03.
Ngày đầu tiên không có nhiệm vụ, đạo diễn sắp xếp chỗ ở cho chúng tôi xong thì để chúng tôi về nghỉ ngơi, buổi sáng ngày mai bảy giờ sẽ bắt đầu quay chương trình.
Tôi vội vàng ăn xong bữa tối liền chạy, vì phòng của tôi và Kỷ Bắc Thừa sát vách.
Tôi mà không chạy thì có khi bị vạch trần ngay.
Về đến phòng, tôi than ngắn thở dài, sự nghiệp diễn xuất của tôi đoán chừng sắp đứt gánh giữa đường rồi.
Con mẹ nó ai mà biết được cô gái bị tôi bẻ cong khi còn bé bây giờ lại là lão làng trong giới.
Nói về Kỷ Bắc Thừa, có lẽ tôi còn chưa giới thiệu rõ.
Kỷ Bắc Thừa, khi còn trẻ đã nổi tiếng, là ảnh đế tam kim trẻ tuổi nhất từ trước đến nay trong giới giải trí, từ khi debut đến nay chưa từng vấp phải scandal nào, nổi danh là đóa hoa lạnh lùng trong vòng giải trí.
Từ khi ra mắt đến nay anh ta đã tham gia mấy trăm bộ phim, đều là những bộ phim truyền hình, điện ảnh nổi tiếng trong nước.
Nhưng bắt đầu từ hai năm trước, anh ta ít nhận phim hơn.
Người hâm mộ suy đoán, có thể anh ta muốn quy ẩn sớm, nhưng đại đa số không tin vì dù sao Kỷ Bắc Thừa năm nay mới 28 tuổi, tiền đồ còn đang sáng lạng.
Tổ sản xuất thuê homestay dưới chân núi.
Đêm về gió núi mát rượi, tiếng ếch, nhái kêu inh ỏi như được trở về tuổi thơ.
Tôi đã tắm xong từ lâu, nằm dài trên giường chùm chăn che kín mít đầu vì sợ có người túm tôi kéo xuống giường.
Sau một hồi sợ hãi, tôi mê man thiếp đi.
Cảm giác ngủ chưa được bao lâu thì trời đã sáng rồi.
Tôi bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa nên nổi giận đùng đùng đi ra mở cửa với hai mắt thâm quầng như gấu trúc.
Quấy nhiễu mộng đẹp của người khác chẳng khác nào tàn sát tính mạng của người ta, hiểu không!
Vừa mở cửa ra thì tôi mới là người phải sợ.
Tôi – Kiều Tuế Nhiên, ba tuổi chọc chó, năm tuổi trèo tường, tự nhận khắp thiên hạ này không có địch thủ.
Cuối cùng năm hai mươi mốt tuổi này gặp được khắc tinh.
Bây giờ tôi như cá nằm trên thớt.
“Kỷ ảnh đế, anh, anh tìm em có chuyện gì không?”
Người đàn ông thân cao, chân dài, trên người mặc bộ đồ thể thao, làm nổi bật lên vẻ mềm mại trên cơ thể của anh ta.
Giọng nói lạnh lùng tự phụ, âm điệu cổ quái trong nháy máy đè bẹp khí thế lúc mới rời giường của tôi.
“Tỉnh ngủ chưa?”
Tôi ngây thơ gật đầu, tỉnh rồi tỉnh rồi.
Bị doạ tỉnh rồi.
“Tỉnh ngủ rồi là được, xuống ăn sáng.”
Hả?
Tôi ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy máy quay sau lưng Kỷ Bắc Thừa, bộ não hoạt động ngay lập tức.
Vãi!
Tôi vẫn còn đang mặc bộ đồ ngủ ultraman.
Tôi cả kinh không để ý sắc mặt người trước mắt, “Ầm” một cái đóng cửa lại.
Điều đầu tiên sau khi đóng cửa không phải là thả chó mà là lật tung phòng tìm điện thoại di động của tôi, mở livestream lên, quả nhiên, bão bình luận điên rồi.
Mắt không thấy, tim không đau, tôi chỉ có thể chặn bão bình luận lại, mở khu bình luận ra đọc.
“Lại thêm một ngày có thể khoe nam thần rồi, mặc đồ thể thao đẹp trai như vậy!”
“Hu hu hu, Kiều Tuế Nhiên thật hạnh phúc, tôi cũng muốn dịch vụ nam thần gọi dậy tại giường!”
“Lầu trên dùng từ mãnh liệt thế! Cơ mà tôi cũng muốn! Tôi muốn trở thành Kiều Tuế Nhiên trong 3 phút!”
“Muốn trở thành Kiều Tuế Nhiên trong 3 phút + 10086…”
Phù! Tôi ôm ngực thở phào nhẹ nhõm.
Còn tốt, đều nhờ hào quang rực rỡ của Kỷ Bắc Thừa.
Không ai để ý bộ đồ ngủ ultraman của tôi, cũng không ai nhìn thấy tôi chưa rửa mặt.
Trước khi xuống lầu, tôi nhìn cuốn sổ tay rách rưới trên bàn.
Đây là của chị quản lý Vu Tô tự tay đưa cho tôi, nghe nói là tâm huyết nhiều năm của chị ấy.
Sổ tay còn, tôi còn, sổ tay mất, câu tiếp theo không cần nói mọi người cũng hiểu rồi ha.,
Tôi nhìn chằm chằm vào nó hai giây, không do dự quăng thẳng vào trong vali.
Vũ khí bí mật lợi hại như thế sao có thể để nó bày ra trước mặt toàn dân thiên hạ.
Tôi tự nhận thấy rằng bản thân đã nắm vững tinh túy trong đó rồi.