Đi lên đến phòng, đóng cửa phòng lại.
Ngồi lên giường giơ hệ thống lên ngang tầm mắt, rồi dỗ dỗ nói.
“A thống đừng giận nữa, khi nãy chẳng phải ta sợ nếu mà mở túi đồ ra lỡ là một vật to, hay là kim quang lấp lánh hay là gì đó tạo âm thanh lớn.
Lúc đó dưới nhà có Diệp Tịch thì chẳng phải là không biết giải thích thế nào sao.”
Nghe Thanh Hoà nói thế hệ thống rốt cuộc mới có phản hồi.
[Hệ thống: Thật sự sao ký chủ thân thân?]
Quá dễ dỗ đi! Thanh Hoà nghĩ thế nhưng mặt ngoài không hiện tiếp tục nói.
“Đương nhiên! Ngươi phải tin tưởng ký chủ thân thân của ngươi chứ! Nỡ lòng nào mà a thống lại nghi ngờ ta.” Thanh Hoà giả mù sa mưa khóc lên mà ôm tim, kỹ thuật diễn hoàn toàn không đi tâm, có thể nói là nát nhừ, thế mà hệ thống lại tin.
Ngay lập tức cuốn quít bay lên giải thích dỗ lại ký chủ của nó.
[Hệ thống: Không phải, không phải ký chủ thân thân, hệ thống không có nghi ngờ ký chủ thân thân lạp.]
Thanh Hoà: “Thật chứ?” Cũng quá dễ dỗ đi?
Hệ thống nghe thế ngay lập tức gật đầu lia lịa, trả lời.
Hai cái đậu đậu mắt kia đều toả ra cỗ nghiêm túc.
[Hệ thống: Thật sự, thật sự, thật sự.]
“Thế hiện tại mở túi đồ này nha, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ta với a thống a.” Thanh Hoà nói tay lấy túi đồ trong không gian ra mà cảm thán.
Bộ dáng ngốc ngốc thế này không ghẹo cũng không chịu được a.
Nghe được Thanh Hoà nói thế hệ thống lập tức ứng hoà.
[Hệ thống: Ân ân ân, mở ra túi đồ xem xem có gì lạp ký chủ thân thân.]
Ánh mắt của cả hai đều tập trung vào túi đồ trong tay của Thanh Hoà.
Theo nút buộc bị gỡ ra, đồ vật bên trong rớt xuống giường.
Đó là một…..!cuộn sách?.
Trầm mặc, trầm mặc là đêm nay khang kiều.
Thanh Hoà cầm lên cuộn sách đó, xem xét thông tin của nó:
[Sách kỹ năng nhập môn(cơ sở)
Lựa chọn rút ra: (Kỹ năng)]
Sau khi thấy thông tin của đồ vật, hệ thống phát ra kinh ngạc thanh âm giải thích.
[Hệ thống: A a a a a!! Ký chủ thân thân đây là đồ tốt lạp, mặc dù đây chỉ là kỹ năng nhập môn thôi, nhưng là nó là có thể tùy theo mong muốn để chọn kỹ năng muốn học lạp.]
Hệ thống cảm khái.
[Hệ thống: Học tập cái gì cũng vậy, cơ sở luôn là thứ quan trọng nhất lạp~.]
Nghe hệ thống nói thế, Thanh Hoà hỏi: “A thống, thường những vũ khí chuyên dụng để chiến đấu với huyết tộc thì thường là vũ khí nào.”
[Hệ thống: Ký chủ thân thân, những vũ khí chuyên dụng đại đa số là những vũ khí lạnh thôi lạp, gần như không có vũ khí nóng chuyên dụng, nếu có thì chỉ có thể là được một cá nhân hoặc tổ chức cải tiến, hoặc là những vũ khí sát thương tầm rộng bình thường cũng sẽ không được sử dụng lạp.]
[Hệ thống: Chưa kể đến việc làm thế tốn nhiều kinh phí, mà tổn thương trên diện rộng rất dễ bị lan đến, cùng với rất cồng kềnh nếu là hoả lực lớn, khó khăn khi giao chiến đâu lạp.]
“Ân.” Thanh Hoà nghe thế thì hai tay giao nhau gác dưới cằm, ngồi trầm tư suy nghĩ.
Hệ thống thấy Thanh Hoà suy nghĩ thế thì hỏi.
[Hệ thống: Ký chủ thân thân có muốn hay không sử dụng đạo cụ lạp?]
Nghe hệ thống hỏi thế Thanh Hoà trả lời: “Không sử dụng, cứ để đó đi sau khi kiếm được vũ khí thích hợp, thì ta sẽ sử dụng nó.”
[Hệ thống: Tốt, ký chủ thân thân.]
Thanh Hoà bỏ Sách kỹ năng nhập môn vào hệ thống không gian.
Sau đó, mở điện thoại đi tìm kiếm trên mạng xem xét những đạo trường dạy học.
Hệ thống thò qua tới xem, sau khi thấy Thanh Hoà đang tìm kiếm đạo trường thì thắc mắc hỏi.
[Hệ thống: Ký chủ thân thân đang tìm kiếm đạo trường để đi học lạp?]
Thanh Hoà: “Ân, đúng vậy.”
[Hệ thống: Tại sao phải kiếm đạo trường, trong khi ký chủ thân thân có thể chọn học tập kỹ năng, sẽ có cơ sở vững chắc rồi sau đó là bản thân tiếp tục học lên thôi lạp?]
“Ân, ta cần tìm được vũ khí thích hợp nhất với bản thân.
Đi đến các đạo trường là nơi tham khảo tốt nhất.
Sau khi biết bản thân thích hợp với vũ khí gì thì ta sẽ sử dụng nó a.” Thanh Hoà vừa cười vừa giải thích cho hệ thống ngốc này.
Hắn cầm hệ thống lại hỏi thăm ý kiến.
“A thống, ngươi xem cái đạo trường nào được đâu, sau khi về chúng ta sẽ đi đến xem luôn.”
Sau khi xem được một lát thì Thanh Hoà để ý đến giờ cũng hơi trễ.
“A, mấy cái này tối chúng ta lại tra tiếp sau A thống, bây giờ chuẩn bị đi dạo mua đồ vật thôi.
Tranh thủ vài bữa còn ở đây chơi cái đã, rồi về nước thì cũng sẽ không thảnh thơi thế này.” Bây giờ bản thân Thanh Hoà mới nhớ lại, bản thân hắn còn có thân phận của một sinh viên đâu..