*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tằng Phan mới tiếp xúc với liên minh huyền thoại, không thể kiềm chế sự u mê, cô cũng không cùng người ta ký kết, trực tiếp đơn phương sắp xếp.
Vào buổi tối, người chơi liên minh huyền thoại không ít, không đợi lâu, cứ bắt đầu mở game trước.
May mắn, Tằng Phan cướp được vị trí ADC mà cô thích nhất.
Có thể là do trời sinh ra đã có khả năng nắm giữ toàn cục, tâm bất an, năm vị trí trong liên minh huyền thoại, Tằng Phan vừa không thích vừa không thể kiểm tra kỹ thuật đi đường của vương đạo, cũng không thích nữ tướng xinh đẹp, được ưu ái đi đánh phụ trợ, ngược lại rất thích đảm nhận xuất phát chính, chơi tốt vị trí ADC còn có thể carry toàn trận đấu.
Tằng Phan không phản ứng lại đồng đội cứ liên tục bb, hoàn toàn không xem phiên bản cũ của trò chơi, trực tiếp chọn tướng cô dùng nhiều nhất là loli chạy nhanh – Jinx.
Bình luận công khai toàn là dấu chấm hỏi của đồng đội.
Kỳ thật cũng không trách vẻ mặt bị áp bức của đồng đội, vị tướng Jinx này mặc dù có năng lực push và tầm ngắm lớn, có thể làm cho quân địch chịu sát thương lớn, nhất là kỹ năng cắt Q quả thật không cần quá thoải mái mà bắt đầu.
Nhưng mà, có lợi cũng có hại, vấn đề lớn nhất của tướng này chính là thiếu cơ động!!
Đúng vậy, thiếu cơ động!!
Trò chơi liên minh huyền thoại này đúng là trêu người ta mà, mặc kệ là người chơi nghiệp dư hay chuyên nghiệp, không có vị trí di chuyển sẽ làm cho đồng đội cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hành động này của bạn có nghĩa là phải chịu hạn chế, ý nghĩa là chỉ cần làn sóng, trừ phi có tốc độ tay thần tiên, bằng không liền hi sinh.
Những ai chơi trò chơi này phần lớn đều vì yêu thích, chứ không phải vì muốn tìm chỗ chết.
Tằng Phan cũng biết vấn đề này.
Nhưng cũng không còn cách nào…….
Tuy rằng cô không thể thoát khỏi sự u mê của trò chơi này, một tập đoàn lớn như vậy nhưng lại có rất nhiều vấn đề, đến bây giờ cô chỉ quen dùng mấy vị tướng này.
Về phần vì sao lại chơi Jinx thuận tay như vậy, đương nhiên là vì giá trị nhan sắc cao…….
Thế giới mặt chó đơn thuần như thế đấy.
Ngay từ lúc bắt đầu trò chơi, vì sợ bị nhắm vào, Tằng Phan liền lặng lẽ ở bụi cỏ phía đường dưới cần cù và nhanh chóng diệt lính, hoàn toàn không muốn làm to chuyện.
Cuối cùng lên được ba cấp, lúc này Tằng Phan mới thao tác cho tướng của mình đi về phía trước, nhưng mà không đợi để cô đi xa một chút, liền bị Jungle của đối phương cùng đường hợp lực gank.
Hai đấu ba, Tằng Phan cùng phụ trợ của cô chết không còn mảnh giáp……
Tằng Phan mở voice chat, phụ trợ nhà mình đang điên cuồng mắng nàng: “Tôi rất đặc biệt sao…… đi lên đã bị người khác bắt được một đoạn máu còn chơi cái gì??”
“Khống chế tướng không tốt như vậy, cô cho rằng cô là tuyển thủ chuyên nghiệp à??”
Tằng Phan không nói chuyện.
Cô không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng cô là bà chủ của đội tuyển thủ chuyên nghiệp!!
Có loại gọi như vậy đấy.
Trong lòng cô vốn đang tức giận, cái này lại làm nghẹn thêm một cục tức.
Chờ lam đỏ xuất hiện thì loli chạy nhanh – Jinx đã xuất hiện trong hồ máu, cô trực tiếp tiến lên, quân địch nghĩ cô là tướng tay mơ dụ dỗ cũng đủ xâm nhập vào, lúc này mới đột nhiên thay đổi sắc mặt, kỹ năng cắt Q, khiên hỏa tiễn tiến lên đem người còn sống giết chết.
Tuyệt đối là thao tác phản kích!!
Đáng tiếc, xuất hiện quá muộn.
Đối phương tới giành được song sát, trong khoảng thời gian này cô trực tiếp nuôi béo chính mình, bọn họ muốn Tằng Phan ngược gió trở mình quả thật là quá khó.
Cuối cùng liều một phen, tuy rằng nồi không ở trên người Tằng Phan, vẫn là thua trận.
Tằng Phan mở lại ván thứ hai, vẫn như cũ chọn Jinx, vẫn thua trận.
Ván thứ ba, cô không tin tà, vẫn cứ là thất bại.
Ván thứ tư, Tằng Phan ma xui quỷ khiến chọn chiêu bài của Thẩm Hi là Draven….
Kết quả không cần phải nói.
Sự hiểu biết của Tằng Phan đối với vị tướng này có giới hạn, chính là vị trí AD, đừng nói không biết kỹ năng ngưng đọng thời gian, ngay cả có kỹ năng gì cũng không biết…….
Càng đừng nói là giả vờ phối hợp.
Nhất là hệ số thao tác của Draven rất lớn căn bản cô không phải là tuyển thủ hoàng kim có thể hold được, ba thanh rìu không chỉ đánh được kẻ địch, thiếu chút nữa làm ngộ thương đồng đội……
Quả thật.
Cay mắt!
Tằng Phan che mặt, yên lặng rời khỏi ván game.
Tiếp theo, giống như là trong lời nguyền rủa, Tằng Phan liên tục thua mấy ván game……
Jinx thua! Draven thua! Vayne thua! Lucian thua!
Đếm không nổi, ngay sau đó liền quỳ bàn phím, tâm tình Tằng Phan khó chịu.
Liên minh huyền thoại! Thật sự là đối với người chơi cấp bạc rất không tốt, cho dù bà chủ Tằng Phan có được đội thành tích cao, đối mặt với tất cả, cô vẫn chỉ có kỹ năng hoàng kim [Nasus].
Bị ngược, vẫn cứ là bị ngược thê thảm.
Nhất là bây giờ đẳng cấp thấp, người thích trò chơi này đều là nhân ngư long lẫn lộn, tố chất cái gì cũng có, Tằng Phan đang sắp xếp vị trí thi đấu, đến ngay cả tay mơ cũng hại, kết quả bị mắng.
Tằng Phan vươn vai một cái, cả người ngã lên sô pha mềm mại.
Cô tức giận lấy điện thoại, mở weibo lên.
Âm thanh tích tích tích vang lên không ngừng, Tằng Phan nhìn thấy hơn 99+ cái bình luận liền cảm thấy hơi khó chịu, mở bình luận ra xem, mới phát hiện tất cả đều là họa từ bình luận của cái hôm đăng bài lên blog tuyên truyền.
Tằng Phan nghĩ đến blog tuyên truyền hôm đó có vô số fan hoài nghi cùng nhục mạ Thẩm Hi, hơi nhíu mày.
Cô mở trang blog tuyên truyền của WKY, mặt càng nhăn nhó.
Đã qua nhiều ngày như vậy, mấy anh hùng bàn phím kia vẫn không chịu ngồi yên???
Tằng Phan chau mày tìm được weibo của Thẩm Hi, lại phát hiện mọi chuyện ở đây còn căng thẳng hơn.
Weibo của Thẩm Hi và cô rất giống nhau, lạnh lùng ít nói.
Ngoại trừ một cái weibo tự động gửi chúc mừng sinh nhật, mọi thứ đều trống trơn.
Cho dù chỉ là một cái weibo, cũng muốn toàn bộ rơi vào tay giặc, vô số hoài nghi cùng chất vấn đều ở dưới cái weibo này.
Trong đầu Tằng Phan hiện lên một hình ảnh.
Đó là lần đầu tiên cô gặp Thẩm Hi.
Dưới ánh đèn ảm đạm, anh một mình ngồi ở cầu thang, dáng người vô cùng mệt mỏi.
Rõ ràng là tuổi còn rất trẻ, lại hút thuốc liên tục.
Mí mắt hạ xuống và sắc mặt tái nhợt, khiến người ta…….. khiến người ta đau lòng.
Tằng Phan không khỏi nghĩ ngợi. ——
Nếu như, Thẩm Hi xem được những bình luận này.
Anh sẽ khổ sở như nào……..
Nghĩ đến đây, Tằng Phan liền đứng dậy.
Một lúc sau, cô mới từ từ ngồi xuống, lắc đầu cười khổ.
Đúng vậy, làm sao mà cô cho rằng anh không cảm nhận được.
Thẩm Hi, là do Nhị bàn không cẩn thận đã đọc dòng bình luận kia, anh cũng đã biết rồi.
Không, có lẽ là sớm hơn nữa……
Trước khi anh đồng ý làm đồng đội của các tuyển thủ chuyên nghiệp như Nhan Phương, Nhị bàn chỉ là trong phút chốc, anh cũng đoán được sẽ có những lời ác ý và áp lực mà anh phải chịu……….
Hào quang của đồng đội, tất nhiên sẽ có người bị lu mờ.
Tằng Phan ngồi ngây người một lúc, lại lấy điện thoại ra, lần này, cô mở trang chủ của liên minh huyền thoại.
wky_night
Đem ID này, từng chữ từng chữ nhập vào ô tìm kiếm.
Nhìn cái ảnh đại diện quen thuộc, Tằng Phan dừng lại rất lâu, mới từ từ mở ra.
Rơi vào mắt cô, là một loạt chiến tích màu xanh lục chỉnh tề.
Tằng Phan khổ sở.
Chiến tích đẹp như vậy, đều là Thẩm Hi mỗi ngày mỗi đêm đánh ra.
Nhưng có rất nhiều người, cho tới bây giờ không biết quá rõ về một người, tùy tiện dùng những lời nói như vậy để tổn thương anh.
Vừa rồi cô sắp xếp vị trí thì đấu bị mắng nên tâm tình cũng không tốt lắm, thậm chí còn có loại xúc động như thiên lương vương phá, muốn trực tiếp trở thành kim chủ của liên minh huyền thoại.
Tằng Phan nghĩ không ra tâm tình của Thẩm Hi.
Đối mặt với những lời đồn và công kích bất ngờ, anh đã ấp ủ tâm tình như thế nào, yên lặng thừa nhận.
Ánh mắt của Tằng Phan cẩn thận nhìn từng chiến tích, cuối cùng, dừng lại ở một vị trí.
Cô mở to mắt, không thể tin được là nhìn thấy thời gian login màu xám kia.
Thẩm Hi……. lần cuối login là mặc quốc phục, dĩ nhiên là lần đi ăn vào buổi sáng hôm đó???
Cái quái gì vậy???
Lâu như vậy Thẩm Hi không luyện tập?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, ngay lập tức Tằng Phan đem nó phủ định, một tuyển thủ chuyên nghiệp không luyện tập lâu như vậy, tuyệt đối không thể nào.
Anh đây là…….
Tằng Phan cầm điện thoại trong tay, do dự chốc lát, cuối cùng vẫn là gọi điện cho Nhị bàn.
Lúc Nhị bàn nghe điện thoại, một bên đang nhai rột rột miếng khoai một bên tốc độ tay rất nhanh mà chửi đồng đội.
【nofat: wojiubuchuqu (tôi không ra đấy), ninengbawozenmeyang (cậu có thể làm gì tôi)?】
【kkk: niyoubingba (cậu có bệnh à), wodaimeiaizhenishenmeshiqingle (tôi đem em gái ngăn cản cậu chuyện gì)】
【nofat: niqiequwodelaodongchengguo (cậu ăn cướp thành quả lao động của tôi)】
Nhìn thấy cặp vợ chồng bị đối thủ lạm dụng máu, Nhị bàn nhà nhã ngồi xổm, hạnh phúc thưởng thức mùi vị của đại tra tử cũng xuất hiện: “Làm gì vậy? Tìm gì Bàn gia tôi?”
Tằng Phan: “……………..”
Tằng phan không biết nên bày ra bộ mặt gì cho tốt.
Hơn nửa ngày, cô mới bình tĩnh nói: “Là tôi.”
Nhị bàn đối với giọng của bà chủ có chút quen thuộc!
Mẹ nó, phải nhớ cho kỹ??
Tiền thưởng, xe, phòng ở sau này của anh ta có thể mua hay không còn phải xem xét.
Nhớ đến lời nói thô lỗ của mình lúc nãy, Nhị bàn xém chút nữa ngã khỏi ghế, khóc không ra tiếng, nói: “Lão………”
Anh ta còn chưa nói hết câu, đã bị Tằng Phan chặn họng.
“Đừng vạch trần tôi.”
Nhị bàn nghẹn họng.
Nhưng đã muốn thảm thiết kêu lên, nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của đồng đội bên cạnh, lời định nói ra Nhị bàn liền nuốt ngược trở lại, mặt đỏ lên, cuối cùng khẩu hình biến thành: “Lão……… ba”
Tiếng ba này vừa nói ra, ánh mắt của đồng đội đều thu về.
Tằng Phan trực tiếp phun nước ra.
“Phụt.”
Nhị bàn: “……………………..”
Nghe thấy tiếng ho ở đầu dây bên kia, Nhị bàn kỳ thật cũng quá oan ức rồi.
Anh ta vì lão đại đã hy sinh bao nhiêu!!!
Nhị bàn khó xử đứng dậy đi ra ngoài, lúc này mới hỏi: “Lão đại, có chuyện gì vậy?”
Tằng Phan nhớ tới chuyện mình gọi điện thoại, xấu hổ, chân của cô không tự chủ đạp xuống sàn nhà, lúc này mới bình tĩnh nói: “ID Hàn phục của Thẩm Hi là gì?”
Nhị Bàn bị cô hỏi thì trở nên bối rối, nhưng vẫn thành thật nói cho Tằng Phan.
“Là ZNight.”
Z và Night……. sao???
Trong nháy mắt, Tằng Phan nghe thấy tiếng trái tim cô đập thình thịch.
*Chú thích:
(1) Jinx – 暴走萝莉. 金克丝 (bạo tẩu loli – kim khắc tư)
(2) Đao phủ kiêu hùng Draven – 德莱文 (đức lai văn): Ở Noxus, những chiến binh giác đấu đối mặt với nhau trên đấu trường nơi máu đổ và sức mạnh được kiểm chứng – nhưng không ai được tung hô như Draven cả. Từng là lính chiến, hắn thấy đám đông tán dương nồng nhiệt những màn kịch tính hắn gây ra, chưa kể đến máu văng tung tóe sau mỗi cú xoay rìu. Phát nghiện người ta cổ vũ cho sự hoàn hảo của mình, Draven thề sẽ đánh bại bất kỳ ai để đảm bảo tên hắn mãi mãi được ngân nga khắp đế quốc. (Nguồn: lienminh.garena.vn)
(3) Kẻ thanh trừng Lucian – 奥巴马 (Obama): Từng là một Vệ Binh Ánh Sáng, giờ Lucian săn lùng đám tinh linh bất tử, truy đuổi chúng không ngừng và kết liễu chúng với cặp súng lục cổ xưa. Ám ảnh báo thù cho người vợ đã chết, Lucian sẽ không ngừng lại cho đến khi Thresh, bóng ma nắm giữ linh hồn cô, bị tiêu diệt. Không khoan nhượng và nhất tâm nhất trí, Lucian chẳng cho phép thứ gì cản đường phục hận của anh—bất kỳ ai hoặc bất kỳ cái gì đủ ngu ngốc để thử làm điều đó đều bị thổi bay bởi một loạt đạn ma thuật kinh hồn. (Nguồn: lienminh.garena.vn)
(4) 天凉王破 [Tiān liáng wáng pò] – thiên lương vương phá là một hình thức phổ biến trên mạng, là “trời trở lạnh, hãy để tập đoàn Vương thị phá sản đi”. Một từ thông dụng trích từ tiểu thuyết “Vệ sĩ cứu hỏa của tôi” và phim truyền hình “Trạch thiên ký”. Được một blogger tên @kevin đăng lên weibo và sau đó nổ ra cuộc thảo luận sôi nổi trên mạng. (Nguồn: Baidu)
(5) 优哉游哉 [Yōu zāi yóu zāi] – ưu tai du tai: là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là một cái nhìn nhàn nhã, có nghĩa là cuộc sống nhàn nhã và miễn phí từ “Thi kinh – Tiểu Nhã – Chọn lọc”. (Nguồn: Baidu)
(6) 大碴子 [Dà chá zi] – đại tra tử hay hạt ngô lớn. Được gọi là bọ cạp lớn ở vùng Đông Bắc, là phương ngữ Đông Bắc. Có thể được sử dụng để nấu cháo, bánh gạo nếp và bánh bột ngô. Bọ cạp lớn cần được ngâm trước, để nó có thể hấp thu toàn bộ nước và nở trương ra, đem nấu cháo, đun lửa nhỏ, sẽ từ từ sôi cho đến khi mềm. (Nguồn: Baidu)
(7) 二和尚摸不着头脑 – là phép ẩn dụ không thể nói sự thật và không thể tìm ra chi tiết. Nghĩa gốc: Một bức tượng King Kong cao 2 feet (gần bằng 61cm), chúng ta không thể chạm vào tâm trí của anh ấy. Trích từ “Tây Hồ II” của Minh – Chu Thanh Nguyên, quyển 28. (Nguồn: Baidu)