏ của cô gái
Lá gan của người đàn ông này cũng quá lớn, Tống Phi Vũ chìm đắm trong nụ hôn mãnh liệt, nhưng hôn không được lâu lắm, bởi vì người đàn ông đã chủ động buông môi ra.
“Muốn chơi em.” Chu Chính nói ra ba chữ hạ lưu nhất.
Tống Phi Vũ sớm đã muốn côn ŧᏂịŧ lớn của người đàn ông, ăn nhịp phối hợp với nhau.
“Em đã đặt khách sạn rồi.” Chu Chính buông cô gái ra, chuẩn bị đi ra ngoài gọi xe.
Nhưng Tống Phi Vũ lại chờ không kịp, cô nắm lấy tay của người đàn ông nói: “Nếu không chúng ta đến buồng vệ sinh của sân bay đi.”
Chu Chính nhìn thoáng qua cô gái, không tiếp tục đi nữa, mà thay đổi phương hướng, anh kéo cô gái đi về phía buồng vệ sinh.
Người đàn ông rất nóng nảy, vào vách ngăn của buồng vệ sinh, lập tức đè cô lên vách tường, thô bạo hôn cô, đầu lưỡi cạy miệng cô ra, với vào càn quét.
Tống Phi Vũ bị bắt phải tiếp thu hành vi thô lỗ của người đàn ông, đầu lưỡi của cô bị người đàn ông cuốn lấy dây dưa ở bên nhau, bộ ngực cũng bị anh xoa nắn, có lẽ người đàn ông này đã bị nghẹn đến hỏng rồi, nếu không sẽ không gấp gáp như thế.
“Ưʍ…” Chu Chính nghe thấy tiển rêи ɾỉ mềm mại, hung hăng lấp kín miệng nhỏ của cô gái hôn vài cái, nói: “Muốn liếʍ côn ŧᏂịŧ sao?”
Không cần người đàn ông ra lệnh, Tống Phi Vũ đã chủ động quỳ trên đất, cởi bỏ đai lưng của người đàn ông.
“Móc ra đi!” Cự vật của Chu Chính sớm đã ngạnh lên từ khi hôn cô gái, quần tây dựng lên một đống lớn.
Tống Phi Vũ sờ sờ đũng quần anh mấy cái, mới kéo khóa kéo xuống, qυầи ɭóŧ màu đen bao bọc lấy cự vật liền hiện ra, cô tới gần ngửi ngửi, thấy có mùi tanh nồng, xốc áo sơ mi màu trắng lên, trên bụng có một đám lông dày, kéo dài đến dưới rốn, qυầи ɭóŧ căng chặt.
“Liếʍ!” Chu Chính đẩy eo hông tới phía trước, môi cô gái dán lên cự vật đang cương cứng.
Tống Phi Vũ ngửi mùi tanh nồng, cởϊ qυầи lót ra, cự vật lớn màu tím đen kia bật ra, cô nhìn chằm chằm, ngẩng đầu lên nói: “Lớn quá đi.”
Chu Chính chờ cô gái hầu hạ, anh trái phải đong đưa dươиɠ ѵậŧ, đại qυყ đầυ tím đen vỗ lung tung vài cái lên gương mặt của cô gái.
Gương mặt cô dính rất nhiều chất nhầy, Tống Phi Vũ nắm lấy côn ŧᏂịŧ người đàn ông không có mang bao, cô hé miệng vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ qυყ đầυ, nhấp nhô bú ɭϊếʍ, mã mắt chảy ra chất lỏng có mùi tanh, cô liếʍ nó rồi nói: “Anh rể, tại sao anh cũng chảy nước vậy?”
“Còn không phải là vì em sao.” Chu Chính đẩy quy đầu cắm vào trong miệng của cô gái, anh thẳng lưng thọc vào rút ra, quy đầu tàn nhẫn đâm chọc vào khoang miệng, không màng đến sự giãy giụa của cô gái, càng đâm vào càng sâu, rất nhiều lần quy đầu đụng phải yết hầu.
“Ưm…” Tống Phi Vũ khó chịu, nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt thỏa mãn của anh, cô càng ngậm vào càng sâu, cái miệng nhỏ căng ra thật lớn, nước mắt cũng chảy ra, quy đầu đâm đến yết hầu rất khó chịu.
“Ô…” Trên người Chu Chính áo vest vẫn còn nguyên, nhưng bên dưới lại hoàn toàn cởi trần, hai chân vững vàng đứng thẳng, cô gái dưới háng giữ đùi của anh giúp anh khẩu giao, cự vật tím đen thô tráng đến đáng sợ.
Cái miệng nhỏ của Tống Phi Vũ căng đến đỏ bừng, nhưng ‘thằng nhỏ’ của anh quá lớn, cô nhịn đau, để quy đầu lấp kín miệng vẫn cố quấn chặt mút vào, tới mười mấy lần.
“Mẹ nó!” Quy đầu truyền tới một trận cảm giác kích thích tê dại, Chu Chính ấn chặt người cô lại.
Tống Phi Vũ thật sự chịu không nổi vì quy đầu phun ra một lượng lớn chất lỏng.
“Không phải muốn cho anh chơi sao, thế giời chơi như thế nào đây?” Chu Chính kéo cô gái dậy, đè cô lên ván cửa.