– Lão Đại cẩn thận.
Bàn Tử kêu to, cả đàn Hắc Tri Chu này cho dù thực lực của Lăng Phong có mạnh đến mức nào thì cũng không thể nào giết hết được.
Một khi bọn nó có thể tiếp cận thì Lăng Phong sẽ gặp nguy hiểm.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt quay người nhìn về phía sáu người Tôn Tuyệt, hắn hoàn toàn tin tưởng giao sau lưng mình cho Lăng Phong.
Nhìn thấy Tiêu Phàm tự tin như vậy, nụ cười trên mặt Tôn Tuyệt cứng đờ nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, hắn cười lạnh nói:
– Ta xem các ngươi có thể chống cự đến lúc nào.
Lời còn chưa dứt thì phía trong hang động đã truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết, Hồn Lực lờ mờ có thể thấy được phía trên đỉnh đầu Lăng Phong xuất hiện một đầu Yêu Phượng bằng hỏa diễm, hỏa diễm tạo thành một bức tường lửa ngăn cản toàn bộ Hắc Tri Chu.
Mấy con Hắc Tri Chu vừa chạm vào hỏa điễm liền hóa thành tro bụi nhao nhao rơi xuống đất.
Sát khí Lăng Phong lúc này bành trướng tựa như một tên Sát Thần.
– Xem ra còn có một chút năng lực, nhưng tất cả các ngươi đều phải chết.
Sắc mặt Tôn Tuyệt lạnh lẽo, hắn rốt cục bắt đầu coi trọng thực lực mấy người Tiêu Phàm, có thể giết Hoàng Thiên Thần và Lý Tử An thì chắc hẳn không phải chỉ dựa vào vận khí.
Sau đó đưa tay vung lên nói:
– Giết bọn hắn.
Tôn Tuyệt vừa dứt lời thì năm tên thủ hạ bên cạnh nhanh như chớp đánh về phía đám người Tiêu Phàm.
Bành!
Một luồng kình khí từ phía ngoài hang động truyền đến làm vách hang run run lên, đánh thẳng vào đám người Tiêu Phàm.
– Ba tên Chiến Tôn đỉnh phong, hai tên Chiến Tôn hậu kỳ.
Tiêu Phàm từng đối chiến qua Chiến Tôn cảnh hậu kỳ và Chiến Tôn đỉnh phong nên trong phút chốc đã đánh giá được thực lực của năm người đang lao tới.
– Bàn Tử, Tiểu Ma Nữ, Tiểu Kim, các ngươi có thể ngăn cản bọn chúng hay không?
Tiêu Phàm chỉ ba người trong đó nói.
– Nhiều nhất là trong vòng nửa chén trà.
Bàn Tử híp hai mắt cũng nhìn ra thực lực ba người kia, hắn mặc dù chỉ là Chiến Tôn cảnh sơ kỳ nhưng lại có Cửu Phẩm Chiến Hồn: Kim Cương Đại Lực Thần Ngưu, hơn nữa khoảng cách đến Chiến Tôn trung kỳ chỉ còn một bước, hắn cùng Tiểu Ma Nữ và Tiểu Kim ngăn chặn ba tên kia trong thời gian ngắn cũng không phải vấn đề lớn.
– Ta cũng không thành vấn đề.
Tiểu Ma Nữ gật gật đầu.
– Rống!
Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ dữ tợn nhìn chằm chằm ba người kia.
– Chỉ bằng ba tên Chiến Tôn sơ kỳ các ngươi cũng muốn chặn chúng ta?
Một người trong đó cười lạnh không thôi, ba người bọn họ chính là Chiến Tôn cảnh đỉnh phong vậy mà dám xuất khẩu cuồng ngôn nói muốn ngăn bọn họ trong nửa chén trà?
– Giết trước rồi nói.
Một tên khác tức giận nói, lời nói của Tiêu Phàm và bàn Tử chính là vũ nhục đối với thực lực của bọn hắn.
– Ai giết ai còn chưa biết được.
Bàn Tử giận dữ hét lên, hắn trực tiếp triệu hồi Kim Cương Đại Lực Thần Ngưu sau đó thi triển ra Bá Đạo Thiên Quyền.
– Trói buộc.
Tiểu Ma Nữ đồng thời xuất thủ, ở trong không gian chật hẹp này tuy hạn chế khả năng của nàng nhưng vẫn có một chỗ tốt đó chính là đối phương cũng khó có thể thoát được công kích của nàng.
– Cửu Phẩm Chiến Hồn, Bát Phẩm Chiến Hồn?
Tôn Tuyệt mặc dù đã sớm được biết nhưng khi nhần thấy vẫn chấn động vô cùng, ánh mắt hắn nhìn Tiểu Ma Nữ đầy vẻ dâm tà:
– Tiểu nương tử, chỉ cần ngươi làm nữ nhân của Tôn Tuyệt ta thì ta có thể tha cho bọn hắn một mạng.
– Cút!
Tiểu Ma Nữ trả lời chỉ có một chữ, nàng trời sinh tính tình quật cường nên không một ai có thể ép nàng được.
Ánh mắt Tôn Tuyệt dần dần biến lạnh:
– Ta lại rất thích những người ươn ngạnh! Các ngươi đừng làm nàng bị thương, còn ba người một thú kia thì hãy giết sạch, sau khi trở về ta sẽ nói gia chủ thưởng mỗi người một viên Hồn Tinh Ngũ Giai.
– Ha ha, vậy thì cám ơn nhị thiếu gia.
– Nhị thiếu gia yên tâm, thiếu phu nhân sẽ không có việc gì đâu.
Tôn Tuyệt cười dâm một cái sau đó xuất thủ muốn ngay lập tức giết chết Tiêu Phàm.
Ánh mắt Tiêu Phàm yên tĩnh, Bá Đạo Thiên Quyền mang theo bá khí xông đến, kình phong cuồng bạo gào thét trong hư không khóa chặt hai tên Chiến Tôn cảnh hậu kỳ.
– Quyền Thế!
Hai người kia lộ ra vẻ kinh hãi, cảm giác da đầu có chút tê dại, cả hai không dám cứng đối cứng nên đều né sang một bên.
Ngũ Phẩm Chiến Kỹ cộng thêm Quyền Thế cũng có thể làm Chiến Tôn đỉnh phong ăn quả đắng.
Ngay lập tức, khóe miệng Tiêu Phàm cười quỷ dị, thân thể của hắn chớp mắt biến mất sau đó xuất hiện trước mặt một tên.
– Giết.
Tiêu Phàm băng lãnh nói một chữ, Bá Đạo Thiên Quyền đánh thẳng vào trên ngực người kia.
Thân thể tên kia đập ầm một cái lên vách động, trong miệng máu tươi điên cuồng trào ra, ngay lập tức hôn mê chỉ còn thoi thóp một hơi thở.
– Nhị Phẩm Chiến Kỹ: Mê Tung Bộ? Không có khả năng, Nhị Phẩm Chiến Kỹ Mê Tung Bộ làm sao lợi hại như vậy.
Tôn Tuyệt phía xa ánh mắt co rụt lại.
Hắn không biết Tiêu Phàm đã tu luyện Mê Tung Bộ đến đỉnh phong, hơn nữa còn có lĩnh ngộ mới của bản thân.
Lực bộc phát trong nháy mắt này vô luận là tốc độ hay công kích đều không kém gì Chiến Tôn đỉnh phong.
– Bá Đạo Thiên Quyền.
Nhưng Tiêu Phàm căn bản không cho bọn hắn cơ hội thở dốc, hắn nhất định phải lập tức chém giết hai người thì phần thắng bên mình mới có thể tăng lên.
– Cút ngay.
Một tên Chiến Tôn cảnh đỉnh phong đang chiến đấu với Tiểu Ma Nữ gầm thét, hắn không quan tâm đến lời nói của Tôn Tuyệt mà toàn lực xuất một quyền vào Tiểu Ma Nữ, người vừa bị Tiêu Phàm phế kia chính là đệ đệ của hắn.
– Trói buộc!
Chiến Hồn: Ngân Hoàng Đằng của Tiểu Ma Nữ biến ảo thành ngàn vạn sợi roi ngăn cản toàn bộ thông đạo.
Đồng thời, Tiêu Phàm và Chiến Tôn cảnh hậu kỳ đang cứng đối cứng một quyền, điều kỳ quái là người kia lui lại năm bước mà Tiêu Phàm chỉ vẻn vẹn lùi lại một bước, hơn nữa cánh tay người kia trực tiếp bị đánh vỡ nát.
– Vô Tận Chi Kiếm.
Tiêu Phàm không chút mềm lòng, Hồn Kiếm được tạo thành từ Kiếm Thế vô cùng bá đạo và sắc bén, đất đá trong thông đạo bắn ra bốn phía, bụi bặm mịt trời.
Ánh sáng từ bó đuốc đã tắt, đám người đành phải sử dụng Hồn Lực để quan sát tình huống bốn phía.
Hồn Kiếm xuyên thẳng qua lồng ngực của người kia làm lục phủ ngũ tạng rơi lạch bạch, sắc mặt của Tiêu Phàm từ đầu đến cuối chỉ là một vẻ băng lãnh.
Người đáng chết nhất định phải chết.
Sau khi trọng sinh ở Chiến Hồn Đại Lục thì đây cũng chẳng phải là lần đầu hắn giết người, cảm giác này làm cho hắn vô cùng thoải mái.
– Cuồng sát không phải con đường của ta, thứ ta truy cầu chính là một cuộc sống tiêu dao tự tại.
Tiêu Phàm từ trong cơn say máu tỉnh lại, hắn mém một chút đã rơi vào một loại cảnh giới đáng sợ.
– Sợ cái gì, chỉ cần giết chết bọn hắn thì mỗi người được thưởng hai viên Hồn Tinh Ngũ Giai.
Tôn Tuyệt gào thét, hắn không đứng xem nữa mà chủ động lao lên tấn công phía sau Tiêu Phàm.
Sau lưng hắn xuất hiện một hư ảnh cự hổ, toàn thân lóe lên lôi quang, dường vân quỷ dị đan xen với nhau.
– Lục Phẩm Chiến Hồn: Lôi Văn Hổ.
Trong mắt Tiêu Phàm lóe lên vẻ khác lạ, ở bên ngoài chỉ đồn rằng Chiến Hồn của Tôn Tuyệt là một đầu ác hổ, xem ra lời đồn cũng không thể hoàn toàn tin tưởng nha.
Tôn Tuyệt nắm giữ Lục Phẩm Chiến Hồn thì nhất định có thể chiếm được một vị trí trên Viện Bản, hơn nữa điều làm Tiêu Phàm kinh ngạc nhất chính là khí tức của Tôn Tuyệt vậy mà là Chiến Tôn đỉnh phong.
– Hiện tại sợ rồi?
Tôn Tuyệt cười lạnh:
– Dám học trộm Bá Đạo Thiên Quyền của Tôn gia ta, để xem ngươi học được bao nhiêu phần?
Cùng một lúc, hai người đồng thời thi triển ra Ngũ Phẩm Chiến Kỹ: Bá Đạo Thiên Quyền.
Cầu Kim Phiếu- Cầu Đề Cử- Cầu Like