Diệp Thành cũng không làm cô khó xử nữa, cuối cùng cũng ga lăng đúng thời điểm được một phen, nhận nhiệm vụ xách hành lý cho Kỳ Lưu Hỏa, “Chúng ta đi sang bên kia làm thủ tục nhập học trước, sau đó tớ sẽ dẫn cậu đến ký túc xá của cậu.”
Kỳ Lưu Hỏa thẹn thùng đồng ý.
Hai người kiên quyết không cần các đàn anh đàn chị dẫn đi tìm ký túc xá.
Đương nhiên, các đàn anh đàn chị cũng tỏ vẻ chính mình cũng không muốn đưa đi, cảm giác bị ngược có chút tàn nhẫn. Tân sinh viên Diệp Thành người để trêu chọc cũng không còn nữa rồi, không có sức chiến đấu tiếp nữa.
Thế giới này, không hề chịu đối xử tốt đẹp với cẩu độc thân một chút nào.
Làm thủ tục nhập học xong phải đến chỗ nộp tiền để nộp các chi phí phụ. Sau khi làm xong, Kỳ Lưu Hảo cầm theo chìa khóa phòng ký túc xá, chìa khóa, thẻ tắm và thẻ cơm cùng Diệp Thành rời đi. Hai người bắt đầu đi tìm ký túc xá của cô.
“Trường học của chúng ta khá rộng đó.” Dường như Diệp Thành còn khẩn trương hơn cả Kỳ Lưu Hỏa.
Mãi mới được gặp nhau, nhưng bởi vì có quá nhiều nên cũng cũng chưa kịp làm một chiếc ôm đậm chất Quỳnh Dao, Bây giờ muốn ôm một chút, lại nói không nên lời.
Nhưng mà gặp mặt không ôm ấp hôn hít, vẫn cứ cảm thấy thiếu chút gì đó.
Diệp Thành buồn bực đi bên cạnh Kỳ Lưu Hỏa. Hai người cứ đi cứ đi mãi không ngừng.
Kỳ Lưu Hỏa đi đến đau chân rồi, “Hay là…… Chúng ta mở app dẫn đường đi? Hoặc là, hỏi một vị đàn chị nào đó……”
Diệp Thành: “……”
Trường học quá lớn khiến cho Diệp Thành xung phong nhận việc dẫn đường đã đi lạc như trong dự kiến.
Cuối cùng, Diệp Thành đã đưa được Kỳ Lưu Hỏa đến dưới cổng tòa nhà ký túc xá. Nhưng anh lại lưu luyến không rời.
Kỳ Lưu Hỏa cực kỳ sợ Diệp Thành tìm không thấy ký túc xá của chính anh.
Diệp Thành: “…… Trời ạ, tớ chỉ là cảm giác phương hướng kém thôi…… Ký túc xá của chúng ta không cách nhau là bao, tớ thật sự biết đường đi mà.”
“Vậy được rồi…… Nếu không tìm thấy thì nhớ gọi điện thoại cho tớ,” Kỳ Lưu Hỏa nhìn sang bốn phía sau đó nhanh như chớp nhón mũi chân ôm Diệp Thành một cái, “Buổi tối cùng đi ăn cơm đi, yên tâm, tớ sẽ không lạc đường.”
“Được……” Diệp Thành đỏ mặt sững sờ tại chỗ, nhìn theo bóng dáng Kỳ Lưu Hỏa kéo theo vali hành lý bước nhanh lên lầu.
Diệp Thành: Hình như sức lực của cô lại lớn hơn rồi. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Kỳ Lưu Hỏa là người cuối cùng về đến phòng ký túc xá. Cô vừa đẩy của một cái, các nữ sinh đang ríu rít nói chuyện trong ký túc xá liền im bặt quay sang nhìn cô.
Kỳ Lưu Hỏa ngượng ngùng chào hỏi với mọi người, “Hi……”
Các nữ sinh đồng thời gật đầu chào lại “Hi…… Chào cậu……”
Cậu lớn lên…… Thật xinh đẹp.
Sau đó mọi người thân quen với nhau hơn, tự giới thiệu với nhau. Kỳ Lưu Hỏa được phân ở giường dưới. Đến lúc cô thu dọn xong toàn bộ đồ dùng cá nhân thì trời đã muộn, sắp đến 6 giờ tối.
Trưởng phòng ký túc xá của bọn họ tên là Thi Tiểu Sương dẫn đầu đứng dậy, “Chúng ta cùng đi ăn cơm đi?”
“Tớ không đi, tớ có hẹn với bạn trai cùng nhau ăn rồi.”
Động tác thu dọn đồ đạc của Kỳ Lưu Hỏa liền dừng lại.
Lời này không phải do cô nói, mà là một nữ sinh khác tên Kỷ Từ nói.
Vẻ mặt của Thi Tiểu Sương rõ ràng là không vui.
Một nữ sinh khác tên là Vương Lê vẫn luôn không nói chuyện với mọi người đã bị cụm từ “Bạn trai” k1ch thích, liền xoay người lại ôm chặt cánh tay Kỳ Lưu Hỏa, “Tiểu Hỏa, chúng ta cùng đi ăn cơm.”
Kỳ Lưu Hỏa: “……”
“Đừng nói với tớ là cậu cũng có bạn trai đấy nhé.” Giọng điệu của Vương Lê nâng cao lên, Kỳ Lưu Hỏa có chút mờ mịt. Vừa mới vào đại học, cô vẫn hy vọng có thể quen thêm được nhiều bạn mới.
“Tớ……”
Trưởng phòng ký túc xá Thi Tiểu Sương cũng chạy đến ôm lấy cánh tay của Kỳ Lưu Hỏa, cũng không chỉ trích bất kỳ ai, chỉ nói, “Tớ là ký túc xá trưởng, tớ cảm thấy này chúng ta vừa mới vào trường, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm cũng không quá đáng, các cậu cảm thấy đâu?”
Kỳ Lưu Hỏa suy nghĩ một chút. Kỳ thật Thi Tiểu Sương nói vậy cũng không phải không có đạo lý.
Nếu có thể, mọi người trong ký túc xá ít nhất sẽ phải ở cùng nhau suốt bốn năm đại học. Mặc dù chuyện cãi vã bất hòa là không thể tránh khỏi, nhưng nên có ý thức giảm bớt cọ xát là chuyện nên làm.
Diệp Thành sẽ thông cảm cho việc cô muốn xây dựng quan hệ tốt đẹp với bạn cùng phòng. Mà mọi người trong ký túc xá đều vẫn còn xa lạ, ấn tượng ban đầu là rất quan trọng. Mọi người vẫn nên cùng nhường nhau một bước thì hơn. Dù sao sau này, thời gian cô ở bên Diệp Thành chắc chắn sẽ nhiều hơn bạn cùng phòng.
【 Kỳ Lưu Hỏa: Cậu đang ở ký túc xá sao? 】
【 Diệp Thành: Ừ ừ 】
【 Diệp Thành: Có phải cậu muốn đi ăn cơm với bạn cùng phòng phải không? 】
【 Kỳ Lưu Hỏa:……】 Đúng là tri kỷ! Con giun trong bụng cô sao?
【 Diệp Thành: Mọi người trong ký túc xá của tớ nói muốn cùng nhau ăn cơm, tớ vốn không định đi. Nhưng tớ cảm thấy nữ sinh các cậu sẽ thích cùng nhau ăn cơm hơn đúng không? 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Ừ, nói là cùng đi. 】
【 Diệp Thành: Vậy đi thôi, bọn tớ cũng đi, nói không chừng còn có thể chạm mặt đấy. [ Moaz ]】
“Đi không?” Thi Tiểu Sương lại hỏi Kỳ Lưu Hỏa.
Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Đi.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Từ đầu đến cuối, thái độ của Kỷ Từ đều rất cao ngạo, có lẽ là chướng mắt những người bạn cùng phòng này, “Bạn trai tớ lái xe tới đón tớ. Anh ấy rất bận, hôm nay ăn cơm với tớ xong sẽ phải đi luôn.”
“Ồ —” Vương Lê cố tình kéo dài giọng, “Vậy đi thôi, kỳ thật ngay từ đầu việc cùng đi ăn cơm cũng chỉ là lời mời bình thường thôi. Cậu phản ứng lớn như vậy làm gì?”
Chủ yếu là thái độ của Kỷ Từ chọc giận mọi người, không đi thì không đi thôi, sao phải tỏ thái độ giống như mọi người thiếu nợ cô ta, đâu cần phải tức giận như vậy cơ chứ.
Kỷ Từ quay sang nhìn ba người bọn họ, “Phản ứng của tớ làm sao? Tớ chính là như vậy đó, đâu cần thiết lấy lòng các cậu. Nói không chừng tớ chỉ ở đây một đoạn thời gian ngắn liền dọn ra ngoài ở.”
“……” Những người còn lại hai mặt nhìn nhau, càng cảm thấy đầu óc của Kỷ Từ có bệnh.
Kỳ Lưu Hỏa cùng bọn họ đi xuống lầu, nhìn thấy trước cửa ký túc xá có một chiếc siêu xe màu đen đang đỗ lại. Có một người đàn ông trung niên bụng phệ đứng ở trước mui xe, thỉnh thoảng cúi nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn về phía cửa ký túc xá.
Kỷ Từ từ ký túc xá chạy thẳng đến chỗ ông ta.
“Trách không được…… Vênh váo tự đắc như vậy, thì ra là người có tiền.” Thi Tiểu Sương nhỏ giọng nói.
Vương Lê nhíu mày, “Cậu có chắc là người có tiền không? Mặc dù người đàn ông này trông giống ba của cậu ấy…… Nhưng mà cậu…… Mẹ nó, bọn họ đang hôn……”
Kỳ Lưu Hỏa cũng sững sờ khi chứng kiến cảnh tượng ấy.
Tình cảm là người ta…… dựa vào tiền mà có.
Kỷ Từ bước lên siêu xe của bạn trai. Chiếc xe phóng qua ba người bọn họ lao vun vút đi.
Thi Tiểu Sương híp mắt nhìn chằm chằm đuôi xe của người ta, “May mà chúng ta là cẩu độc thân…… Loại bạn trai như này…… Có thể tiêu hóa được sao?”
Vương Lê cũng gật đầu, “Ăn không tiêu…… Vẫn là làm cẩu độc thân tốt hơn.”
Ba chữ cẩu độc thân kia lại bị nhắc tới. Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy vẫn nên giải thích một chút, “Cái kia…… Tớ không phải là cẩu độc thân.”
“Hả?” Thi Tiểu Sương trừng lớn hai mắt.
Vương Lê cũng kinh ngạc, “Có bạn trai à? Cũng đúng, cậu xinh đẹp như vậy cơ mà. Quen nhau từ cấp ba hả?”
Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Ừ……”
“Cậu ta học ở trường nào?” Thi Tiểu Sương hỏi.
Kỳ Lưu Hỏa vò đầu, “Học cùng trường chúng ta.”
“Đàn anh à?”
“Không phải…… Cũng giống như chúng ta, là tân sinh viên.” Kỳ Lưu Hỏa giải thích.
Trong đầu thầm nghĩ, nếu Diệp Thành là đàn anh của cô, phỏng chừng cũng không thi nổi vào trường này đâu. Làm gì có cô gái nào nhìn thấy gương mặt đẹp trai ấy của anh mà còn có thể nhẫn nhịn nghiêm túc học tập không yêu đương cơ chứ……
“Tân sinh viên…… À phải,” Dường như Thi Tiểu Sương vừa nhớ tới cái gì đó, “Sáng nay có một bạn tân sinh viên siêu cấp đẹp trai! Lúc cậu ấy làm thủ tục nhập học đứng ở ngay trước tớ! Trời ạ…… Đẹp như thiên thần vậy.”
“Có phải là cậu bạn tên Diệp Thành hay không?” Vương Lê hỏi, “Ở trong diễn đàn tân sinh viên…… Có rất nhiều người đăng ảnh chụp lúc cậu ấy làm thủ tục ở trên đó. Các đàn chị đã kéo cậu ấy vào diễn đàn. Thật sự rất đẹp…… Học thiết kế, mà bản thân cậu ấy đã là một tác phẩm nghệ thuật.”
Kỳ Lưu Hỏa không hiểu ra sao, có lẽ Diệp Thành vừa vào diễn đàn đã bị mọi người coi như khỉ trong rạp xiếc mà xem đi?
Thú vị thú vị.
“Tiểu Hỏa, cậu biết không?” Thi Tiểu Sương hỏi. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Diệp Thành sao? Tớ biết, cậu ấy là……”
“A a a! Tớ nhìn thấy cậu ấy rồi!” Vương Lê bắt đầu thét chói tai!
Ba người bọn họ vừa đến trước cửa nhà ăn thì ở phía đối diện có bốn nam sinh đi tới. Người đi cuối cùng mà một nam sinh dáng người cao gầy chân dài da trắng, tóc trên đầu bị cắt ngắn, toàn thân toát lên vẻ lưu manh xen lẫn một chút văn nhã, chính là Diệp Thành.
Diệp Thành vừa nghe thấy tiếng thét chói tai, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn thử.
Sau đó thấy được Kỳ Lưu Hỏa đang đứng trước mặt mình.