Cảnh quay này là cảnh quay chung của Nhược Hy và Giai Ninh nên cô ta cũng theo cô vào trong phòng thay đồ.
Trong lúc thay đồ, Giai Ninh vô tình nhìn thấy chiếc lắc tay của cô nên đã bắt đầu buông lời mỉa mai cô:
“Hình như chiếc lắc tay này tôi chưa thấy chị đeo lên bao giờ? Có phải Cố thiếu tặng cho chị không?”
Nhược Hy nghe lời nói của cô ta, cô khẽ chỉnh lại lắc tay rồi trả lời cô ta:
“Có phải hay không liên quan gì đến cô à?”
Giai Ninh chỉnh lại quần áo, lớp trang điểm của cô ta rồi tiếp lời cô:
“Quả nhiên sau khi rời xa anh Thiếu Đình, chị liền đi quyến rũ đàn ông!”
Không tranh cãi nhiều lời với Giai Ninh nữa, cô khẽ liếc nhìn cô ta bằng cặp mắt lạnh lùng rồi nói:
“Muốn nghĩ sao thì tùy cô, tôi không có tâm trạng để cãi với cô!”
Nói xong, Nhược Hy bước ra ngoài, Giai Ninh tức giận vì lời nói của cô nhưng vì buổi quay hôm nay nên cô ta phải kìm nén cơn giận của mình.
Cảnh quay này cô trong vai nữ cảnh sát rất ngầu, Giai Ninh cũng trong vai nữ cảnh sát nhưng lại là cấp dưới của cô.
Trong suốt quá trình quay, biểu hiện của cô vào vai nữ cảnh sát Trần Ý rất tốt, còn biểu hiện của Giai Ninh vào vai nữ cảnh sát Nhất Na có rất nhiều cảnh lỗi.
Ngụy Niên gương mặt rất nghiêm túc xem cả hai vừa diễn vừa hát, khi xem đến đoạn xét xử tội phạm của Giai Ninh cậu ấy bắt đầu tức giận đập bàn rồi quát:
“Lam Giai Ninh, cô có đọc qua kịch bản mà tôi giao không vậy hả? Chỗ này cô xét xử tội phạm phải biểu lộ cảm xúc tức giận khi hắn ta không chịu khai ra chứ không phải như cô diễn là nói nhiều với hắn ta!”
“Được được, để em diễn lại, Cố lão sư đừng tức giận!”
Nhược Hy do không có cảnh lỗi này, thay vào đó là diễn rất tốt nên cô có thể nhàn nhã uống trà cạnh đạo diễn, cô cúi người xuống nói nhỏ với Ngụy Niên:
“Chị thấy chỗ này cô ta diễn cũng không tồi mà, sao em lại bắt cô ta diễn lại chứ!”
Ngụy Niên quay sang nhìn cô rồi giải thích:
“Cô ta cố tình sửa đổi kịch bản của em thành tình tiết khác để cho dễ diễn nhưng lại bị em phát hiện, vì thế cảnh này không có nằm trong kịch bản của em, thế nên cho cô ta tự diễn lại để biết được cái sai của chính mình!”
Nhược Hy chăm chú nghe Ngụy Niên giải thích mà không biết rằng trong phòng làm việc có người đang giận đen mặt khi thấy cả hai nói chuyện vui vẻ với nhau.
Giai Ninh cuối cùng cũng hoàn thành xong cảnh quay này, tiếp theo là cô ta và cô có cảnh quay chung.
Cảnh quay này, Giai Ninh và Nhược Hy đang làm nhiệm vụ mật thiết, cả hai đều không biết rằng cảnh quay này sẽ quay trong phòng tối, cô lại là một người rất sợ tối vì lúc nhỏ, Nhược Hy khá là nghịch ngợm đã lén vào nhà kho trong biệt thự Lam gia và vô tình bị người hầu khóa cửa nhốt trong đó do cô ấy không hề biết cô đang ở bên trong, chính vì chuyện này mà cô sợ tối cho đến bây giờ.
Vì không để cho mọi người lo lắng, Nhược Hy đã cố hết sức để hoàn thành hết cảnh quay này.
Kết thúc cảnh quay này, Nhược Hy và Giai Ninh đều bước ra khỏi phòng tối, đột nhiên cô cảm thấy lồng ngực khá đau, cô cố gắng kìm nén nên hơi thở của cô lúc này khá mạnh.
Đợi mọi người đều đi ra ngoài trước, cô cố gắng ôm lồng ngực chạy vào nhà vệ sinh, nhưng khi đi được nửa đường, chịu không nổi nữa nên cô đã ngất trước cửa phòng làm việc của anh.
Cùng lúc này, A Thành cũng đang có chuyện muốn bàn với anh, vừa đến nơi cậu ấy ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhược Hy ngất xỉu trước cửa phòng nên đã gõ cửa gọi anh:
“Sếp, chị dâu ngất xỉu trước cửa phòng anh rồi! Mau đưa chị ấy đến bệnh viện đi!”
A Thành vừa dứt lời, Duật Hành ở trong phòng nhanh chóng sốt ruột chạy ra mở cửa thì thấy cô đã ngất với gương mặt xanh xao, không nghĩ ngợi gì nữa, anh giao công việc ở trụ sở cho A Thành rồi đưa tay lên bế cô vào lòng chạy ra ngoài rất nhanh.
Ngụy Niên vừa nhìn thấy anh bế cô ra ngoài đã nhanh chóng chạy theo hỏi:
“Anh hai, chị dâu bị sao vậy?”.