*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Triệt Ngôn thấy mình là một người rất yêu anime.
Sau khi bị Du Tùy Thâm tra tấn vào buổi sáng, thế mà vẫn con sức chạy về trường.
Cả bốn năm đại học chẳng làm được gì, điều duy nhất cậu thấy tự hào đó chính là câu lạc bộ yêu anime và manga! Để xây dựng, tuyển thêm thành viên mới làm cho câu lạc bộ phát triển không là gì với Lâm Triệt Ngôn.
Lần này cậu muốn cos Ferid Bathory*, một ma cà rồng.
Trang phục có sẵn trong câu lạc bộ rồi, chỉ cần trang điểm nữa thôi.
Lâm Triệt Ngôn không biết trang điểm, mấy lần trước đều tìm đến thợ trang điểm giúp mình.
Bởi vì sáng nay phải chạy bộ, Lâm Triệt Ngôn quên mất, chỉ nhớ đến phải đi trung tâm văn hóa thôi, may mà trong câu lạc bộ vẫn còn mấy cô gái khóa dưới xung phong hỗ trợ.
Trong vòng một tiếng đã hoàn thành tạo hình.
“Em biết ngay anh tạo hình này đẹp mà!” Có một cô gái vừa gắn khuyên tai vừa nói với cậu, “Đàn anh, anh không biết đâu, lúc bọn em bỏ phiếu có Bawei, Sesshoumaru, Ferid Bathory, Kakashi* là bốn cái tên cạnh tranh nhau khốc liệt, mọi người suýt nữa thì đánh nhau đấy.”
Tóc trắng buộc đuôi ngựa yyds*, Lâm Triệt Ngôn hiểu rõ mấy người trong câu lạc bộ quá mà.
Nhưng mà cậu không ngờ chỉ một buổi tối không đụng đến điện thoại, lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
“Muốn xem không phải không có cơ hội, về sau còn nhiều triển lãm mà.”
“Nói thì dễ như thế.” Mãnh Duẫn Khánh chạm nhẹ vào tai trên đầu cậu, “Năm sau anh tốt nghiệp rồi, rất bận với đồ án tốt nghiệp đấy! Chỉ sợ anh không có thời gian.”
Lâm Triệt Ngôn nghĩ lại, cảm thấy có lý.
Không biết năm sau còn như này được không nữa! Khó mà nói cậu có tiếp tục làm coser nữa không, đây là một sở thích rất tốn tiền.
Lâm Triệt Ngôn nghĩ: “Không sao, về sau các em có thể nhìn ảnh để nhớ lại dáng vẻ anh hùng của anh.”
Thường ngày câu lạc bộ anime và manga không có hoạt động, lần này có triển lãm truyện tranh như một niềm vui của câu lạc bộ.
Mạnh Duẫn Khánh hào phóng bỏ tiền bao tiền xe.
Bọn họ cũng không vội đến triển lãm, có đến cũng không chen nổi, mục đích của nhóm chỉ đến giao lưu mà thôi.
Tối qua Lâm Triệt Ngôn ngủ không ngon, sáng nay lại phải dậy sớm, rồi còn phải tập thể dục, cơ thể mệt mỏi.
Nói với các đàn em trai gái mấy cậu liền ngồi dựa vào ghế.
Cả người mơ màng, vốn chỉ muốn nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, ai ngờ ngủ luôn.
“A, mẹ nó!” Một cô gái đang cầm camera thốt lên, hình như phát hiện Lâm Triệt Ngôn ngủ mất rồi, nhỏ tiếng nói, “Tôi nói cho mấy cậu biết, quay góc này tuyệt lắm! Tại sao tôi không phát hiện ra anh Ngôn rất hợp với Ferid Bathory sớm chứ!”
“Đây là gương mặt của câu lạc bộ đấy, hầu hết người ngồi ở đây đều đến vì anh ấy! Còn nói không đẹp được à!” Một cô gái khác lên tiếng, “Nhưng mà hơi kỳ nha, tôi có lướt tìm weibo của anh Ngôn từ lâu rồi, sao lại không thấy nhở.
Với ngoại hình này, ít nhất phải có chục nghìn người theo dõi nhỉ?”
“Cậu không biết à, nhóm trưởng nói, nhan sắc của anh ấy chỉ phục vụ cho câu lạc bộ.
Còn những thứ khác chỉ là vật ngoài thân thôi!”
“Tôi rất mong tý được chụp ảnh cùng với anh Ngôn! Aaaa, tối muốn nghe giọng anh ấy nữa, thỏa mãn hình tượng người chồng mơ ước của tôi!”
Mạnh Duẫn Khánh: “Nói nhỏ thôi, tôi thấy hình như anh Lâm rất mệt, để anh ấy ngủ một lúc.”
Trong xe lập tức im lặng, chỉ còn tiếng chụp ảnh nhỏ nhỏ.
Dựa vào kinh nghiệm xếp hàng hai tiếng vào dạo được có năm phút trước đây, lần này bọn họ đến đã qua giờ đông nhất.
Mặc dù vẫn rất đông nhưng không còn hàng dài cả phố nữa.
Lâm Triệt Ngôn mơ màng xuống xe, đang muốn dụi mắt, đột nhiên nhớ đến mình có trang điểm.
Đành phải chớp mắt vài cái, lấy kính áp trong màu đỏ trong túi ra.
Lâm Triệt Ngôn không thích cảm giác để kính áp tròng trong mắt, mặc dù không cảm nhận được nhưng tâm lý vẫn rất ghét.
“Có gương không?” Lâm Triệt Ngôn cười nhìn người đứng bên cạnh.
Đối phương lập tức đưa gương cho cậu.
Đôi mắt màu đỏ đã xong, Lâm Triệt Ngôn nhe răng nhìn hàm răng sắc nhọn của mình.
Rất tốt, đây chính là Ferid Bathory rồi.
Nhưng mà hơi mỏi chân.
Mùa đông rất lạnh, may mà tạo hình của Ferid Bathory có áo choàng bên ngoài.
So với nhân vật mặc váy còn đỡ hơn rất nhiều.
Hoạt động buổi sáng chưa kết thúc, nhà thầu có vẻ rất có tiền, mời rất nhiều ác giả và coser nổi tiếng, thành viên trong câu lạc bộ rục rịch, nhưng vẫn tiếc cơ hội chụp ảnh với Lâm Triệt Ngôn.
“Anh khồn đi đâu cả, mọi người tự đi chơi đi, nếu không đi sự kiện sẽ kết thúc đấy.” Lâm Triệt Ngôn nhìn thấy các cô gái đang nhìn về phía sân khấu, hầu hết là sinh viên năm nhất, nhìn dáng vẻ có lẽ là lần đầu tham gia triển lãm, nhìn thấy gì cũng mới lạ.
Cậu không đi nổi nữa, muốn tìm chỗ ngồi xoa chân.
Mạnh Duẫn Khánh: “Nếu không em ở lại với anh nhá.”
“Em cũng đi theo họ đi, không đi lại tiếc.” Lâm Triệt Ngôn nói, “Trung tâm văn hóa anh đi nhiều rồi, tý nữa chúng ta tập hợp lại chỗ cây cổ thụ.
Không phải em rất thích Lâm Mặc à? Lúc nãy anh thấy hắn có đến đấy.”
Mạnh Duẫn Khánh vẫn do dự.
Lâm Triệt Ngôn thở dài, “Anh không đi đâu cả, yên tâm, không phải hôm nay đến đây để giúp em tìm thành viên mới à? Đừng vì anh mà mất vui khi tham gia triển lãm.”
Lúc này Mạnh Duẫn Khán mới gật đầu.
Nhìn đám người rời đi, Lâm Triệt Ngôn cũng được nghỉ ngơi.
Nhưng mà chưa kịp ngồi ấm chỗ, một cậu nhóc khá giống học sinh cấp ba, nhìn chằm chằm cậu đến suýt đâm vào tường.
“Này…”
Hình như phát hiện Lâm Triệt Ngôn nhìn mình, lấy hết can đảm chạy đến.
Lúc này Lâm Triệt Ngôn mới phát hiện không phải con trai mà là một cô gái đáng yêu.
“Sao thế?”
“Tôi có thể chụp ảnh chung với cậu được không? Cậu cos Ferid Bathory đẹp quá!”
Lâm Triệt Ngôn cười, tình huống này xuất hiện rất nhiều, “Tất nhiên là được!”
“Weibo của cậu là gì? Tôi muốn theo dõi cậu, lúc đó cũng tiện gửi anh luôn!” Cô gái giơ điện thoại lên, nhìn rất vui vẻ.
Lâm Triệt Ngôn nói cậu không dùng weibo, suy nghĩ một lát, nói tên weivo câu lạc bộ cho cô gái.
Có lẽ được cô gái dẫn đầu, một lúc sau có rất nhiều người tìm Lâm Triệt Ngôn xin chụp ảnh, còn có một vài người mang theo máy ảnh chuyên nghiệp.
Lâm Triệt Ngôn cầm thanh kiếm của Ferid Bathory, tạo sáng rất thuần thục, nếu yêu cầu không vô lý, cậu đều đồng ý.
Lúc sau có yêu cầu gì không thì cậu không biết.
Lâm Triệt Ngôn nghĩ, thôi thì có thêm kỷ niệm cũng tốt.
“Ferid Bathory…”
Đúng lúc cậu đang định tạo dáng, một cô gái cos Đồ Sơn Hồng Hồng* đột nhiên chạy về phía cậu.
Lâm Triệt Ngôn: “Muốn chụp ảnh à?”
“Giọng nói của cậu hay quá, tôi muốn quay một video ngắn có được không?”
Lâm Triệt Ngôn liếm nhẹ răng năng của mình, lần đầu được khen giọng hay, hơi xấu hổ, “Có thể, cô muốn quay kiểu gì?”
“Chính là câu thoại kinh điển ý, hai chứ thôi.”
Câu thoại “Aha” kinh điển của Ferid Bathory, Lâm Triệt Ngôn yêu thích nhân vật này vì lý do này.
Nói thật cậu thấy hơi xấu hổ.
Nhưng Lâm Triệt Ngôn nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của Đồ Sơn Hồng Hồng.
Được rồi.
“Aaaaa, cậu ăn đứt mấy Ferid Bathory tôi gặp rồi đó!”
“Cậu là coser chuyên nghiệp à? Sao tôi chưa từng gặp.
Cậu có thể cho tôi thông tin liên lạc được không.
“Tôi đã gặp nhiều người cos Ferid Bathory rồi, hầu hết đều là con gái! Tôi rất thích giọng nói quyến rũ của cậu đó!”
“Thông tin liên lạc thì không, nhưng weibo thì có thể.”
Lâm Triệt Ngôn nói một câu Aha, xung quanh bất đầu hò hét, càng ngày càng nhiều người đến xin chụp ảnh.
Hết yêu cầu này đến yêu cầu khác.
Lâm Triệt Ngôn đều đáp ứng.
Cậu rất thích nơi ồn ào, hiểu rõ người này muốn gì, người kia muốn nghe cái gì.
Khi cậu đang định nói trang weibo câu lạc bộ yêu thích anime và manga của đại học Z, đột nhiên vai cậu có người đèn lên.
Quay đầu lại nhìn, là một anh chàng đẹp trai mặc cổ trang màu đỏ.
Hình như là một nhân vật trong game nào đó, Lâm Triệt Ngôn thấy quen quen nhưng không nhớ ra được.
“Anh cũng muốn chụp ảnh à? Chụp kiểu gì?”
Đối phương ngạc nhiên, “Lâm Triệt Ngôn?”
Lâm Triệt Ngôn ngẩn người, may mà xung quanh ồn ào, chắc không ai nghe được tên của cậu.
Nhưng mà cậu trang điểm đậm như này rồi, sao vẫn có người nhận ra.
Mà đối phương là ai? Theo lý mà nói, anh chàng đẹp trai như này cậu phải nhớ rõ mới đúng.
“Ngại quá, lớp trang điểm hơi dày, anh là?”
“Xích Tạp Uyên.” Đối phường cười mỉm, “Cậu không nhớ tôi à?”
Lâm Triệt Ngôn: “??? A, thì ra là anh!”
Cứu tôi, tôi biết anh là ai đâu.
“Hôm qua cậu và Du Tùy Thâm bỏ tôi dưới trời tuyết…”
Lâm Triệt Ngôn nhớ lại! Càng nghĩ càng sợ.
Bỏ đối phương lại không phải do cậu mà! Là Du Tùy Thâm chứ.
Nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: “À, không ngờ anh cũng thích cosplay nha! Hahaha, nhìn đẹp lắm.”
“Không may rồi.” Xích Tạp Uyên nhìn Lâm Triệt Ngôn đang ngơ ngác, khó hiểu hỏi: “Du tổng không nói cho cậu biết hả? Triển lãm truyện tranh lần này do SY tổ chức!”
Lâm Triệt Ngôn: “???”
“À, đúng rồi, đây là nhân viên SY của chúng tôi.
Mọi người muốn tiếp tục theo dõi cậu ấy, có thể theo dõi trò chơi phong cách cổ trang của SY.” Xích Tạp Uyên nhìn mọi người đang ồn ào xin thông tin liên lạc, mỉm cười, ngăn Lâm Triệt Ngôn quảng cáo cho trang weibo của câu lạc bộ…
Lâm Triệt Ngôn: “Không phải, tôi…”
“Tối qua Du tổng gọi cho tôi nhớ tiếp đón các cậu, nói rõ phải chăm sóc cậu.” Xích Tạp Uyên đẩy cậu ra khỏi đám đông, rẽ trái, rẽ phải đến nơi không có nhiều người.
“Hôm qua tôi ôm cậu có một cái, thế mà Du khối băng cũng tức giận, nên không nói với cậu chứ gì.”
Lâm Triệt Ngôn: “…”
Xích Tạp Uyên đánh giá Lâm Triệt Ngôn từ trên xuống, tặc lưỡi nói: “Khó trách, người có thể làm cho tên lạnh lùng như Du Tùy Thâm nhớ mãi không quên nhiều năm, Ferid Bathory, cổ tôi đây, cậu có muốn hút máu của tôi không?”
Lâm Triệt Ngôn không hiểu ý nhớ mãi không quên là gì, chỉ cảm thấy bị đối phương nhìn chằm chằm đến nổi da gà, vội vàng muốn bỏ chạy.
“Tôi đi theo câu lạc bộ đến đây, bây giờ sự kiện sắp kết thúc rôi, tôi phải quay về.”
“Haizz, không phải chồng cậu bảo cậu đến tìm tôi để làm việc à?” Xích Tạp Uyển mở to đôi mắt.
“Không phải.” Lâm Triệt Ngôn xoa xoa đôi chân hơi đau, lẩm bẩm nói, “Hắn cũng không phải chồng của tôi.”
Xích Tạp Uyên: “Hai người chưa kết hôn?”
Lâm Triệt Ngôn không thể tiếp tục đề tài này nữa.
Xích Tạp Uyên lắc đầu, làm bộ cao thâm khó đoán, “Như này đi, các cậu đi dạo triển lãm xong, tôi mời các cậu ăn cơm.”
Lâm Triệt Ngôn mới không thèm ăn cơm với hắn, “Chúng tôi có tận mười mấy người lận! Hơn nữa rất kén ăn, bỏ đi.”
“Vừa hay! Dù sao cũng là công ty trả, không cần tiết kiệm đâu!” Xích Tạp Uyền phất tay cười, “Tôi xong việc rồi! Chúng ta đi luôn đi! Bây giờ đi vẫn còn sớm đấy!”
(*) Ferid Bathory là nhân vật trong bộ anime Thiên Thần Diệt Thế:
Nguồn ảnh: Trong ảnh.
(*) Bawei – Cậu bé hình ảnh:
(*) Sesshoumaru – Khuyển dạ xoa:
(*) Kakashi – Naruto:
(*) Tóc trắng buộc đuôi ngựa yyds: hình như là tóc giả thôi.
Ai chơi Genshin Impact thì đây là kiểu Barbara để hay sao á.
(*) Đồ Sơn Hồng Hồng – Hồ Yêu Tiểu Hồng Nương:
Tất cả nguồn ảnh mình lấy trên internet.
Mình cũng không rõ ai là tác giả.
Nên mong mọi người bỏ qua..