Chàng Rể Ẩn Thân

Chương 62: Hỗn chiến



Khi Hàn Châu bước ra ngoài, những thành viên canh giữ cửa đã nhìn thấy cô.

“Hàn…” Một thành viên trong bang vừa mở miệng, còn chưa kịp nói gì, thì đã bị Hàn Châu quăng xuống.

Trương Bá Sinh nhắm tịt mắt lại, người phụ nữ này, thật sự là rất bạo lực!

“Cán bộ Hàn, cô… Cô… Sao cô lại ở đây…” Những thành viên canh gác trên lầu khi nhìn thấy Hàn Châu thì đều tỏ ra mất tự nhiên.

Trương Bá Sinh núp ở tủ quần áo cảm thấy có chút kỳ lạ, những thành viên này rất sợ Hàn Châu, lần trước ở quán bar Sắc Nguyệt, Hàn Châu nói một câu, những người này liền quan ngoãn chạy đến cục cảnh sát ghi lời khai.

“Mấy người đến đây để làm gì vậy!” Hàn Châu nhăn mày, lên tiếng hỏi.

“Chúng tôi… Chúng tôi…” Một thành viên có khuôn mặt nhỏ nhắn lên tiếng nhưng chưa kịp nói gì thì đã bị tiếng hết lớn phía dưới lầu cắt ngang.

“Các anh em xông lên! Đứa con cháu này đang giở tròi”

Vài thành viên của bang vừa nghe vậy, không thèm trả lời câu hỏi của Hàn Châu, thuận tay nắm rìa băng ghế, phóng nhanh xuống lầu.

Hàn Châu cũng nhanh chóng cầm lấy khẩu súng bên hông, nhắm lầu dưới đi xuống, trong nháy mắt, trên lầu hai chỉ còn một mình Trương Bá Sinh.

Trương Bá Sinh không nhanh không chậm bước ra †ừ tủ quần áo, duỗi thẳng lưng, chậm rãi đi về phía hành. lang.

Đứng ở chỗ thang máy lầu hai, Trương Bá Sinh có thể thấy rõ ràng mọi việc ở lầu dưới.

Ở lầu một, có ít nhất một trăm người, trong tay cầm gậy gộc, băng ghế, dao phay,… bắt đầu hỗn đấu bằng vũ khí.

Trương Bá Sinh nhìn thấy ba người đứng đầu Lam Diệp mà anh đã thấy ở quán bar Sắc Nguyệt cũng tham gia hỗn đấu.

“Chà chà, đao kiếm nhuộm máu.” Trương Bá Sinh nằm sấp xuống ở lầu hai, nhìn phía dưới như đang xem diễn kịch. Đam Mỹ Hài

Tình trạng máu thịt lộn xộn như thế này, nếu là người bình thường, ngay cả xem cũng dám xem, nhưng trong mắt Trương Bá Sinh, có vẻ là chuyện nhỏ, khi mới tiếp xúc với ngành đào tạo sát thủ, điều đầu tiên cần phải học chính là giết người như thế nào, còn về chém người, huấn luyện viên cũng không thèm chỉ dạy.

Những thành viên của bang Lam Diệp vừa từ lầu hai đi xuống cũng vung tay lên tham gia vào cuộc hỗn đấu.

Hàn Châu cau mày nhìn cục diện trước mắt, lầu Bạc. Viên xảy ra việc dùng vũ khí đánh nhau, hiển nhiên đã vượt qua dự đoán của cô.

“Đại ca, anh xeml” Tại bang Lam Diệp, Đầu Báo nhìn về phía Hàn Châu, nơi đó chỉ cách một lóng tay.

Đại ca bang Lam Diệp Lê Công biết sắc: “Tại sao cô ấy lại ở đây?”

“Đại ca, giờ phải làm sao đây?” Sắc mặt của Đầu Báo trở nên hết sức lo lắng.

Trước mặt, trăm người đang hỗn chiến, không phải kêu dừng là sẽ dừng lại.

Đột nhiên một tiếng súng vang lên, khiến cho những người đang hỗn đấu đều dừng tay lại.

Hàn Châu đứng ở cầu thang, cầm một khẩu súng ngắn, nhắm họng súng lên trần nhà, tiếng súng phát ra chính là từ phía cô.

Ngay lúc này, các thành viên của bang mới chú ý tới ở trong lầu Bạc Viên không biết từ khi nào lại có cảnh sát.

Hàn Châu dùng bộ mặt lạnh lùng quét khắp sân: “Lê Công, họ Thai, hai người các ngươi có phải đang làm quá rồi không? Hôm nay ở lầu Bạc Viên lại dám ẩu đả, ngày mai có phải muốn tới cục cảnh sát phóng hỏa.”

Vừa rồi còn chém giết các thành viên bang nhóm kịch liệt, nhưng bây giờ bọn họ lại không dám nhìn Hàn Châu.

“Ôi, là cán bộ Hàn à!” Một người đàn ông trung niên râu quai nón nở nụ cười: “Ái chà chà, thật là không ngờ tới, cán bộ Hàn tới đây, thật sự là thất lễ rồi, thất lễ rồi.”

“Họ Thai kia, ông đừng ở đây nói lảm nhảm, bang Đại Cẩu của ông gần đây hành động rất thường xuyên đó!” Hàn Châu dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn đối phương.

Người đàn ông trung niên râu quai nó chính là người tham mưu của bang Đại Cẩu, Thai Tư.

Bang Đại Cẩu cũng giống với bang Lam Diệp, đều là bang nhóm xã hội đen ở Ngân Ngụy, sở hữu hơn một ngàn thành viên, cũng là đối tượng trọng điểm mà cảnh sát Ngân Nguy chú ý.

Thai Tư cười to: “Ha ha, cán bộ Hàn, cô hiểu lầm rồi, Thai Tư tôi đây luôn luôn tuân theo pháp luật, là một công dân tốt, sự việc ngày hôm nay, tôi là bị ép buộc.”

“Thật là thú vị, Thai đại ca lại bị ép buộc sao?” Hàn Châu cười nhạo: “Ai dám ép buộc Thai đại ca.”

“Đương nhiên là ông ta!” Thai Tư dùng tay chỉ vào. người bên kia chính là Lê Công, trên mặt của Thai Tư lộ ra vẻ oan ức: “Cán bộ Hàn, cô biết không, Lê Công ông †a hoàn toàn không cho chúng tôi con đường sống! Chúng tôi là cái gì chứ? Là bang nhóm xã hội đen à! Bang Lam Diệp của ông ta, đứng đầu thế giới ngầm Ngân Ngụy, phát triển mạnh mế, lại còn chèn ép chúng tôi, không cho chúng tôi ma túy, không cho chúng tôi cờ bạc, cô xem cái này pháp luật ở đâu, hả?”

Hàn Châu liếc nhìn Lê Công, cô không nghĩ tới bang Lam Diệp còn phải lo mấy thứ này.

Hàn Châu hỏi Thai Tư: “Ma túy và bài bạc đều là trái pháp luật, nếu ông không muốn ai có thể bắt ông dây vào?”

“Tôi muốn sao?” Vẻ mặt oan ức của Thai Tư lại thay đổi, chuyển thành nụ cười âm hiểm: “Cán bộ Hàn, cô cho. rằng tôi có thể thế nào đây? Tôi chỉ muốn giết bọn họ thôi, ha ha ha!”

“Ngang ngược!” Hàn Châu hét lên một tiếng: “Họ Thai kia, ông quả thực không coi nhân viên chấp pháp chúng tôi ra gì!”

“Cũng không coi Lam Diệp chúng tôi ra gì.” Lê Công nãy giờ không hé răng nói gì, sắc mặt u ám hỏi: “Họ Thai kia, ngươi cảm thấy bang Đại Cẩu của ông có thể đọ được với bang Lam Diệp tôi sao, chúng tôi chỉ cần mỗi người một nhổ một bãi nước miếng cũng đủ dìm các người chết đuối rồi!”

“Thật vậy sao?” Thai Tư nhín mày: “Lê Công ơi Lê Công, chẳng lẽ ông đã quen năm đó vợ ông chết như thế nào hả?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Lê Công trở nên thay đổi.

“Thai Tư, ông muốn nói gì?”

Khi Lê Công hỏi, người ông hơi run run, ông ta dường như đã đoán được cái gì đó.

( “Tôi không thể giết hết người của bang Lam Diệp, vậy người thân cận bên cạnh Lê Công tôi lại không thể giết sao? Hả? Ha ha hai” Thai Tư cười ngông cuồng.

“Là ông!” Lê Công cắn răng: “Năm đó người giết vợ tôi, chính là ông!”

“Tôi giết ông!” Đầu Báo hét lớn một tiếng, lao nhanh vào người Thai Tư, nhưng hành động cứng đơ, lần trước bị Trương Bá Sinh đánh hai tay, cho nên bây giờ tốc độ bị ảnh hưởng.

“Giết tôi, dựa vào anh hả?” Thai Tư khinh thường liếc mắt nhìn Đầu Báo.

Ngay sau đó, một âm thanh “rầm” vang lên, khóa thang cuốn của lầu Bạc Viên đã bị mở từ bên ngoài.

Phía bên ngoài lầu Bạc Viên, người đứng đông nghìn nghịt, tất cả đều mặc trang phục màu đen, họ như ong vỡ tổ lao vào lầu Bạc Viên, có ít nhất năm mươi người đã tiến vào.

Khoảnh khắc nhìn thấy những người này, Lê Công nhăn mặt này: “Người của Sấm Sét Đenl”

Sấm Sét Đen! Bọn họ đứng đầu thế giới ngầm của Ninh Thuận, thế lực của bọn họ so với Lam Diệp không biết lớn hơn bao nhiêu!

Khi thấy người của Sấm Sét Đen xuất hiện, Hàn Châu đứa mắt nhìn lên trên lầu, cô cũng đoán được ‘Trương Bá Sinh vì sao lại ở đây, chắc chắn người của Sấm Sét Đen có quan hệ với anh!


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.