Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1272: C1272: Không biết tự lượng sức mình



“Đúng là hơi thở linh hồn mạnh mẽ!”

Cổ Tam Thông nheo mắt lại, Tiêu Dao Tử nói: “Tiểu Phàm mới ở cảnh giới Kim Đan mà đã mở ra linh hải, hơn nữa linh hải này dường như còn mạnh hơn cả linh hải cấp thiên, chẳng lẽ là trong truyền thuyết…

Lúc này, vẻ mặt Tiêu Dao Tử kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, ông ấy vẫn chưa nói ra mấy chữ cuối cùng, trong mắt hiện lên một sự khó tin

“Tên nhóc này thực sự luôn làm chúng ta ngạc nhiên!”

Cổ Tam Thông nhẹ nhàng vuốt râu, mỉm cười nhìn Diệp Phàm.

“Có vận mệnh Đế Tỉnh thì những chuyện kinh ngạc này là bình thường!”

Ánh mắt Tiêu Dao Tử lóe lên.

Lúc này, trong linh hải của Diệp Phàm tràn ngập ánh sáng màu tím, đầy uy lực thần thánh, giống như biển sao vô tận!

Về phần linh hồn của Diệp Phàm, nó đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa so với trước kia.

Xoẹt!

Lúc này Diệp Phàm mở mắt ra, ánh mắt sáng ngời và sắc bén không thể nhìn thắng!

Hiện tại, sau khi Diệp Phàm đã nuốt chửng sức mạnh linh hồn dung hợp với ý niệm linh hồn của rất nhiều cường giả, sức mạnh linh hồn của hẳn đã tăng vọt, thậm chí hồn quyết hắn tu luyện cũng trực tiếp đột phá đến cảnh giới thứ nhất đại thành!

Hồn quyết này được chia thành chín cảnh giới, mỗi khi đột phá một cảnh giới, linh hồn sẽ chuyển hóa một lăn và đạt tới một cảnh giới mới. Tuy nhiên, Diệp Phàm chỉ có một nửa hồn quyết, vì vậy chỉ có năm cảnh giới đầu tiên, mỗi cảnh giới đều được chia thành: tiểu thành, đại thành, đỉnh phong và viên mãn là bốn cảnh giới nhỏ.

Giờ phút này Diệp Phàm đã đạt đến tu vi cảnh giới thứ nhất đại thành, coi như chính thức nhập môn.

Và bây giờ hắn cũng được coi là một hồn giả chân chính!

“Nhìn bộ dáng con như vậy, con đã trở thành hồn giả rồi à!”

Tiêu Dao Tử nhìn Diệp Phàm nói.

“Vâng, cảm ơn hai sư phụ!”

Diệp Phàm cảm ơn lần nữa.

“Được rồi, giữa thầy trò chúng ta thì không căn phải khách khí như vậy, hiện tại cũng nên trở về!”

Cổ Tam Thông nói.

“Đợi một chú”

Đột nhiên Diệp Phàm hét lớn một tiếng, hẳn đi tới trước thi thể của cường giả vốn đang ở trong Khâu Cốc.

Sau trận chiến vừa rồi, Khâu Cốc kia đã không còn tồn tại nữa, nhưng thi thể của cường giả này vẫn còn nguyên vẹn không bị hư hao gì, điều đó cho thấy thể chất của người này rất mạnh mẽ.

“Đây là?”

“Người này ít nhất đã chết mấy vạn năm, thân thể vẫn có thể giữ được nguyên vẹn như vậy, có lẽ tu vi trước đây của người này đã đạt tới cấp độ rất cao, đặc biệt là thân thể cũng đã đạt đến trình độ cực cao!”

Hai sư phụ của Diệp Phàm nhìn thi thể của cường giả này, không khỏi phân tích.

“Con đã có được công pháp của cường giả này, theo lý thì nên chôn cất đàng hoàng để ông ấy được.

yên nghỉ!”

Diệp Phàm làm lễ với cường giả này rồi chôn cất ông ta một cách cẩn thận.

“Tiếp theo, đám người Diệp Phàm rời đi nơi này, chuẩn bị trở về Long Quốc!

Và khi họ rời khỏi chiến trường cổ, một bóng người bí ẩn xuất hiện trước ngôi mộ của cường giả đã được chôn cất.

Long Quốc, Đế Đô, trong hoàng cung!

Vào lúc này, một nhóm cường giả có dáng vẻ kỳ quái, trên người toát ra hơi thở âm u lạnh lùng xuất hiện ở đây, trong đó có một người đàn ông trung niên đứng đó, ông ta mặc áo choàng đen, tản ra hơi thở đáng sợ, trấn áp một người phụ nữ trước mặt, mà người phụ nữ này không ai khác chính là Thiên Chiếu!

Bùm!

Người đàn ông trung niên tung ra một chưởng, đánh Thiên Chiếu bay ra ngoài, đập xuống đất và điên cuồng hộc máu.

“Tuy rằng thực lực của cô không tệ, nhưng còn lâu mới có thể chống lại bổn tộc trưởng, nói đi, kẻ đã giết con trai tôi đang ở đâu?”

Người đàn ông trung niên này hét lên với vẻ mặt lạnh lùng.

Mà ông ta không ai khác chính là tộc trưởng của tộc Thiên U đã xâm chiếm trái đất trước đói

“Trước đó, tại núi Thiên Nhật ở Ngoại Vực, Diệp Phàm giết chết thiếu gia của tộc Thiên U, trực tiếp chọc giận tộc trưởng kia, đối phương lợi dụng con đường kết nối với Ngoại Vực tấn công Diệp Phàm từ một không gian khác, lại bị lưỡng ánh sáng vàng kim trên người hẳn chặn lại!

Lần này, tộc trưởng của tộc Thiên U đã đích thân đến trái đất để trả thù cho con trai mình!

Tất nhiên, lần này ngoài ông ta ra thì còn có những đội quân của các tộc khác đã đến trái đất thông qua lối đi trên núi Thiên Nhật, chuẩn bị cướp lấy hành tình này!

“Không biết!”

Lúc này, sắc mặt Thiên Chiếu lạnh lùng nói, cô ta cố đứng dậy từ trên mặt đất, nhìn tộc trưởng của tộc Thiên U, lạnh lùng nói: “Nếu không phải thực lực của bản thần còn chưa khôi phục thì ông đã chết từ lâu

Xoẹt!

“Chỉ với chút thực lực ít ỏi của cô cũng dám nói ra lời này, đúng là không biết tự lượng sức mình!”

“Nếu cô không muốn nói ra tung tích của tên kia, vậy thì đừng trách tôi, cô đi chôn cùng với con trai tôi trước đi!”

Tộc trưởng của tộc Thiên U nói với vẻ mặt tức giận, ông ta trực tiếp ra tay muốn tiêu diệt Thiên Chiếu ngay lập tức.

Nhưng vào lúc này, một bóng người lao ra, ôm lấy “Thiên Chiếu, mang cô ta rời khỏi nơi đó, còn một kích của tộc trưởng tộc Thiên U thì đánh xuống đất, tạo. thành một cái hố to sâu không thấy đáy trên mặt đất

Xoẹt!

– Tộc trưởng tộc Thiên U nhìn quanh thì nhìn thấy một thanh niên đang ôm Thiên Chiếu, chính là Diệp Phàm từ Long Cấm đi ra.

“Sao rồi?”

Diệp Phàm nói với Thiên Chiếu, cô ta nói: “Không sao, không chết được đâu.”


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.