Mới vừa thoát ra, điện thoại lại vang lên một thông báo, là Lâm Cảnh chia sẻ tin tức.
Sau đó lại mở lên một lần nữa.
Anh chuyển tiếp một đoạn quản cáo được đăng bởi weibo chính thức của LW do cô với anh cùng nhau quay.
Bọn họ còn đồng thời tag cô với Lâm Cảnh trong bài viết.
LW cũng biết weibo cá nhân của cô rồi.
Tô Đào cũng chuyển tiếp lại weibo của LW, suy nghĩ hai câu kiểu hình thức rồi đăng lên cùng.
Làm xong những chuyện này, lại tiếp tục cùng Ninh Mạn Ni nói chuyện mấy câu thì Lưu Niên gọi tới kêu cô qua đó.
Một đường từ cánh gà đến nơi ghi hình cô gặp rất nhiều thí sinh, vẻ mặt của bọn họ đều không được tốt lắm.
Tô Đào và Lưu Niên nhìn nhau một cái, bước chân đi nhanh hơn một chút.
Lưu Niên giật mình nói, “Đệt! Lúc mình gọi điện cho cậu chỗ này còn chưa có thảm như vậy đâu”
Sân khấu vô cùng lộn xộn, Triệu Duyệt và Trương Ngôn Phù đã rời đi rồi, đạo diễn đứng ở giữa sân khấu chỉ đạo nhân viên thu dọn hiện trường, trên mặt ông ta còn có mấy vết xước vẫn đang rướm máu, nhìn thấy mà giật mình khiến người khác khó mà bỏ qua được.
Không biết là do Triệu Duyệt cào hay Trương Ngôn Phù cào đây.
Tô Đào và Lưu Niên đi qua đó nói rõ ý định của bọn họ, lúc đầu đạo diễn còn không hài lòng, nhất quyết không chịu thả người, nhưng Tô Đào vẫn rất kiên quyết rút lui.
Dù sao thì người ta đã không muốn tham gia cuộc thi nữa không lẽ ông ta có thể ấn đầu bắt cô tham gia sao.
Đạo diễn bất lực đành phải đồng ý.
Đối mặt với Tô Đào, ông cũng có chút chột dạ.
Ra khỏi nơi ghi hình, Lưu Niên liền lái xe đưa cô về nhà.
* * *
Tập đoàn Hoàn Thị
Tô Thừa để trợ lý của mình đi truyền lời, nếu sau này ai còn dám dùng Triệu Duyệt thì chính là đối đầu với anh.
Trợ lý vâng một tiếng, sau đó bắt đầu đi thực hiện việc được phân phó.
Tập đoàn Hoàn Thị đầu tư vào rất nhiều lĩnh vực, điện ảnh là một trong số đó, Hoàn Thị rat ay hào phóng dù là đạo diễn hay nhà sản xuất cũng phải thừa nhận, anh nói không được dùng ai thì không ai dám dùng.
Tô Thừa đang cân nhắc xem có nên tự mình mở một công ty giải trí, sau đó chuyển cổ phần cho em gái nhà mình không.
Vẻ mặt Tô Thừa bình tĩnh, nhưng thực ra là đang hối hận sao lúc đó không phong sát bà ta luôn, nếu vậy sao bà ta có thể hung hăng càn quấy đến tận bây giờ.
Nhu Nhu đúng là quá mềm lòng rồi.
“Tô tổng”
Trợ lý gõ cửa bước vào.
“Làm xong rồi?”, mặc dù anh rất có lòng tin với khả năng làm việc của trợ lý nhà mình, nhưng từ lúc hạ lệnh đến giờ mới chỉ có 15 phút, ngay cả chỉ viết một lệnh phong sát thì cũng không thể nhanh như vậy.
Trợ lý đẩy kính, “Xem như.. xong việc”
“Cái gì gọi là xem như?”, lần đầu tiên anh thấy trợ lý của mình làm việc mơ hồ như vậy, bất cứ chuyện gì liên quan đến Nhu Nhu cũng không thể xảy ra sai sót được.
Anh rất không hài lòng với hai chữ ‘xem như’ này.
“Tô tổng, người trong vòng đều đã thực hiện phong sát với Triệu Duyệt rồi! Họ làm trước chúng ta”, trợ lý cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
Tô Thừa: “Ai làm vậy?”, câu trả lời này đối với anh có chút ngoài ý muốn.
Trợ lý lắc đầu: “Không tra ra được”.
Chỉ sợ là một nhân vật lớn, tin tức của đối phương vô cùng bí mật.
Tô Thừa: “Tiếp tục tra”
Đây là lần đầu tiên mà trợ lý không tra ra được một người, nếu như lúc này rat ay phong sát Triệu Duyệt thì chắc chắn không thể thoát khỏi quan hệ với Nhu Nhu được.
Không lẽ là do fan của Nhu Nhu làm sao? Tô Thừa cảm thấy chuyện này nhất định phải tiếp tục tra, nếu đối phương có mục đích không đơn thuần thì anh phải khiến hắn ta trả giá đắt.
Sau khi trợ lý rời đi, Tô Thừa đem kết quả nói cho các anh em khác.
Tô Lê: Anh ba, em cũng nghe nói đến, còn tưởng là do anh làm đó.
Anh vừa mới hết cảnh quay thì nghe được người ở đoàn làm phim nói về chuyện phát sóng trực tiếp, có người nói rằng Triệu Duyệt đã bị phong sát rồi.
Anh còn tưởng là Tô Thừa làm, đang định hỏi lại thì anh ấy đã gửi tin nhắn qua.
“Người này rất bí ẩn, anh vẫn chưa tra được gì”, Tô Thừa có chút thất bại, trong vòng hai ngày tới mà vẫn không tra được gì, có lẽ anh phải sử dụng đến vòng quan hệ của đại bá.
“Không tra được bất cứ thông tin nào sao?”, Tô Lê có chút kinh ngạc, là ai mà ngay cả anh ba cũng không tra được vậy.
Tô Thừa: “Ừm”
“Anh ta sẽ không có ý đồ gì với Nhu Nhu chứ, đúng không?”, Tô Lê trở nên có chút lo lắng.
“Yên tâm đi! Anh sẽ không để Nhu Nhu chịu bất cứ tổn thương gì”, anh phải đích thân chọn cho Nhu Nhu một vệ sĩ.
Tô Lê càng nghĩ càng cảm thấy không chắc chắn, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng gửi cho Tô Đào một tin nhắn.
“Nhu Nhu, gần đây nếu có người lạ nào quấy rối em thì phải nói cho anh biết đấy”
“Ở yên trong nhà, nếu có người lạ gõ cửa thì không được mở biết chưa, nếu là có shipper đến thì bảo họ để đồ ngoài cửa”
“Anh sắp quay xong rồi, em dọn qua nhà của anh ở một thời gian đi”
Tô Đào đang ngồi trên sô pha trêu Lục Lục, nhìn thấy tin nhắn lão ca nhà mình gửi thì có chút mơ hồ.
“Anh à, em đâu phải đứa trẻ 3 tuổi nữa”
“Hai chúng ta một ở lầu trên, một ở lầu dưới đó”
“Nếu là Triệu Duyệt thì anh không cần phải lo, em có thể chấp hẳn 10 người như cô ta, không phải lo lắng đâu”
Tô Đào cho rằng Tô Lê nhìn thấy Triệu Duyệt náo đến long trời nở đất trên weibo, anh trai khẳng định sợ cô ta đến trả thù cô.
Cô vẫn chưa biết chuyện Triệu Duyệt bị phong sát.
Tô Đào cười cười, “Anh yên tâm quay phim đi, em bảo đảm sẽ bảo vệ bản thân thật tốt, nếu cô ta dám đến trả thù! Xảy ra chuyện gì em sẽ gọi cho anh đầu tiên có được không hả?”
Tô Lê thở dài một hơi, Nhu Nhu từ nhỏ đã như vậy, chuyện gì cũng sợ anh sẽ lo lắng, anh hỏi cái gì thì cũng trả lời là tốt hết như vậy càng khiến anh lo lắng hơn.
Tô Lê: “Mỗi ngày đều phải gửi hai tin nhắn cho anh, môt sáng, một tối”
“Được, em bảo đảm!”, Tô Đào chụp ảnh cô và Lục Lục gửi qua đó, làm thành một cái biểu lộ cảm xúc.
Tô Lê bị cô chọc cười, nhiếp ảnh gia đứng bên cạnh bắt chọn khoảnh khắc mà chụp nó lại.