*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiễn Mễ Nhạc ra xe, Đồng Dật đút hai tay vào túi áo khoác, nhìn xe rời đi đột nhiên cảm thấy trong lòng không quá thoải mái.
Từ khi ba mẹ ly hôn, vẫn là đầu tiên hắn nếm thử cảm giác buồn bã mất mát như vậy.
Hắn quay đầu lại nói với Tư Lê: “Không xong rồi, hiện tại tôi muốn đuổi theo xe quá.”
“Trước khi cậu ta rời đi, sao cậu chưa đánh cậu ta một trận hả?” Tư Lê kỳ lạ hỏi, hoàn toàn không hiểu tâm trạng của Đồng Dật.
Tuy nhiên, Tả Khâu Minh Húc bên cạnh đã hiểu, đi tới vỗ vỗ bả vai Đồng Dật: “Không sao đâu, thường xuyên gọi điện thoại, nhắn tin là được. Mùa đông nghỉ, tôi sẽ đến đoàn phim thăm ban để học tập, nếu cậu có hứng thú thì có thể đi cùng tôi.”
“Chúng ta chỉ có mấy ngày nghỉ Tết Âm Lịch, sau đó thì phải phong bế huấn luyện.” Đồng Dật uể oải trả lời.
“Mấy ngày là đủ rồi, chúng ta cũng không ở được mấy ngày đâu, đoàn phim cũng rất gấp.”
“Tết Âm Lịch cậu không về nhà sao?”
Tả Khâu Minh Húc cười cười, nói tiếp: “Điểm này, tình huống trong nhà của tôi và Mễ Nhạc không khác nhau lắm, nhưng tâm trạng tôi tương đối tốt.”
Nói chuyện với Đồng Dật thì không thể vòng vo, quả nhiên, Đồng Dật không hiểu.
Tuy nhiên, Đồng Dật vẫn tính toán đến khi nghỉ lễ Tết Âm Lịch thì sẽ đi xem Mễ Nhạc, nếu không hắn sẽ rất dễ vì tương tư mà sinh bệnh.
Đến phòng tập, Đồng Dật liền rơi vào trầm tư.
Đột nhiên hôn môi với một người, đối phương không có cự tuyệt, có phải hay không chứng minh nếu hắn theo đuổi đối phương, đối phương cũng sẽ không cự tuyệt?
Có phải hay không sau khi thổ lộ, hắn sẽ cùng Mễ Nhạc thoát khỏi cảnh độc thân?
Có vẻ như dễ dàng hơn trong tưởng tượng rất nhiều.
Nghĩ đến đây Đồng Dật liền nhịn không được nở nụ cười.
Yêu đương với Mễ Nhạc, chỉ nghĩ thôi đã thấy cực kỳ tốt đẹp.
Có phải có thể hợp pháp mà nắm tay Mễ Nhạc, ôm Mễ Nhạc ngủ, còn có thể hôn môi, sau đó…… Vì tình yêu mà vỗ tay sao?
Đồng Dật giơ tay gãi đầu, chìm đắm trong tưởng tượng tình yêu.
Lúc này, những người khác trong phòng tập đột nhiên tụ lại với nhau, một đám người cao to xem một chiếc điện thoại, sau đó dứt khoát lấy điện thoại của mình ra xem, tất cả đều đang chú ý một video.
Diệp Hi Nhã đi tới vỗ vai Đồng Dật phía sau lưng và cảm thán: “Ngầu thật, năm trăm triệu.”
Đồng Dật không hiểu, hỏi: “Cái gì ngầu?”
Diệp Hi Nhã lấy ra video đưa cho Đồng Dật xem.
Thì ra là gameshow Mễ Nhạc tham gia, cuối cùng cũng phát sóng, sau khi chế tác xong, thêm hiệu ứng hậu kỳ, có thể nhìn thấy toàn bộ quá trình Mễ Nhạc gọi điện thoại cho hắn, thậm chí còn có biểu cảm.
Khi bị hỏi có phải đang thúc đẩy tiêu thụ hay không, biểu cảm của Mễ Nhạc rất xuất sắc, chính là muốn tức giận nhưng lại không thể tức giận trước màn ảnh.
Đồng Dật xem là phiên bản có làn đạn, còn có thể nhìn thấy làn đạn bay qua trên màn hình.
[Giọng của cậu em trai nghe có chút dễ nghe.]
[Thật xấu hổ, rõ ràng là bộ dáng không thân với Mễ Nhạc.]
[Thúc đẩy tiêu thụ gì đó? Ha ha ha ha ha.]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha.]
[Trong truyền thuyết Mễ Nhạc rất ít bạn bè, hiện tại xem ra quả nhiên là như vậy.]
[Tình huống thế nào, phong cách đột biến? Đột nhiên có chút mờ ám?]
Lúc này đã đến cảnh Đồng Dật yêu cầu thêm WeChat Mễ Nhạc, bắt đầu trò chuyện trong video.
Khi đó không bị phát hiện, cũng không có quay chụp màn hình di động của Mễ Nhạc, vẫn chỉ có thể nghe được giọng nói của Đồng Dật.
Khi số năm trăm triệu xuất hiện, làn đạn quả thực như mưa đá.
[Năm trăm triệu?!]
[Tôi thật là phiêu, dám xem một chương trình năm trăm triệu.]
[Năm trăm triệu thêm WeChat thôi cũng đáng giá?! Tôi không cần năm trăm triệu, 5000 là được!]
[Có tiền thật tốt!]
[Quả nhiên Mễ Nhạc có thể chủ động đi kết giao bạn bè, đều là cực kỳ có tiền.]
[Nói Mễ Nhạc chủ động kết bạn người giàu, vậy đừng quên Mễ Nhạc vẫn luôn không thêm bạn tốt trên WeChat sao?]
[Tình huống như thế nào? Năm trăm triệu? Tiểu ca ca thiếu bạn gái sao? Sẽ tiêu tiền kiểu này à.]
Màn hình tiếp theo chuyển sang thấy được Đồng Dật ở trên điện thoại.
[Tiểu ca ca bóng chuyền!]
[Là người cùng Mễ Nhạc dạo trung tâm thương mại, tiểu ca ca dùng tay đập thú nhồi bông! 】
[Cậu ta cùng Mễ Nhạc có quan hệ rất tốt, có loại cảm giác tương ái tương sát.]
[Thì ra là cậu ấy.]
[Vì sao tôi không biết người ấy, người ấy là ai?]
[Quá đẹp trai, cười đến tôi cũng phải cười theo.]
[Xong đời, tôi cảm thấy tôi yêu rồi.]
Đồng Dật xem xong, không nhịn được hỏi Diệp Hi Nhã: “Có phải tớ nổi tiếng rồi không?”
“Lúc trước cậu đã nổi sẵn rồi.”
“Sao đến bây giờ tớ đều không có cảm giác nổi tiếng nhỉ?”
“Tụi mình ở nơi thâm sơn cùng cốc này, có fans đều đặn đến đu thần tượng, đã rất có thành ý rồi. Tụi mình ở khu Lĩnh Sơn này, nổi tiếng nhất chính là Mễ Nhạc, thứ hai chính là cậu, nhân khí của cậu khiến đám khoa nghệ thuật đều hâm mộ khóc.”
Đồng Dật tiếp tục xem, những Weibo có kỹ thuật phân tích cũng đã xuất hiện: “Cậu nhìn xem cái Weibo này, phân tích y như thật vậy.”
Đồng Dật lấy điện thoại ra xem Weibo, liền phát hiện có người đang phân tích mối quan hệ của hắn và Mễ Nhạc.
Hai người bọn họ đối thoại vài phút ngắn ngủi, bị bọn họ lật qua lật lại mà xem, thật giống như đang đọc bài giải đề thi đại học, bị bọn họ phân tích thấy cũng có ý đúng.
[hình chụp]x7.
Từ đoạn đối thoại này có thể phân tích ra:
1.Mễ Nhạc vẫn luôn lưu số điện thoại Đồng Dật, lấy được từ thầy quản lý ký túc xá.
2. Đồng Dật vẫn luôn xin thêm bạn tốt với Mễ Nhạc, nhưng Mễ Nhạc không chấp nhận.
3. Đống Dật nói vậy mà còn có chiêu này, liền chứng minh Đồng Dật cũng muốn có số điện thoại của Mễ Nhạc.
[hình chụp]x4.
Từ đoạn đối này có thể thấy được:
1. Đồng Dật chẳng những nguyện ý cho Mễ Nhạc mượn tiền, còn nguyện ý bán bất động sản của mình cho Mễ Nhạc mượn.
2. Năm trăm triệu để thêm WeChat với Mễ Nhạc, Đồng Dật cảm thấy có giá trị.
3. Mễ Nhạc xác định rằng Đồng Dật có thể lấy ra năm trăm triệu cho cậu mượn.
Từ đó suy ra:
1. Hai người này đang yêu thầm nhau, hoặc là có ý với đối phương.
2. Có khả năng Đồng Dật đã thổ lộ, nhưng Mễ Nhạc cự tuyệt. Vừa vặn, nhân cơ hội này mà quan hệ hai người phá băng.
3. Mễ Nhạc thật ra không kháng cự, ngược lại rất vui vẻ.
Khu bình luận đưa ra nhiều quan điểm không giống nhau.
Mặc ương chưa vãn: Nhìn lúc nói chuyện cảm thấy rất ngọt nha, toàn bộ quá trình đều cười.
Thư cửu: Tôi không phải fan Mễ Nhạc, nhưng tôi đột nhiên muốn thành fan couple là cái quỷ gì đây?
dian_ điểm: Trước đây nhìn thấy Mễ Nhạc đột nhiên có thêm một người bạn tốt, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, sau đó nhìn thấy, ồ, quả nhiên rất giàu có… Không có ý gì xấu, chỉ là đơn thuần cảm thấy người bạn tốt này có thể được Mễ Đường và Đào Mạn Linh tán thành, chắc chắn có một loại nguyên nhân ở trong đó.
Cuộn sóng lãng không lãng: Mễ gia cho tôi cảm giác là những người quen thường chơi cùng nhau, bạn bè cũng phần lớn là những người rất giàu có. Vì vậy, trong phân đoạn vay tiền này, tôi cũng đã xác định Mễ Nhạc chắc chắn là người giàu nhất.
Tiểu cứng nhắc: Cả nhà Mễ gia cho tôi cảm giác không thoải mái, khi nhìn thấy bạn bè của cậu ta có tiền, ngay lúc đó cảm tưởng đầu tiên của tôi là: Quả nhiên.
Hoàng gà khanh khách đát: Đôi vợ chồng này thật là ghê tởm, cứ cố gắng điên cuồng cọ nhiệt độ con trai họ. Mỗi lần có chuyện gì xảy ra là lại bắt đầu tẩy não, đăng ảnh gia đình lên mạng để câu view, nhìn đến phát bực.
Siêu khí: Mễ Nhạc có thể là tiểu thịt tươi vì danh lợi nhất trong giới giải trí, nhân phẩm cũng không dám khen tặng, hơn nữa vừa nhìn là biết ham hư vinh, dù sao cũng là con nhà giàu từ nhỏ, phỏng chừng trong bóng tối còn có nhiều chuyện hơn thế nữa.
Đồng Dật nhìn một lúc liền ném điện thoại sang một bên: “Sao xem càng lúc càng tức giận vậy?”
“Mọi người đều đang phân tích, Mễ Nhạc là vì nhà cậu có tiền mới làm bạn với cậu, sau lưng còn có rất nhiều người nói thương cậu, nói cậu bị Mễ Nhạc lừa.” Diệp Hi Nhã cũng cầm điện thoại lướt bình luận.
Có lẽ vì con gái thích bàn tán hơn, nên Diệp Hi Nhã đã xem đến phía dưới, nhiều bình luận đáp trả đều sẽ mở ra xem một chút.
“Mễ Nhạc là cái dạng gì, tớ so với bọn họ còn rõ ràng hơn! Bọn họ thì biết cái gì chứ?” Đồng Dật không tiếp xúc quá nhiều với những việc này, chỉ nhìn thấy những bình luận này liền cảm thấy cực kỳ tức giận.
Mễ Nhạc là vô tội, rõ ràng là chưa làm gì, còn tự mình ôm rất nhiều đau khổ, lại phải bị một đám người ác ý suy đoán thêm rồi chửi rủa.
Xem màn hình của Diệp Hi Nhã, trên đó còn có những lời mắng chửi khó nghe hơn.
“Không có cách nào, hiện tại nghệ sĩ đều như vậy, càng nổi tiếng thì càng có nhiều người chú ý đến họ. Như vậy thì những kẻ kỳ lạ sẽ xuất hiện, thậm chí mắng nghệ sĩ đến mức trầm cảm tự sát. Mễ Nhạc nổi tiếng như vậy, bị như vậy cũng không có gì lạ.”
“Tớ chịu không nổi mấy cái này nên rất tức giận, tớ muốn mắng trả từng cái.”
“Hiện tại cậu cũng là người bị chú ý nhất, quá xúc động còn dễ dàng khiến Mễ Nhạc bị bôi đen. Hơn nữa anti-fan càng mắng càng hăng say, đều không bằng cậu không phản ứng gì, tránh cho cậu ấy tự nhiên bị mắng nhiều hơn.”
Đồng Dật bực mình cầm điện thoại lại nhìn một lúc, hắn không nghĩ tới chuyện này có thể dẫn tới một đám anti-fan đi mắng Mễ Nhạc.
Nhưng mà nhìn thấy trên Weibo Mễ Nhạc lại đặc biệt hài hòa, có fans khống bình, lại muốn đi từng nhà sờ sờ đầu fan Mễ Nhạc, khen bọn họ vài câu.
*
Mễ Nhạc xuống máy bay ngồi xe đến đoàn phim, liền thấy được bao lì xì của Đồng Dật oanh tạc WeChat.
[Không có việc gì.]
[Cậu đừng chấp nhặt với bọn họ.]
[Cậu là người thế nào tôi đều biết.]
[Tôi rất vui vẻ cho cậu tiêu tiền.]
[Xem cậu tiêu tiền của tôi, tôi còn vui hơn nữa kìa.]
Tiếp theo là mười tiếng ting ting chuyển khoản, tài khoản đều là 1314.
Mễ Nhạc nhìn mấy cái bao lì xì cùng số tiền chuyển khoản đều có chút nghi ngờ, click mở bao lì xì tài khoản chậm rãi tăng lên, phát hiện Đồng Dật mỗi ngày đề phát bao lì xì, tổng tiền đều là 521 tệ.
Phỏng chừng trước đây đều đã tính toán khi phát bao lì xì, Đồng Dật mỗi ngày đều sẽ phát một màn hình bao lì xì cho cậu, chỉ có hôm nay thêm mười tin chuyển khoản thành 1314 nhân dân tệ.
Mễ Nhạc nhấp môi nhịn không được cười, quay đầu hỏi trợ lý của mình: “Có tin tức mới gì không?”
“Chương trình của chúng ta hot lúc ở trên máy bay.”
“Ồ……” Mễ Nhạc đáp lại một câu, mở điện thoại ra xem tin tức trên Weibo, sau đó phát hiện ra mình hình như vẫn chưa theo dõi Weibo của Đồng Dật.
Tìm được Weibo của Đồng Dật, nhìn thấy Đồng Dật đã đăng một bài đăng mới.
Đồng Dật: Có tiền thật tốt.
Mễ Nhạc biết Đồng Dật là muốn giúp mình nói gì đó, nhưng lại không biết nói gì, vì vậy đã đăng bài này, để chứng minh rằng mình không ngốc.
Mễ Nhạc thích bài đăng này, sau đó theo dõi Weibo của Đồng Dật.
Nhìn thấy dòng chữ “Theo dõi lẫn nhau” này, ngực Mễ Nhạc còn hơi run rẩy.
Đây là lần đầu tiên cậu bỏ qua tất cả những gánh nặng, làm ra một việc chưa từng làm.
Mễ Nhạc gửi bao lì xì cho Đồng Dật, mỗi bao lì xì 66 nhân dân tệ.
[Yên tâm đi.]
[Tôi đã quen rồi.]
[Lúc này cũng chưa tính là cái gì.]
[Ngoan.]
Mễ Nhạc cũng không nhận chuyển khoản, nhưng cậu đã nhận tất cả bao lì xì.
Đồng Dật: Sao không nhận chuyển khoản?
Mễ Nhạc: Tôi đâu có thiếu tiền.
Đồng Dật: Tôi tức giận nên muốn gửi tiền cho cậu, cậu không nhận thì tôi càng tức giận.
Mễ Nhạc: Tiền của cậu là tiền của ba cậu, cậu dùng thế nào cũng không đúng lý hợp tình.
Đồng Dật: Tôi dùng sinh tử tương tùy đổi lấy tài phú thì không thể dùng sao? Ba tôi cũng nói lúc ấy nếu không phải vì muốn tôi sống tốt, ông ấy sẽ từ bỏ, nên tôi cũng là một vị công thần đó chứ?
Mễ Nhạc: Từ bỏ? Lúc đó là tình huống như thế nào? Nhà cậu xảy ra chuyện gì? Hửm?
Đồng Dật: Ặc……
Chuyện này chỉ có nói qua ở trong mơ, Đồng Dật lại nói ra một cách thuận miệng.
Sau đó, hắn lại cảm thấy bối rối.
Đồng Dật: Tôi muốn đi huấn luyện.
Mễ Nhạc: Được, tôi cũng muốn lập tức đến đoàn phim.
Đồng Dật: Tôi nhớ cậu.
Mễ Nhạc chần chừ một chút, nhận chuyển khoản, sau đó quay lại gửi 20 cái 521.