[Văn án]
Khương Dư Sanh biết Bạc Tô từ thuở niên thiếu, đó là một Bạc Tô đầy lạnh lùng và kiêu ngạo, giống như mặt trăng trên núi tuyết.
Mọi người đều nói con gái nhà họ Bạc là người máu lạnh. Bạc trong Bạc Tô là bạc trong bạc tình, là bạc trong bạc bẽo.
Nàng cố tình không tin.
Mãi cho đến bước đường cùng, sau ngàn dặm truy tìm, Bạc Tô đứng giữa đám đông, nhíu mày, thốt ra câu “không quen biết” đầy lạnh nhạt, đập tan mọi ảo tưởng của nàng.
Sương mù giăng kín lối, nàng bị bỏ lại trong gió tuyết.
Nhiều năm sau gặp lại, Khương Dư Sanh đã không còn ý định ngoảnh về quá khứ nữa. Nhưng Bạc Tô lại hôn lên môi nàng trong mưa bụi triền miên, hỏi nàng: “Bây giờ, chúng ta là gì của nhau vậy?”
Không ai biết tại sao người dẫn chương trình luôn tỉnh táo và thận trọng nhất Bắc Thành lại sẵn sàng hủy hoại sự nghiệp của mình, phớt lờ những tin đồn, si mê một nữ chủ cửa hàng ăn vô danh trên đảo nhỏ.
Chỉ có Bạc Tô mới hiểu rằng nàng là giấc mơ mà ánh trăng không thể níu giữ khi cô mười tám tuổi. Ở tuổi ba mươi, cô lại một lần nữa tìm về nốt chu sa hằn sâu trong trái tim mình.
『 Cuộc đời là chốn hoang vu. Mong người và tôi mãi có đủ can đảm để không sợ chệch hướng. Đuổi gió đuổi trăng, không sợ núi xuân. 』
*
Tên truyện: Nơi mặt trời chiếu rọi (Sơn nam thủy bắc).
Thể loại: Hiện đại, yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, thanh mai trúc mã, chính kịch chữa lành.
+ Hơn kém nhau 2 tuổi.
+ Chủ nhà hàng dịu dàng lý trí x Người dẫn chương trình lạnh lùng hướng nội.
Nhân vật chính: Khương Dư Sanh, Bạc Tô.
Nàng – Khương Dư Sanh (姜妤笙 – Jiang Yusheng)
Cô – Bạc Tô (薄苏 – Bo Su)
Nhân vật phụ: Trang Truyền Vũ, Thẩm Già Hòa.
Tóm tắt: Đóa hoa kiêu sa hạ phàm.
Quan niệm: Cuộc sống là cánh đồng vô tận. Cuộc sống rất ngắn ngủi, nên phải tuyệt đẹp.
Editor: Eirlys.
Bình luận