Nếu những điều này chưa đủ, thì còn có, ví dụ như cái ch*t của các Hoàng tử, Công chúa trong cung những năm qua, ví dụ như cái ch*t của Trường Công chúa Cao Lê năm đó.
Mộc Đàn đi hết một lượt này, còn có ba vị tiểu Công chúa được nhũ mẫu âm thầm chỉ dẫn khóc lóc với Cao Thành rằng “Hoàng hậu nương nương muốn dùng đầu ngón tay nhọn đ.â.m phụ hoàng”, “Ánh mắt của Hoàng hậu nương nương rất dữ tợn, rất đáng sợ”.
Trong cung, phi tần mất con không ít, Tiết Thường Khiết đã sớm dặn dò, đương nhiên bọn họ chỉ là cỏ ven tường, nhưng cỏ ven tường cũng đủ dùng rồi.
Sai lầm nghiêm trọng nhất của ta, chính là không ngờ rằng Cao Thành lại trực tiếp phong Vương cho Vũ Uy Hầu.
Tuy nhiên điều này cũng không sao, bởi vì hành động này của Cao Thành tuy đối với Bắc Tề là mối họa cực lớn, nhưng đối với ta, lợi lớn hơn hại.
Cao Thành hoang dâm vô độ, coi thường triều chính, nhưng hắn ta không phải kẻ ngu ngốc không có năng lực. Trong triều tả hữu tướng hai phe tranh quyền, là do Cao Thành cố ý, thuật trị vì của Đế vương, Cao Thành rất cao minh. Hai phe trong triều đánh nhau càng náo nhiệt, ngôi vị Đế vương của Cao Thành càng vững chắc. Cao Thành không quan tâm ai thắng ai thua, hắn ta chỉ cần giữ thế cân bằng, hiện giờ Triệu thị vượt lên quá cao, Cao Thành tự sẽ tìm cách kéo bọn họ xuống.
Cao Thành phong Vương cho Vũ Uy Hầu, lại có tâm trí rảnh rỗi để trêu ghẹo ta, thì phần lớn là vì đã có được hổ phù, cũng có nghĩa là Vũ Uy Hầu hiện giờ đã theo về dưới trướng Cao Thành rồi.
Điều này cũng hợp lý, Vũ Uy Hầu lại được phong làm Dị tính vương, gần như tương đương với một nửa Đế Vương chia đôi Bắc Tề, chỉ cần hắn ta có thể sống sót ra khỏi Ảnh đô.
Chỉ cần Vũ Uy Hầu còn ở Ảnh đô, vậy hắn ta chính là một con ch.ó của Cao Thành, dù diễn cũng phải diễn ra vẻ trung thành bảo vệ chủ. Hắn ta không thể nào đồng ý để Hoàng hậu hành thích Cao Thành trước khi hắn ta rời khỏi Ảnh đô, hắn ta phải ra khỏi Ảnh đô một cách danh chính ngôn thuận với tước vị Dị tính vương này, mới có thể không bị các quyền quý khác gán cho cái mũ gi*t vua mưu phản.
Vì vậy ngay khoảnh khắc Cao Thành trở về cung, Hoàng hậu và nhánh con cháu Triệu thị của Triệu Chỉ đã bị ruồng bỏ. Khi Hoàng hậu lợi dụng Vũ Uy Hầu, Vũ Uy Hầu đã coi Hoàng hậu như một quân cờ bỏ đi.
Vì vậy sáng sớm ta vừa đùa vui với Cao Thành, vừa cho Bán Hạ đi một chuyến đến Phượng Linh cung, Hoàng hậu có thể cài người của nàng ta vào Tiêu Phòng điện của ta, thì Phượng Linh cung đương nhiên cũng có người của ta.
Bán Hạ mang một pho tượng Phật bằng ngọc đến gặp Hoàng hậu, cười nói rằng hộ giáp tơ vàng Hoàng hậu ban cho ta trước đây đã bị hỏng, nhưng vì ta có thai ngón tay bị phù to, sợ bị Cao Thành không thích, nên muốn xin Hoàng hậu hôm nào khác ban cho ta một bộ khác.
Ta đánh cược rất có thể Hoàng hậu sẽ mang hộ giáp tơ vàng đến, ta biết nàng ta rất thích nhìn dáng vẻ ta đeo hộ giáp tơ vàng rồi dùng tay chống cằm, ta càng biết tại sao nàng ta lại thích.
Hoàng hậu xuất hiện ở Phật đường với hộ giáp tơ vàng, nàng ta thích tự tay tháo hộ giáp tơ vàng đưa cho ta.
Còn tin tức Bán Hạ mang về từ Phượng Linh cung càng khiến ta chắc chắn Vũ Uy Hầu đã theo về với Cao Thành.
Sau buổi chầu sớm Triệu thị được phong Vương, tin tức Hoàng hậu nhận được là Triệu thị được phong Vương, chỉ năm chữ này, không còn gì khác.
Vì vậy Hoàng hậu mới bình tâm yên trí đến Phật đường ở Từ Ninh cung để thưởng thức vở kịch hay mà nàng ta đã mưu tính từ lâu.
Đối với Hoàng hậu mà nói, vở kịch hay ho này là ta sẩy thai sinh con, trong giây phút hấp hối, thái y cho rằng ta chưa thể nhắm mắt xuôi tay vì còn tâm nguyện chưa trọn. Sau đó, Cao Thành đau đớn phong tiểu Hoàng tử làm Thái tử, điểm đặc sắc trong nửa màn kịch của ta chính là đứa trẻ bị Mộc Đàn bóp ch*t.