Edit: Mưa
———
Có lẽ là sợ Phó Văn Thiện sẽ tính sổ với bọn họ nên sáng sớm hôm qua, đám Lý Tư Hành đã đi mất.
Nhưng bọn họ có dán một tờ ghi chú trên cửa phòng Phó Văn Thiện Tạ Vãn Tinh.
Tạ Vãn Tinh lấy xuống mới phát hiện ghi chú này viết cho anh.
“Ngài Tạ Vãn Tinh, sau này Phó Văn Thiện giao cho anh. Chúng tôi đi trước một bước, mong chờ lần gặp sau với anh. Chúng tôi rất thích anh đấy!”
Bên dưới là chữ ký đủ loại, rồng bay phượng múa đầy trên tờ giấy không lớn.
Tạ Vãn Tinh đọc xong rồi nở nụ cười, Phó Văn Thiện đúng là có được mấy người bạn rất tốt.
Anh bỏ tờ giấy ghi chú này vào trong túi.
…
Ăn sáng ở Biển Sao xong, Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện cũng lái xe về nhà.
Cả buổi sáng tâm trạng của Phó Văn Thiện đều cực kỳ tốt. Đến cả lúc đợi đèn đỏ cũng phải quay đầu qua nhìn Tạ Vãn Tinh một cái, khoé miệng vẫn luôn giương cao không buông xuống một lần.
Tạ Vãn Tinh bị hắn nhìn đến bất đắc dĩ, muốn giả vờ không biết cũng không được: “Em nhìn cái gì đó?”
Phó Văn Thiện không quan tâm, hắn chỉ nghĩ đến chuyện hắn từng ghen với những tình nhân từng qua lại, hoặc còn nhớ mãi không quên với Tạ Vãn Tinh đều không tồn tại là hắn nhịn không được thấy sướng muốn chết.
Đèn đỏ chuyển thành đèn xanh, dòng xe trên đường bắt đầu di chuyển.
Phó Văn Thiện vừa lái xe vừa nói: “Trước đó em còn nghĩ nếu có tình nhân nhỏ nào đó chạy đến dây dưa với anh thì em nên làm gì bây giờ? Em nên ôm anh âu yếm ân ái hay là cảnh cáo bọn họ cút xa một chút? Kết quả không có gì hết.”
Tạ Vãn Tinh bị chọc cười: “Em suy diễn cũng nhiều thật.”
Phó Văn Thiện cũng không phản bác, hắn hỏi anh: “Anh chưa từng nghĩ tới sao?”
Tạ Vãn Tinh định mạnh miệng phản bác, nhưng dừng vài giây vẫn thành thật thừa nhận: “Có nghĩ tới.”
Hai người đều bật cười.
…
Sau buổi liên hoan không lâu, cuộc sống nghỉ ngơi của Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện cũng kết thúc. Nhưng lần này trong một đống công việc tới tìm vậy mà lại có một cái mời cả hai người họ. Hoặc nói đúng hơn là cố ý mời hai người họ.
Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện cùng nhau nhìn kế hoạch trên tay, đây là một chương trình giải trí trong nhà, gọi là . Vừa nghe tên đã biết là chương trình yêu đương, nhưng cũng không phải mời cặp đôi thật, mà là mời những người trước giờ không biết nhau, hoặc là những couple được ship rất mạnh đến chương trình giả làm người yêu, sống cùng nhau một tuần.
Hiển nhiên, bởi vì scandal ảnh chụp lần trước nên tổ chương trình nhắm vào độ hot của Phó Văn Thiện và Tạ Vãn Tinh.
Sau khi Giang Hàm và Liên Đan thảo luận xong thì đề nghị bọn họ nhận, xem như trải đường trước cho sau này.
“Ratings của chương trình này vẫn luôn khá tốt, là chương trình tốt nhất trong các chương trình cùng format. Hơn nữa chương trình này vẫn luôn có biệt danh là chương trình mai mối, bởi vì sau khi nghệ sĩ tham gia không lâu đều công bố yêu đương.” Giang Hàm đẩy mắt kính: “Rất thích hợp với hai người các cậu.”
Liên Đan cũng nghĩ như vậy, dù sao sớm muộn gì Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện cũng công khai thôi, không bằng trước tiên trải đường trước, xem như châm một châm dự phòng cho mọi người, cố gắng giảm thiệt hại xuống mức thấp nhất.
Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện không có ý kiến. 5 ngày sau cả hai sắp xếp một chút, lên xe của tổ chương trình.
Lúc tổ chương trình đến nhà đón bọn họ thì camera man cũng bắt đầu làm việc. Mà lúc này MC mới biết được hoá ra Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện là hàng xóm, trong mắt hừng hực vẻ hóng drama.
Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện không hề e dè, trực tiếp lên cùng một xe.
Phó Văn Thiện hiền hoà trả lời câu hỏi của MC: “Trước khi tôi chuyển nhà đến cũng không biết cách vách là ai. Khi đó tôi vừa quay xong, xuống máy bay về đến nhà thì phát hiện hoá ra hàng xóm cách vách chính là Tạ Vãn Tinh vừa mới tạm biệt nhau xong.”
MC bên ngoài liên tục gật đầu ừ ừ, nhưng trong lòng hoàn toàn không tin. Chỉ nghĩ bọn họ khẳng định như vậy là vì che giấu việc yêu nhau rồi về sống chung thôi. Giang Thành lớn như vậy, sao có thể trùng hợp để hai người làm hàng xóm chứ?
Tới biệt thự tổ chương trình sắp xếp, Tạ Vãn Tinh mới phát hiện trong dàn khách mời lần này có người quen.
Vốn dĩ Chu Anh đang ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm với người khác, thấy Tạ Vãn Tinh và Phó Văn Thiện đi vào thì nhào tới: “Anh Tạ, anh Phó!”
Tạ Vãn Tinh ôm Chu Anh một chút, cười tủm tỉm xoa đầu cậu. Nhưng anh và Chu Anh còn chưa kịp nói mấy câu thì đã thấy một chàng trai cao ráo mặc đồ đen đi tới, cười cười chào hỏi bọn họ.
“Ngô Nhiên?” Lần này Tạ Vãn Tinh thật sự kinh ngạc.
Anh nhìn Chu Anh rồi lại nhìn Ngô Nhiên, sợ hãi mà nghĩ đừng nói lần này hai người này là một đôi nha? Fans chửi nát chương trình mất thôi.
Ngô Nhiên nhận ra anh đang nghĩ gì, bèn giải thích một chút: “Lần này bọn em cũng là khách mời nhưng không phải một cặp, cộng sự của bọn em đều là con gái. Anh Tạ, lần này chỉ có anh và anh Phó là một đôi người yêu đồng giới thôi.”
Ngô Nhiên không ngốc như Chu Anh, tưởng hai người này cũng là người yêu giả, ảnh chụp chỉ là paparazzi bắt gió bắt bóng.
Ngô Nhiên chớp chớp mắt với Tạ Vãn Tinh, nhỏ giọng nói: “Chúc mừng anh.”
Đương nhiên Tạ Vãn Tinh biết cậu ấy đang nói gì, anh mỉm cười nhận lời chúc mừng này.
Chỉ có Chu Anh vẫn còn đang luyên thuyên: “Thật ra vốn dĩ tổ chương trình muốn để em và Ngô Nhiên làm người yêu giả. Nhưng chỉ mới để lộ tí tiếng gió là fans hai đứa em chửi nhau banh trời rồi nên chỉ đành thôi.”
Trông còn rất đáng tiếc.
Tạ Vãn Tinh cười không ngừng được, hỏi Chu Anh: “Vậy cộng sự của em là ai thế?”
Chu Anh đang định nói thì cửa lớn bị đẩy ra, một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp kéo vali đi đến. Cô cột tóc đuôi ngựa cao, mặc một chiếc áo thun trắng và váy ca rô màu đỏ.
Chu Anh bộ trưởng bộ xã giao lập tức vẫy tay với cô: “Tô Nhan, ở đây này.”
Sau đó nói với Tạ Vãn Tinh: “Đây là Tô Nhan, cộng sự của em.”
Tạ Vãn Tinh trơ mắt nhìn bóng dáng cô gái nhỏ đi về phía bên này, hơn nửa ngày mới nhịn xuống không hét lên, nhưng vẫn kiềm không được “Á..” một tiếng nhỏ xíu.
Tạ Vãn Tinh, 25 tuổi, đang là diễn viên nổi tiếng trong giới giải trí. Vẻ ngoài như ánh trăng sáng không dính khỏi lửa phàm tục, nhưng thật ra sau lưng lại điên cuồng thích trưởng nhóm nhóm nhạc nữ Tô Nhan… Thích cái kiểu nuôi con ấy!
Phó Văn Thiện không thay đổi sắc mặt, bình tĩnh chào hỏi với Tô Nhan.
Trước đó hắn từng là huấn luyện viên trong show tuyển chọn idol của Tô Nhan, còn từng giúp Tạ Vãn Tinh xin chữ ký cô nữa.
Tô Nhan chào hỏi Phó Văn Thiện xong thì quay đầu nhìn Tạ Vãn Tinh: “Xin chào thầy Tạ, em cực kỳ thích xem thầy đóng phim, vẫn luôn đợi của thầy chiếu ạ.”
Tạ Vãn Tinh suýt chút nữa là lại hét lên rồi. Ánh mắt anh từ ái vô cùng, tựa như một ông bố hiền hoà vậy.
Anh nhịn rồi lại nhịn, cố lắm mới không nói ra câu “Anh cũng cực kỳ thích em.”
Tạ Vãn Tinh chỉ lịch sự dịu dàng gật đầu: “Tôi cũng xem em nhảy rồi, em nhảy tốt lắm.”
Tiến lùi đúng mực, không hề làm lố.
Tô Nhan có hơi thụ sủng nhược kinh, không ngờ Tạ Vãn Tinh còn từng xem cô nhảy. Thế nên cô lại cười với Tạ Vãn Tinh một chút.
Chỉ có Phó Văn Thiện biết, mu bàn tay của hắn sắp bị Tạ Vãn Tinh nhéo sưng lên rồi.
———