Khoe Vợ Hằng Ngày

Chương 50: Chương 50



Hai ông chủ lớn được mệnh danh là rất lợi hại ở trong thương giới vẫn đang tiếp tục nói chuyện.

Ông chủ Lâm: Mặc dù Tiểu Quai nhà tôi rất ngoan, nhưng vẫn có chút chuyện làm tôi đau đầu không thôi, tôi đã cầu hôn một trăm linh một lần rồi, cô ấy vẫn không muốn gật đầu, haiz……
Ông chủ Tạ: Cầu hôn à…… Kỳ thật cũng không vội, để bảo bối của mình hưởng thụ việc yêu đương một thời gian cũng không tồi, anh chưa từng nghe nói qua sao? Người phụ nữ khi yêu đương là hạnh phúc nhất.

Ông chủ Lâm: Có lý, lão Tạ, vẫn là anh có ý hay!!
Ông chủ Tạ: Cũng không phải, nếu thời cơ chín mùi, chắc chắn phải kết hôn.

Ông chủ Lâm: Lão Tạ, sợi dây đeo này là do bạn gái của anh tặng sao?
Ông chủ Tạ: Đúng vậy, anh nói một người lớn tuổi lại đi đeo cái thứ ấu trĩ này, hết cách rồi, vật nhỏ thật biết làm nũng.

Ông chủ Lâm: Đều là như thế đó, đều là do chúng ta cưng chiều mà ra, kiên nhẫn dỗ dành đi.

Ông chủ Tạ: Đúng vậy, đây là do tự tay cô ấy bện, anh coi tay nghề bện này, sợi dây đeo này thật sự rất tinh xảo.

Ông chủ Lâm: Đây là tình yêu đích thực!
……
Lăng Vi:……
Vì sao cô lại có thể từ trong ngữ điệu ghét bỏ của ông chủ Tạ nghe ra được ý khoe khoang nồng đậm vậy?
Hai người kia rốt cuộc là đang làm gì? Bàn chuyện làm ăn thì cứ bàn, sao lại nói sang hai người phụ nữ của mình rồi? Quả thực không còn mặt mũi nghe tiếp nữa!
Lăng Vi nhỏ giọng nói với Tạ bảo bảo: “Bảo bảo, con khóc một cái.


Tạ bảo bảo quay đầu lại, khó hiểu hỏi: “Vì sao phải khóc? Bây giờ con rất vui vẻ mà.


“Số sau của tiết mục sắp bắt đầu quay rồi, nói không chừng sẽ tình tiết muốn con khóc, con nên tập luyện trước thử xem.

” Lăng Vi nói.

Tạ bảo bảo nghiêm túc suy nghĩ, hỏi: “Muốn khóc lớn tiếng hay là khóc nhỏ tiếng?”
Lăng Vi:……
Nhóc con này phục vụ thật chu đáo, còn có thể chọn lựa!
“Lớn tiếng chút đi.


Tạ bảo bảo lập tức gào thành tiếng: “Oa a a a hu hu hu hu…… Oa a a hu hu hu……”
Lăng Vi bị dọa nhảy dựng:……
Sao nói khóc là khóc vậy, ít nhất phải cho người khác chuẩn bị tâm lý hai giây chứ!
Hai người đang ở trong văn phòng bàn “chuyện lớn”, quả nhiên nhanh chóng bị tiếng khóc hấp dẫn lực chú ý.

Tạ Thanh Nghiên mở cửa ra thì thấy nhóc Tạ và Lăng Vi, có hơi ngạc nhiên cười nói: “Sao hai người ở đây? Ăn cơm chưa?”
Nhóc Tạ đang tập trung gào khóc, bị ba ba của nhóc đánh gãy, nhất thời thu lại không được, vừa khóc đến rối tinh rối mù vừa trả lời: “Oa a a, vẫn chưa có ăn……”
Lăng Vi:……
Ông chủ Lâm ở bên cạnh Tạ Thanh Nghiên vội vàng nói: “Cũng đã khóc thành như vậy rồi, chắc chắn rất đói, ông chủ Tạ, mau dẫn bọn họ đi ăn cơm đi!”
Lăng Vi đưa mắt nhìn ông chủ Lâm kia, tác tuổi chắc lớn hơn Tạ Thanh Nghiên một chút, dáng người rất rắn chắc, vừa thấy đã biết chính là tiêu chuẩn của đàn ông vùng Đông Bắc, tướng mạo hung hăng như vậy lại rất thương bạn gái, còn rất có kiên nhẫn cầu hôn một trăm linh một lần, đúng là đàn ông to cao nhưng dịu dàng mà!
Bởi vì nhóc Tạ là do mình xúi khóc, cho nên Lăng Vi cũng có hơi chột dạ, vội vàng khom lưng bế nhóc lên, “Bảo bảo ngoan, không khóc, mẹ đi mua đồ ăn ngon cho con.


Ông chủ Lâm nghe thấy cô tự xưng là mẹ, rất thích thú nhướng mày nói: “Vị này chính là cô Lăng sao?”
Tạ Thanh Nghiên đi lên phía trước kéo hai mẹ con vào trong lòng ngực, nói: “Chính thức giới thiệu một chút, Lăng Vi, bảo bối lớn nhà tôi, Tiểu Vi, đây là ông chủ Lâm Lâm Húc.


Lăng Vi ôm Tạ bảo bảo, cười chào hỏi ông chủ Lâm, “Chào anh.


Ông chủ Lâm vui vẻ nói: “Tiểu Quai nhà tôi cũng bằng tuổi của cô, về sau sẽ mang cô ấy tới chơi với cô, chắc chắn hai người sẽ có đề tài chung để nói.


Ha hả, cùng nhau nghĩ cách chống lại người đàn ông dâm dê thích cosplay trang phục sao?
“Như vậy đi, lần sau tìm thời gian mang Tiểu Quai nhà anh tới, tôi dẫn theo bảo bối nhà tôi cùng họp mặt.

” Ông chủ Tạ đề nghị.

“Không tồi không tồi, Tiểu Quai nhà tôi rất rảnh, cả ngày ở nhà, lúc nào cũng có thể dẫn tới đây chơi.


“Quyết định như vậy đi.


Lăng Vi:……
Sao mới đó đã quyết định xong rồi, hai vị đúng là cực phẩm trong các ông chủ lớn, ra quyết định đều giống như sấm rền gió cuốn!
Ông chủ Lâm sợ chậm trễ thời gian ăn cơm của một nhà ba người bọn họ, đành nhanh chóng tạm biệt ra về, trước khi đi còn kết bạn WeChat với Lăng Vi, nhìn danh bạ lại có thêm một ông chủ lớn của thương giới, tâm trạng Lăng Vi rất vi diệu, nghĩ thầm cứ như vậy, có phải cô có thể thu thập được hết số điện thoại của các ông chủ lớn trong thương giới hay không, cũng không biết sau khi thu thập xong, có thể triệu hồi thần long ra hay không.

Chờ đến khi ông chủ Lâm đi rồi, Tạ Thanh Nghiên mới dẫn Lăng Vi xuống lầu ăn cơm, cũng không tới nhà hàng nổi tiếng nào đó để ăn, mà là đi đến nhà ăn nhân viên ở dưới lầu Tạ thị.

Nhà ăn nhân viên của Tạ thị có thể nói là một nhà ăn nổi tiếng, đồ ăn vừa nhiều vừa ngon, còn rất thời thượng, giá cả cũng rẻ, tuyệt đối là một phúc lợi lớn cho nhân viên Tạ thị, có vài nhân viên thích trước khi ăn cơm chụp ảnh đăng lên trên mạng, sau khi đăng lên nhà ăn cũng có chút danh tiếng, rất nhiều cư dân mạng đều biết đến nhà ăn này, sau này có vài người tham ăn bởi vì cái nhà ăn này mà chạy tới Tạ thị làm việc.

Ngày thường lúc không xã giao, Tạ Thanh Nghiên sẽ kêu thư ký Đỗ chọn đồ ăn mang lên, bản thân anh cũng không phải người hay bắt bẻ đồ ăn, chỉ cần nguyên liệu nấu ăn tươi mới, hương vị không quá tệ là được, hôm nay có nhóc Tạ ở đây, cho nên muốn dẫn nhóc tới nhà ăn chọn vài món trẻ nhỏ thích ăn, nhưng quan trọng nhất chính là, ông chủ Tạ muốn mang bà chủ tương lai của Tạ thị xuống dưới, để các nhân viên quen mặt, tránh để một ngày nào đó bà chủ tới công ty lại bị những người khác va chạm.

Lăng Vi không biết tâm tư cong cong quẹo quẹo kia của anh, nhưng lại bị khu nhà ăn to lớn dành cho nhân viên của Tạ thị dọa nhảy dựng, “Này cũng không kém gì nhà hàng cao cấp nha, thật lợi hại.


Nghe cô khích lệ, ba Tạ cảm thấy vô cùng có mặt mũi, “Dân dĩ thực vi thiên (*), chỉ cần được ăn ngon, lúc làm việc sẽ càng có sức.


[(*) Dân dĩ thực vi thiên” có nghĩa là “Dân lấy ăn làm trời” (nghĩa hẹp) và giải thích thêm “Dân lấy miếng ăn làm trọng, nên muốn trị dân trước hết phải làm cho dân no ấm vì dân đói thì nước loạn”.

]
Lăng Vi rất tán thành gật gật đầu, nhỏ giọng khen nói: “Bạn trai nhà em giỏi quá!”
Tạ Thanh Nghiên đắc ý nhướng mày, “Bạn gái nhà anh cũng rất tuyệt.


“Tuyệt ở chỗ nào?”
“Chỗ nào cũng tuyệt.


Tạ bảo bảo bị hai người nắm tay: “Con cũng giỏi con cũng giỏi!”
Lăng Vi cười thành tiếng, “Đúng đúng đúng, con giỏi nhất.


Thư ký Đỗ đi theo phía sau ba người mặt đầy vạch đen, nghĩ thầm vì sao mình lại nghĩ quẩn theo chân bọn họ ăn cơm chứ, suốt dọc đường đều bị bọn họ nhét đầy cẩu lương rồi, còn ăn cơm gì nữa!
Nhà ăn nhân viên mở cửa lúc 12 giờ, lúc đám người Tạ Thanh Nghiên tới thì có hơi trễ, rất nhiều người đã ăn uống no đủ chuẩn bị trở về nghỉ ngơi, khi đi ra ngoài thì gặp phải cả nhà ông chủ Tạ, mọi người vội vàng chào hỏi ông chủ, “Chào sếp!”
Tạ Thanh Nghiên khiêm tốn, khóe miệng mang theo nụ cười, vừa nhìn đã biết chính là một ông chủ biết săn sóc cho nhân viên rồi.

Có giám đốc của một bộ phận tiến lên chào hỏi, bởi vì ngày thường lúc mở họp đều có thể nhìn thấy ông chủ, cho nên cũng không có kiêng dè như nhân viên bình thường, thấy Tạ Thanh Nghiên và cô gái kia đan mười ngón tay vào nhau, rất có ánh mắt lên tiếng: “Chào sếp, chào vợ sếp!”
Lăng Vi:……
Ý cười trên mặt Tạ Thanh Nghiên càng đậm, tâm trạng tốt mở miệng nói: “Chào cậu.


Vừa rồi ông chủ Tạ rõ ràng cũng chỉ mỉm cười gật đầu với mọi người, lúc này cư nhiên mở miệng đáp lại, khiến giám đốc vui đến hỏng luôn, cảm thấy chắc chắn ông chủ rất coi trọng mình, nói không chừng cuối năm còn có hi vọng thăng chức tăng lương! Vì thế nên suốt dọc đường trở về, bước chân đều bay bổng.

Ông chủ Tạ chào hỏi mọi người xong, chờ đám người đi xa, mới quay đầu lại hỏi thư ký Đỗ, “Người này tên là gì?”
“Vu Vệ, bộ phận tiêu thụ.


“Không tồi, tên nhóc này rất khôn khéo, có tiền đồ!”
Thư ký Đỗ:……
Anh cho rằng tôi không biết bởi vì người khác gọi một tiếng chào vợ sếp mà cảm thấy người ta có tiền đồ sao! Anh đúng là một tên tổng tài bá đạo cuồng yêu đương mà!
Có thể là do vị giám đốc bộ phận này mở đầu suôn sẻ, cho nên những nhân viên khác đều từ chào sếp thăng cấp thành chào sếp chào vợ sếp……
Tạ tổng tài bá đạo được gọi đến mức mặt mày hớn hở, cảm thấy chuyến đi lần này rất không tệ.

Kết quả vẫn chưa hết thời gian nghỉ trưa, toàn bộ nhân viên của tập đoàn Tạ thị đều biết tập đoàn của bọn họ đã có vợ sếp, hơn nữa còn có đứa con tầm năm sáu tuổi!
Có vài người biết nội tình tỏ vẻ không phục, nói đứa nhỏ năm, sáu kia kỳ thật là con của anh sếp, sau khi anh sếp qua đời, mới được ông chủ nhận nuôi.

Nhưng vẫn có rất nhiều người tin chắc đứa nhỏ kia là con của sếp và vợ sếp, chỉ bởi vì chưa kết hôn đã có thai thì thanh danh sẽ không tốt, cho nên mới nói là của anh mình!
Lời đồn đãi có vài phiên bản, nhưng mỗi phiên bản đều truyền đi rất nhanh, nhưng mặc kệ quá trình như thế nào, thân phận bà chủ tương lai này của Lăng Vi coi như đã đóng chắc.

Nhưng mà, Lăng Vi không biết gì hết, lúc này cô đã bị các món ăn trong nhà ăn chinh phục, “Trời ạ, còn có tôm hùm nhỏ xào cay, em muốn ăn cái này.


Vì thế thư ký Đỗ tiến lên chọn hai phần, còn Tạ bảo bảo thì lại coi trọng bánh kem và khoai tây chiên, còn muốn uống trà sữa, tóm lại cuối cùng đã gọi một bàn đồ ăn, trông có chút lung tung rối loạn, thư ký Đỗ chỉ có thể lại đi gọi thêm hai phần cơm đàng hoàng cho ông chủ Tạ và mình ăn.

Tạ bảo bảo ăn bánh kem, Lăng Vi ăn tôm hùm đất, nhóc chưa từng ăn thứ này, chỉ cảm thấy màu đỏ rực rất đáng yêu, “Con cũng muốn ăn.


Lăng Vi mang bao tay, lột hai con đặt vào trong chén của Tạ Thanh Nghiên, nghe nhóc con nói muốn ăn, nhịn không được cười nói, “Cái này quá cay, trẻ con không thể ăn.


“Con muốn ăn con muốn ăn, con không sợ cay!” Nhóc con vừa nói vừa đưa tay lên thề thốt.

Lăng Vi quay đầu lại nhìn Tạ Thanh Nghiên, “Nó thật sự có thể ăn cay?”
Ngày thường Tạ Thanh Nghiên ít khi tiếp xúc với nhóc Tạ, cho nên cũng không biết, vì thế vừa ăn tôm đã lột vỏ do Lăng Vi đưa vừa nó nói: “Chắc là có thể.


Lăng Vi nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn lột một con rồi nhúng vào nước canh một cái mới nhét vào trong miệng nhóc con.

Nhóc con “A ô” một ngụm ăn hết tôm vào miệng, nhai bẹp bẹp vài cái, sau đó……
“Oa ô ô ô ô ô oa ô ô ô……” Nhóc đột nhiên gào khóc lên.

Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên:……
Thư ký Đỗ:……
Tạ Thanh Nghiên nhíu mày, “Em cho nó uống thuốc sao?”
Lăng Vi luống cuống tay chân lấy con tôm trong miệng nhóc con ra, nhanh tay nhét trà sữa vào trong miệng nhóc, vừa bực mình vừa buồn cười, “Không phải con biết ăn cay sao?”
Nhóc con thu hồi nước mắt, ủy khuất nói: “Nó không phải cay, nó làm miệng con đau quá!”
Lăng Vi:……
Không phải giống nhau sao??
Lần đầu tiên vợ sếp chính thức xuất hiện trong căn tin của nhân viên, lại chật vật vượt qua bầu không khí khó khăn khi nhóc con khóc hu hu dưới cái nhìn của mọi người.

Ngày hôm sau thu dọn hành lý xong, Lăng Vi mang nhóc con trực tiếp bay đến nơi quay số thứ hai của tiết mục《 Mẹ cố lên! 》.

Vừa mới cùng với bạn gái chính thức yêu nhau đã bị ép buộc chia lìa, tâm trạng của ông chủ Tạ rất buồn bực, lúc họp luôn thất thần, thường thường lấy di động ra nhìn một cái, nhưng bạn gái bận rộn quay tiết mục, căn bản không có nhiều thời gian để ý đến anh.

Ông chủ Tạ cô đơn lẻ loi chỉ có thể tự tìm niềm vui, chờ kết thúc cuộc họp, anh giữ mấy vị giám đốc lại nói chuyện phiếm.

“Cho mấy người xem dây đeo của tôi này, đẹp không.


Chúng giám đốc không hiểu ra sao cũng gật gật đầu, không phải chỉ là dây đeo bình thường thôi sao? Chẳng lẽ sẽ phát sáng? Nhưng nếu ông chủ đã hỏi như vậy, đương nhiên bọn họ phải tung hứng theo, vì thế sôi nổi gật đầu: “Xinh đẹp xinh đẹp.


“Đây là do bạn gái của tôi tự tay bện, mấy người nhìn cách bện này, có phải rất tinh xảo không?”
Mọi người:……
Giám đốc bộ phận tiêu thụ rất biết thời thế, “Sếp, bạn gái của anh rất thương anh nha, đây tuyệt đối là tình yêu đích thực!”
Ông chủ Tạ cảm thấy mỹ mãn gật gật đầu, tên nhóc này không tồi, lát nữa kêu thư ký Đỗ tăng lương cho cậu ta.

.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.