*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Tiêu Hàm rời đi, có nghe thấy lời nói của Kỳ Nhiên.
Đáng tiếc, nàng cũng không biết thế giới sau khi phi thăng là thế giới ra sao, tuy rằng nàng đủ điều kiện phi thăng, nhưng nàng đã thoát ly thế giới trước rồi.
Thế giới mới là thế giới nữ tôn, theo chế độ nhất thê đa phu, nữ tử vào triều làm quan, phong hầu bái tướng, còn nam tử quanh quẩn trong khuê phòng, giống như những nữ tử ở thế giới cổ đại mà nàng từng xuyên không.
Tiêu Hàm cảm thán, “Quả nhiên, thế giới vô biên, chuyện gì cũng có.”
Thế giới này đã khiến cho nàng tương đối kinh ngạc, không nghĩ tới nhiệm vụ chủ tuyến của thế giới này còn khiến cho nàng kinh ngạc hơn.
Quốc gia lớn nhất của thế giới này tên là Đại Hạ, dưới thời trị vì của vị hoàng đế thứ chín, các vị hoàng nữ đoạt đích, tàn sát lẫn nhau, không ngờ cuối cùng ngôi vị hoàng đế lại thuộc về một vị hoàng nữ không quá nổi danh, bát hoàng nữ Dung Sấu.
Vô luận là gia thế hay tư dung, Dung Sấu đều thua kém các vị hoàng nữ khác một bậc, sở dĩ nàng có thể đạt được ngôi vị hoàng đế là vì hai nguyên nhân, một là nàng bị người khác xuyên vào, người xuyên vào thân thể của Dung Sấu là Hứa Giảo Giảo, một nữ sinh cao trung đến từ thế giới hiện đại.
Dung Sấu trong quá khứ hiểu bản thân không thể so sánh với các tỷ muội, nên cố ý tận sức ăn chơi hưởng lạc, xây dựng hình tượng ngu ngốc vô năng, chỉ hy vọng mai sau tân đế sẽ chừa lại cho nàng một con đường sống, để nàng làm một vị vương gia nhàn tản, kết quả nhất thời không cẩn thận dùng quá nhiều ngũ thạch tán[1], tự chơi chết chính mình. Đương nhiên với tính tình cẩn thận của Dung Sấu, dùng quá nhiều ngũ thạch tán là việc không có khả năng xảy ra, có lẽ là có vị hoàng nữ khác nhúng tay, dù sao thì càng ít người cạnh tranh ngôi vị hoàng đế càng tốt.
Lúc này, Hứa Giảo Giảo xuyên vào, nàng vốn dĩ đang ở độ tuổi niên thiếu ham chơi, phát hiện bản thân xuyên không đến thế giới nữ tôn, còn trở thành một vị hoàng nữ điện hạ, tức khắc thập phần phấn khích, căn bản không để ý tới ký ức của nguyên chủ, bắt đầu thường xuyên xuất hiện trước mặt nữ hoàng.
Nhưng mà ngốc bạch ngọt[2] cũng có phúc của ngốc bạch ngọt, Hứa Giảo Giảo đơn thuần khiến cho nữ hoàng đang mệt mỏi vì các hoàng nữ tranh đấu gay gắt cảm thấy thoải mái, cũng thương tiếc vị hoàng nữ vừa không có phụ tộc che chở vừa không được chú ý này, thường ngày sủng ái thêm một chút.
Chẳng qua cũng chỉ là sủng ái thêm một chút thôi, chưa đến mức làm một người hùng tài đại lược[3] như nữ hoàng xem nàng như người thừa kế, sủng ái ở đây cùng lắm là bảo vệ nàng khỏi sự ghen ghét đố kỵ của một số người.
Có một lần, một vị hoàng nữ nào đó ghen ghét Hứa Giảo Giảo được sủng ái, âm thầm phái người ám sát nàng, Hứa Giảo Giảo may mắn được cứu giúp.
Người cứu nàng là một nam nhân, là trưởng tử của thừa tướng Khương Cẩm Niên, đệ nhất mỹ nhân của kinh thành.
Hứa Giảo Giảo lập tức phải lòng hắn, hai người thường xuyên trao đổi thư từ, Hứa Giảo Giảo đơn thuần, không hề giấu giếm Khương Cẩm Niên, nên Khương Cẩm Niên dần dần hiểu biết tình cảnh của bát hoàng nữ, nhiều lần giúp nàng bày mưu tính kế, hóa giải nguy cơ.
Hứa Giảo Giảo thuận lý thành chương[4] trổ hết tài năng, khiến cho nữ hoàng phải nhìn nàng bằng con mắt khác, từ trước đến nay, song hành với sủng ái là nguy cơ, đáng tiếc về phương diện này, nữ hoàng đối xử bình đẳng với tất cả hoàng nữ, thành ra Hứa Giảo Giảo gặp không ít nguy hiểm, sau đấy nàng lần lượt quen biết nhi tử của Nam An Hầu Hàn Trừng, và công tử thế gia Vương Ý Chi.
Hàn Trừng là tướng môn hổ tử, mọi người ghét bỏ hắn thô lỗ, không giống các nam nhân khác, Hứa Giảo Giảo lại cảm thấy hắn như thế là điều đương nhiên, thường xuyên đi xem hắn luyện võ, Hàn Trừng ban đầu không quá để ý tới nàng cũng dần dần thay đổi cái nhìn về nàng.
Còn công tử thế gia Vương Ý Chi là đang đánh đàn thì vô tình bị Hứa Giảo Giảo nghe thấy, nàng khen tiếng đàn của hắn kinh vi thiên nhân[5], vô cùng sùng bái hắn, quân tử như ngọc luôn luôn lãnh tình trải qua một thời gian cũng bắt đầu mở lòng với nàng.
Ba người này, bởi vì thân phận nam tử nên có vẻ yếu thế, nhưng luận văn hóa võ công, luận hùng tài mưu lược, bọn họ vượt qua rất nhiều nữ nhân. Mà Hứa Giảo Giảo được bọn họ trợ giúp, cũng không ngừng biến nguy thành an, đến gần ngôi vị hoàng đế.
Tình ý của ba người đối với Hứa Giảo Giảo cũng càng ngày càng rõ ràng.
Hứa Giảo Giảo từng rối rắm, nàng vừa tham luyến tình yêu của bọn họ, vừa cảm thấy bản thân như vậy là không đúng. Nhưng Khương Cẩm Niên và Vương Ý Chi không có khúc mắc đó, bọn họ nói nhất thê đa phu vốn dĩ là thế tục, đợi bát hoàng nữ bước lên ngôi vị hoàng đế, cả đời chỉ yêu một người là chuyện không có khả năng, ngay cả Hàn Trừng sở hữu tính cách táo bạo cũng chỉ biệt nữu một chút, cuối cùng dần dần tiếp nhận rồi.
Hứa Giảo Giảo không nỡ rời xa bọn họ, lại bị lễ giáo của thế giới nữ tôn tẩy não, bắt đầu không còn rối rắm nữa.
Trong cuộc chiến quyết định, Hứa Giảo Giảo thành công bước lên ngôi vị hoàng đế, cùng ba vị hoàng phu là Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng trải qua cuộc sống sâu gạo hạnh phúc ngọt ngào.
Không sai, Hứa Giảo Giảo chỉ muốn làm một con sâu gạo mà thôi, nàng không biết hoàng đế cần làm cái gì, đối với việc triều chính có thể nói là dốt đặc cán mai[6], toàn bộ biểu hiện trước mặt nữ hoàng của nàng đều là do ba người dạy dỗ, nàng biết hoàng đế có quyền hành rất lớn, nhưng hoàng đế cần làm gì và làm như thế nào thì nàng không hiểu.
Vừa hay ba người có tài hoa, có năng lực, Hàn Trừng còn có thể điều binh khiển tướng[7], Hứa Giảo Giảo dứt khoát giao chính vụ cho bọn họ, còn bản thân lưu lại hậu cung hưởng phúc, nhân tiện sinh hạ vài hài tử.
Người sinh sản ở thế giới này vẫn là nữ tử, chẳng qua thể chất của nữ tử tốt hơn nam tử, nên sinh sản cũng xem như dễ dàng, bằng không vương triều đầu tiên cũng chẳng theo chế độ nhất thê đa phu.
Nhưng mà, Hứa Giảo Giảo không nghĩ tới trong một buổi tối bình thường, nàng vừa mở mắt ra liền đối diện với con dao của Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng, bọn họ nói với nàng tất cả hoàng thân quốc thích[8] và các vị đại thần ủng hộ hoàng thất đã sớm bị tàn sát gần hết.
Khi Hứa Giảo Giảo khiếp sợ hỏi tại sao bọn họ lại làm như thế, Hàn Trừng tức khắc cười lạnh, “Ngươi cho rằng chúng ta thật sự thích ngươi, cho rằng chúng ta cam tâm tình nguyện làm hoàng phu của ngươi sao, ngươi quả thực là ngu xuẩn đến mức đáng thương đấy.”
Khương Cẩm Niên nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt tái nhợt của nàng, mỉm cười, “Kỳ thực ta cũng từng thích ngươi, rốt cuộc ngươi là một trong những người thật lòng đối tốt với ta, đáng tiếc ngươi không khác gì đám nữ tử kia, đều thuận theo chế độ nhất thê đa phu.”
Ánh mắt của Vương Ý Chi vẫn cao khiết giống như trước đây, phảng phất như không có thứ gì có thể lọt vào mắt của hắn, “Chuyện nữ tử có thể làm, tại sao nam tử chúng ta không thể làm.”
“Chúng ta sẽ cho thế nhân thấy, nam tử cũng có thể xưng đế, cũng có thể khai sáng triều đại thịnh thế ngàn thu.”
“Mà ngươi cần phải chết.”
Sau đó Hứa Giảo Giảo bị bọn họ cầm dao đâm xuyên qua ngực, lập tức mất mạng.
Dung Sấu không chết, bọn họ vĩnh viễn danh bất chính tắc ngôn bất thuận[9].
Hoàng đế thứ 10 của Đại Hạ, Tuyên Tây Đế lên ngôi ba năm, Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi, Hàn Trừng cùng ba gia tộc đứng đầu phản nghịch, chia cắt quốc thổ của Đại Hạ, cuối cùng mỗi người xưng đế một phương.
……
Bên trên là kết cục mà thế giới này đã ấn định, Tiêu Hàm nhìn thân phận của người bản thân cần thay thế —— bát hoàng nữ Dung Sấu, “……”
Theo lý thuyết thì vào thời điểm này, Hứa Giảo Giảo hẳn là đã xuyên vào thân thể của bát hoàng nữ Dung Sấu một thời gian, chuẩn bị kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Nguyên nhân chính khiến cho nàng có mặt ở đây, là Hứa Giảo Giảo bỏ chạy rồi.
Vận khí của Hứa Giảo Giảo có thể nói là quá tốt, xuyên không đến thế giới khác còn đạt được cơ hội trọng sinh, ai ngờ nàng vừa trọng sinh chưa được bao lâu, liền bởi vì sợ hãi, tức khắc giao dịch với Thời Không Cục, hy sinh công đức để trở về thế giới hiện đại của nàng.
Nàng không muốn đối mặt với tử vong một lần nữa, cũng không cảm thấy chính mình có thể chơi lại ba người kia.
Tiêu Hàm là người thay thế bát hoàng nữ do Thời Không Cục chỉ định, thế giới này đã đủ rối loạn, Hứa Giảo Giảo bỏ chạy e rằng sẽ làm thế giới này rối loạn hơn nữa, nhiệm vụ chủ tuyến của nàng là trở thành bát hoàng nữ, còn nàng muốn dùng thân thể của bát hoàng nữ làm gì thì tùy nàng.
Nói cách khác, nàng có thể tự do phát huy.
Ngữ khí của 9526 vui vẻ, “Ký chủ, ngươi xem thế giới này như kỳ nghỉ phép là được.”
Khóe miệng của Tiêu Hàm hơi giật giật, “Nghỉ phép cũng không phải không thể, tiền đề là phải giải quyết ba kẻ phiền toái Khương Cẩm Niên, Vương Ý Chi và Hàn Trừng kia đã.”
Dựa vào kết cục mà thế giới này đã ấn định, có lẽ ba người kia đã sớm mơ ước ngôi vị hoàng đế, nâng đỡ Dung Sấu lên ngôi là vì mục đích cướp ngôi dễ dàng hơn mà thôi, chưa kể hiện tại số mệnh của Dung Sấu đã liên kết chặt chẽ với ngôi vị hoàng đế.
Suy đi tính lại, vẫn là thời điểm xuyên không không ổn, nếu nàng xuyên không sớm một chút, ví dụ như xuyên không vào lúc chưa quen biết ba người bọn họ, thì chỉ cần nàng không chủ động trêu chọc bọn họ, tính mạng của nàng cũng xem như vô ưu.
9526 cứng họng, “……”
Kỳ nghỉ phép cái gì, Thời Không Cục là kẻ lừa đảo.
Tiêu Hàm mở mắt ra, nàng biết nàng đã trở thành Dung Sấu, chiếc gương đồng trước mắt mơ hồ phản chiếu dáng vẻ bây giờ của nàng, tương đối thanh tú, Dung Sấu vốn dĩ là kết quả của nữ hoàng và một cung nhân bình thường trong một lần nữ hoàng say rượu, mà vị cung nhân kia bởi vì hạ sinh hoàng nữ nên không thể ở lại hoàng cung.
Cái tên Dung Sấu này cũng rất tùy ý, hoàn toàn không có ngụ ý gì đặc biệt, nguyên chủ Dung Sấu đã sớm hiểu rõ tình cảnh của bản thân, nên từ bỏ tranh chấp, thật sự tò mò nếu như nàng biết thân thể của nàng bị hồn phách của dị thế chiếm cứ, đối phương không chỉ sử dụng tên tuổi của nàng bước lên ngôi vị hoàng đế, mà còn để lại thanh danh kinh thiên động địa[10] trên sách sử, thì nàng sẽ phản ứng như thế nào.
“Bát điện hạ, Khương công tử đến rồi.” Một vị nữ quan mặc huyền y bước vào bẩm báo, thái độ tự nhiên giống như đã tập mãi thành thói quen.
Ngẫm lại cũng đúng, hiện tại chuyện của Dung Sấu và ba người kia đã lan truyền khắp kinh thành, mọi người đều không nghĩ tới đệ nhất mỹ nhân của kinh thành, công tử thế gia cao khiết như trăng và hoa hồng có gai nổi danh tướng môn, cư nhiên sẽ cùng thích một người là Bát điện hạ, còn nói có thể trái ôm phải ấp, phong lưu khoái hoạt, không biết bao nhiêu người trong kinh thành đang hâm mộ vận đào hoa này của Bát điện hạ đâu.
Chẳng qua bây giờ Bát hoàng nữ là người có khả năng thừa kế ngôi vị hoàng đế cao nhất trong tất cả các hoàng nữ, nên cũng không có ai cho rằng tư dung của Bát hoàng nữ bình thường, không xứng với ba vị giai nhân.
Dung Sấu hơi suy tư, “Để hắn vào đi.”
Đệ nhất mỹ nhân của kinh thành, chân thân quả nhiên không cô phụ thanh danh, mi mục như họa, tuấn dật nội liễm[11], đôi mắt trầm tĩnh, tựa như thủy trúc đĩnh bạt, tư thái cao cao tại thượng, không dịu dàng giống như phần lớn nam nhân của thế giới này.
Thanh âm ôn nhuận của Khương Cẩm Niên vang lên, “A Sấu.” Đồng thời hắn còn vươn tay, ý định chạm vào Dung Sấu,
Dung Sấu nhẹ nhàng né tránh theo bản năng, cũng không phải bởi vì chuyện tương lai mà có thành kiến với Khương Cẩm Niên, chỉ là nàng không thích tiếp xúc thân thể với người xa lạ, kết hợp cùng thói ở sạch thôi.
Nhưng sau đó nàng liền nhanh chóng hóa thân thành Dung Sấu, hoặc nên nói là hóa thân thành Hứa Giảo Giảo, thẹn thùng mỉm cười,
“Vừa rồi vận động, có ra mồ hôi, có lẽ ngươi sẽ không thích.”
Tác phong nói chuyện của Hứa Giảo Giảo từ trước đến nay chẳng liên quan gì tới hai chữ văn nhã, cho nên Dung Sấu có thể trắng trợn táo bạo hơn một chút.
Khương Cẩm Niên ngẩn người, âm thầm quan sát khuôn mặt của Dung Sấu, nhận thấy vẫn là nụ cười đơn thuần đấy, không có gì bất thường, tựa như động tác né tránh ban nãy của đối phương chỉ là ảo giác của hắn, khóe môi của hắn hơi nhếch lên, đôi mắt hàm chứa ý cười ôn nhu như nước.
“Vô luận A Sấu ra sao, ta đều thích.”
Tác giả có lời muốn nói: Các ngươi có thích thế giới nữ tôn không.
Dựa theo thuật ngữ trò chơi hiện nay, kết cục của Hứa Giảo Giảo và ba người kia là BE, loại kết cục có thể khiến cho mọi người khóc ngất……
[1] Ngũ thạch tán: Còn được gọi là hàn thực tán. Loại thuốc này được ghi lại rõ ràng trong cuối “Luận cương về bệnh sốt” và các bệnh khác của Trương Trọng Cảnh. Công dụng chủ yếu của nó là trị sốt và thương hàn.
Tuy nhiên, sau này bài thuốc đã bị điều chỉnh. Các thành phần chính cũng bị thay đổi thành thạch nhũ, thạch anh tím, thạch anh trắng, lưu huỳnh và hồng ngọc. Loại thuốc sau khi được thay đổi được mệnh danh là “tiền thân” của thuốc phiện.
[2] Ngốc bạch ngọt: Chỉ người đơn thuần, đơn giản, không có quá nhiều tâm cơ.
[3] Hùng tài đại lược: Tài năng lớn lao, mưu kế giỏi giang.
[4] Thuận lý thành chương: Cứ như vậy mà thành.
[5] Kinh vi thiên nhân: Miêu tả thứ gì đó khiến cho người ta kinh ngạc đến mức cho rằng chỉ có thần tiên mới làm ra được.
[6] Dốt đặc cán mai: Không biết một tí gì.
[7] Điều binh khiển tướng: Chỉ huy, điều khiển quân đội trong chiến đấu.
[8] Hoàng thân quốc thích: Chỉ những người có máu mủ thân thích với vua chúa của một vùng đất – khu vực – lãnh thổ.
[9] Danh bất chính tắc ngôn bất thuận: Câu đầy đủ là “Danh bất chính tắc ngôn bất thuận, ngôn bất thuận tắc sự bất thành” (名不正則言不順, 言不順則事不成), nghĩa là danh không đúng thì lời không thuận, lợi không thuận thì việc không thành.
[10] Kinh thiên động địa: Rung chuyển trời đất.
[11] Tuấn dật nội liễm: Khuôn mặt tuấn tú, không quá sắc sảo, nhưng càng nhìn càng thấy đẹp.
==========
Dựa theo bình luận của chương trước, chương này tui đăng ảnh dìm Hoa Hoa nè =)))))
1 tuổi và 2.5 tuổi, trông có khác gì nhau không
Lực bất tòng tâm, muốn giáo huấn em trai lắm mà mỗi tội thân hình chỉ bằng một nửa em trai
Không có cổ
Không có cổ tiếp
Nói thế thôi, chứ Hoa Hoa đáng yêu lắm nha, ngồi một chỗ trông giống hệt cục bông luôn (≧▽≦)
Sắp tới tui có việc phải về quê, nên sẽ cập nhật chậm hơn một chút nha.
Dạo này nghĩ về những người họ hàng ở quê, tui thường xuyên đau, đau tim đau thận, lục phủ ngũ tạng, chỗ nào cũng đau:)