Mặc dù tại đây có rất nhiều người không phục Sở Hưu, nhưng nếu thật sự bảo bọn họ giao thủ với Sở Hưu, giờ bọn họ cũng không nằm chắc.
Lúc này có giọng trầm trầm mở miệng nói: “Ngụy Thư Nhai, như vậy không hợp quy củ.
Lâm Diệp vừa chính thức gia nhập Ma đạo chúng ta bao lâu? Ý nghĩa của Ma Thiên Cảnh ra sao chắc ngươi cũng rõ tồi chứ? Giờ mở ra cho hẳn không chỉ về lý không hợp, cũng không khiến mọi người phục được.”
Có giọng già nua khác cũng phụ họa: “Nói không ông lao của Lâm Diệp rất lớn, đúng là nên được khen ngợi, nhưng chuyện Ma Thiên Cảnh vô cùng hệ trọng, trừ phi ngươi có thể tìm được dị bảo như Ngũ Sắc Linh Tinh chống đỡ cho trận pháp vận chuyển , nếu không đây là cơ hội duy nhất mười năm có một. Có những đệ tử nhánh Ẩn Ma đã từ võ giả thế hệ trẻ chờ tới tận trung niên cũng chẳng nhận được, Lâm Diệp này vừa đến đã xếp trước bọn họ, vậy không hợp lý”
Ngụy Thư Nhai mặt không biểu cảm nói: “Sao nào, nhánh Ẩn Ma chúng ta giờ cũng thích nói mấy đạo lý không thực tế như đám tông môn Chính đạo vậy à?”
Trong bóng tối có người trả lời: “Đây không phải nói đạo lý mà là nói quy củ. Phá hoại quy củ sẽ khiến nhánh Ẩn Ma chúng ta bất ổn, cho nên chuyện Ma Thiên Cảnh nhất định phải bàn lại mới được”
‘Trên đài cao lại vang lên tiếng bàn bạc, nhưng hầu hết đều là ý kiến phản đối. Mặc dù không nói toàn bộ nhưng chí ít tám thành số người mang thái độ không ủng hộ Sở Hưu.
Đối mặt với những lời phản đối này, Ngụy Thư Nhai không nói một lời, sau khi những âm thanh đó giảm bớt, hẳn mới lạnh lùng lên tiếng: “Chư vị nói xong hết chưa?”
Đảo mắt một vòng, Ngụy Thư Nhai thản nhiên nói: ” “Có vẻ các ngươi quên một việc, thật ra ta cũng không tính là chính thống trong nhánh Ẩn Ma.
Ngày trước liên minh Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma nâng cờ, cũng từng tới tìm các ngươi hô hào mong gây dựng thanh thế mạnh mẽ hơn, nhưng các ngươi đều cự tuyệt.
Các ngươi sợ chết, có vài người không sợ chết như ta cùng bốn vị đại ca, liều mạng với võ lâm Chính đạo, lưu lại chút cứng rắn cuối cùng cho Ma đạo, lưu lại một sống lưng không chịu gãy.
Ngụy Thư Nhai ta tự nhận không làm việc gì có lỗi với Ma đạo, nhưng hành động của chư lại khiến trong lòng ta lạnh ngắt.
Lão già ta đây mặc dù không dùng được nữa nhưng cũng có chút thể diện. Đứa nhóc Lâm Diệp còn lên đồ không thể ước lượng, ngươi có thể không giúp người ta, nhưng ngươi không thể cản người ta ngoi lên được.
Các ngươi không đồng ý mở Ma Thiên Cảnh, vậy thì được. Ta dẫn thằng nhóc Lâm Diệp này tới tìm Dạ Thiều Nam. Tin rằng Thăng Tiên Hồ của Bái Nguyệt Giáo sẽ vui vẻ mở rộng cửa cho chúng ta sử dụng”
Nghe xong lời này, sắc mặt đám đại lão Ma đạo lập tức thay đổi
Trong đó có người vội vàng nói: “Ngụy lão, có chuyện gì thì mọi người cùng bàn bạc, đừng nghĩ quẩn”
Ngụy Thư Nhai thản nhiên đáp: “Ngươi thấy ta giống đang đùa lắm sao? Ẩn Ma Minh Ma đều là ma, cái đức hạnh này của nhánh Ẩn Ma còn nói gì tới chuyện phục hưng Côn Luân Ma Giáo? Chẳng bằng thực tế một chút, tới ôm bắp đùi của Bái Nguyệt Giáo là được. Dù sao ta cũng không phải Côn Luân Ma Giáo chính thống, quan hệ chẳng sâu như vậy”
Đám cường giả nhánh Ẩn Ma ở đây đều nhức nhối, vì bọn họ không đoán nối Ngụy Thư Nhai đang nói thật hay đang uy hiếp bọn họ.
Xét theo xuất thân, Ngụy Thư Nhai đúng là người trong Ma đạo, nhưng không như những người khác trong nhánh Ẩn Ma, không có truyền thừa xa xưa truy tận tới thời Côn Luân Ma Giáo. Trước đó hẳn càng giống tán tu Ma đạo.
Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma tụ nghĩa, thật ra cả năm đều không phải người xuất thân Côn Luân Ma Giáo chính thống. Nếu nói tới liên hệ cùng nhánh Ấn Ma, Ngụy Thư Nhai quả thật không có liên kết quá sâu.
Thậm chí cả Chữ Vô Kỵ cùng đám người La Tam Thông, đại đa số chỉ trung thành với Ngụy Thư Nhai chứ không phải toàn bộ nhánh Ẩn Ma
Với thực lực của Ngụy Thư Nhai cùng địa vị của Lâm Diệp trên giang hồ, nếu bọn họ thật sự lựa chọn gia nhập Bái Nguyệt Giáo, có lẽ Dạ Thiều Nam còn tự mình đi ra nghênh tiếp.
Có hai vị cường giả một già một trẻ như vậy, còn có một tông sư võ đạo đang tuổi tráng niên như Chử Vô Kỵ, chút ân oán năm xưa chẳng là gì với Bái Nguyệt Giáo.
Đặc biệt là Dạ Thiều Nam, người này là kiêu hùng Ma đạo, lòng mang cả trời cả biển. Nếu Ngụy Thư Nhai cùng Lâm Diệp tới gia nhập, với tính cách của Dạ Thiều Nam chắc chắn sẽ không cự tuyệt.
Còn Thăng Tiên Hồ thánh địa của Bái Nguyệt Giáo, trong truyền thuyết chỉ có gia chủ cùng thánh nữ có tư cách tiến vào tu luyện. Nếu Lâm Diệp thật sự gia nhập Bái Nguyệt Giáo, với địa vị của hắn muốn đi vào tu luyện mười ngày nửa tháng cũng chẳng khó khăn gì.
Đám đại lão Ma đạo ở đây âm thầm trao đổi một chút, chuyện này quả thật khó giải quyết, nếu thật sự ép Ngụy Thư Nhai cùng Lâm Diệp sang phía Bái Nguyệt Giáo, vậy nhánh Ẩn Ma bọn họ cũng thành trò cười.
Nửa ngày sau, có người trầm giọng nói: “Lâm Diệp có thể tiến vào Ma Thiên Cảnh, có điều mười hai canh giờ thì lâu quá, Ngũ Sắc Linh Tỉnh tiêu hao quá lớn. Các ngươi dẫu sao cũng phải cho hậu nhân một chút cơ hội chứ?
Bình thường võ giả chưa tới Chân Đan cảnh chỉ được tiến vào Ma Thiên Cảnh ba canh giờ, chúng ta cho Lâm Diệp sáu canh giờ, được chứ?”
Ngụy Thư Nhai vung tay nói: “Được”
Thật ra ban đầu Ngụy Thư Nhai nói mười hai canh giờ là để lại đường thương lượng mà thôi. Sáu canh giờ cũng đã đủ.
“Vậy ra tay thôi, khai mở Ma Thiên Cảnh”
Tâm trạng đám lão đại nhánh Ẩn Ma đều không được tốt, với thế lực địa vị của bọn hẳn, lại bị người ta dùng cách này uy hiếp, tâm trạng có tốt mới là lạ
Tham gia Group: Phố Truyện – Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website