Giả Dung vuốt chiếc lá của hoa đào nơi cửa sổ, nhẹ nhàng nói:
– Nằm trên giường của ta, đương nhiên là nam nhân của ta, ngươi hỏi không phải vô nghĩa sao?
– Ngươi ngươi ngươi.. nam nhân của ngươi?
Thanh âm Giang Kiền Khôn đột nhiên cất cao, cằm loảng xoảng đập vào mặt đất.
Lúc nãy hắn nhìn nam nhân nằm trên giường ra vẻ kinh ngạc là cố ý giả vờ, cũng chỉ muốn nói giỡn, hoàn toàn không hề có ý nghĩ về phương diện kia.
Lúc này Giả Dung đột nhiên thừa nhận quan hệ giữa hai người, cũng không thể trách làm Giang Kiền Khôn ngạc nhiên.
Tựa hồ thời cổ đại quả thật lưu hành trộn cơ.
Kế nữ trang đại lão, gian lương vô lương, kim đùi, Giang Kiền Khôn lại lặng lẽ thả lên đ ỉnh đầu Giả Dung danh hiệu “Cơ lão” kim lóng lánh.
Ánh mắt Giả Dung không mang theo cảm xúc liếc nhìn Giang Kiền Khôn một cái:
– Như thế nào, ngươi có ý kiến sao?
Ngữ khí của hắn thản nhiên không nghe ra dao động, sắc mặt bình tĩnh, Giang Kiền Khôn ăn không ít thiệt thòi từ hắn, vừa nhìn liền phân biệt được là bình tĩnh quá phận trước khi cơn bão táp tiến đến.
Ngửi được khí tức nguy hiểm, thân thể của hắn theo bản năng run lên, không chút nghĩ ngợi liền nói:
– Không không không, hoàn toàn không có ý kiến.
Giang Kiền Khôn không chút nghi ngờ nếu mình trả lời tốc độ chậm một chút, cẩu thương nhân vui giận bất thường đối diện nhất định sẽ đưa mình vào sổ đen.
Lúc này Giả Dung mới dời ánh mắt buồn chán trêu đùa bồn hoa, hỏi:
– Nói đi, tìm ta có chuyện gì?
Lau một phen mồ hôi lạnh, Giang Kiền Khôn trả lời:
– Là như vậy, ngài đưa tới các vị quỷ đại lão đến vị diện của tôi huấn luyện, lịch huấn luyện đã xong, khi nào thì ngài đem họ đón trở về.
Giang Kiền Khôn cũng không phải như Giả Dung đã định ước hẹn thuê mướn với nhóm quỷ đại lão kia, không quản được bọn họ. Đám quỷ kia từ sau khi đi vào vị diện của hắn, học tập thì còn nghe lời an phận, nhưng đến buổi tối bọn họ liền đi ra ngoài gây sự.
Thành thị của Giang Kiền Khôn dạo gần đây tăng thêm không ít lời đồn đãi thần quái, mỗi ngày trong lòng hắn run sợ, sợ hãi có ngày nào đó đột nhiên bị người gõ cửa tra đồng hồ nước.
Được, lịch dạy học huấn luyện vừa kết thúc, hắn liền khẩn cấp liên hệ Giả Dung, hi vọng nhanh chóng đưa nhóm quỷ tổ tông này trở về.
– Nhanh như vậy sao?
Hai vị diện có chênh lệch thời gian, Giả Dung cẩn thận tính toán nhóm quỷ công nhân cũng đã ở lại bên Giang Kiền Khôn gần hai tháng.
– Bọn họ nếu đều ở bên cạnh ngươi, hiện tại gọi họ biến trở lại thành hình cầu, thông qua hệ thống truyền tống trở về đi.
– Đều ở.
Vẻ mặt Giang Kiền Khôn hưng phấn, vội vàng thò đầu vào phòng khách đang quần ma loạn vũ hô:
– Mau đừng đùa, chủ nhân các vị kêu các vị về nhà.
Đại gia của hắn, cuối cùng có thể thoát khỏi bọn quỷ gây sự này rồi!
Đưa đi bọn họ, Giang Kiền Khôn ngồi liệt trên sô pha, thở ra một hơi nhẹ nhõm, rút điếu thuốc hút.
Đón nhận sáu mươi sáu linh hồn cầu, nhìn bọn họ huyễn hóa thành hình người, chật ních nguyên cả gian phòng, Giả Dung chống cằm lâm vào trầm tư.
Đã đào tạo xong nhân công, hiện giờ còn thiếu cửa hàng cùng hàng hóa. Hàng hóa tùy thời có thể tìm Giang Kiền Khôn mua, nhưng không biết việc trang hoàng cửa hàng đã tới giai đoạn nào.
Mấy ngày nay hắn cũng chưa hỏi Du Chuẩn đã trang trí xong chưa.
Nghĩ vậy hắn quay đầu hỏi Du Chuẩn:
– Cửa hàng bên ngoài trang trí như thế nào?
Du Chuẩn cung kính nói:
– Triều đình thuê thật nhiều thợ thủ công xây lại con đường cùng kiến trúc bị hủy hoại trong động đất, ban đầu thuộc hạ đưa tới công nhân cũng đã đi một nửa, cho nên tiến trình trang hoàng tương đối chậm. Ba cửa hàng bán sản phẩm băng ước chừng thêm hai ngày là hoàn công, nhưng cửa hàng đồ trang điểm còn chưa bắt đầu khởi công.
Giả Dung gật đầu nói:
– Vừa lúc ngày mai nghỉ học, chúng ta cùng đi xem một chút.
Hạ quyết tâm muốn vào quan trường chơi đùa, vì tránh né phiền toái Giả Dung quyết định thần bí tới cùng, không cho người ngoài biết của cải sẽ gây ra cơn bão lớn trong tương lai thuộc về hắn.
Bởi vậy mấy cửa hàng bên ngoài hắn cũng không ghi tên sở hữu của mình.
Ngay cả ngày mai cần ra ngoài tuần tra, Giả Dung cũng chuẩn bị kêu Du Chuẩn dùng quỷ thuật thay đổi diện mạo cùng thân hình của hắn, hoàn toàn đem hai thân phận tách ra.
Giang Kiền Khôn chợt hỏi:
– Phía trước ngài nói cần ở mùa hè bán sản phẩm băng lạnh, tính toán khi nào thì giao dịch?
Lo lắng Giả Dung ở cổ đại, lúc hắn đặt hàng còn đặt biệt yêu cầu làm một đám đóng gói in ấn đồ án không có chữ viết, sẽ không lộ ra tin tức vị diện, căn dặn nhà xưởng sử dụng bên ngoài.
Giả Dung nói:
– Trong không gian của ngươi có hàng sẵn không? Nếu như có hàng, hiện tại chúng ta có thể giao dịch.
Giang Kiền Khôn gật gật đầu, đem kem, kem đá, kem hộp cùng những đạo cụ tài liệu làm đá cùng kem toàn bộ chuyển qua không gian hệ thống của Giả Dung, ôm đồ cổ mới chuyển tới tay hắc hắc bật cười.
Giả Dung đang định đóng cửa tin tức, đột nhiên nhớ ra gì đó, sửa miệng hỏi:
– Đúng rồi, chỗ của ngươi có phối phương xà phòng hay không, cho ta một phần.
Giả Dung dự định ở bên ngoài mua một tòa nhà mới, nhưng tài vật trên người hắn có lai lịch chính đáng cũng chỉ có số tiền bạc mà Giả Tích Xuân đưa cho, căn bản không đủ mua được nhà cửa bên trong kinh thành tấc đất tấc vàng.
Vì không khiến người hoài nghi, Giả Dung có kế hoạch từ chỗ Giang Kiền Khôn mua một phối phương vượt thời đại này, nói là chính mình nghiên cứu ra, bán cho bạn học cùng trường mà mình nhận thức.
Thời đại này lưu ly là xa xỉ phẩm, bán phối phương đổi lấy bạc đương nhiên rất nhiều.
Nhưng Giả Dung tính toán tự bán lưu ly, cũng không muốn bán phối phương. Nghĩ tới nghĩ lui vẫn là xà phòng thích hợp nhất, liền cùng Giang Kiền Khôn hỏi thăm phối phương chế tạo xà phòng.
Niên đại hiện tại chế tạo xà phòng, được gọi là xà bông thơm cho dễ nghe. Thực tế lại là màu đen nâu hoặc là màu vàng nhạt, nhan sắc cực kỳ khó xem, nhìn qua thật dơ bẩn.
Thứ này chỉ có nhà phú quý mới dùng, mặc dù bỏ thêm mùi hoa nhưng nhan sắc vẫn là hình dáng kia, cũng không hề có chút thay đổi nào khác.