Duật Hành thở dài, khẽ gật đầu, cầm lấy tấm thẻ đen không giới hạn để trong hộp tủ cạnh giường ngủ đưa cho cô rồi nói:
“Em đang có thai nên nhớ phải đi cẩn thận đấy! Tấm thẻ này anh cho em, cứ quẹt thoải mái!”
Nhược Hy gật đầu cảm ơn anh, cô nhanh chóng cầm lấy tấm thẻ rồi nhanh chóng đi xuống lầu, cô vừa xuống đã có tài xế đứng đợi rồi, tài xế cung kính cúi người hỏi cô:
“Chào Cố thiếu phu nhân, sáng nay cô muốn đi đâu? Cố thiếu ra lệnh nói với tôi nếu cô muốn đi đâu, tôi sẽ nhận lệnh chở cô đến nơi an toàn!”
“Đưa tôi đến sân bay đi!”
Nhược Hy đi vào trong xe, tài xế nhanh chóng đưa cô ra sân bay.
“Nhược Hy bảo bối, tớ ở đây này!”
Vừa bước xuống xe, Lưu Vân đã vẫy tay chào cô từ đằng xa.
Nhược Hy nhanh chóng đi đến, ôm lấy Lưu Vân rồi nói:
“Cậu đó, tớ tưởng cậu sẽ không về nữa chứ!”
“Làm sao mà tớ lại không về được, tớ nhớ cậu lắm luôn!”
Nhược Hy khẽ buông Lưu Vân ra, nhìn xung quanh xem tình hình rồi nói nhỏ vào tai của cô ấy:
“Tớ nói cho cậu biết chuyện này, tớ kết hôn rồi, hiện tại đang mang thai con của anh ấy, 1 tháng nữa tớ và anh ấy sẽ tổ chức hôn lễ!”
Lưu Vân giật mình, ngạc nhiên hỏi lại cô:
“Thật sao? Là ai vậy? Không phải là Thiếu Đình đấy chứ?”
Thiên Ngọc sợ mọi người sẽ nghe thấy nên đã nhanh chóng kéo tay Lưu Vân vào trong xe của mình, cô nghiêm túc nhìn Lưu Vân nói:
“Tên tra nam đó mà xứng làm chồng của tớ à! Tớ hỏi cậu, cậu biết Cố Duật Hành không?”
Lưu Vân suy nghĩ một hồi, mới nhớ ra rồi giật mình nói:
“Là Cố thiếu soái mặt lạnh trong truyền thuyết mà, không lẽ chồng hiện tại của cậu là! “
“Suy đoán của cậu đúng rồi đấy!”
Nói chuyện một hồi với cô ấy, cô nhận được điện thoại của Tư Lộ:
“Bây giờ cậu cho tôi câu trả lời được chưa? Chiều nay 5 giờ ở nhà hàng XXX, cậu và Lưu Vân sẽ đến chứ!”
Nhược Hy suy nghĩ một hồi rồi nhanh chóng đưa ra quyết định:
“Được, chiều nay 5 giờ gặp, vậy nhé, tôi cúp máy trước đây!”
“Ai gọi cho cậu vậy? Không phải là Cố thiếu đấy chứ?”
Nhược Hy khẽ lắc đầu, đưa tay lên sờ trán của mình rồi trả lời Lưu Vân:
“Ái Tư Lộ gọi điện bảo chiều nay 5 giờ ở nhà hàng XXX đi họp lớp, cô ấy đích thân mời tớ và cậu cùng đi, tớ đã đồng ý rồi!”
Lưu Vân nắm lấy tay cô, lo lắng nói:
“Cậu điên rồi sao? Cậu không nhớ năm đó cậu ta đã đối xử như thế nào với cậu sao!”
Nhược Hy gật đầu, gương mặt xinh đẹp nhìn thẳng vào mắt Lưu Vân rồi nói:
“Tớ biết chứ, vì thế mới nhận lời đề nghị này! Không sao đâu, cậu cứ yên tâm, cô ta sẽ không dám làm gì tớ nữa đâu!”
Lưu Vân thở dài, cầm lấy tay cô mỉm cười nhìn cô:
“Được, tớ tôn trọng quyết định của cậu, chiều nay tớ sẽ đi cùng với cậu!”
Nhược Hy gật đầu, cô bảo tài xế lái xe đến trung tâm thương mại để cả hai cùng đi mua sắm, ăn trưa.
Vào trung tâm thương mại, cô và Lưu Vân mua rất nhiều quần áo, túi xách, cho đến khi Nhược Hy vừa ý với đôi giày cao gót đang để trên kệ bên cạnh, cô đang định lấy nó thì Lưu Vân cản cô lại:
“Nhược Hy, cậu đang có thai, không được mang giày cao gót đâu!”
Nhược Hy ngước lên nhìn cô ấy với gương mặt ủy khuất:
“Nhưng mà tớ rất thích đôi giày này, mua đôi giày này về, tớ hứa khi nào sinh con xong tớ mới mang!”
Lưu Vân nhìn cô hết cách, cô ấy khẽ xoa trán rồi nói với cô:
“Tớ khuyên cậu không được rồi, cậu tự xin phép Cố thiếu nhà cậu đi!”
Lưu Vân vừa dút lời, Nhược Hy cầm lấy điện thoại nhanh chóng gọi điện cho anh, Duật Hành bên trụ sở đang họp, nhìn thấy số máy của cô, anh mở điện thoại lên nghe:
“Hy Nhi, có chuyện gì mà gọi cho anh vậy?
Giọng nói của cô ủy khuất trả lời anh:
“Hành bảo bối, ở trung tâm thương mại, em rất vừa ý với một đôi giày cao gót, em có thể mua nó không?”
Duật Hành vừa lắng nghe cấp dưới trình bày về việc điều tra vụ án mới vừa nghe điện thoại của cô, nghe cô nói muốn mua đôi giày cao gót, anh liền nhanh chóng dứt khoát trả lời:.