Lần này Phục Hoa cao trào hết gần một phút, tiểu huyệt không ngừng chảy dâm thủy, thấm đẫm một mảng lớn ga giường.
Hạng Chấn ra ngoài lấy nước cho cô súc miệng. Phục Hoa lúc này khát muốn điên rồi, cô súc miệng xong liền uống hết toàn bộ số nước còn lại trong cốc. Hạng Chấn thấy thế lập tức xoay người đi tới phòng bếp rót thêm nước ấm mang vào cho cô.
Mà trong phòng, Phục Hoa vì mới uống nước, trên cằm còn dính lại một chút nước. Hạng Huân hôn từ cằm cô lên đến môi, nhẹ nhàng ngậm lấy cánh môi, đẩy lưỡi vào trong khoang miệng Phục Hoa.
Cậu vòng hai tay cô quấn quanh cổ mình, một tay vuốt ve lưng cô, một tay giữ chặt gáy cô. Tiếng hôn môi ướt át nhanh chóng vang ra khắp phòng.
Hạng Chấn nhét bình nước vào tay Hạng Huân, anh kéo eo Phục Hoa, bản thân thì đứng dưới giường làm cô.
Hạng Huân ngậm một ngụm nước lớn, sau đó nắm cằm Phục Hoa, đút nước cho cô.
Còn sót lại một ít, cậu đổ nước lên côn thịt, làm xong lập tức kéo Phục Hoa lại gần, ấn đầu cô vào giữa háng.
Cậu nhìn cánh môi đỏ bừng mềm mọng bị quy đầu kéo căng, nhìn cô vừa khổ sở lại vừa sung sướng, muốn nói mà không được, chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ mơ hồ: “A…… Hạng…… Chậm……”
Hạng Chấn dùng sức như trâu nhe hổ đâm đến mức linh hồn Phục Hoa như sắp bay ra khỏi cơ thể. Mỗi một lần va chạm, Phục Hoa đều không trụ lại được mà nuốt cự vật của Hạng Huân sâu thêm một chút. Cô căn bản không kịp cảm thấy thống khổ, cơ thể đã bị đưa tới miền cực lạc, khắp người đều kêu gào thoải mái.
Lần này Hạng Chấn cố ý thể hiện trước mặt Hạng Huân, anh duy trì tư thế làm tình khoảng hơn mười phút cũng chưa chịu dừng lại, trực tiếp làm Phục Hoa hôn mê bất tỉnh. Cô cao trào quá nhiều lần, cả người cứ như nửa bay lên trời nửa rơi xuống đất, cả mặt toàn là nước mắt không nói, ngay cả giọng cũng mất, sàn nhà cũng bị dâm thủy đọng thành một bãi to.
Hạng Huân xoa mặt Phục Hoa, thấy cô chỉ đang hôn mê mới ngước mắt liếc Hạng Chấn một cái: “Anh là cầm thú chắc?”
Hạng Chấn cực kỳ khẩn trương, sau khi xác nhận Phục Hoa không có vấn đề gì thì lập tức nhẹ nhàng thở ra: “Mày còn ở đó mà nói tao, trước đó không phải mày còn làm mạnh hơn tao sao?”
“Đêm nay chị ấy sẽ ngủ với em.” Hạng Huân ôm người đi tắm rửa.
“Thằng chó này, mày nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!” Hạng Chấn mắng.
Hạng Huân quay đầu bổ sung thêm: “Con cũng ngủ với em.”
Hạng Chấn há mồm ra chỉ muốn mắng người, nhưng nghĩ lại, Hạng Huân mới về nước chưa bao lâu. Anh dù sao cũng lớn hơn, ở bên cô nhiều hơn, cũng nên nhường cậu một chút. Vì vậy anh không nói gì, coi như ngầm đồng ý. Hạng Chấn mặc lại quần áo, xuống bếp nấu đồ ăn khuya.
Hạng Huân tắm rửa sạch sẽ cho Phục Hoa xong, cậu bế cô đi vào phòng ngủ. Cô nhóc con kia đang ngủ ngon lành trên giường, cậu đặt Phục Hoa nằm bên cạnh, cúi đầu lẳng lặng nhìn hai mẹ con, nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt cô nhóc.
Sau đó, cậu lại nằm xuống, ôm eo Phục Hoa, đặt cằm lên cổ cô, hôn xuống.
Giọng Hạng Huân khẽ vang lên trong không khí: “Chị dâu, ngủ ngon.”
Sau nửa đêm, cửa phòng bị mở ra. Hạng Chấn cầm chăn gối tiến vào, Hạng Huân bị đánh thức liền cau mày, cậu bật đèn liếc anh không nói lời nào.
Hạng Chấn rất tự giác nằm ngủ dưới đất: “Mày đừng có ý kiến, tao không ngủ được, cứ để tao ngủ dưới đất.”