“Yến Chiêu……”
Kiều Khương ngồi quỳ trên sàn nhà, trước mặt là vách tường, phía sau dương v*t người đàn ông gắt gao đưa chọc vào cơ thể, cô nhớ mang máng là mình nói dừng lại, sau đó xuống giường muốn đi tắm, chân mềm nhũn ngã xuống, bị người đó ôm vào trong ngực, theo sau biến thành loại tư thế tra tấn như thế này.
Cây gậy th*t thô dài cắm vào quá sâu, não cô choáng váng, người đó vẫn thúc vào trong cơ thể, một cái lại một cái, cắm vừa nhanh vừa mạnh, năm ngón tay thô ráp nắm hai bên vú cô, cái kén ram ráp lướt qua đầu ti vừa buồn vừa ngứa, cằm cứng rắn cọ cọ qua sau cần cổ, hàm răng cắn bờ vai cô, tiếng thở dốc trầm khàn gợi cảm dừng ở bên tai.
Trên giường tất cả đều là nước dâm cùng tinh dịch, không khí nóng phảng phất đến cháy bỏng.
Kiều Khương bị fuck đến chịu không nổi, đầu gối phát đau, mông thịt đều bị đâm cho tê dại, hai tay cô chống lên vách tường, hai chân đứng thẳng núm vú dán vào tường, khoái cảm quá sâu, hốc mắt bị ứa ra nóng lên, trong họng muốn phát ra tiếng thét chói tai, cô chịu đựng cắn răng nín lại.
Yến Chiêu giữ eo cô hung ác chọc mười mấy cái, theo động tác bẻ cằm cô quay lại, đầu lưỡi cùng hàm răng cắn môi cô ra thò vào cậy được tiếng rên khóc nức nở.
Dương v*t bị thịt non vách trong gắt gao hút chặt. Anh sung sướng không ngừng thở dốc, một bên đẩy bụng chọc vào, một bên cắn miệng cô, lửa nóng du tẩu đến mỗi tấc da thịt trên thân thể, môi lưỡi trằn trọc hôn lên lỗ tai cô.
Kiều Khương run lập cập, bụng nhỏ không tự giác co rút, kẹp đến mức Yến Chiêu mút thật mạnh vành tai cô.
Anh liếm liếm khớp xương nhô lên sau cổ, hai tay bóp chặt eo bắt đầu mạnh mẽ lao tới, Kiều Khương đỡ vách tường bị đâm cho cả người run rẩy, cô đưa một bàn tay ra sau lưng bóp cánh tay anh, trong miệng kêu ưm a mơ hồ.
Cao trào đánh cho ý thức cô tan rã. Nước mắt sinh lí trào ra, âm thanh thét chói tai cũng thành ra đứt quãng, theo sau đó, Yến Chiêu rên hổn hển rút ra để ở eo cô bắn tinh.
“Nước……”
Cô ngã ngửa ra sau vào trong lòng ngực anh, mắt nhắm lại, cơ thể vẫn còn hơi phát run.
Yến Chiêu đưa mắt nhìn đầu gối cô, duỗi tay sờ sờ, Kiều Khương đau hít một hơi, mày nhăn tít, muốn mở mắt ra nhưng mệt đến mức nhắm chặt lại.
Anh bế người đến bồn tắm trong toilet, mở nước cho cô, đi vào phòng bếp cầm nước đến. Kiều Khương đã ngủ rồi, Yến Chiêu uống ngụm nước to, giữ cằm cô, đưa vào trong miệng.
Cô bị bắt nuốt vào, mở mắt ra thấy anh, nhẹ mắng một câu, Yến Chiêu chẳng nghe rõ, hôn môi cô hỏi:
“Cái gì?”
“Đồ chó.” Cô lại mắng một câu.
Yến Chiêu cười, cúi đầu lại hôn hôn miệng cô.
Lúc Kiều Khương ngủ dáng vẻ không ngạo mạn lạnh lùng như ban ngày, cô yên tĩnh nhắm hai mắt, lông mày chỉ nhẹ nhàng nhăn, trên làn da trắng nõn tất cả đều là dấu vết mờ ám, eo ngực rồi cả hai cánh mông thịt, dấu tay rất sâu, cách mặt nước cũng nhìn thấy rõ ràng.
Yến Chiêu đêm nay ra tay có chút không nặng không nhẹ, sau khi làm cô xong mới phát hiện, mình làm quá ác độc, đầu gối cô đều tím.
Anh nhấc Kiều Khương ôm đến phòng cho khách, đặt cô lên giường ngủ. Sau đó đi vào phòng cô, kéo khăn trải giường cho vào toilet, lấy cây lau nhà lau sạch sẽ vết nước và tinh dịch trên sàn, còn tìm lọ nước hoa của Kiều Khương xịt xịt xung quanh.
Mở cửa sổ ra, theo bức rèm rung rinh con đom đóm bay ra ngoài.
Trước kia rất nhiều cô gái thích lên núi bắt đom đóm, Yến Chiêu cho rằng Kiều Khương cũng sẽ thích, nhưng rõ ràng, cô không phải một cô gái bình thường.