[Ăn chơi trác táng pha kè x Người đẹp dịu dàng mà quật cường]
Trong hai năm qua lại với Thẩm Yến, Nguyễn Tri Vi luôn cư xử nhất mực dịu dàng, lụy tình vô cùng.
Mãi cho đến một đêm nọ, Nguyễn Tri Vi vô tình biết gương mặt mình có nét hao hao với ánh trăng sáng của Thẩm Yến.
Cô chỉ là thế thân.
Cô đứng trên cao, dùng sức thẳng tay quăng vòng ngọc anh tặng.
Mái tóc cô tung bay theo gió, giọng nói trong veo dứt khoát tuyên bố: “Thẩm Yến, anh nghe cho kỹ đây.”
“Tôi hết yêu anh rồi.”
*
Thẩm Yến nghe thế cười khẩy, rồi cô sẽ phải cúi đầu trước thôi.
Ai mà ngờ được người “quay xe” trước lại là anh.
Vào hôm cô được một sao nam mới nổi nào đó tỏ tình ngay tại thảm đỏ.
Thẩm Yến vội vàng cầm vòng ngọc trước đấy mang ra nước ngoài sửa về.
Lúc biết đêm đó cô theo người kia về nhà xong không đi ra.
Thẩm Yến đêm hôm khuya khoắt hai mắt đỏ ngầu tới gõ cửa nhà người ta.
Thiếu niên ra mở cửa với mái tóc ướt nước, quần áo xộc xệch nhễ nhại mồ hôi như thể vừa trải qua một cuộc vui nào đó.
“Chị ấy ngủ rồi, anh muốn vào xem không?”
Nói đoạn, thiếu niên kia nghiêng người, vừa hay Thẩm Yến nhìn được người trong phòng ngủ.
Nguyễn Tri Vi ngoan ngoãn ngủ say trên giường.
Tối đó, Thẩm Yến suýt chút nữa mất mạng.
Bình luận