1: Cách ở chung với con trai đúng đắn.
Tiểu Vương tử Silla thân là sinh mạng mới của vương thất được nghênh đón sau mấy ngàn năm ròng rã, nhận được sự quan tâm và yêu thích của toàn quốc từ trên xuống dưới. Ngày cậu bé sinh ra, vô số người đều thức trắng đêm chỉ vì muốn chờ được tin tức hai mẹ con vẫn bình an.
Rạng sáng 3 giờ 47 phút, bộ quan hệ công chúng của vương cung báo tin mừng, Vương hậu đã sinh hạ một sinh mạng mới cấp bậc thủy tổ, là một tiểu Vương tử tóc bạc, mẹ tròn con vuông.
Trong khoảnh khắc tin tức này được công bố, cũng đồng nghĩa với việc vương thất sẽ tiếp tục phồn vinh, hưng thịnh trong mấy chục ngàn năm nữa. Những kẻ khác cũng dò xét tin tức quốc gia họ, cho dù trong lòng đang có tính toán gì đi nữa, tại thời khắc này đều không thể không cụp đuôi làm người.
Tiểu Vương tử trân quý nhận được sự yêu chiều của toàn bộ vương cung từ trên xuống dưới, nhưng chỉ có một số cực ít người biết khi Vương tử Silla ra đời, Ngải Nặc Đức liền nổi cáu với cậu bé một trận, nguyên nhân là vì là một đứa nhỏ cấp bậc Thủy tổ nên khi ra đời cậu bé đã vô ý làm tổn thương tới Tang La.
Mặc dù lúc ấy cậu bé chỉ mới là một đứa trẻ sơ sinh, nhưng ký ức và bản năng của cơ thể vẫn khiến cho Silla sợ hãi Ngải Nặc Đức trong một thời gian rất dài. Mặc dù sau đó Ngải Nặc Đức bị Tang La dạy dỗ một trận cũng đã có hơi hối hận, nhưng lần đầu tiên làm cha hắn cũng không hiểu phải ở chung với con trai như thế nào, vì thế mỗi ngày Tang La đều phải mệt tâm vì quan hệ giữa hai cha con.
Bởi vì Huyết tộc sơ sinh cần phải ngủ, vì vậy buổi tối Tang La nhét Silla tóc bạc còn là trẻ sơ sinh giữa cô và Ngải Nặc Đức, trong đôi mắt đỏ của đứa nhỏ ngập nước, giống như sắp khóc tới nơi. Cánh tay nhỏ như ngón sen lo lắng sợ hãi níu chặt lấy quần áo mẹ mình, đôi mắt to cũng nhìn Tang La không rời, chỉ sợ sẽ bị mẹ vứt lại cho ở chung với Đại ma vương Ngải Nặc Đức này.
Tang La nhìn Ngải Nặc Đức, nói: “Anh dỗ con trai anh đi kìa.”
Ngải Nặc Đức mặt không cảm xúc vươn tay ra vỗ lên ngực con trai một cái.
Sau đó Silla liền lập tức khóc kinh thiên động địa.
Ngải Nặc Đức: “…”
Tang La: “…”
Trên khuôn mặt lãnh khốc của Quốc vương bệ hạ cũng mơ hồ có nét kinh hoàng lướt qua. Hắn nhìn về phía Tang La, quả nhiên thấy Tang La đang trừng mắt nhìn hắn, cô tức giận rồi.
Tang La không thể nhịn được nữa: “Dỗ nó cho bằng được, không dỗ được thì từ nay về sau anh cũng đừng bước chân lên cái giường này nữa!”
Vì suy nghĩ cho hạnh phúc sau này của mình, Quốc vương bệ hạ chỉ đành bước trên con đường học hỏi cách chăm con không lối về.
Hắn cứng ngắc ôm con trai đang khóc không ngừng vào lòng, đi khắp nơi tìm người giúp đỡ, cho dù là quan sự vụ hay bất cứ một nhân viên công tác nào trong nội cung sau khi bế tiểu Vương tử thì đều có thể dỗ được nó, nhưng vừa về với vòng tay Ngải Nặc Đức là tiểu Vương tử đã bắt đầu gào khóc.
“Câm miệng!” Ngải Nặc Đức thấp giọng uy hϊếp.
Vậy là, Vương tử Silla khóc càng thảm thiết hơn.
Quốc vương bệ hạ chinh chiến bên ngoài, san bằng hai quốc gia, thi thể dưới chân chất thành núi đã bị con trai mình quậy khóc tới mức xém chút đã trọc đầu, hoàn toàn bó tay không có cách.
Cuối cùng, hắn đột nhiên nghĩ tới gì đó, trên mặt hiện lên vẻ khó xử, nhưng nghe thấy tiếng khóc của con trai, hắn vẫn đóng cửa thư phòng lại, sau đó cho nó ngồi lên ghế rồi ‘bùm’ một cái biến thành một chú dơi.
Silla đang khóc, đột nhiên nhìn thấy phụ thân Đại ma vương biến thành một con dơi liền sợ ngây người, đôi mắt như hồng ngọc ngập nữa nhìn chằm chằm hắn. Lòng tò mò đã đánh thắng cảm giác sợ hãi, cậu bé ngạc nhiên nhìn Ngải Nặc Đức đã biến thành dơi đang bay qua bay lại trước mặt mình, vươn cánh tay mũm mĩm ra muốn bắt lấy, miệng phát ra tiếng y y a a.
Quan sự vụ đại nhân đứng bên ngoài thư phòng đột nhiên nghe được hết nghe được tiếng khóc của tiểu Vương tử liền cảm thấy khó lòng tin nổi, lẽ nào rốt cuộc Quốc vương bệ hạ cũng đã tìm được cách dỗ tiểu Vương tử rồi sao?
Quốc vương bệ hạ hóa thân thành “đồ chơi lông nhung” để dỗ con trai đã hơi khép mình, không muốn nói chuyện nữa rồi.
Cũng may mà mỗi lần trước khi Silla muốn khóc, Ngải Nặc Đức đều dùng hình tượng tiến hóa ngược – biến thành dơi để chơi với cậu bé, nên cuối cùng Silla cũng đã không còn sợ hãi và bài xích phụ thân như trước nữa. Thậm chí, vào một ngày nào đó đã đối xử với hắn như với Tang La, khi nhìn thấy hắn liền lộ ra một nụ cười ngây thơ thuần khiết, còn vươn cánh tay mập mạp ra muốn hắn bế.
Ngải Nặc Đức liền ôm đứa bé mềm mại như bông này vào lòng, lòng hắn cũng mềm mại như muốn sụp xuống. Đây là con của hắn và người hắn yêu, là minh chứng cho tình yêu giữa hai người, là sinh mệnh tiếp theo của bọn họ, đương nhiên hắn cũng yêu con.
2:
Lúc tiểu Vương tử Silla được 5 tuổi, Tang La sinh đứa con thứ hai, là một tiểu Công chúa có mái tóc xoăn màu bạc. Đương nhiên cũng là một Huyết tộc cấp bậc Thủy tổ, bấy giờ cả thới giới đều bàn tán sôi nổi, đều cảm thấy Tang La và Ngải Nặc Đức quá được trời cao thiên vị, những Huyết tộc khác muốn có con khó khăn như vậy, vậy mà hai người lại năm năm ôm hai đứa, gia tộc này cũng quá trâu bò rồi đó? Chủ nhân của quốc gia này, chỉ sợ trăm ngàn năm nữa cũng sẽ không thay đổi.
Tiểu Công chúa tên là Ngải La, cô bé cũng giống như anh mình, vì khi sinh ra quá nôn nóng muốn chui ra khỏi bụng mẹ mà đã vô ý khiến Tang La bị thương. Dù là vết thương nhỏ nhưng Ngải Nặc Đức lại không kìm nổi mà lại nổi cáu một trận nữa, vì thế bi kịch lần trước lại bắt đầu.
Nhưng lần này Ngải Nặc Đức đã có kinh nghiệm của lần trước rồi, hắn bắt đầu dạy con trai kích phát năng lực phản tổ.
Tiểu Vương tử Silla ngây thơ vô tội không biết phụ vương muốn làm gì, cậu bé phấn khởi, nghiêm túc bắt đầu học tập, rất nhanh cậu bé đã có thể thành công biến thân thành dơi rồi.
“Con biến thành dơi rồi, u hu, con biến thành dơi rồi!” Giọng sữa đầy phấn khích của Silla vang lên, so với con dơi trưởng thành trước mắt mình, đôi cánh nhỏ của Silla còn chưa đủ lực, bay cũng xiêu xiêu vẹo vẹo.
Hai cha con bay tới cửa sổ của tẩm điện, dơi lớn lưu loát treo ngược người trên cửa sổ, móng vuốt của dơi bé không đủ sức nên rơi bạch xuống bệ cửa sổ, cũng không đau lắm, nhưng vì Tang La đang ở bên trong nên nó liền bắt đầu làm nũng, nằm bò trên bệ cửa sổ không đứng dậy, tủi thân nhìn chằm chằm Tang La.
Bộ dạng của dơi con quả thật còn đáng yêu hơn phụ thân đã trưởng thành của mình gấp mười lần. Tang La đi tới nâng nó dậy rồi liền hôn nó một cái, dơi con cũng hôn lại cô, sau đó xấu hổ dùng cánh dơi che mặt đi.
Mãi cho đến khi dơi lớn bay tới, mặt mang theo vẻ đố kỵ đáng sợ đạp cho dơi con một phát ngã xuống giường, chiếm lấy lòng bàn tay của vợ mình, chủ động muốn hôn cô.
Ý cười trong mắt Tang La càng ngày càng đậm, cô hôn hô sờ sờ dơi lớn một trận. Dơi con nằm trên giường nhìn phụ thân đang được ôm ấp, hôn hít ngọt ngào bên kia mà nước mắt lưng tròng.
Nhưng như thế thôi còn chưa xong, sau khi Silla có thể tùy ý biến thành dơi, Ngải Nặc Đức liền bắt đầu những ngày dỗ tiểu Công chúa, Silla bị ép biến thành “đồ chơi lông nhung”, tiếp nhận trọng trách dỗ con gái từ tay phụ thân, khổ sở nhọc nhằn nhận nhiệm vụ xúc tiến tình cảm giữa hai cha con.
Vì sự áp bách vô lương tâm của phụ thân mà Silla đã sớm đảm đương được trách nhiệm chăm sóc em gái. Sau khi Ngải La được hai tuổi, khắp vương cung từ trên xuống dưới thường được nhìn thấy cảnh tiểu Vương tử Silla hoặc dắt tay hoặc bế tiểu Công chúa đi tới đi lui. Quan sự vụ đại nhân thường nhìn thấy Silla dẫn em gái đi chọc phá Quốc vương bệ hạ, cậu bé sẽ ném đạo cụ đùa dai mình tự làm xuống dưới chân Ngải Nặc Đức, rồi sẽ xì hơi vào người hắn, sau đó cơ thể nhỏ bé liền ngồi xổm xuống, ôm em gái đứng dậy rồi chạy ngay tức khắc, dáng vẻ làm việc xấu xong bỏ chạy còn sảng khoái biết bao. Tiểu Công chúa Ngải La nằm trong lòng anh trai, mềm mại đáng yêu cổ vũ “Anh trai cố lên”.
Nhưng ngay sau khi Silla ôm em gái, hai đứa đã bị Ngải Nặc Đức chộp gáy.
Silla không cam lòng cúi đầu nhận lỗi: “Con xin lỗi phụ vương, con sai rồi.”
Ngải La ngây thơ vô tội ngọ nguậy, bi bô nói: “Xin, xin lỗi… phụ vương bế…”
3.
Dưới tình huống bình thường, nhìn thái độ của con cái thế nào là có thể biết được trong bố mẹ ai là người chiều con hơn. Mặc dù Silla và Ngải La vì nguyên nhân đặc biệt mà một khoảng thời gian dài sau khi sinh ra đều sợ Ngải Nặc Đức, nhưng trong những ngày sau đó, cho dù Ngải Nặc Đức tiếng xấu đồn xa, khí thế bức người, vẫn luôn dùng mặt lạnh đáp lại người ta nhưng hai đứa bé vẫn thích chơi đùa cùng hắn hơn. Ngược lại, trước mặt Tang La chúng đều vô cùng ngoan ngoãn, làm nũng muốn ôm, hôn, nhấc bổng gì đó, từ trước đến nay chưa từng đùa dai với cô.
Có thể thấy Ngải Nặc Đức mới là người cưng chiều con cái hơn.
Mặc dù Silla và Ngải La rất thích bày trò chọc phá phụ thân, nhưng hoàn toàn không có nghĩa rằng chúng không yêu Ngải Nặc Đức.
Khi Tang La cãi nhau với hắn, đuổi hắn ra khỏi tẩm điện không cho phép hắn lên giường ‘nghỉ ngơi’, hai đứa đều sẽ giúp hắn một tay.
Đúng thế, thỉnh thoảng giữa Tang La và Ngải Nặc Đức cũng sẽ xảy ra mâu thuẫn. Đôi vợ chồng đằm thắm này vô cùng hòa hợp trên giường, nhưng dưới giường cũng không phải hoàn toàn không có tranh cãi.
Sau sự kiện “Chính biến ngày triều hội”, Tang La liền chính thức tham chính, quân phản loạn nguyên bản trong tay cô giờ đã trở thành Nữ vương quân, cộng với danh vọng của cô trong lòng dân, khiến giá trị lời nói của cô ở quốc gia này cũng không kém Ngải Nặc Đức bao nhiêu.
Tang La và Ngải Nặc Đức thỉnh thoảng cũng sẽ có những ý kiến không hợp nhau. Nếu là thần tử, Ngải Nặc Đức có thể lười không thèm nói nhiều thêm một câu, mà đối phương cũng không dám làm căng với hắn, nhưng đối phương là Tang La, đánh không được mà mắng cũng không xong, dưới tình huống không ai chịu nhường ai, hai người chỉ có thể bước trên con đường chiến tranh lạnh.
Mỗi khi xảy ra chuyện này, vương cung từ trên xuống dưới đều chìm trong tình cảnh bi thảm, mưa gió đầy trời.
Mấy ngày sau, khi Ngải Nặc Đức đã bình tĩnh lại, đã hiểu được cách nghĩ của Tang La, muốn làm lành với cô nhưng lại phát hiện cửa sổ đã bị khóa không vào được. Biết Tang La còn đang tức giận nên hắn chỉ có thể hóa thành dơi treo ngược ngoài cửa sổ làm bộ đáng yêu, giả vờ đáng thương.
Lúc đó, hai chú dơi con sẽ liền bay tới, treo người thành hàng với hắn. Vì thế, khi Tang La quay đầu lại liền nhìn thấy ba chú dơi cỡ lớn, vừa, nhỏ xếp thành hình chữ “nhất”* ngoài cửa sổ.
(*: Chữ nhất: 一)
Đáng yêu như thế, ngoại trừ tha thứ ra thì cô còn có thể làm gì được nữa đây?