Một đêm bình yên trôi qua.
Sáng sớm tinh mơ, sau tiếng chuông báo thức vang lên, hai vị học sinh của mỗi nhà đều theo bản năng mà đi xuống giường.
Trong đầu từ từ truyền phát tin lại sự việc tối hôm qua, bàn tay một người đang đánh răng cũng dần chậm dần đến dừng lại, một người đang chuẩn bị cài đến nút áo cuối cùng thì bàn tay cũng cương tại giữa không trung.
Thanh Hoà hai mắt chấn động: Hình như buổi tối hắn chơi soái nhiều quá, quên để lại phương thức liên lạc?!!
Tô Kỳ lật bàn trong lòng chấn động nghĩ: Cái tên kia kêu hợp tác, nhưng lại không để lại phương thức liên lạc?! Chơi ta sao!!!
Một buổi sáng trôi qua đầy yên bình đâu.
…
[Nhiệm vụ.
Miêu tả nhiệm vụ: Làm một thiếu niên trung nhị với suy nghĩ giải cứu thế giới, thì có thêm đồng bạn gia nhập cùng sánh vai chiến đấu là điều cần phải có.
Tiến lên đi, thiếu niên!
Phần thưởng: 2 điểm cường hoá, 100 tích phân, tấm thẻ bài tùy cơ.
Thất bại trừng phạt: Khấu trừ 1000 tích phân.]
Hai mắt Thanh Hoà vô ngữ nhìn bảng hệ thống nhiệm vụ, hiện tại hắn không biết nên nói gì về cái miêu tả nhiệm vụ này.
Cái gì mà thiếu niên trung nhị?!
Rồi tại sao điểm trừng phạt là gấp mười lần điểm thưởng vậy a!!!
Là bắt buộc phải có đồng bạn chứ gì?!
Vốn là cứ tưởng miễn phí được một cái nhiệm vụ, nhưng là hiện tại sau khi nhìn nhiệm vụ, lại không có một chút nào vui sướng là làm sao vậy?
Đột nhiên cũng không muốn làm nữa đâu, Thanh Hoà hai mắt vui vẻ híp lại nhìn bảng hệ thống.
Hệ thống bên cạnh run rẩy lùi vào góc, ý đồ giảm sự tồn tại của bản thân, trời biết vừa nãy nó thấy miêu tả nhiệm vụ có bao nhiêu chấn động.
Ban đầu nó lựa nhiệm vụ này là ý đồ nhận đồ miễn phí, cho nên cũng không có xem chi tiết, ai mà ngờ lại có cái gia hoả thiếu đánh nào đó viết miêu tả nhiệm vụ này đâu!!
Hiện tại, nó sợ ký chủ thân thân thêm chút không vui, thì rút đao ra chém nó a!
Thanh Hoà không biết cái hệ thống bên cạnh suy nghĩ cái gì, mở ra bảng nhiệm vụ xem xét những cái gần nhất, nhướng mày nhìn nhiệm vụ.
Quyết định là nó đi, Thanh Hoà trong lòng gõ định việc kế tiếp, sau đó quay đầu tiếp tục ghi chép bài học.
[Nhiệm vụ.
Miêu tả nhiệm vụ: Tại một nhà bệnh viện bỏ hoang, những năm gần đây luôn bị bao trùm bở những tin đồn ma quỷ.
Từng nhóm từng nhóm người đi thử thách can đảm, nhưng đều bị biến mất cùng bị thương.
Chỉ những người còn may mắn rời khỏi bệnh viện này…!Lại đều trở thành một kẻ điên điên khùng khùng.
Tối nay, lại có một vị tò mò mà đến đâu…
Yêu cầu: Tìm hiểu về bệnh viện, cùng hoá giải vấn đề của bệnh viện.
Phần thưởng: 4 điểm cường hoá, 800 tích phân, tấm thẻ bài tùy cơ giá trị trung bình trở lên.
Thất bại trừng phạt: Khấu trừ 1000 tích phân.]
Câu cuối của nhiệm vụ miêu tả, chỉ nhìn chữ thôi cũng cảm nhận được đầy đủ sự khinh bỉ cùng cười nhạo đâu.
Như cười cái thiểu năng trí tuệ đi vào tìm chết.
Yêu cầu nhiệm vụ không có bắt buộc phải cứu người như lần trước, trái lại không có đề cập thêm chút nào về người thử thách can đảm tối nay.
Như vậy khả năng, là hắn đã chết hoặc đang chết, và không thể cứu được…!Dù là phương thức nào.
Nhưng là nếu có thể tận khả năng cứu giúp được thì hắn đều sẽ thử.
…
Thanh Hoà nhanh chóng chạy vội, tóc mái bị gió khi chạy thổi lên, lộ ra cái trán trơn bóng.
Đến hàng rào chắn của bệnh viện, Thanh Hoà dừng lại sau đó lấy đà nhảy qua hàng rào chắn, mềm nhẹ đáp xuống đất phát ra âm thanh nhỏ nhẹ như là một con mèo.
[Hệ thống: Ký chủ thân thân, cửa chính cùng cửa sau cũng không có dấu hiệu bị đột nhập lạp.]
Thanh Hoà gật gật đầu, ở trong lòng nói: [Cảm ơn ngươi.]
[Hệ thống: Chỉ là một chút chuyện nhỏ lạp.]
Hệ thống ngượng ngùng nói, Thanh Hoà không để ý đến nó, mà là nhìn về phía toà nhà bệnh viện phía trước, bước đi.
“Bây giờ đi vào sao?” Thanh Hoà ở phía sau bóng dáng như bao phủ thiếu niên trước mặt, nhẹ giọng kề bên tai thiếu niên nói chuyện.
Rất nhanh sau đó, vành tai trong ánh mắt cửa Thanh Hoà dần dần bị nhuộm đỏ, đều có xu hướng càng ngày càng tăng.
Thanh Hoà ngoài ý muốn nhướng mày nhìn biểu cảm lần đầu thấy của Tô Kỳ, Tô Kỳ bàn tay che lại bên tai bị Thanh Hoà áp sát nói chuyện, sau đó nhanh chóng lùi lại kéo ra khoảng cách.
Hiện tại tai của hắn còn cảm thấy dòng khí nóng thối qua, tê tê dại dại làm người không tể hiểu được mà xấu hổ, ngượng ngùng.
“Làm sao vậy?” Bàn tay Thanh Hoà giơ lên, thân thiện vẫy vẫy tay ra ý bản thân không có ác ý.
Mỉm cười chờ đợi Tô Kỳ có thể nói ra kế hoạch gì.
“Đi vào.” Tô Kỳ trong chốc lát đã quay trở lại từ huyết tộc dễ thương nhất, thành một huyết tộc đầy cao lãnh ưu nhã.
“Trực tiếp…?” Thanh Hoà ngón tay chỉ vào hành lang đen như mực kia, nghi ngờ hỏi lại.
Lại thấy thiếu niên trước mắt bình tĩnh gật đầu, động tác trong tay nhanh chóng cầm lấy vũ khí bước đi vào.
Dưới mặt nạ, khoé miệng Thanh Hoà điên cuồng run rây, trong lòng hét to: Ngươi là cái cuồng chiến sĩ sao a! Cái nào pháp sư da giòn đi đánh cận chiến xe tăng bao giờ a!!!
Thanh Hoà thở dài, bước chậm đi vào bóng đêm, nên không thể thấy bóng dáng của hắn động đậy trong chớp mắt lại quay trở về như cũ.
Như vậy…!Để cho ta xem năng lực thật sự của ngươi đi.
Tô Kỳ.
…
Tô Kỳ phía trước bước nhanh đi vào không gian bệnh viện đầy rùng rợn, trong đầu nghiến răng nghiến lợi nghĩ tới khi nãy tên kia áp sát lại gần như vậy.
Trong lòng cũng không cấm nghĩ tới, với người gặp vài lần như hắn cái tên kia đã tự quen thuộc như vậy, như vậy với những người khác thì sao?
Nghĩ đến đây trong lòng Tô Kỳ có chút khó chịu, lúc này mới chú ý đến.
Hình như hắn còn chưa biết tên kia gọi là cái gì!!?
Đợi đó!
Sau khi việc này xử lý xong, thì hắn sẽ đòi từ trên xuống dưới, không bỏ sót thứ gì!
Bóng tối phía trước truyền đến động tĩnh, Tô Kỳ bước chân cẩn thận đi đến không phát ra một chút âm thanh.
Tô Kỳ nhíu mày nhìn huyết tộc cấp thấp đang bước đi ở phía trước, này có lẽ không phải là chủ mưu.
Chỉ là một cái tùy tùng mà thôi.
Tô Kỳ nhanh chóng ra kết luận, bàn chân nhẹ nhàng nhanh chóng đi theo dõi phía sau huyết tộc cấp thấp kia.
Nhìn từ bên trên là, huyết tộc cấp thấp đi phía trước, Tô Kỳ ở phía sau cẩn thận theo dõi, Thanh Hoà thì ở phía sau nhẹ nhàng đi theo bóng lưng Tô Kỳ ở phía trước.
Thinh thoảng đi ngang qua cửa sổ trên hành lang hắt vào ánh trăng, có thể thấy một bóng đen đi theo sau ba người.
Hiện tại có thể làm một cái xe lửa rồi đâu….