“Vâng, tuân lệnh sếp!””
Về phía bên Nhược Hy, cô đưa Như Hạ vào bên trong biệt thự, chị nhìn xung quanh trong nhà toàn là đồ đắt tiền, bên trong biệt thự lại còn khá rộng, chị tiến lên phía trước nói nhỏ vào tai cô:
“Hai ngày trước em kết hôn với Cố thiếu, sao chị lại không biết?”
Nhược Hy cho gọi người làm đem nước lên cho Như Hạ, sau đó mời chị ngồi xuống ghế rồi cô mới nghiêm túc trả lời:
“Em giấu chuyện kết hôn cũng là có lý do cả, nếu Thiếu Đình biết em kết hôn thì kế hoạch của em sẽ không hoàn thành mất! Cho nên, chuyện em kết hôn với Duật Hành, chị đừng nói với ai nha!”
Người làm trong nhà cùng lúc này đem ra ly nước cho Như Hạ, chị cầm lấy ly nước uống một ngụm rồi gật đầu nói với cô:
“Em yên tâm, chị sẽ giúp em giữ bí mật!”
“Được rồi chị, kịch bản của em đâu?”
Nói chuyện với cô nãy giờ, chị cũng quên mất là mình đến đây đưa kịch bản cho cô.
Như Hạ lấy trong túi xách một tập kịch bản dày, đưa nó cho cô rồi chị nói:
“Trong phim ca nhạc này, em sẽ vào vai chính đồng thời cũng là ca sĩ hát chính! Còn vai nữ phụ sẽ do Lam Giai Ninh đóng!”
Nhược Hy nhận lấy tập kịch bản, khẽ lật từng trang xem thì nhìn thấy tên đạo diễn lần này là Cố Ngụy Niên, cô ngước lên ngạc nhiên hỏi Như Hạ:
“Cố Ngụy Niên là đạo diễn à? Em nhớ cậu ấy chỉ là nhà đầu tư thôi mà!”
Như Hạ mỉm cười, cầm lấy điện thoại tra cho cô xem về thông tin của Cố Ngụy Niên rồi chị nói:
“Tối qua cậu ấy mới sửa lại thông tin cá nhân của mình trên baidu, nói rằng nhà đầu tư với đạo diễn đều là nghề nghiệp của cậu ấy!””
Nhắc đến đây, Như Hạ mới nhớ hình như Ngụy Niên là em trai của Ngụy Châu, chị liền hỏi cô ngay:
” Hình như Cố Ngụy Niên là em trai ruột của Cố thiếu thì phải?”
Nhược Hy cầm lấy tách trà lên uống rồi khẽ gật đầu chị:
“Đúng, cậu ấy là em trai của Duật Hành! Đó là lý do lần trước quay MV cậy ấy cố tình làm khó Giai Ninh!”
“Ra là vậy! Vậy thì phim ca nhạc lần này, Lam Giai Ninh lại bị làm khó rồi!”
Duật Hành nói chuyện điện thoại xong cũng từ hoa viên bước vào trong, nhìn thấy cô đang nói chuyện vui vẻ với Như Hạ, anh cũng vui lây, Duật Hành tiến tới lại gần Nhược Hy rồi nói nhỏ:
“Lát nữa anh còn có công việc ở trụ sở phải giải quyết, em ở nhà ngoan được không?”
Nhược Hu ngước lên nhìn anh, khẽ nhìn sang Như Hạ rồi trả lời anh:
“Anh yên tâm, lát nữa em và Hạ tỷ còn phải đi mua sắm!”
“Vậy tôi nhờ Hạ tỷ chăm sóc cho vợ tôi giùm nha!”
Như Hạ gật đầu đáp lại anh.
Sau đó, anh đi lên phòng thay quân phục để chuẩn bị đến trụ sở.
Anh vừa lên phòng, cô đã nhanh chóng nói với Như Hạ:
“Chị ở đây chờ em nha, em lên phòng xem Duật Hành có cần em giúp gì không?”
Như Hạ khẽ đặt ly nước xuống rồi bảo cô:
“Ừ, em lên phòng đi! Chị đi dạo ở ngoài hoa viên!”
Nhược Hy gật đầu rồi cho người hầu đưa chị tham quan hoa viên trong biệt thự, sau đó cô đi lên phòng xem anh cần giúp gì.
Vừa mới mở cửa phòng ra, một bàn tay rắn chắc vươn ra ôm lấy cô vào lòng khiến cô giật mình mà hỏi anh:
“Anh làm gì vậy? Tự nhiên ôm em vậy!”
Duật Hành khẽ vỗ nhẹ lên lưng cô, đôi mắt anh đượm buồn rồi nói:
“Anh không ngờ tên Hàng Nhất đó lúc trước có ý định giết em nhưng lại không thành! Xin lỗi, là anh biết em quá muộn, nếu không em cũng sẽ không bị hn để mắt đến mà muốn làm hại em!”
Thấy vai anh đang run run tự trách mình, cô trấn an anh:
“Không sao rồi, chẳng phải bây giờ em vẫn còn lành lặn sao?”.