Lúc này Diệp Quân và Phí Bán Thanh đứng rất gần nhau, hắn đã có thể ngửi thấy rõ mùi thơm của đối phương!
Diệp Quân vội lùi ra sau hai bước!
Thấy vậy, trong mắt Phí Bán Thanh ánh lên tia kinh ngạc, sau đó thì kinh ngạc trở thành tán thưởng.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, ta có thể trở thành đệ tử của người, nhưng ta có một yêu cầu nho nhỏ, được không ạ?”
Advertisement
Phí Bán Thanh lập tức cười nói: “Người mình cả, đừng khách sáo vậy, cứ nói đi!”
Diệp Quân nhìn Phí Bán Thanh, tốc độ trở mặt của người này nhanh đến khó tin!
Advertisement
Hắn để lộ mình là một kiếm tu vì hai mục đích, một là đến thư viện Quan Huyên!
Tu hành giống như leo thang vậy, càng leo lên cao càng khó, thế nên hắn cần một bệ phóng lớn hơn, cũng chính là thư viện Quan Huyên!
Đây là thế lực siêu cấp lớn nhất Nam Châu!
Ở đó, hắn có thể học được nhiều hơn, cũng có thể khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn!
Dù sao thì bây giờ thế giới của Tháp gia vẫn chưa mở được, hắn không thể nào thường xuyên vào tu luyện. Hơn nữa, Tháp gia đã bị thương, cần linh tinh tốt hơn, nghĩ tới nghĩ lui thì chỉ thư viện Quan Huyên mới có!
Nói cho cùng, ngoài một thanh kiếm Hành Đạo thì bây giờ hắn chẳng có gì cả, quả thật rất nghèo!
Còn một nguyên nhân nữa là gia tộc họ Diệp!
Hắn biết chuyện ở dãy núi Nam Sơn là một tai hoạ ngầm!
Mấy người bọn họ cùng đi vào, cuối cùng chỉ có ba người sống ra ngoài, dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết chuyện này bất thường. Thế nên, hắn nghĩ nhà họ Nam và nhà họ Trịnh chắc sẽ không bỏ qua!
Tư Thanh có nhà họ Tư chống lưng, an toàn!
Nạp Lan Ca có Phí Bán Thanh làm chỗ dựa, an toàn!
Còn mình?
Tháp gia?
Tháp gia không đáng tin, không an toàn!
Tiểu Tháp: “…”
Thế nên hắn phải tìm một chỗ dựa mới, tránh liên luỵ gia tộc họ Diệp.
Phí Bán Thanh rất thích hợp!
Đương nhiên, bây giờ hắn không có lựa chọn nào tốt hơn nên chỉ có thể cược một ván!
Lúc này, Phí Bán Thanh chợt cười: “Nói đi chứ! Đừng khách sáo!”
Diệp Quân trầm giọng đáp: “Lúc trước ta từng tới dãy núi Nam Sơn, đã xảy ra tranh chấp với Nam Thanh Việt của nhà họ Nam và Trịnh Lâm của nhà họ Trịnh”.
Phí Bán Thanh nhìn chằm chằm hắn: “Hai đứa nó chết rồi!”
Sau một hồi im lặng, Diệp Quân nói: “Là ta giết!”
Thẳng thắn!
Người phụ nữ trước mặt chắc chắn là một người thông minh, đứng trước người thông minh thì không cần phải đấu trí, trừ phi ngươi là kẻ mạnh hơn!