Là Lâm Trần của đội chấp pháp!
Một bóng người đi thẳng ra từ đám người đang đứng trước mặt Diệp Tu.
Diệp Tu dừng bước rồi nhìn Lâm Trần, lên tiếng hỏi: “Ngươi là?”
Lâm Trần trầm giọng nói: “Đại đệ tử của đội chấp pháp ngoại môn, Lâm Trần!”
Diệp Tu cười cười: “Hóa ra là đại đệ tử đội chấp pháp, xin hỏi không cho ta đi là có việc gì muốn nói?”
Trong mắt Lâm Trần hiện lên vẻ tức giận, tên này biết rõ còn cố hỏi.
Lâm Trần lạnh lùng mở miệng: “Ngươi cho rằng là thế nào?”
“Ngươi đánh bị thương rất nhiều đệ tử ngoại môn, trong đó có cả đệ tử đội chấp pháp, lần này còn trắng trợn ra tay trước mặt nhiều đệ tử như vậy, tàn hại đồng môn chính là tội nặng!” Lâm Trần phẫn nộ quát.
“Ha ha…’ Diệp Tu khẽ mỉm cười: “Có lẽ ngươi không rõ chuyện trước đó, nhưng nguyên nhân những người này bị ta đánh đều giống nhau, bọn họ ra tay trước nên ta mới tự vệ, ta làm vậy không quá đáng chứ?”
“Hơn nữa lần này mọi người đều nhìn thấy rõ ràng là Lý Tạc Thiên đánh ta trước, hắn bị thương có thể trách ta sao, dù sao thì quyền cước không có mắt.” Diệp Tu trả lời.
Lâm Trần cau mày, dù là kẻ ngu si cũng biết hôm nay người này đang nhắm vào Lý Tạc Thiên, hơn nữa cố ý làm gã tức giận nên mới ra tay trước.
“Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc sao? Ta hỏi ngươi, nếu không phải ngươi có ý định làm như thế thì tại sao lại xuất hiện ở Địa Hạ tinh cung vào lúc này?”
Diệp Tu nói: “Ta là đệ tử ngoại môn sao không thể xuất hiện ở Địa Hạ tỉnh cung?”
“Hơn nữa cảnh giới của bọn họ đều cao hơn ta, ta chỉ là Tỉnh Thể cảnh mà thôi, bọn họ lấy lớn ép nhỏ mà còn không đánh lại ta thì chỉ có thể chứng minh họ vô dụng, lẽ nào chuyện này cũng đổ tội lên đầu ta?”
“Đội chấp pháp làm như thế không khỏi quá ỷ thế hiếp người rồi.”
“Ỷ thế hiếp người?” Lâm Trần nặng nề mà nói: “Đây là luật pháp, mà ngươi xúc phạm luật pháp!”
Trong mắt Diệp Tu đột nhiên loé lên tia sắc lạnh.
“Hay cho đội chấp pháp, luôn miệng nói luật pháp, nhưng lại không biết cái rắm gì cả, người khác động thủ trước mà ta không đánh trả thì chẳng lẽ phải để mình bị đánh chết tươi à?”
“Quên đi, bổn thiếu gia không có thời gian dông dài với ngươi.”
“Ngươi muốn cản ta thì cứ việc động thủ là được.”
Trước mọi người mặt, Diệp Tu không thèm nhìn Lâm Trần mà đi lướt qua bên cạnh hắn ta.
Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, tiểu tử này ngông cuồng đến mức coi trời bằng vungl
Tạm thời không nói đến thân phận đại đệ tử đội chấp pháp ngoại môn của Lâm Trần, chỉ bàn về thực lực thì cảnh giới của hắn cũng cao hơn Lý Tạc Thiên.
Lâm Trần chính là Tinh Lực cảnh tầng tám hàng thật giá thật!
Cả người Lâm Trần run rẩy, một luồng tinh lực đột nhiên dâng trào
“Diệp Tu, ngươi thật to gan, dám cãi lại mệnh lệnh của đội chấp pháp, nếu ngươi muốn kháng lệnh thì đừng trách ta ra tay!”
Vừa dứt lời, Lâm Trần đã bước ra một bước, trên lòng bàn tay có một luồng sóng nước trong suốt hiện lên, sức mạnh vô tận trực tiếp đánh thẳng vào lưng Diệp Tu.
Lạc Lãng Quyển viên mãn!