Đặng Tâm Minh người thừa kế tập đoàn Đặng Thị, tập đoàn chưa bao giờ rớt khỏi top 10 tập đoàn lớn nhất cả nước với các chuỗi công ty lớn nhỏ nhiều chi nhánh, là cháu trai của Đặng Hứa Tông là bá chủ của nhiềi thương nghiệp lớn.
Ông Đặng Trung Dũng là con trai trưởng của Đặng gia không tiếp quản thừa kế tập đoàn Đặng thị mà tiếp tục làm trong viện kiểm sát phục vụ cho đất nước.
Hôm qua đã diễn ra cuộc họp toàn cổ đông, ông Đặng Hứa Tông giao quyền tiếp quản và cổ phần của mình ở Đặng Thị cho cháu trai Đặng Tâm Minh khiến cho nội bộ có nhiều tranh cãi.
Đặng Tâm Minh tuy tuổi trẻ nhưng chàng trai nạm vàng này là một thiên tài trong các lĩnh vực, đạt giải cao trong cuộc thi quốc tế đem vinh quang về cho đất nước, là người có chí tiến thủ, có phong thái và khí chất hơn người, vượt qua nhiều bài thi kiểm tra trong việc quản lý tập đoàn.
Sau đó là cuộc phỏng vấn ngắn
Trong bộ âu phục lịch thiệp, người mặc toát ra khí chất vương giả, Đặng Tâm Minh xuất hiện trên màn hình, khí chất trầm ổn, phóng viên hỏi anh trả đều lời rất ngắn gọn, trên khuôn mặt lạnh lùng không có lấy nửa tia cảm xúc dư thừa, mọi thứ đều rất nghiêm chỉnh.
Đèn flash chớp nháy liên tục, Đặng Tâm Minh chỉ xuất hiện vỏn vẹn không quá ba phút, Đặng Thị một phen tấp nập…
Triển Nha chưa từng biết tới chuyện này, cũng chưa bao giờ nghĩ Đặng Tâm Minh không đơn giản là con trai của dì Lâm Nguyệt mà còn là cháu trai của Đặng Hứa Tông người sau này tương lai sẽ tiếp quản Đặng Thị, cô đã nghĩ họ Đặng rất nhiều chỉ là không ngờ trùng hợp tới vậy.
Gia thế quả thực không đơn giản, quả thực khiến người khác phải e dè, nịnh nọt.
Thì ra giữa cô và Đặng Tâm Minh là người của hai bầu trời khác biệt, cô với anh căn bản không thể đứng chung một chỗ, lồng ngực hơi nhói, giễu cợt tình cảm ngu ngốc của bản thân mình, cố gắng bình ổn cô thật không nên quá phận.
Triển Nha đẩy di động sang trả cho Đường Tiểu Tịch nhẹ mỉm cười
“Tớ cũng không biết rõ mấy chuyện này, cậu thường xem mấy bài viết như thế này sao?”
Đường Tiểu Tịch nhìn di động hơi mở to mắt lắc đầu
“Không phải, ba tớ có hợp tác với mấy dự án bên Đặng thị, bài viết này lượt tương tác thực sự rất khủng không muốn biết tới cũng khó…” sau đó nhướn mày nhìn người đối diện
“Gia đình Cố Tịch Nam cũng giống với gia đình tớ, đều làm ăn với Đặng Thị.”
Cố Tịch Nam nhìn Triển Nha có chút trầm tư
Triển Nha biết hai người trước mặt cô đều là cậu ấm cô chiêu, chỉ là họ đều không câu nệ chơi với cô, ở đại học A người có gia thế như hai người họ rất nhiều, Đặng Tâm Minh là một ví dụ, đối với nhiều người Đặng Tâm Minh chính là vị tinh tú sáng chói xa vời mà người bình thường không thể chạm tay với tới, mà cô chính là người bình thường, nghĩ tới điều này trái tim cô như có một bàn tay vô hình siết chặt, giống như ngàn vạn sợi chỉ bao bọc lấy sau đó kéo thật mạnh, thật sự rất khó thở…
Nếu Đặng Tâm Minh không quá sáng chói những người như Đường Tiểu Tịch và Cố Tịch Nam nhất định sẽ còn tỏa sáng hơn nữa…
“Đáng tiếc, học trưởng Đặng có vị hôn thê rồi, cậu có biết tài nữ khoa ngoại văn không? là Triệu Vy hoa hậu giảng đường năm nhất, hai nhà họ Đặng và họ Triệu sớm đã có hôn ước, tớ nghĩ hai người họ sau khi tốt nghiệp nhất định sẽ kết hôn, nhất định là cặp đôi trai tài gái sắc trong mắt mọi người…”
Cô không biết…
Thực sự không biết…
Quả nhiên ngọt ngào vốn ngắn ngủi…
Lúc Đường Tiểu Tịch nói ra câu này cả người cô dường như không còn cảm giác nữa…
Toi thấy có mùi ngược=>
Thật tiếc bản than toi khong viết được mấy cảnh ngược luyến tàn tâm, còn rất cẩu huyết…
Thề là cái chap này khó viết thoi ròi, cái vụ gia đình nhà họ Đặng bây giờ đọc lại còn thấy lú -_-
Ròi còn có bác nào kêu nữ phụ ít vai, đây chính là nữ phụ danh chính ngôn thuận, không đơn giản….