Lôi Lạc Thiên đang định làm tiếp chuyện tiếp theo thì…..
“Éo éo” bụng Trình Lam kêu rất đúng lúc nhưng Trình Lam cũng chẳng hề đỏ mặt , còn liệt kê một tràng dài mấy món mình muốn ăn.
Lôi Lạc Thiên không hề tức giận , ngược lại còn kêu người chuẩn bị cho cô thêm mấy món nữa .
Sau khi Trình Lam và Lôi Lạc Thiên ăn no, thì cô bị anh đè ra tra tấn một cách dã man tàn bạo khiến cho mặt Trình Lam đỏ lự như tôm luộc.
“An Mục Long là do em giết”.Lôi Lạc Thiên ôn nhu nhìn Trình Lam nằm trên đùi mình , ánh mắt tuy bình thản nhưng trong lòng không khỏi khổ sở một phen sau khi biết hết cuộc sống suốt năm qua của Trình Lam nhưng cô không hề kể về thân phận thật sự của mình.
“Đúng”.Trình Lam cũng không hề giấu diếm anh.
“Vậy ,em là Cherry”.
Trình Lam gật đầu thay cho câu trả lời , ánh mắt thì vẫn hướng vào điện thoại, đó là chiếc điện thoại lúc trước của Trình Lam, lão đại vẫn giữ trong người mọi lúc mọi nơi.
Bỗng tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện .
Trình Lam liền bật dậy chạy vào phòng tắm , cô cũng chuẩn bị đồ của mình rồi.
Lôi Lạc Thiên thấy cô chạy đi , bèn khôi phục khuôn mặt hàng ngày :
“Vào đi”.
Trình Lam bước vào khẽ giọng:
“lão đại, bữa tiệc sắp diễn ra”.
Lôi Lạc Thiên ra lệnh cho Tế Phong ra ngoài chờ ở cửa, rồi cũng bước về phía phòng tắm mở cửa phòng tắm rồi bước vào trong.
Trình Lam giật mình khi có người vào cô đang không mặc gì cứ thế quay lại nhìn xem ai vào cô hốt hoả kêu “Lão đại sao anh lại sao đây, anh mau đi r….! “chưa kịp nói hết câu thì Lôi Lạc Thiên đã tiến lại gần Trình Lam mà hôn ngấu ngiến môi cô tay Lôi Lạc Thiên không an phận mà đặt trên ngực cô rồi từ từ xoa lắn trên đó.
Trình Lam mở to mắt trừng trừng nhìn anh rồi nhanh chóng đáp trả lại sau đó chỉ nghe thấy tiếng r3n rỉ của phụ nữ và tiếng thở rốc của đàn ông bên trong phòng tắm.
Một lúc thì thấy Trình Lam được Lôi Lạc Thiên bế ra trên người cô và anh đã được mặc trang phục chỉnh tề, nhưng thấy Trình Lam có vẻ mệt mỏi sau trận cuồng nhiệt vừa rồi.
Trình Lam khoát tay anh bước ra ngoài.
Tề Phong nhìn thấy cô thì không khỏi sững sờ, khẽ gọi :
“Lam Lam”.
“Tề Phong , vẫn khỏe chứ ? “Trình Lam lém lỉnh hỏi lại, đưa tay ra định ôm Tề Phong nhưng bị Lôi Lạc Thiên kéo lại.
Tề Phong thấy sát khí của Lão đại không khỏi rùng mình :
“Vẫn tốt , Lão đại tìm cô suốt một năm nay”.
“Tôi biết”.Cô mỉm cười trả lời lại.
Trình Lam cứ hỏi , Tề Phong không hề ngần ngại trả lời.
Để cho đám thuộc hạ đằng sau đổ mồ hôi vì sát khí của Lão đại.
Đại sảnh rộng lớn , hoa lệ cực kỳ ồn ào nào nhiệt bỗng chốc im bặt khi có sự xuất hiện của Lôi Lạc Thiên.
Anh vẫn như mọi ngày, không hề trải truốt , chỉ là theo sau ít thuộc hạ hơn thôi.
Nhưng điều họ chú ý và kinh ngạc là bên cạnh có một người phụ nữ.
Vì vậy những tiếng xì xào bắt đầu vang lên ,tuy họ nói nhỏ nhưng biết bao nhiêu nên âm thanh thành hơi lớn .Thấy họ như vậy ,Trình Lam cũng không hề dấu :
“Hello.
Im Cherry”.Đồng thời còn khuyến mãi thêm một nụ cười.
Trừ Lôi Lạc Thiên , tất cả mọi người trong đại sảnh đều kinh ngạc , kể cả Tề Phong.
Lý do duy là vì Cherry rất nổi tiếng trong giới sát thủ ,thân phận lại là đàn ông mà tên phụ nữ nên mọi người ngạc nhiên cũng phải.
Một vài ông trùm ngớ người trong chốc lát rồi lại nhận ra đây là người từng làm việc cho mình ,nay lại thấy đứng bên cạnh Lôi lão đại bèn cung kính dâng rượu.