“Phu nhân Triệu,” Vu Giai mỉm cười, đỡ Diêm Tuấn Thanh, một cánh tay nâng eo cô từ, một cái tay khác vuốt nhẹ lên bụng cô hai cái, không biết có phải do cùng huyết thống hay không mà Diêm Tuấn Thanh rõ ràng cảm giác được trong bụng không khoẻ đã đỡ dần.
Phu nhân Triệu là xưng hô của bên ngoài với Hạ Tình.
“Phu nhân Triệu hứng thú không tồi, tôi thấy cô đã hàn huyên rất lâu với chị dâu tôi, nói vậy hẳn là vô cùng hợp ý nhỉ. Vừa nãy tôi nhìn thấy mẹ chồng cô đã nghe không ít lời hay về phu nhân Triệu, ở trong lòng mẹ chồng cô, phu nhân Triệu còn thân hơn nhiều so với vài vị chị gái nhà họ Triệu.”
Vô nghĩa, con gái Triệu gia làm gì có ai là không phải do phu nhân Triệu thân sinh đâu, có thể có bao nhiêu thân chứ? Tuy Hạ Tình không tốt nhưng cũng là vợ của con trai nhỏ, điểm này thân sơ viễn cận đều không có, phu nhân Triệu cũng không phải phu nhân Triệu. Hạ Tình nghĩ trong lòng, nhưng trong miệng cũng không thể nói ra, trên mặt cũng không thể biểu hiện ra bất mãn.
Hạ Tình cũng không phải không nhìn ra mệt mỏi trên mặt Diêm Tuấn Thanh, cô ta lôi kéo Diêm Tuấn Thanh nói chuyện chính là muốn kết quả như vậy, ngọn lửa ghen ghét trong lòng thiêu đốt đến nóng bỏng, dựa vào cái gì Diêm Tuấn Thanh lại hạnh phúc như vậy? Dựa vào khối thịt trong bụng cô ta kia sao? Nếu không còn thì sao? Cô ta hận không thể lôi kéo Diêm Tuấn Thanh làm mấy cái động tác khó trong sân nhảy ồn ào náo động này, Diêm Tuấn Thanh càng chật vật khó chịu thì trong lòng cô ta mới càng sảng khoái.
Vu Giai cũng không cho cô ta cơ hội mở miệng lần nữa, trực tiếp gọi người hầu trong đại sảnh yến khách, “Chị dâu đang mang thai, hoàn cảnh nơi này không tốt với trẻ con, ba ba cùng mụ mụ cũng đã sớm nói chị dâu lộ mặt là được rồi, nên nhanh chóng trở về nghỉ ngơi.” Cười ở sờ lên bụng Diêm Tuấn Thanh một chút, “Hiện tại, vị này mới là người Vu gia quý trọng nhất, một chút sơ xuất đều không thể có.”
Vu Giai nói đến thế này, nếu Hạ Tình còn lôi kéo Diêm Tuấn Thanh nói chuyện thì sẽ cực kỳ vô lễ, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn một vị hầu gái đỡ Diêm Tuấn Thanh ra đại sảnh yến khách, khăn trong tay gần như cũng sắp bị cô ta vò nát luôn rồi. Xoay người nhìn thấy bộ dáng ý cười doanh doanh của Vu Giai, lửa giận trong lòng bỗng dưng thoán cao một mảng lớn.
Vu Giai giống như không nhìn thấy sắc mặt khó coi của cô ta, lấy một ly rượu từ trong khay người hầu bưng đưa cho cô ta, “Tôi kính phu nhân Triệu một ly, lại nói tiếp tôi còn chưa ngồi xuống nói chuyện cùng phu nhân Triệu đâu, A Đức là bạn tốt của tôi, chúng ta cũng nên thân thiết hơn chút.” Rượu vàng óng ánh lay động ở ly chân cao pha lê trong suốt trong tay cô, ở dưới ánh đèn đại sảnh yến khách hiện ra một loại sắc thái làm người mê say, mặt Vu Giai mỉm cười, đoan trang, hoàn mỹ, khéo léo, đôi mắt rất sáng, tựa như ly rượu trong tay cô.
Hạ Tình bỗng nhiên có chút hoảng hốt.
Cô ta không biết cô ta đang hoảng loạn cái gì, tuy cô ta thuê người điều tra Vu Giai, biết rất nhiều chuyện của Vu Giai nhưng lúc cô ta mặt đối mặt ở chung cùng Vu Giai cũng không nhiều, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Vu Giai cười như vậy, biểu tình rất giống phu nhân Triệu, cũng giống các tiểu thư Triệu gia. Trong lòng cô ta biết là con gái được thế gia hun đúc lớn lên hoàn toàn khác loại người lớn lên trong gia đình bình thường như cô ta, căn bản không cần phải nói một câu, một hành động, một ánh mắt cũng có thể làm cô ta cảm thấy tự ti.
Tựa như hiện tại, Vu Giai nhẹ nhàng lay động chén rượu vận luật đều mang theo một loại ưu nhã không thể bắt chước được, nhẹ xuyết mỗi một phân biểu tình đều hoàn mỹ tới cực hạn, dù quan sát từ góc độ nào thì cô đều là ưu nhã, đoan trang. Trái lại với cô ta, mặc vào long bào cũng không giống hoàng đế.
Nhưng cô ta không cam lòng, dựa vào cái gì chỉ có cô ta giống vịt con xấu xí mà thôi? Mẹ chồng không thích cô ta, chồng cô ta cũng coi cô ta có cũng được mà không có cũng thế là sao? Hạ Tình nhìn chằm chằm lễ phục trên người Vu Giai. Hôm nay Vu Giai trang phẫn không diễm lệ như bình thình, hôm nay cô mặc một cái lễ phục màu lam nhạt hình thức đơn giản đến không có, xẻ vai, tầng nhu miên, ngoại tầng sa phỏng, như là chỉnh thể dùng một khối vải bọc thân thể, trung gian ngay cả đai lưng cũng không có, nhưng nếp uốn chồng chất hào phóng tự nhiên, mặc ở trên người Vu Giai một chút cũng không có vẻ keo kiệt, ngược lại còn khoe ra dáng người cao gầy cùng vòng eo mảnh khảnh của Vu Giai.
Hạ Tình nhớ rõ loại thiển sắc sa phỏng này rất dễ dàng quải sắc cùng lưu lại thủy ấn, nếu một chén rượu đổ xuống?
Giờ khắc này, Hạ Tình không biết bị cái gì phụ thể, đã bị ác niệm như vậy nắm bắt mọi tư tưởng, lúc cô ta phản ứng lại thì chén rượu trong tay cô ta đã bị đánh nghiêng, một ly rượu vang đỏ cũng không đổ một giai nào lên trên người Vu Giai, mà đều đổ hết vào người cô ta, Vu Giai nắm tay cô ta, cầm khăn giấy lau mặt lau rượu trên người cô ta, kinh ngạc nói: “Ai nha, phu nhân Triệu thật là quá không cẩn thận, chén rượu sao lại trượt tay thế này? Quần áo ướt rồi, nếu phu nhân Triệu không chê thì cứ thay một bộ quần áo tốt của tôi trước đi được không?”
Nếu Hạ Tình muốn một sự nhịn chín sự lành, hoặc bảo toàn mặt mũi, lúc này đồng ý đề nghị của Vu Giai chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Vu Giai vẫn luôn chú ý Hạ Tình, cho nên lúc chén rượu của cô ta nghiêng về phía cô liền bắt lấy tay cô ta, ép chén rượu trong tay cô ta thay đổi phương hướng. Hai người gần nhau, động tác của Vu Giai cũng nhanh, người xung quanh nghe được tiếng chén rượu rơi xuống đất cùng tiếng kinh hô của Hạ Tình mới quay đầu chú ý tới tình huống hai người.
Xem ra, cùng tú điền học mấy cái tiểu bắt này vẫn rất hữu dụng. Nhìn thấy tầm mắt mọi người bị hấp dẫn lại đây, Vu Giai buông lỏng tay bắt lấy tay Hạ Tình.
Vu Giai cho rằng Hạ Tình là người thông minh, đám đông nhìn chăm chú sẽ không xung đột lại, nhưng cô quên mất Hạ Tình không lớn lên cùng hoàn cảnh với cô, loại tư tưởng lấy đại cục làm trọng, nhìn chung mặt mũi gia tộc là chuyện cô đã được giáo dục từ nhỏ, nhưng trên đời này không phải tất cả mọi người đều như vậy.
Bốp ——
Tiếng tát giòn vang.
Vu Giai có chút ngốc, kinh ngạc mà nhìn Hạ Tình, đây không phải cô cố ý giả bộ, cô thật sự thấy kinh ngạc. Cô bị đánh đến dưới chân lảo đảo một chút mới đứng lại, tay không nhịn được che lại gương mặt bị đánh, nhìn thấy ánh mắt điên cuồng hỗn loạn sảng khoái của Hạ Tình, cô bỗng nhiên có chút hiểu rõ, xem nhẹ hoàn cảnh trưởng thành của hai người khác nhau, một cái tát này thật là giáo huấn. Nhưng hiện tại ý thức được cũng không muộn.
Cô không biết Hạ Tình vì sao muốn nhằm vào cô, nhưng đánh không hoàn thủ không phải phong cách sống của cô.
“Phu nhân Triệu, tôi làm sai cái gì mà chọc cô như vậy?” Trên má nóng rát mà đau, Vu Giai nghĩ có lẽ sưng lên, chứng cứ rõ ràng như vậy lúc này đâu thể nào không cần chứ? Cô buông tay che gương mặt xuống, nghe được tiếng người xung quanh hút không khí, biết hiệu quả rất không tồi. Bên trong khoang miệng có mùi tanh hàm thiết, một ái tát này của Hạ Tình đánh đến thật đúng là dùng sức.
Đánh xong người, Hạ Tình thật ra là có chút hối hận, bị ghen ghét không khống chế được mà động thủ, giây tiếp theo cô ta liền bắt đầu nghĩ mà sợ. Cô ta đã điều tra Vu Giai, cho nên biết thân phận Vu Giai, cũng biết vị trí của cô ở nhà là nhất, nhưng ngay sau đó cô ta thấy Vu Giai chật vật, sảng khoái trong lòng nháy mắt bao phủ chút nghĩ mà sợ này.
Ngay sau đó, cô ta chuẩn bị nói ra chuyện Vu Giai đổ rượu lên người mình ra, cho dù không có chứng cứ, lúc này chứng cứ cũng không thể có tác dụng rất lớn. Nhưng miệng mới vừa mở ra liền nhìn thấy Vu Giai luôn luôn đoan trang thong dong ưu nhã trong lòng bỗng nhiên khóc lên, không phải cái loại gào khóc này, nhưng loại cố nén nước mắt này không hề nghi ngờ còn có lực sát thương lớn hơn nữa.
Vu Giai là diễn viên, đương nhiên biết lúc này thần thái hành động có lợi nhất với mình là cái gì, ảnh hậu Kim Ngô Đồng diễn cũng cực kỳ thuận buồm xuôi gió. Lúc trước cô còn cố kỵ mặt mũi của Triệu gia, nhưng lúc này Hạ Tình cũng đã động thủ, ở một lúc nào đó Hạ Tình cũng không phải là Triệu gia, không phải sao?
“Phu nhân Triệu, trong bữa tiệc tôi có chỗ nào chiêu đãi cô không chu toàn chọc cô tức giận sao? Cũng đúng, rượu không cẩn thận đổ lên trên quần áo cô, cũng do chúng tôi suy xét không chu toàn.” Vu Giai cũng không biểu hiện ra càng nhiều tư thái nhu nhược đáng thương, đoan trang mỉm cười, toàn bộ chỉ ngân đỏ bừng trên má càng thêm tỏ rõ Hạ Tình vô lễ.
“Đây là ai, lại ngang ngược như vậy? Đây chính là tiệc của Vu gia, lại dám đánh con gái nhà người ta.”
“Nghe nói là vợ con trai nhỏ Triệu, năm ngoái vừa mới cưới. Tôi nói việc hôn nhân Triệu gia có chút sốt ruột. Tuy khi đó có chút khó khăn thì cũng nên thấy rõ nhân phẩm cô gái kia rồi hãy kết thân chứ…”
“Phu nhân Triệu nghe có chút có lý không tha người, loại này người này sao lại giống người đàn bà th00 tuc đanh đá động tay chân trong bữa tiệc này vậy… ”
“Tiểu thư Vu gia thật là tốt tính, bị đánh còn có thể cười.”
“Thật ra cũng không phải do tiểu thư Vu gia tốt tính, hôm nay dù sao cũng là tiệc mừng thọ của cha, đại khái là không muốn xảy ra chuyện gì thôi.”
……
Miệng nhiều người xói chảy vàng.
Người xung quanh chỉ trích làm Hạ Tình có chút hoảng loạn, cô ta giải thích, “Rõ ràng là cô ta đổ rượu vào quần áo tôi trước.”
“Đúng vậy, thật thực xin lỗi phu nhân Triệu, dáng người cô xấp xỉ tôi, tôi còn có rất nhiều quần áo chưa mặc, phu nhân Triệu cùng tôi đi thay một bộ đi.” Vu Giai theo lời cô ta nói ôm trách nhiệm ở trên người mình.
Hạ Tình còn muốn nói gì nữa, thấy được Triệu phu nhân đi tới từ trong đám người, tuy trên mặt Triệu phu nhân mang theo mỉm cười nhưng Hạ Tình lại từ trong mắt bà thấy được lửa giận, bà nhìn Hạ Tình, “Nếu quần áo bị bẩn thì đi thay quần áo cùng Tiểu Giai đi.”
Hạ Tình đột nhiên đánh một cái giật mình, môi run run hai cái, còn muốn nói gì nữa nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, bị Triệu phu nhân đẩy cô ta một cái, cô ta lảo đảo về phía trước một bước, như là cô ta chủ động đi một bước về phía Vu Giai vậy, sau đó bị Triệu phu nhân lôi kéo tay bỏ vào trong tay Vu Giai.
“Đều là do Tiểu Tình không cẩn thận, động tay động chân, còn muốn Tiểu Giai chiếu cố nhiều, cô cùng A Đức quan hệ tốt, Tiểu Tình tính lên cũng không phải người ngoài, dựa theo tuổi thì Tiểu Giai cũng cần kêu một tiểu chị dâu. Quần áo Tiểu tình ướt, còn phiền Tiểu Giai lấy một bộ quần áo của cháu rồi, cháu cũng không cần không bỏ được, hôm nào cô Triệu sẽ đưa cháu một bộ tốt hơn.”
Triệu phu nhân ngôn ngữ thân thiết, tươi cười tường hòa.
Vu Giai theo cây thang đi xuống sườn núi, giữ chặt tay Hạ Tình, “Cô Triệu nói khách khí rồi, hai nhà chúng ta từ trước đến nay đều là người một nhà. Nhưng mà cô Triệu nói quần áo thì cháu nhất định vẫn muốn.”
Triệu phu nhân ha hả mà cười, “Đã biết, con bé tham tiền này, không thể thiếu cháu đâu.” Nhìn trên má cô bị thương, trong giọng nói lộ ra thương tiếc, “Cháu cũng sạch sẽ trở về đắp thêm dược cao, con bé đáng thương.”
Hai người nói mấy câu, Vu Giai lôi kéo Hạ Tình đi về phía cửa.
Dưới ánh mắt của Triệu phu nhân, Hạ Tình giật giật tay bị Vu Giai kéo, cũng không dám dùng sức quá mức, bị Vu Giai lôi kéo đi ra đại sảnh yến khách.
Triệu phu nhân trấn an người Vu gia như thế nào, Hạ Tình không biết, cô ta đi theo Vu Giai ra đại sảnh yến khách liền thấy chị dâu cả Triệu gia đứng ở bên ngoài. Làm dâu trưởng Triệu, nhà mẹ đẻ Triệu Đại thái thái môn đăng hộ đối với Triệu gia, ở trên người Triệu Đại thái thái, Hạ Tình rất dễ dàng là có thể nhìn thấy bóng dáng Triệu phu nhân.
“Em có biết cô Triệu là người thương con dâu, mới ra cửa đã phái chị dâu cả tới đón người, nghĩ là sợ em bắt nạt người phải không?” Vu Giai cười ngâm ngâm mà mở miệng, trong lòng có chút tiếc hận, nếu Triệu Đại thái thái muộn thêm chút nữa thì nói không chừng cô còn có cơ hội tát lại Hạ Tình.
“Liền biết em là người nói nhiều.” Triệu Đại thái thái mỉm cười, ánh mắt nhìn Vu Giai lộ ra quen thuộc cùng thân thiết, “Biết em Tiểu Giai chịu ủy khuất, chị nói tiếng thực xin lỗi với em trước. Cũng không ở nơi này làm chút nghi thức xã giao chậm trễ thời gian, Tiểu Giai về trước rịt thuốc đi, vết thương trên mặt không thể chậm trễ.”
“Vậy được, em cũng liền bất hòa chị dâu cả nói xấu.”
“Muốn nói chuyện phiếm thì sau này còn có rất nhiều thời gian, nhưng thật ra chỉ sợ em ngại phiền.” Triệu Đại thái thái thúc giục Vu Giai trở về rịt thuốc.
Vu Giai rời đi.
Triệu Đại thái thái quay đầu lại nhìn Hạ Tình một cái, “Đi thôi.” Cũng không nhìn Hạ Tình phía sau, đi về phía cổng lớn đại trạch Vu gia.
– —–oOo——