Trơ mắt nhìn Phương Tử Dương bỏ chạy mất bóng.
Lúc Phương Ngạn Đông hồi phục lại tinh thần, sắc mặt hắn đặc biệt khó coi.
Phương Khiêm Hạo thì bết bát hơn, mắt trợn trừng nhìn đống văn kiện bị xé thành mảnh vụn ở dưới đất.
“Ba ba, con đã nói là ba không nên nghe lời nó! Từ nhỏ đến lớn lúc nào nó cũng tùy hứng như vậy đâu phải là ba không biết, vậy mà ba lại đi tin lời nó nói? Nó nhất định là cố ý! Nếu nó thật sự muốn ủy quyền cổ phần cho ba thì đã sớm đưa rồi, còn phải đợi đến hôm nay hả?”
Phải từ bỏ quyền thừa kế của ông ngoại, cho nên Phương Khiêm Hạo không thể nào đè nén được tính khí, dù là đang nói chuyện với Phương Ngạn Đông thì cũng không nhịn được.
Vốn là hắn không định buông tay cả hai cái là cổ phần công ty và di sản, bởi vì đã cho hắn thì là đồ của hắn, có là ba ba thì cũng không thể ưỡn mặt ra xin của con trai đi? Dù sao thì trong nhà hắn cũng không thiếu tiền.
Nhưng ai biết cái thằng ngu xuẩn kia, không chỉ đem cổ phần của cậu ta nộp lên, còn liên lụy đến hắn!
Ba ba là người có tính khống chế cao cỡ nào hắn là còn muốn rõ ràng hơn Phương Tử Dương, cổ phần đã vào tay ba ba thì muốn lấy lại căn bản là không có khả năng, điều này có nghĩa là chỉ cần về sau không rời khỏi Phương gia, bọn họ đều sẽ sống trong sự khống chế của Phương Ngạn Đông.
Cái tên em trai ngu xuẩn kia của hắn chỉ biết ăn uống vui đùa, nhưng hắn thì khác, hắn còn có hoài bão của mình!
Cổ phần hắn chắc chắn không thể giao ra, chỉ có thể nhịn đau mà từ bỏ di sản của ông ngoại, mất đi mấy vạn triệu. Phương Ngạn Đông cũng đáp ứng hắn, chỉ cần hắn từ bỏ quyền thừa kế đưa di sản cho em trai, tương lai sẽ cho hắn chút cổ phần của cậu ta để làm bồi thường.
Kết quả…
Kết quả hiện tại Phương Tử Dương tùy hứng nói xé bỏ là xé bỏ, một chút tổn thất cậu cũng không có, chỉ có hắn tự nhiên mất đi mấy vạn triệu tiền di sản!
“Nhất định là Phương Tử Dương nó cố ý! Nó muốn lừa gạt tiền của con, chính là để trả thù con không bảo vệ nó khi nó bị người ta hãm hại!”
Phương Khiêm Hạo quả thực giận điên lên.
Mà bên này, tâm tình Phương Ngạn Đông cũng không tốt hơn chỗ nào, hắn đã bắt đầu hối hận khi dạy dỗ con trai thành kiểu không hiểu chuyện tùy hứng như vậy.
Nhưng kết quả như bây giờ là do ai gây ra?
So với đứa nhỏ tính cách bốc đồng, giờ khắc này Phương Ngạn Đông càng hận đứa lớn mà hắn vẫn luôn yêu thương hơn, cố tình hiện tại Phương Khiêm Hạo còn dám nhảy nhót trước mặt hắn, một bộ dáng ông đây muốn được giải thích rõ ràng!
Bốp!
Một cái tát mạnh mẽ vung tới, sắc mặt Phương Ngạn Đông âm trầm.
“Ngậm miệng lại cho tôi! Cậu còn mặt mũi mà nói hả, nếu như không phải cậu nhiều chuyện đi trêu chọc em trai, nó có thể nổi nóng sao? Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần, tôi tuy rằng nuông chiều em trai cậu, nhưn sau này nó sẽ phải gả đi, toàn bộ tài sản của Phương gia về sau đều là của cậu, bảo cậu đừng suốt ngày cãi nhau với nó, vì sao cậu không nghe?”
“Có dã tâm là chuyện tốt, nhưng đừng bao giờ có tâm tư đùa giỡn trước mặt tôi. Nếu cậu còn tiếp tục gây chuyện, đừng trách tôi tại sao lại kết hôn, cho cậu thêm một đứa em trai…”
Ánh mắt Phương Ngạn Đông lạnh lùng nhìn chằm chằm đứa con lớn nhắc nhở.
Tuy rằng Phương Khiêm Hạo là đứa con mà hắn chân chính thương yêu, nhưng nếu nó hữu dũng vô mưu, tự cho là mình thông minh, vậy thì hắn tuyệt đối không thể giao toàn bộ cơ nghiệp do hắn sáng tạo cho đối phương.
Dù cho đây có là đứa con do cô ấy sinh cho hắn thì cũng giống như vậy.
Nhắc nhở của Phương Ngạn Đông không hề che giấu sự uy hiếp, điều này làm cho Phương Khiêm Hạo sợ hãi. Nhưng hắn lại không dám không nghe lời, chỉ có thể không cam lòng đáp ứng, “Con biết rồi ba ba, con sẽ thay đổi. Nhưng bây giờ giấy ủy quyền bị em trai xé thì làm sao bây giờ? Lẽ nào đồng ý cho nó giải trừ hôn ước sao? Nó thật sự quá tùy hứng, hôn ước với Tạ gia nói giải trừ là giải trừ, nó cũng không suy nghĩ cho ba! Còn có ngày hôm qua nó đánh Tạ Văn Húc rất thảm, không biết bên phía Tạ gia nghĩ như thế nào…”
Phương Khiêm Hạo không cam lòng chịu đựng, Phương Tử Dương lừa đi quyền di sản của hắn, cậu ta cũng đừng mong được dễ chịu.
Phương Ngạn Đông liếc mắt nhìn hắn, cũng không tính toán chút tâm tư ấy, “Tạ gia chú trọng mặt mũi, lần trước đính hôn làm hết sức trịnh trọng, kinh động đến toàn bộ trưởng bối trong Tạ gia, hôn ước này muốn giải trừ cũng không thể chỉ nói một câu là xong được. Người trẻ tuổi cãi nhau rất là bình thường, ba sẽ tìm cơ hội đến Tạ gia nhận lỗi, còn Tạ Văn Húc… chỉ ăn vụng mà thôi, đây là chuyện mà nam nhân trong thiên hạ đều sẽ phạm phải.”
Với tính khí nhà họ Tạ, bọn họ tuyệt đối sẽ không để cho người trong gia tộc làm ra chuyện quá trớn nào trước khi cưới, làm mất mặt người thừa kế của Tạ gia.
Cái hắn cần lo lắng chính là, tính khí của đứa con trai nhỏ càng ngày càng bốc đồng, chỉ sợ cậu sẽ gây ra chuyện gì.
Phương Ngạn Đông tâm tình tối tăm.
…
Bên phía Phương Tử Dương, sau khi trốn khỏi nhà, tâm tình của cậu tốt đến không chịu được.
Cậu lái xe rời khỏi biệt thự, trực tiếp đến tập đoàn Phương thị, sau đó đem văn kiện từ bỏ quyền thừa kế của Phương Khiêm Hạo đưa cho đoàn luật sư xử lý.
Cậu trước tiên phải ra tay xử lý cái này, còn về phần đáp ứng trao quyền cho Phương Ngạn Đông, có thể dời bao lâu liền để bấy lâu, người sốt ruột cũng không phải là cậu.
Làm xong hết thảy mọi chuyện, Phương Tử Dương đem số điện thoại của hai cha con Phương Ngạn Đông ném vào danh sách đen, tránh cho bị quấy rối, sau đó cậu liền chạy về biệt thư nhỏ của chính mình trốn đi mấy ngày cho thanh tĩnh.
Chỉ cần có cơ hội, cậu thật sự một phút cũng đều không muốn ở cùng những người kia.
Thoải mái đánh một giấc, sau đó lại đặt một đống thức ăn, vứt bỏ hình tượng mà ăn no nê một bữa, lúc này Phương Tử Dương mới lấy máy tính ra tiếp tục làm việc.
Mở trang web ra, nhập địa chỉ mạng, đăng nhập diễn đàn.
【 Liên minh Dạ Tiềm 】
Ở trên mạng Hoa quốc có một diễn đàn giao lưu kỹ thuật, đây là một diễn đàn không mở ra cho người ngoài giới, ở đây chỉ tụ tập một nhóm người có kỹ thuật máy tính rất cao.
Trong diễn đàn này không có phân chia hacker chính quy hay là không chính quy, chỉ có giao lưu kỹ thuật thuần túy.
Ở nơi này có các đại lão ẩn núp mà bạn sẽ không thể nào tưởng tượng được.
Cái diễn đàn căn bản là ai cũng từng nghe qua danh tiếng, nhưng muốn đăng nhập vào được đây lại phi thường khó khăn, nếu không có mấy phần bản lãnh, người bình thường căn bản là mở không được!
Tuy rằng lúc trước thiên phú về máy tính của Phương Tử Dương rất cao, nhưng muốn tiến vào đây cũng phí không ít tâm tư. Mà khi tiến vào được, cậu bị các đại lão trong đó ngược một quãng thời gian rất dài mới đứng vững gót chân trong diễn đàn, bò lên top 20 của bảng xếp hạng.
Mặc dù nghe thì cảm thấy khá bình thường, nhưng tiến vào hai mươi vị trí đầu của 【 Liên minh Dạ Tiềm 】, kỹ thuật nhất định phải đạt đến nhất một trình độ mới có thể.
Cho nên cái thành tích này từng làm cho Phương Tử Dương phi thường tự đắc cao hứng.
Dù sao thì các kỹ thuật máy tính mà cậu có đều dựa vào chính bản thân lén lén lút lút đọc sách tự tìm hiệu, từ đầu đến cuối không có ai chỉ dạy qua cho, cho nên có thể thấy được cậu ở phương diện này thiên phú cao bao nhiêu.
Cái diễn đàn này cậu đặc biệt yêu thích, bởi vì cậu sẽ không cần lo lắng mà vui đùa tán gẫu, giao lưu các vấn đề về kỹ thuật.
Đời trước sau khi cậu hoàn toàn hắc hóa, nơi này liền biến thành nơi duy nhất để cậu thả lỏng tinh thần…
Bất quá hôm nay cậu vào đây cũng không phải để đùa giỡn, cậu muốn tìm một người có tài lực để hỗ trợ mình.
Không sai, chính là tài lực.
Cậu muốn tìm một món đồ cổ để hố Phương Ngạn Đông một lần, đem số tiền những năm vừa rồi lấy lại. Mà muốn tìm người làm được món ngọc thạch đồ cổ cũng không dễ dàng, ở Giang thị còn chưa có ai dám một lần mua hết 2 ngàn 3 trăm triệu tiền đồ cổ ngọc thạch đâu.
Hơn nữa xem tình huống trước mắt, Phương Ngạn Đông có giao thiệp rộng hơn cậu, thời điểm đó đối phương ngăn cản, người trong vòng cũng sẽ coi cậu như đứa nhỏ “hồ đồ”, không muốn tiếp cậu.
Mà các đại lão trong Liên minh Dạ Tiềm lại bất đồng.
Theo cậu biết, phần lớn người trong diễn đàn này đều là đại lão ở ngoài cuộc sông thực. Nếu không phải chuyên viên cấp cao của một công ty kỹ thuật thì cũng là cổ đông lớn của một tập đoàn kỹ thuật nào đó.
Trên diễn đàn này cơ bản đều là người có IQ cao, hoàn toàn không tồn tại anh hùng bàn phím hèn mọn.
Phương Tử Dương nhớ rằng đời trước ở diễn đàn có xuất hiện một đại lão siêu cấp có tiền, kỹ thuật của đối phương chẳng hề cao, không lên nổi bảng xếp hàng trong diễn đàn, nhưng đối phương đặc biệt có tiền, quanh năm trà trộn trong diễn đàn đào nhân tài.
Ban đầu mọi người đều tưởng cái tên này là một kẻ lừa gạt, bởi vì thời điểm đối phương đào người nhưng căn bản không giống đang đào người, mà ở khắp nơi bán manh đùa giỡn muốn được học kỹ thuật, nhận sư phụ…
Nhưng sau khi một nửa người phát hiện bản thân trở thành một nô lệ của tư bản, họ mới kinh ngạc phát hiện kẻ này thật con mẹ nó là một nhân tài chuyên lừa bán người đi làm nhân viên cho hắn!
Mà hiện tại cậu thiếu tiền, cho nên vị thổ hào kia chính là một cái đùi vàng chói lọi.
Trong lòng suy nghĩ một phen.
Phương Tử Dương không có đăng nhập vào cái IO trước đây, mà cậu đăng ký lại một tài khoản mới.
Thời điểm đặt tên, cậu suy nghĩ một hồi, cuối cùng nhập một cái tên <<Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát>>
Thiên Sát là một đại thần đứng đầu trong bản xếp hạng diễn đàn, kỹ thuật của người này rất cao, sau khi tiến vào diễn đàn thì chiếm lấy vị trí đứng đầu, chưa từng bị rơi xuống, là đối tượng khiến cho mọi người trong diễn đàn sùng bái phấn đấu.
Nhưng mà tính cách của Thiên Sát quái gở, ngoại trừ trả lời một vài vấn đề trong diễn đàn, cơ hồ là chưa bao giờ giao lưu với người khác.
Mà có lẽ bởi vì loại tính tình này, nhân khí trong diễn đàn của Thiên Sát càng cao hơn, phàm là những chuyện có liên quan đến Thiên Sát, đều có thể nhấc lên một trận gió tanh mưa máu trong diễn đàn, khiến cho mọi người chú ý.
Bao gồm cả nick name liên quan đến hai chứ Thiên Sát.
Bởi vì Thiên Sát có chút bệnh sạch sẽ, không thích người khác đặt tên “Thiên Sát xx” hay mấy cái tên liên quan đến hắn đi khắp nơi phá hoại hình tượng của hắn, cho nên hai chứ Thiên Sát rất bắt mắt.
Có thể tưởng tượng được, cái tên “Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát” này của cậu, sẽ náo động bao nhiêu…
Bất quá đây đúng là điều Phương Tử Dương muốn.
Cậu cần phải nhanh chóng gây sự chú ý đến vị “Nhân tài lừa bán kẻ thiện nghệ” kia, ngoại trừ leo lên bảng xếp hạng, cũng chỉ có thể cọ nhiệt độ của đại thần.
Mặc dù có chút vô liêm sỉ, nhưng bên trong 【 Liên minh dạ tiềm 】, kỹ thuật mới chính là vương đạo, kỹ thuật của bạn tốt thì bạn muốn làm gì thì làm, mọi người không chỉ không mắng bạn, còn có thể sùng bái bạn.
Thiên Sát nếu không thích cái tên này của cậu, vậy thì cứ trực tiếp tới hack cậu a, nếu thua thì cậu cam tâm tình nguyện gọi bố.
Đây chính là quy củ sinh tồn trong diễn đàn của Liên minh dạ tiềm.
Trong lòng yên lặng chấp tay nói câu xin lỗi, Phương Tử Dương liền bắt đầu đăng nhập vào bằng cái tên “Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát”.
Sau đó… Cậu bắt đầu xoát đề tài tiến vào khu xếp hạng.
Đây chính là phương thức để tiến vào bảng xếp hạng trong diễn đàn, tại khu nan đề phải giải đáp càng nhiều số lượng nan đề, chất lượng càng cao, bảng xếp hạng trên diễn đàn càng tốt.
Không có bất kỳ con đường tắt nào, hoàn toàn dựa vào năng lực kỹ thuật cá nhân.
Phương Tử Dương chậm rãi bò lên bảng xếp hạng, đồng thời trong lúc cậu nhanh chóng đi lên, toàn bộ người trong Liên minh dạ tiềm, ầm ầm nổ tung như theo cậu dự liệu.
Đúng là nổ tung.
Toàn bộ người trong Liên minh đều chạy tới vây xem Phương Tử Dương, trong đó không thiếu bóng dáng của mười vị đại lão đứng đầu, tất cả mọi người nhìn cái nick name kia xong đều trợn to hai mắt.
Trời má.
Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát!
Này là sự thật à? Hay người mới tiến vào diễn đàn không xem qua các mục lưu ý của diễn đàn mà trùng hợp đặt tên, hay là cố ý? Hoặc đây chính là người đó của Thiên Sát???
Là một đại thần đứng đầu trong Liên minh dạ tiềm, sức ảnh hưởng của Thiên Sát là không thể nghi ngờ.
Không khách khí mà nói, thì hẳn là tám trên mười phần người trong Liên minh Dạ Tiềm đều là fan hâm mộ và người yêu thích Thiên Sát, hai phần còn lại chính là người ước ai ghen tị. Mỗi lần Thiên Sát xuất hiện, các câu tỏ tình nịnh hót từng tầng xếp chồng lên.
Đã từng có một nữ đại thần tương đối tự tin, không để ý đến nguy hiểm của việc bại lộ thân phận, trực tiếp tỏ tình trong diễn đàn, làm cả đám người kinh ngạc rớt cằm.
Vị nữ đại thần kia xác thật rất ưu tí, bất kể là vẻ bề ngoài hay là kỹ thuật, hoặc là thân phận ngoài đời thực, đều là đỉnh lưu.
Mà rất đáng tiếc, Thiên Sát căn bản là không biết thương hoa tiếc ngọc.
Mỹ nữ đại thần ủ rũ buồn bã rời khỏi diễn đàn, làm cho một nhóm người than thở, một phần lại vui mừng.
Từ đây Thiên Sát không chỉ thu được danh hiệu con sói cô độc, còn có thêm danh hiệu đóa hoa cao lãnh.
Mà bây giờ.
Thậm chí có người còn đem tên tuổi của Thiên Sát ra rêu rao, nick name kia tràn đầy ý tứ khiến người mơ màng…
Nói chung là, Phương Tử Dương đã thành công cọ nhiệt độ, khiến cho mọi người chú ý.
Theo với bảng xếp hạng đang dần tăng của cậu, tiếng thảo luận của mọi người trong diễn đàn đang vây xem cũng càng thêm kịch liệt, các đại lão quanh năm ngụp lặn không nhịn được cũng đi nhiều chuyện.
【 a a a, vị đứa nhỏ hay gây chuyện này, này thật sự là… cái gì kia của Thiên Sát sao? Đóa hoa cao lãnh của chúng ta cứ như vậy mà bị người hái rồi hả? 】
【 Không muốn không muốn, đại thần Thiên Sát của tôi chỉ nên ngồi trên vương tọa nhìn xuống thiên hạ, không có ai có thể ôm hắn đi! 】
【 Đây là tiểu yêu tinh từ đâu tới, tôi không thừa nhận, tôi không tin, đại thần của tôi tuyệt đối không thể coi trọng người khác, đại thần Thiên Sát, cầu xuất hiện nói chuyện! 】
【 Van cầu van cầu! 】
【 Chờ chút, các người bình tĩnh lại một chút. Cái tên hay gây chuyện này không đơn giản! Nhanh đi xem, người ta nói lên là lên, đã đứng trong top 10, tài khoản này của cậu ta chỉ mới đăng ký không tới bốn tiếng, cái tốc độ này, muốn xĩu…】
【 Éc éc, đã lên top 8. Lúc trước Thiên Sát bò lên bảng xếp hạng cũng là cái tốc độ này đúng không? Dạ Tiềm của chúng ta có phải là sắp có một đại lão quanh năm ngồi trên bảng xếp hạng nữa không? Nếu như là cái kỹ thuật vượt trội như này, tôi nghĩ tôi có thể tiếp thu được người… gì đó của Thiên Sát!】
【 Top bảy… 】
【 Top sáu… 】
【 Top 5… Top 4… Top 3… 】
【 Top 2… Dừng một chút, rốt cục cũng đã ngừng! Là thứ hai, sát bên đại thần Thiên Sát nha! 】
Bên trong diễn đàn Liên minh Dạ Tiềm một mảnh gào khóc thảm thiết, còn có tiếng kêu ngao ngao ngao điên cuồng rít gào.
Chỉ ngắn ngủi năm tiếng, từ một tên người mới bò lên vị trí thứ hai của bảng xếp hạng, thực lực này có bao nhiêu biến thái? Năm đó Thiên Sát bò lên bảng xếp hạng cũng chính là tốc độ này.
Dạ Tiền là một diễn đàn giao lưu kỹ thuật, yêu thích thì yêu thích, nhưng bọn họ cũng không giống đám cư dân mạng ngốc nghếch ngoài kia, lực chú ý rất nhanh đã dời từ nickname sang kỹ thuật của Phương Tử Dương.
Không cần phải nghi ngờ, bắt đầu từ hôm nay, trong diễn đàn lại có thêm một vị đại thần hung tàn!
Mỗi lần diễn đàn xuất hiện một vị đại thần nào đó, mọi người cơ bản đều cuồng hoan.
Bọn họ đối với cao thủ hàng đầu đều như vậy, tương đối sùng bái cùng nhiệt tình.
Cậu lướt xem từng cái tin nhắn, mãi đến khi nhìn thấy cái tên “Đường Đương tui chịu đựng cậu”, vẻ trầm tĩnh trên khuôn mặt cũng nở một nụ cười.
【 Đường Đường tui chịu đựng cậu 】: A a a, đại thần xin chào anh, cầu trả lời ~~
Một cái tin nhắn rất bình thường. Nhưng đây chính là mục tiêu mà cậu tìm kiếm.
Phương Tử Dương nhớ rằng, đời trước thời điểm cái người tên là “Đường Đường tui chịu đựng cậu” bị bốc phốt, người bị “bắt cóc” lên tiếng, tổng kết lại là…
Trước tiên người này sẽ giả dạng là một tay mơ xin nói chuyện với bạn, sau khi nói chuyện xong sẽ thăm dò, chờ thăm dò ra là bạn là người có năng lực, sau đó sẽ bị kẻ này dùng tiền tài oanh tạc.
Tuy nói đập tiền có chút tục tằng, nhưng con người chính là không chịu nỗi mà bị tiền mê hoặc, tiền chính là chân lý a!
Tiếp theo chính là sẽ chậm rãi dùng tình cảm lung lay bạn…
Phương Tử Dương ngoắc ngoắc khóe môi.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: Giống nhau thôi, xin chào top ba, cậu muốn nói gì?
Ngữ khí ngạo kiều.
Ừm, rất phù hợp với cái tên hay gây chuyện.
Vị bên kia hẳn là cũng khiếp sợ với trình độ mặt dày của cậu, cách một lúc lâu sau mới thấy hắn trả lời.
【 Đường Đường tui chịu đựng cậu 】: A a a, đại thần ngài dĩ nhiên phản hồi tôi! Trời má ơi, tôi sao lại có thể may mắn như vậy! Đại thần, lúc nãy tôi có nhìn thấy ngài leo bảng xếp hạng, thực lực của ngài thật quá trâu bò, nếu ngài không ghét bỏ, tôi làm nũng bán manh với ngài cầu ngài thu làm đồ đệ được hay không?!
【 Đường Đường tui chịu đựng cậu 】: Nếu không thể làm đồ đệ thì làm tiểu đệ cũng có thể! Cầu đại thần bao dưỡng thu lưu!
Giọng điệu này…
Xem ra đối phương rất là coi trọng cậu.
Bất quá cũng không kỳ quái, có thể trong vòng một ngày bò lên mười vị trí đầu của bảng xếp hạng, căn bản là không cần dò xét năng lực cũng có thể nhìn ra được giá trị, sự nhiệt tình này cũng hợp logic.
Phương Tử Dương suy nghĩ một chút, cũng không có lãng phí thời gian đọ sức phí lời, trực tiếp phản hồi đối phương.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: Cậu muốn bái sư? Này có chút khó, tôi ngốc ở đây chỉ có mấy ngày thôi, hôm nay định mở một topic.
Mấy ngày thôi hả? Còn mở topic?
Một câu nói ngắn ngủi đã thu hút sự chú ý của đối phương, lần này hắn cũng không trì hoãn nữa, rất nhanh đã trả lời lại.
【 Đường Đường tui chịu đựng cậu 】: A? Đại thần tại sao ngốc không lâu? Dạ Tiềm rất tốt nha, đại thần kỹ thuật tốt như vậy, nếu có thể lưu lại giao lưu, toàn bộ mọi người trên diễn đàn khẳng định sẽ được nâng cấp kỹ thuật lên một tầm mới a! Đại thần cậu mau nhìn xem, hiện tại trong diễn đàn đều đang khen cậu a…
【 Đường Đường tui chịu đựng cậu 】: Mở topic? Đại thần cậu có việc cần mời người làm gì cho cậu sao? Có thể nói cho tôi biết trước một tí được không? (ngoan ngoãn cười)
Hai tin nhắn liên tiếp, rõ ràng đối phương đang rất kích động. Mà biểu tình chân chính cách một cái màn như thế nào cũng không biết được.
Bất quá Phương Tử Dương cũng không định giao lưu quá lâu với đối phương, đối phương lừa người rất tài, phàm là nói chuyện một hồi với hắn đều không tránh khỏi việc bị đối phương dao động, trở thành một nô lệ của tư bản.
Cậu cũng không muốn trúng chiêu, cậu chỉ thèm thuồng cái thùng vàng sau lưng của đối phương!
Phương Tử Dương nhếch miệng, dựa người lên ghế, nhàn nhãn tiếp tục gõ chữ đánh máy.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: Nha, cũng không có gì không thể nói, chỉ là tôi thường hay nghe nói có rất nhiều đại lão hay ẩn núp trong này, hẳn là có rất nhiều người giỏi chế tác, bán ở đây thì giá tiền không tệ, gần đây tôi có chút thiếu tiền, cho nên mới làm ra một cái phần mềm, không biết cậu có hứng thú không?
Người này không chỉ là một tay chuyên đào người, hắn cũng là người hay thu mua phần mềm chế tác.
Vừa nghe xong liền cảm thấy hứng thú hơn, tin nhắn cũng trả lời nhanh chóng.
【 Đường Đường tui chịu đựng cậu 】: Có thật không? Đại thần có chế tác mới? Có thể nói cụ thể một chút không? Tôi lăn lộn trong Dạ Tiềm cũng khá lâu, có nhận biết vài vị đại lão thổ hào, có thể giúp ngài thăm dò một chút! Chỉ cần sau khi mọi chuyện thành công, đại thần xem xét năng lực của tôi, có thể thu lưu tôi không!?
Quả nhiên rất biết cách giả vờ, lúc nào cũng không quên tính cách tay mơ được thiết lập.
Phương Tử Dương lộ ra nụ cười, sảng khoái trả lời.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: A, cậu lợi hại như vậy sao? Vậy được đi, cậu trước tiên hỏi thăm giúp tôi một chút, sau khi xong chuyện tôi sẽ cân nhắc thu lưu cậu.
【 Đứa nhỏ hay gây chuyện của Thiên Sát 】: Ừm, là một đồ vật nhỏ thôi, cụ thể thì tạm thời bảo mật, phí là 2 ngàn 3 trăm triệu không thương lượng. Nhưng mà Thiên Sát của tôi có nói với tôi, thứ này lấy giá như vậy là rất thấp rồi, cậu thật sự có quen biết vị thổ hào nào có thể mua được sao?
Thiên Sát của tôi nói…
Thiên Sát của tôi nói…
Ngữ khí thân mật như này!
Bên trong một căn biệt thự.
Một người đàn ông tóc vàng mắt xanh đang ngồi trước máy tính biểu tình nhất thời quỷ dị, quay đầu nhìn sang nam nhân đang nghiêm túc ở bên cạnh, sau đó mới cẩn thận từng li từng tí một trả lời.
“Cái kia, Đại thần… ngài với đại thần Thiên sát có giao tình với nhau sao?”
Phương Tử Dương vô liêm sỉ phản hồi, “Đúng vậy a, cậu không nhìn thấy nickname của tôi sao? Anh ấy là chồng tôi, không tin thì đi hỏi anh ấy đi, cái tên này chính là tên anh ấy đặt cho tôi đó, nói là ra đường nhìn cái tên này thì mọi người đều sẽ biết tôi chính là người nhà của anh ấy. *ngượng ngùng mỉm cười*…”
…
Phốc!
Thụy Khắc phun một ngụm cà phê ra ngoài, “Trời má ơi, Tạ thân mến, anh kết hôn khi nào sao tôi lại không biết? Còn đặt cho người ta cái tên đứa nhỏ hay gây chuyện nữa, muốn cho tất cả mọi người đều biết nữa cơ?”
Tạ Tranh: “…”
Tạ Tranh đẩy hắn ra, động tác run rẩy đăng nhập vào tài khoản Thiên Sát.
Sau đó
Sau đó không thể đăng nhập vào được!
…