Rượu quá ba tuần, bầu không khí tại hiện trường đang nóng lên.
Ngay cả Lê Tư Viễn cả chiều nay tâm tình luôn không tốt cũng lộ ra nụ cười dễ chịu, cụng ly rượu với Chu Tử Kiện.
Làn đạn trong phòng trực tiếp cũng là một khoảng hòa thuận vui vẻ:
“Có rượu có thịt, có gió nhẹ có bầu trời đầy sao, còn có bạn bè tâm sự lý tưởng, niềm vui lớn nhất đời người cũng không như thế này!”
“Không hiểu sao có chút ấm áp, nhìn vậy tôi cũng muốn gia nhập cùng bọn họ!”
“+1.”
Khi vô số cư dân mạng đang cảm khái, kích động phát ra âm thanh hâm mộ, bất thình lình nghe được một câu như vậy của Hoắc Yến.
Trong giây lát làn đạn trầm mặc.
Trường quay nháy mắt lặng ngắt như tờ, mọi động tác của các khách mời cũng dừng lại.
Tống Triết Hàm thầm nghĩ rốt cuộc cũng tới rồi, hắn hơi cụp mắt xuống che đi ý cười trong mắt mình.
Chu Tử Kiện và Văn Tương Nguyệt chậm rãi nhìn nhau, đều nhìn thấy tia kinh ngạc trong mắt đối phương.
Tình huống gì đây?
Lê Tư Viễn cũng có chút ù ù cạc cạc, nghi hoặc giương mắt nhìn Hoắc Yến, sau đó ánh mắt rơi trên người Đoạn Hạo Nghiêm, vẫn không hiểu rõ được nguyên nhân, lại quay đầu nhìn Diệp Lạc Dao, sau đó hắn liền thấy biểu cảm kích động không che giấu được trên mặt Diệp Lạc Dao.
Lê Tư Viễn ngay lập tức tỉnh ngộ, hơi nhướng mày từ từ nhếch khóe miệng.
Hai người duy nhất vẫn đang ở ngoài tình hình chỉ có Lưu Nghiên và Lục Bác, hai người tràn đầy nghi hoặc nhưng không thể trực tiếp mở miệng hỏi, chỉ có thể đem ánh mắt dò hỏi tập trung trên người nhân vật chính Hoắc Yến.
Mà Diệp Lạc Dao đã sớm biết được sự thật nhìn thẳng vào Đoạn Hạo Nghiêm phía đối diện, không che giấu được sự phấn kích hưng phấn trên mặt mình:
【 Tiếp theo đến lượt anh nói rồi, Đoạn Hạo Nghiêm! 】
Ánh mắt hưng phấn của Diệp Lạc Dao quá mức rõ ràng, cư dân mạng trong phòng trực tiếp tức khắc tỉnh ngộ:
“Ánh mắt này của Diệp Lạc Dao —— cho nên có dưa à?!”
“Nhìn ánh mắt của Diệp Lạc Dao tôi liền biết không đoán sai! Dưa tới dưa tới ——.”
“A a a a vậy dưa lần này có liên quan đến Hoắc Yến?”
“Tôi nghe thấy cái tên Tô Thụy rồi, Tô Thụy chẳng phải là một diễn viên từng hợp tác với Yến ca trước đây sao?”
Fans Hoắc Yến bỗng dưng giật mình:
“Không phải chứ?”
Trực giác của cư dân mạng luôn nhạy bén, bọn họ nhanh chóng ép hỏi:
“Cho nên fans các cô biết được cái gì rồi?”
Fans Hoắc Yến vội vàng lắc đầu giải thích:
“Có khả năng, bọn tôi cũng là vừa nghe Hoắc yến nhắc đến tên Tô Thụy xong mới nghĩ đến Tô Thụy đó?”
Cư dân mạng càng tò mò hơn:
“Cho nên rốt cuộc là chuyện thế nào?”
“Ba người? Chẳng lẽ tình tay ba như chúng ta tưởng tượng!”
“Oa a ——.”
Cư dân mạng ăn dưa lập tức trở nên kích động.
Lúc này, tầm mắt của những người có mặt tại trường quay đầu đổ dồn trên người nhân vật chủ chốt là Đoạn Hạo Nghiêm, mà biểu cảm của Đoạn Hạo Nghiêm quả thật vô cùng giàu dư vị.
(*) Giàu dư vị — câu này ý chỉ biểu cảm khiến người ta phải suy nghĩ.
Khoảnh khắc nghe đến cái tên “Tô Thụy”, trong đầu Đoạn Hạo Nghiêm lập tức trống rỗng, gã không dám tin mà nhìn Hoắc Yến, nhất thời không trực tiếp mở miệng đáp trả.
Đoạn Hạo Nghiêm thật không nghĩ tới Hoắc Yến vậy mà sẽ chủ động mở đầu chủ đề này, còn ở ngay trước ống kinh, ở trước mặt nhiều khách mời như vậy.
Chẳng lẽ Hoắc Yến cảm thấy cho dù chuyện hắn vứt bỏ Tô Thụy này bị lộ ra ngoài cũng sẽ không có bất luận ảnh hưởng nào đến sự nghiệp của hắn?
Có phải hắn có chút kiêu ngạo quá mức rồi hay không?
Sắc mặt Đoạn Hạo Nghiêm tức khắc có chút khó coi, trong mắt tràn đầy tức giận.
【 Này? Anh hai vừa nhắc đến tên Tô Thụy cái là Đoạn Hạo Nghiêm liền tức giận? 】
【 Chắc chắn rồi, xem ra sau khi Tô Thụy chia tay với anh hai mình liền đi tìm Đoạn Hạo Nghiêm, chắc còn thêm mắm thêm muối nói rất nhiều điều xấu về anh hai mình với hắn đúng không? 】
【 Nhưng sao Đoạn Hạo Nghiêm lâu như vậy còn không nói chuyện? Chẳng lẽ lúc chiều Tô Thụy cũng xem trực tiếp, phát hiện anh hai mình cũng tham gia tống nghệ cho nên đã nói trước với Đoạn Hạo Nghiêm gì đó? 】
Tần Diệu hơi gật đầu rất khó phát hiện.
Phán đoán của Diệp Lạc Dao rất có khả năng.
Có thể thấy, từ lúc buổi chiều Đoạn Hạo Nghiêm vừa lên xe liền gây phiền toái cho Diệp Lạc Dao, Đoạn Hạo Nghiêm không phải một người bình tĩnh, tích cách hắn có chút bốc đồng.
Câu Hoắc Yến vừa nói có thể nói là cú sốc đối với Đoạn Hạo Nghiêm, nhưng sở dĩ hiện tại Đoạn Hạo Nghiêm vẫn có thể giữ bình tĩnh không nói chuyện lâu như vậy, khả năng duy nhất chính là vì Tô Thụy căn dặn.
Hơn nữa, có thể cảm nhận rõ Đoạn Hạo Nghiệm hiện đang cố gắng cáp chế cơn tức giận trong lòng, còn thường xuyên hướng ánh mắt về phía những khách mời khác, hiển nhiên đang chờ một vị khách mời nào đó đứng ra lên tiếng giải vây.
Nhưng, cực kỳ đáng tiếc.
Nếu đổi thành là tống nghệ khác, trong số các khách mời lúc này chắc chắn sẽ có người đứng ra hòa giải hạ bậc thang, sau dó nhẹ nhàng bâng quơ mà lướt qua chuyện này.
Nhưng cố tình Đoạn Hạo Nghiêm lại tới tống nghệ này của bọn họ.
Phải biết tống nghệ của bọn họ chỉ ghi hình một kỳ đã được cư dân mạng thân thương đổi tên thành 《 Cùng nhau ăn dưa 》.
Tần Diệu nhìn về phía Chu Tử Kiện Văn Tương Nguyệt.
Kỳ trước chính là vì Chu Tử Kiện đứng ra giải vây, kết quả không cẩn thận liên lụy kéo cả bản thân vào, lần này Văn Tương Nguyệt còn ở bên cạnh, Chu Tử Kiện hiển nhiên sẽ càng cẩn thận hơn, trừ khi thật cần thiết còn không sẽ không lên tiếng.
Lưu Nghiên cũng chịu thiệt ở kỳ trước, ghi hình tống nghệ xong quay về liền bị người đại diện kéo đi tham gia lớp học, hạ quyết tâm không dính líu đến loại chuyện này.
Mà Lục Bác với tư cách là khách mời mới tới, cái gì cũng không rõ, hơn nữa buổi chiều liên tục khiến Lê Tư Viễn và Tống Triết Hàm không vui, lúc này hắn càng không nên nói nhiều.
Về phần những khách mời còn lại ——
Bọn họ không đốt lửa, không thêm dầu vào lửa đã là tốt lắm rồi!
Tầm mắt của Tần Diệu lần lượt quét qua Tống Triết Hàm, Lê Tư Viễn, cuối cùng rơi trên người Diệp Lạc Dao.
Không ngoài dự đoán, trên mặt bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều mang theo một tia kích động và hưng phấn.
Người duy nhất kiềm chế một chút cũng chỉ có Tống Triết Hàm, dù sao hắn vẫn còn nhớ rõ nhân thiết của mình.
Mà Diệp Lạc Dao và Lê Tư Viễn, vẻ hóng chuyện tự nhiên hiển lộ trên gương mặt của hai người họ, thậm chí không có chút ý định che giấu!
Cho nên, sự mong chờ có khách mời chủ động đứng ra giải vây của Đoạn Hạo Nghiêm, xác định là sẽ tan tành!
Quả nhiên, sau khi kiên nhẫn chờ đợi một phút, biểu cảm trên mặt Đoạn Hạo Nghiêm có một vết rạn nứt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, thậm chí còn sốc hơn khi nghe câu nói vừa rồi của Hoắc Yến.
Lâu như vậy rồi, tại sao vẫn không có ai đứng ra nói câu nào?
Đã tĩnh lặng một phút đồng hồ rồi!
Diệp Lạc Dao thấy vậy, không nhịn được đưa tay che đi khuôn mặt bắt đầu muốn cười:
【 Không phải chứ, Đoạn Hạo Nghiêm thật sự đang chờ bậc thang à? 】
【 Rốt cuộc là ai cho hắn cái ảo tưởng này vậy! 】
Cư dân mạng trong phòng trực tiếp cũng không ngờ Đoạn Hạo Nghiêm trong khoảng thời gian một phút kéo dài vẫn không nói một câu nào:
“Không phải chứ, sao Đoạn Hạo Nghiêm không nói chuyện?”
“Chẳng lẽ hắn không muốn tiếp tục chủ đề này cho nên chờ khách mời hạ bậc thang?”
Cư dân mạng tựa hồ tức khắc đoán ra được lý do, sau đó làn đạn lập tức càng nhanh hơn:
“A?”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha.”
“Đoạn Hạo Nghiêm, trước khi anh tham gia chương trình không tìm hiểu thư rốt cuộc anh đã tham gia chương trình gì sao?”
“Mau nhìn, ở đây có một người hiền lành này!”
Diệp Lạc Dao xác thật cười có chút khoa trương, người có mặt đều không nhịn được nhìn sang.
Hoắc Yến càng không nói nên lời, nếu là dưa của người khác, Diệp Lạc Dao cười như vậy cũng không sao, nhưng cố tình chuyện này có liên quan đến mình, Diệp Lạc Dao vẫn vô tâm vô phế mà cười được.
Hoắc Yến nhịn không được, đưa tay ra bóp vai Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao vội vàng quay đầu.
Thấy Hoắc Yến căn bản không có nhìn cậu, ánh mắt hắn vẫn luôn rơi trên người Đoạn Hạo Nghiêm ngồi đối diện, chủ động phá vỡ sự trầm mặc: “Đoạn Hạo Nghiêm, sao anh không nói chuyện?”
Đoạn Hạo Nghiêm lập tức tức giận trừng Hoắc Yến.
Không nhìn ra hắn không muốn tiếp tục chủ đề này, Hoắc Yến còn hỏi cái gì mà hỏi?
Nhưng cũng bởi vì Hoắc Yến mở miệng nên đã hoàn toàn cắt đứt đường lui hòa giải của hai người.
Cho nên Hoắc Yến thật sự không sợ chuyện này bị lộ ra ngoài?
Đoạn Hạo Nghiêm cảm thấy không tưởng tượng được, đồng thời lại nghĩ đến tin nhắn buổi chiều mà Tô Thụy gửi cho mình, bực tức trong lòng càng lớn hơn.
Tên tra nam Hoắc Yến này rõ ràng đã vứt bỏ Tô Thụy rồi, vậy mà Tô Thụy còn muốn nói giúp hắn! Ở trong lòng Tô Thụy, rốt cuộc Hoắc Yến có bao nhiêu trọng lượng?
Đoạn Hạo Nghiêm nghĩ tới đây đầu lưỡi đều chua loét.
Buổi chiều gã cũng chỉ khiến Diệp Lạc Dao trở nên khó coi một chút, Tô Thụy còn cố ý gửi tin nhắn cho gã nói sau khi ghi hình xong còn tìm Diệp Lạc Dao và Hoắc Yến gây phiền toái nữa, sau này sẽ không để ý đến mình nữa.
Kết quả Đoạn Hạo Nghiêm nghe theo lời Tô Thụy nói không đi gây phiền với Hoắc Yến và Diệp Lạc Dao, hiện tại phiền phức lại tìm đến cửa nhà gã!
Đoạn Hạo Nghiêm không khỏi cười lạnh một tiếng, không còn đè nén cơn giận trong lòng nữa, giương mắt nhìn chằm chằm Hoắc Yến: “Cậu muốn nghe tôi nói cái gì? Nghe tôi nói với mọi người cậu như thế nào bỏ rơi……”
“Như thế nào bỏ rơi một bạn trai cũ đang mang thai tìm người mới?” Hoắc Yến trực tiếp đánh gãy lời nói của Đoạn Hạo Nghiêm, tươi cười không chạm tới đáy mắt: “Tô Thụy nói như vậy với anh?”
Hoắc Yến nói không nhanh không chậm, tốc độ vừa phải.
Bất kể là các khách mời có mặt hay là khán giả mạng đang xem trực tiếp đều nghe rõ hoàn chỉnh câu này.
Nhưng nghe rõ là một chuyện, hiểu thì lại là một chuyện khác.
Ngay khi Hoắc Yến vừa dứt lời, toàn bộ làn đàn đều là dấu hỏi chấm, fans nghi hoặc, cư dân mạng nghi ngờ, cho đến khi nghe thấy một tiếng “a”.
“Đợi đã! Tôi không nghe nhầm đấy chứ?”
“Không phải, Hoắc Yến vừa nói cái gì?”
“Có phải anh ấy nói bỏ rơi bạn trai cũ mang thai hay không?”
“A?”
“Mang thai?”
“Bạn trai cũ?”
“A?”
Biểu cảm của các khách mời có mặt càng kinh ngạc hơn.
Cậu nói cái gì?
Đàn ông? Có thể mang thai?
Ai cơ?
Sẽ không phải chính là Tô Thụy mà cậu/anh vừa nói đấy chứ?
Cho nên Tô Thụy mang thai, còn bị anh/cậu bỏ rơi?
Lê Tư Viễn trực tiếp cường điệu ồ lên một tiếng.
Tống Triết Hàm hưng phấn che miệng, biểu cảm rất hài lòng, quả nhiên dưa này đủ kích thích! Không phụ hắn mong chờ lâu như vậy!
Chu Tử Kiện và Văn Tương Nguyệt càng kinh ngạc hơn,
Chu Tử Kiện không tin Hoắc Yến sẽ là người làm ra loại chuyện này, lắc đầu không ngừng nhìn Văn Tương Nguyệt, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Không thể nào? Không có khả năng! Hoắc Yến không phải loại người đó……”
Não bộ của Lưu Nghiên và Lục Bác trực tiếp ngừng hoạt động.
Bọn họ nghe thấy cái gì?
Đây là nội dung bọn họ có thể không mất tiền nghe được sao?!
Cứu mạng ——
Ngay cả Tần Diệu cũng có chút ngạc nhiên.
Dù đã sớm biết Hoắc Yến bị Tô Thụy lừa tiền lừa tình cảm, nhưng hắn thật sự không biết Tô Thụy vậy mà còn mang thai!
Thậm chí Tần Diệu trong một khắc nào đó mà nghi ngờ, đứa trẻ sẽ không phải thật sự là của Hoắc Yến đấy chứ?
Mà đạo diễn và nhà sản xuất của tổ chương trình càng thêm hoang mang.
Không phải…….. bộ dáng vừa nãy của bọn họ không phải đang hòa thuận vui vẻ, vừa ăn thịt nướng vừa uống rượu sao?
Sao chỉ trong hai phút ngắn ngủi lại biến thành như hiện tại rồi?
Hoắc Yến à!
Cậu là khách mời thường trú sẽ tới vào lần sau của chương trình chúng tôi, chúng ta có vài lời nếu không đừng nói bậy nữa được không!
Nhưng nhà sản xuất không nhìn được nhìn sao số liệu hậu trường, số lượng người online trong phòng trực tiếp lúc này đã một đường tăng lên, thậm chí trực tiếp vượt qua số liệu tốt nhất của phòng trực tiếp ở số thứ nhất!
Nhà sản xuất khó khăn nuốt một ngụm nước miếng: “Thật ra……. như vậy……. Cũng rất được?”
Đạo diễn sáp tới xem số liệu, rất khó để không tán đồng.
Cũng may bọn họ đã đoán trước tín hiệu trên thảo nguyên không tốt, mang theo thiết bị vệ tinh bằng không phòng trực tiếp ngày hôm nay sẽ tạm thời ngừng lại.
Nhưng đây không phải trong điểm, trọng điểm là câu nói kia của Hoắc Yến rốt cuộc là có ý gì!
Rất nhanh, mọi người liền biết được đáp án ———
Chỉ thấy sắc mặt Đoạn Hạo Nghiêm đột nhiên lạnh xuống, âm thanh càng lạnh hơn: “Chẳng lẽ không phải?”
Khóe miệng của Diệp Lạc Dao đã sớm không chịu không chế mà giương lên.
【 Nhìn phản ứng của Đoạn Hạo Nghiêm, vậy Tô Thụy thật sự nói như vậy với hắn? 】
【 Chậc chậc chậc, chính là không ngờ tới, Đoạn Hạo Nghiêm vậy mà cũng là một tên luyến ái não. Nếu đổi thành học sinh cấp 3, có lẽ sẽ không bị Tô Thụy xoay vòng vòng! 】
Tần Diệu nghe thấy lời này của Diệp Lạc Dao, lập tức an tâm, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng áy náy vì vừa rồi đã nghi ngờ Hoắc Yến.
Mà Hoắc Yến ngược lại lại trực tiếp bật cười.
Đoạn Hạo Nghiêm không ngờ tới vào thời điểm này Hoắc Yến còn có thể cười, cơn tức giận của gã lên đến đỉnh điểm: “Cậu cười cái gì? Có cái gì buồn cười? Lẽ nào cậu còn muốn giảo biện nói cậu không bỏ rơi Tô Thụy đang mang thai?”
Hoắc Yến buồn cười ngắt lời Đoạn Hạo Nghiêm: “Tôi nói tôi muốn giải biện khi nào? Tôi thừa nhận, tôi vứt bỏ Tô Thụy.”
Cho nên hắn cười là bởi vì hắn đang cười nhạo chính mình trước kia không nhìn rõ con người, cũng cười Diệp Lạc Dao nói quả nhiên không sai, Đoạn Hạo Nghiêm cũng là một tên luyến ái não.
Nhưng các khách mời khác nghe thấy lời này của Hoắc Yến liền trố mắt.
Không phải……
Hoắc Yến cậu biết cậu thừa nhận cái gì không?
Làn đạn trong phòng trực tiếp lúc này càng thêm mưa máu gió tanh.
“???”
“Đại ca…… Hoắc Yến! Không, anh……”
“Tôi mẹ nó mắt trợn tròn rồi.”
“Tui tăng xông, nếu biết sớm Hoắc Yến tham gia show thực tế sẽ tự hủy, vậy chi bằng anh đừng tham gia nữa!”
“Tôi nên nói cái gì……. TRA NAM!”
Còn có rất nhiều fans Tô Thụy nghe thấy động tĩnh trực tiếp xông thẳng đến phòng trực tiếp.
Kết quả bọn họ vừa vào liền nghe thấy sự thật oanh tạc như vậy, tại sao đàn ông có thể mang thai thì bọn họ không muốn nghiên cứu sâu, fans Tô Thụy chỉ đau lòng Tô Thụy:
“Tôi đã nói tại sao gần đây Tô Thụy nhà chúng tôi không có hoạt động gì…….”
“Hoắc Yến anh còn là người sao? Anh ngay cả Tô Thụy đang mang thai cũng vứt bỏ?”
“Đệt mợ, tôi chịu hết nổi rồi, tức quá đi mất!”
Đoạn Hạo Nghiêm cũng tức giận, gã thậm chí từ vị trí đứng dậy: “Hoắc Yến! Cậu có thái độ gì vậy!”
Chu Tử Kiện nhận ra không ổn, vội vàng đứng dậy ngăn Đoạn Hạo Nghiêm, hạ giọng nói: “Tiểu Đoạn, bình tĩnh chút, chúng ta còn đang ghi hình……”
Đoạn Hạo Nghiêm đã tức đến mức hai mắt đỏ ngầu, nhưng cũng ma nghe thấy câu này của Chu Tử Kiện mới không thật sự xông lên.
Thấy cảnh này, làn đạn trong phòng trực tiếp lại bùng nổ, fans Tô Thụy càng thêm tức chết.
Khoảng thời gian dài như vậy bọn họ không nhìn thấy hoạt động của Tô Thụy, đều đoán rốt cuộc Tô Thụy đã xảy ra chuyện gì, các fans mỗi ngày đều lo lắng ăn không ngon, ngủ không yên.
Kết quả hiện tại lại nói cho bọn họ biết Tô Thụy bởi vì mang thai con của Hoắc Yến, còn không may bị Hoắc Yến vứt bỏ mới không xuất hiện trước mặt công chúng, các fans sao có thể chấp nhận kết quả này?
Trên làn đạn thậm chí có người yêu cầu Hoắc yến cút khỏi giới giải trí.
Cho đến khi một làn đạn đột nhiên nhảy ra:
“Đợi đã! Các cô mau nhìn vẻ mặt của Diệp Lạc Dao!”
Lời này vừa xuất hiện, các khán giả mới lần lượt lấy lại tinh thần vội vàng nhìn Diệp Lạc Dao trong màn hình.
Tổ chương trình rất hiểu khán giả muốn xem cái gì, ngay khi Hoắc Yến bắt đầu họ đã trực tiếp cắt cảnh cận mặt dành riêng cho Hoắc Yến. Diệp Lạc Dao ngồi cạnh Hoắc Yến, camera đương nhiên cũng ghi lại rõ ràng biểu cảm trên mặt cậu.
Chỉ thấy Diệp Lạc Dao lúc này hai tay che mặt, bả vai nhanh chóng run lên thành một độ cung nhỏ.
Trông giống như ——
“Khóc rồi?”
“Không phải chứ?”
“Diệp Lạc Dao khóc?”
“Đợi đã, các cô nhìn kỹ lại xem? Sao tôi cảm giác cậu ấy đang cười?”
Một viên đã khuấy động ngàn cơn sóng.
“Tui cắt ống kính của Diệp Lạc Dao rồi nhìn kỹ, thật sự đang cười.”
“Cho nên Diệp Lạc Dao đang cười cái gì? Cái này có gì buồn cười?”
“Hoắc Yến không phải là anh hai của cậu ấy sao? Anh hai cậu ấy hiện đang ở trước ống kính thừa nhận hắn vứt bỏ bạn trai cũ đang mang thai, cái này thì có gì buồn cười? Trừ phi ———.”
Rất nhanh có cư dân mạng ăn dưa hỗ trợ hoàn thành câu này: “Trừ phi Diệp Lạc Dao biết đảo ngược tình thế!!!”
Không đợi cư dân mạng suy xét cẩn thận, liền thấy trong màn hình Hoắc Yến đột nhiên đứng dậy.
Khóe miệng Hoắc Yến vẫn treo nụ cười thanh thản, nhìn vẻ mặt đầy phẫn nộ của Đoạn Hạo Nghiêm hắn không có nửa điểm khó chịu, thậm chí Hoắc Yến còn chậm rãi đi tới trước mặt Đoạn Hạo Nghiêm.
Trái tim của Chu Tử Kiện vào khắc này bỗng nhảy lên, hắn vô thức đứng giữa hai người: “Hoắc Yến, cậu ———.”
“Đoạn Hạo Nghiêm.” Hoắc Yến nhìn thẳng vào mắt Đoạn Hạo Nghiêm, giọng điệu rất khó hiểu: “Tôi rất muốn hỏi anh, nếu đứa bé trong bụng Tô Thụy vốn không phải là của anh, anh sẽ nuôi con giúp cậu ta sao?”
Đoạn Hạo Nghiêm hừ lạnh một tiếng, không chút do dự nói: “Tôi đương nhiên sẽ……”
Không đợi Đoạn Hạo Nghiêm nói xong, Hoắc Yến nói tiếp: “Tôi cũng sẽ, cho nên lúc đó sau khi biết đứa bé trong bụng Tô Thụy không phải là của tôi, tôi cũng từng nghĩ sẽ chăm sóc cậu ta thật tốt, đợi cậu ra an tâm sinh đứa bé, bởi vì tôi thật sự rất thích cậu ra, từ khi còn đại học tôi đã bắt đầu yêu thầm cậu ta.”
Đoạn Hạo Nghiêm nghe tới đây liền sửng sốt: “Đợi đã, cái gì gọi là không phải là con của cậu?”
Các khách mời nghe thế hai mắt đều phát sáng.
Tống Triết Hàm càng kích động hơn thiếu chút nữa quên đi việc bảo trì nhân thiết của mình, hắn vội vàng đưa tay che miệng lại, không để bản thân bật cười lớn tiếng như Diệp Lạc Dao Lê Tư Viễn.
Diệp Lạc Dao sắp cười điên luôn rồi, thật không nhịn được mở miệng: “Cho nên Tô Thụy thật sự nói với anh đứa bé trong bụng cậu ta là của anh hai tôi?”
Sắc mặt Đoạn Hạo Nghiêm lập tức đông cứng, nhìn thẳng vào Diệp Lạc Dao: “Chẳng lẽ không phải?”
“Cậu ta thật……… kiên trì.” Diệp Lạc Dao cười đến mức nước mắt cũng phải chảy xuống: “Đi khắp tìm cha cho đứa bé!”
“Cậu có ý gì?!” Đoạn Hạo Nghiêm không nhịn được.
Cái gì gọi là đi khắp nơi tìm cha cho đứa bé?
Hơn nữa hắn không ngờ Hoắc Yến hèn nhát như vậy, thậm chí không dám thừa nhận việc mình đã làm.
“Hoắc Yến!” Đoạn Hạo Nghiêm rốt cuộc nhớ đến lời dặn của Tô Thụy, thay vì tức giận với Diệp Lạc Dao mà quay đầu nhìn Hoắc Yến: “Chẳng lẽ cậu không dám thừa nhận? Cậu ở trước ống kính nói là cậu vứt bỏ Tô Thụy, vậy sao cậu không dám thừa nhận đứa bé trong bụng em ấy là……”
“Anh có chứng cứ không?” Hoắc Yến ngắt lời gã.
“Chứng cứ gì?” Đoạn Hạo Nghiêm lẩm bẩm: “Tô Thụy, em ấy có thể không biết đứa bé là của ai sao?”
“Đúng vậy.” Diệp Lạc Dao phụ họa, cười gật đầu liên tục: “Tô Thụy có thể không biết đứa bé là của ai sao?”
Nói xong cậu cười nhìn Hoắc Yến: “Tôi từng cho rằng trên thế giới này có lẽ chỉ có anh hai tôi là một luyến ái não cấp nặng, tin rằng hai người nằm trên một chiếc giường là có thể mang thai, xem ra hiện tại phải thêm tên của Đoạn ca vào nữa.”
Đoạn Hạo Nghiêm không dám tin xoay đầu nhìn Diệp Lạc Dao.
Bên kia ngọn lửa đang cháy từ bếp nướng, Diệp Lạc Dao vẻ mặt vô tội mỉm cười.
【 Tôi nói gì sai sao? 】
【 Một chút cũng không sai cái nào! 】
Hoắc Yến vẫn có chút bất mãn khi Diệp Lạc Dao gọi hắn là luyến ái não, nhưng lúc này không phải là lúc phản bác lại Diệp Lạc Dao, hắn tiếp lời: “Vào tháng thứ hai khi tôi và Tô Thụy đang ở bên nhau, đã đưa cậu ta về nhà, bất chấp sự phản đối của ba mẹ tôi, nhất quyết muốn ở bên Tô Thụy. Thậm chí bởi vì Tô Thụy, tôi từng nghĩ đến việc cắt đứt quan hệ với người trong nhà, sau đó cùng cậu ta đăng ký kết hôn.”
Nhắc tới chuyện này, Hoắc Yến nhắm mắt lại một lát rồi hỏi: “Vậy sao anh không đoán thử, tôi vì Tô Thụy mà có thể cắt đứt quan hệ với gia đình, thậm chí từng nghĩ tới việc đăng ký kết hôn với cậu ta, vậy tại sao cuối cùng lại muốn chia tay với cậu ta?”
Trường quanh lại chìm vào chết lặng.
Trên mặt Đoạn Hạo Nghiêm tràn đầy kinh hãi.
Hoắc Yến vì Tô Thụy thậm chí còn muốn cắt đứt quan hệ với gia đình?
Thật hay giả?
Nhưng Tô Thụy nói với gã……
Diệp Lạc Dao nhìn ra suy nghĩ của Đoạn Hạo Nghiêm, mở miệng hỏi: “Đoạn ca, Tô Thụy từng nói chuyện này với anh không?”
Đoạn Hạo Nghiêm cắn chặt hàm răng, thật lâu mới chậm rãi lắc đầu: “Không…… em ấy nói với tôi……”
“Nói nhà chúng tôi không đồng ý cho cậu ta ở bên anh hai tôi, cho nên cuối cùng anh hai tôi chọn ba mẹ người nhà, vứt bỏ cậu ta?” Diệp Lạc Dao đại khái hiểu rõ Tô Thụy đã bịa ra những chuyện gì.
Đoạn Hạo Nghiêm ngẩn người: “Sao cậu biết?”
Diệp Lạc Dao nhìn vẻ mặt của gã liền biết mình đoán đúng, cậu không nhịn được lại bật cười.
【 Cho nên anh hai mình thật sự là một người oan uổng! 】
【 Khi ở bên nhau Tô Thụy ham tiền của anh ấy, chia tay rồi còn ở sau lưng nói xấu anh ấy! Thảm! 】
Tần Diệu cười mỉm.
Ai nói không đúng?
“Đoan ca, ngày đó anh hai đưa Tô Thụy về nhà, ngoại trừ anh ba tôi không có thời gian trở về, cả nhà chúng tôi đều có mặt. Khi đó anh hai nhắc đến việc muốn cắt đứt quan hệ với gia đình tôi, anh cả thậm chí còn dọa sẽ anh hai tôi phải bồi thường toàn bộ thiệt hại của công ty, anh ấy cũng không buông tay. Ngược lại Tô Thụy, cậu ta khuyên anh hai tôi đừng vì cậu ta mà cãi nhau với người nhà, anh biết tại sao không?” Diệp Lạc Dao vứt cho Đoạn Hạo Nghiêm một vấn đề.
Trong đầu của Đoạn Hạo Nghiêm lúc này rất hỗn loạn, hắn theo bản năng đi theo vấn đề của Diệp Lạc Dao: “Tại sao?”
“Đương nhiên là vì tiền bồi thường hợp đồng của anh hai tôi rất cao! Tất cả cộng lại tới tám con số, sau khi anh hai tôi trả hết trong tui anh ấy chắc chỉ còn lại 100 vạn?” Diệp Lạc Dao nghiêng đầu nhìn Hoắc Yến.
Hoắc Yến: “……..”
Mặc dù không khác sự thật bao nhiêu nhưng hắn không cần mặt mũi sao?
Hoắc Yến nghiến răng: “150 vạn.”
Đây là sự ngang ngược cuối cùng của hắn.
【 Được thôi, 150 vạn thì 150 vạn, mình cũng không vạch mặt anh hai nữa! 】
Diệp Lạc Dao lại cười nhìn sang Đoạn Hạo Nghiêm: “Tôi nói như vậy đủ rõ ràng chưa, Đoạn ca anh chắc hiểu rõ rồi đúng không?”
Đoạn Hạo Nghiêm chỉ cảm thấy trong đầu mình hiện tại là một mảng sấm vang.
Gã hiểu cái gì?
Gã nên hiểu cái gì?
Đoạn Hạo Nghiêm hiếm khi cảm thấy mê mang.
Nếu những gì Diệp Lạc Dao nói là thật, vậy tất cả những gì Tô Thụy nói với mình đều là đang lừa mình?
“Không……. tôi…..” Đoạn Hạo Nghiêm cảm giác giọng nói mình có chút không lưu loát: “Nhưng Tô Thụy nói với tôi…….”
【 Này, lại là một tên luyến ái não chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! 】
Diệp Lạc Dao dứt khoát hất đầu: “Anh hai! Ghi âm lên!”
Dù trong phòng ăn đó không có camera nhưng mẹ Hoắc vẫn mang theo máy ghi âm bên mình để đảm bảo khi nói chuyện với Tô Thụy.
Sau khi chia tay với Tô Thụy, mẹ Hoắc liền giao ghi âm cho Hoắc Yến chính là vì phòng ngừa ngày nào đó Tô Thụy quay lại chà đạp.
Trước đó Hoắc Yến chưa từng nghĩ sẽ công khai đoạn ghi âm này, bởi vì dù sao cũng là người từng thích mấy năm qua, Hoắc Yến không muốn chuyện này ầm ĩ đến mức không khống chế được.
Nhưng Tô Thụy ngàn không nên vạn không nên, không nên chĩa mũi nhọn vào Diệp Lạc Dao.
Hoắc Yến lấy điện thoại.
Nội dung của đoạn ghi âm luôn được lưu trong điện thoại hắn.
Ghi âm không hề dài dòng, nhấn vào liền là giọng nói của Tô Thụy đi thẳng vào vấn đề ——
“500 vạn, cho tôi 500 vạn, tôi liền rời khỏi con trai dì.”
Trước màn hình vang lên giọng nói quen thuộc, Tô Thụy hai mắt đỏ bừng không nhịn được hét lên: “Tại sao!!! Tại sao điện thoại của Đoạn Hạo Nghiêm không kết nối được!!!!”
————
Tôi nói này:) Ai đọc rồi thì làm ơn đừng có vào đây spoil được không, đọc ở nhà khác vào đây spoil để làm gì vậy? Các bạn chứng tỏ mình hiểu biết hay đọc nhiều? Mình không mượn các bạn spoil, cũng đừng làm mất hứng đọc của người khác. Sau này còn có người spoil nữa là mình dừng dịch truyện đấy